Mô tả hình ảnh

Nuôi Vợ Từ Bé

Truyện đã Full

(Click xem Danh Sách Chương)
  • lưu truyện

Mô tả Truyện :

Truyện ngôn tình sắc Nuôi Vợ Từ Bé - Tình trạng : Truyện full - Thể loại : Truyện H văn - không phù hợp với người chưa đủ 18 tuổi, nếu chưa đủ 18 tuổi vui lòng không đọc . Nội dung : Có những chuyện không phải cứ thích là làm bừa nhất là chuyện nam nữ. Bỏ bao công sức nuôi em từ nhỏ đến lúc 18 tuổi em lại muốn thuê trai bao để ngủ cùng chuyện này quả thật không chấp được mà.

Chương 4

Nơi bọn họ ở là chung cư bình dân mới được xây dựng tầm hai năm, Phong Vũ làm cảnh sát hình sự nhiều năm, số tiền tích cóp đủ để thoải mái mua một căn hộ rộng hơn một trăm mét vuông với ba phòng ngủ.

Phong Vũ và Kiều Nhiễm mỗi người một phòng ngủ, phòng còn lại dùng làm phòng làm việc của Phong Vũ, tuy rằng cửa không bao giờ khóa nhưng Kiều Nhiễm cũng chưa từng đi vào.

 
Ngày thường Phong Vũ không về nhà, cô ở một mình nên muốn làm gì thì làm, còn bây giờ Phong Vũ lại ở nhà buổi tối, cô không thể tùy tiện như lúc trước.

Kiều Nhiễm cất chiếc váy ngủ hai dây mình yêu thích vào trong tủ, thay một bộ đồ ngủ bảo thủ rồi mới mở cửa phòng ra ngó nghiêng bên ngoài.

Phong Vũ vẫn đang trong phòng, hiện tại phòng tắm không có ai dùng.

Kiều Nhiễm vừa lòng đi về hướng phòng tắm, thuận tay khóa trái cửa, sau đó cởi quần áo và đồ lót, ném chúng vào trong giỏ, cuối cùng điều chỉnh nước đến nhiệt độ vừa phải để tắm.

Phong Vũ mở cửa phòng, trong tay anh cầm chiếc quần đùi, lúc đi đến cửa phòng tắm, nghe thấy bên trong có tiếng nước chảy, anh vội xoay người về phòng.

Điện thoại di động bỗng nhiên vang lên, Phong Vũ liếc mắt nhìn tên hiển thị rồi ấn nút nhận cuộc gọi.

“Chuyện gì?!”

“Anh Vũ, bọn Mao Tử đã xuất hiện, bây giờ bọn chúng đang ở số 86 phố Đông Sơn, các anh em đều đã có mặt, anh mau tới đây!”

Giọng nói ồm ồm của Tiểu Lưu truyền qua điện thoại, nghe có vẻ cực kỳ nôn nóng.

Sắc mặt Phong Vũ trở nên nghiêm túc, anh cúp điện thoại, cầm áo khoác nhanh chóng đi ra ngoài.

Tiếng đóng cửa truyền vào trong phòng tắm, Kiều Nhiễm rũ mắt, xoa xoa hai đỉnh vú của chính mình.

Sau khi Vương Phương bỏ trốn cùng tình nhân, đoạn thời gian ấy hầu như Phong Vũ đều ở nhà, có lẽ anh không yên lòng khi để một cô bé hơn mười tuổi như Kiều Nhiễm phải ở nhà một mình. Nhưng Phong Vũ không duy trì được bao lâu, bởi tính chất đặc thù của công việc, anh thường xuyên phải tăng ca, có đôi khi nửa đêm đang ngủ nhận được nhiệm vụ cũng phải ra ngoài.

Dưới tình huống như vậy, Kiều Nhiễm và Phong Vũ đã sinh sống dưới một mái nhà được tám năm, nhưng số lần cô có thể nói chuyện với Phong Vũ chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Để mà nói thì cô và người đàn ông này đã cùng nhau trải qua hai sự kiện để lại ấn tượng sâu sắc.

Lúc Kiều Nhiễm dậy thì, lần đầu tiên xuất hiện kinh nguyệt là năm mười lăm tuổi. Mẹ ruột không ở cạnh, hơn nữa cô cũng không được giáo dục sinh lý kỹ càng, cho nên lần đầu tiên thấy phía dưới của mình chảy máu, Kiều Nhiễm sợ tới mức mặt mũi trắng bệch.

Ngày đó cô lấy giấy vệ sinh bịt lại vết máu đang không ngừng chảy ra dưới thân, sau đó chui vào trong chăn khóc nức nở.

