
Nuôi Vợ Từ Bé
Truyện đã Full
(Click xem Danh Sách Chương)Mô tả Truyện :
Truyện ngôn tình sắc Nuôi Vợ Từ Bé - Tình trạng : Truyện full - Thể loại : Truyện H văn - không phù hợp với người chưa đủ 18 tuổi, nếu chưa đủ 18 tuổi vui lòng không đọc . Nội dung : Có những chuyện không phải cứ thích là làm bừa nhất là chuyện nam nữ. Bỏ bao công sức nuôi em từ nhỏ đến lúc 18 tuổi em lại muốn thuê trai bao để ngủ cùng chuyện này quả thật không chấp được mà.
chương truyện mới nhất :
- DS Chương
- Sau
Chương 1
Kiều Nhiễm ngồi trên giường nghe tiếng nước vang lên trong nhà tắm, cô nhàm chán quét mắt nhìn một vòng quanh căn phòng ngập tràn tình thú.
Hôm nay là sinh nhật mười tám tuổi của Kiều Nhiễm, Phong Vũ cho cô một nghìn nhân dân tệ thay quà sinh nhật, anh nói tối nay có nhiệm vụ nên không thể tổ chức sinh nhật cùng cô. Kiều Nhiễm đã quen với việc này, vì thế cũng không ý kiến gì.
Mười tám tuổi tức là đã trưởng thành, cô quyết định tự tặng cho bản thân một ngày lễ trưởng thành thật hoàn mỹ và ấn tượng. Dù sao Phong Vũ thường xuyên không ở nhà, đêm nay cô vắng