Đêm khuya Phong Vũ về tới nhà, vừa bước vào đã thấy nhà cửa tối om, trong không gian yên tĩnh loáng thoáng tiếng khóc sụt sịt. Anh nôn nóng gõ cửa phòng Kiều Nhiễm nhưng cô gái nhỏ không mở cửa, hỏi cũng không trả lời.

Phong Vũ sợ cô xảy ra chuyện, vội vàng chạy đi lấy chìa khoá dự phòng, vừa mở cửa ra đã thấy cô gái nhỏ cuốn chăn thành một đùm ở trên giường.

Người đàn ông lại gần xốc chăn lên, cô gái nhỏ cuộn tròn người khóc đến đáng thương.

Phong Vũ lo lắng hỏi han nhưng Kiều Nhiễm không trả lời, cô đang bị sợ đến choáng váng đầu óc, căn bản không nghe thấy anh nói gì.

Phong Vũ không còn cách nào khác, anh đành ôm lấy cô gái nhỏ, vừa ôm lên đã phát hiện có vấn đề.

Chiếc váy ngủ màu trắng tinh dính đầy máu, nhìn vừa chói mắt vừa đáng sợ.

Một người đàn ông chưa từng gần gũi với phụ nữ như Phong Vũ làm gì có chuyện nhìn thấy kinh nguyệt, anh cho rằng Kiều Nhiễm bị thương nên mới chảy máu, hơn nữa gương mặt cô gái nhỏ trong lồng ngực anh còn tái nhợt, ướt đẫm mồ hôi. Phong Vũ bị cô dọa sợ tới mức nháo nhào ôm cô chạy thẳng đến bệnh viện.

 

Đọc truyện ngôn tình nữ cường giúp ta hiểu thêm về tính cách của các cô gái mạnh mẽ, độc lập. Những nhân vật này thường được xây dựng với cá tính mạnh, tự tin và không ngại đối mặt với khó khăn. Qua đó, người đọc có thể học hỏi được sự kiên cường, quyết đoán trong cuộc sống. Đây là nguồn cảm hứng để chúng ta trân trọng và ngưỡng mộ những cô gái có ý chí kiên định.


Khi đến nơi, bác sĩ thấy dáng vẻ hoảng loạn của Phong Vũ còn tưởng rằng người bệnh bị thương nặng. Đến khi kiểm tra, bác sĩ không nhịn được mà bật cười.

Lúc biết Kiều Nhiễm không có mẹ, nữ bác sĩ lập tức mềm lòng, bà kéo xử nam 27 tuổi vào trong phòng để giảng dạy một đống lý thuyết về sinh lý của phụ nữ. Phong Vũ nghe xong toàn bộ, vừa hoảng hốt vừa đỏ mặt chạy ra cửa hàng tạp hóa mua bừa gói băng vệ sinh cho Kiều Nhiễm.

Bởi vì Phong Vũ là đàn ông nên nhiều chuyện không tiện nói, nữ bác sĩ liền tự mình dạy cho Kiều Nhiễm cách thay băng vệ sinh.

Kết quả Phong Vũ mua sai kích cỡ băng vệ sinh, loại anh mua chính là loại siêu lớn dùng cho ban đêm, cô gái nhỏ mới có kinh làm sao có thể ra nhiều máu như vậy?! Nữ bác sĩ lại kéo tay Phong Vũ ra ngoài để dạy dỗ một trận, giúp anh có thêm kiến thức về việc chọn băng vệ sinh.

Đến khi ôm Kiều Nhiễm về nhà, Phong Vũ mệt phờ nằm lăn ra giường, công việc này còn khó hơn cả nhiệm vụ mà anh được giao.

Kiều Nhiễm cảm thấy bình thường với lần đầu tiên có kinh nguyệt, nhưng chuyện này đã để lại bóng ma tâm lý vô cùng sâu sắc trong đầu Phong Vũ.

Lần còn lại cách đây khoảng hơn một năm, ngực Kiều Nhiễm bắt đầu dậy thì nên lúc nào cũng đau, Kiều Nhiễm chỉ có thể xoa bóp cho đỡ đau nhức, kết quả càng bóp càng lớn, đợi đến lúc ngực đạt cỡ B, cô còn chưa mặc áo lót.

Kiều Nhiễm không hiểu chuyện, Phong Vũ lại càng không hiểu chuyện, mỗi ngày anh đều bận quên trời quên đất, làm sao có thời gian chú ý ngực cô gái nhỏ có phát triển hay không.

 
Kiều Nhiễm không hiểu thế nào là đề phòng người khác phái, ngày nọ cô đứng ở phòng khách uống nước, trên người là bộ đồng phục mùa hè, bầu vú mềm mại bởi vì cọ sát mà lộ rõ hai chấm nho nhỏ.

Phong Vũ tan tầm về nhà, theo bản năng nhìn cô thì ngây ngẩn cả người. Sau khi lấy lại tinh thần, anh cau mày nói: “Sao cháu lại không mặc…”

Kiều Nhiễm ngơ ngác không hiểu ý của anh.

Phong Vũ nhìn dáng vẻ ngây thơ vô tội của cô thì chỉ thấy đau đầu, cuối cùng anh đã cảm nhận được sâu sắc nỗi lòng của bậc cha mẹ khi nuôi con, quả nhiên con gái rất cần có mẹ dạy bảo.

Phong Vũ đen mặt dẫn Kiều Nhiễm đến cửa hàng nội y, anh nói đơn giản vài câu sau đó giao cô cho nhân viên.

Nhân viên cửa hàng là phụ nữ trung niên, bà gật đầu rồi dẫn cô gái nhỏ đến phòng thay đồ để xem ngực của cô đã phát triển đến mức nào.

Sau khi chọn cho Kiều Nhiễm hai bộ đồ lót, bà còn hướng dẫn cô cách mặc, giặt đồ và phương pháp lựa chọn đồ cho đúng kích cỡ.

Kiều Nhiễm đến tuổi dậy thì, số lần Phong Vũ về nhà càng ít, anh bỗng nhiên phát hiện ra trong nhà mình có một thiếu nữ, sẽ có nhiều chuyện hơi bất tiện.

***

Sáng ngày hôm sau, Kiều Nhiễm rời giường thì phát hiện Phong Vũ cả đêm không về nhà, trong nhà hoàn toàn lạnh lẽo.

Kiều Nhiễm nhàn nhạt liếc qua phòng bếp hiu quạnh, sau đó lấy bánh mì trong tủ lạnh rồi cầm cặp sách đi ra cửa.

Trạm xe bus cách chung cư không xa, sáng sớm đã có khá nhiều người trên xe, Kiều Nhiễm theo thói quen đứng ở gần cửa để thuận tiện đi xuống.

Giao thông công cộng luôn có nhiều người, Kiều Nhiễm phải nắm chặt vào tay vịn để giữ thăng bằng.

Bỗng nhiên mông của cô hình như có ai đó chạm vào, Kiều Nhiễm bèn dịch người sang bên cạnh một chút.

Buổi sáng đông người, không cẩn thận đụng chạm là chuyện rất bình thường, chẳng qua chuyện không như cô đã nghĩ, chỉ hai phút sau mông cô lại bị người ta sờ mó.

Lần này Kiều Nhiễm có thể khẳng định người kia cố ý, bởi vì tay hắn ta đang xoa bóp mông cô.

Kiều Nhiễm luôn lạnh nhạt, không quan tâm đến mọi chuyện, nhưng không có nghĩa cô sẽ chịu đựng để cho cái móng heo kia chạm vào mình.

Khi di chuyển bằng phương tiện công cộng, nếu gặp biến thái thì phải phản kháng, nếu không hắn ta sẽ càng quá phận.

Kiều Nhiễm chau mày ngoảnh lại nhìn thì thấy một người đàn ông trung niên béo ục ịch đứng đằng sau mình, ông ta còn nở nụ cười dâm dê với cô.

Dạ dày lập tức trào lên cảm giác ghê tởm buồn nôn, Kiều Nhiễm muốn thoát khỏi ông ta nhưng không thể di chuyển vì xe chật cứng, cũng may lưng cô còn đeo cặp sách nên hai người mới không dính sát vào nhau.

Động tác của ông ta càng lúc càng quá đáng, lúc thấy đôi bàn tay kia chuẩn bị luồn vào trong váy mình, Kiều Nhiễm đang định quát lớn thì móng heo kia đã bị một bàn tay trắng trẻo túm chặt.

“Ông làm cái trò gì vậy!”

Gã đàn ông trung niên đáng khinh lộ vẻ hoảng loạn, ông ta dùng sức thoát khỏi trói buộc của cậu thanh niên.

Thanh niên dáng người cao gầy, cậu mặc một thân đồng phục, sắc mặt nghiêm túc nói: “Tôi thấy ông quấy rối cô ấy.”

Tên đàn ông trung niên thấy cậu là học sinh thì không sợ hãi nữa, ông ta lớn tiếng gây sự: “Thằng nhãi ranh, con mắt nào của mày nhìn thấy tao quấy rối, mau buông tay tao ra!”

lưu truyện

Nhấp vào lưu truyện - lần sau xem tiếp dễ dàng hơn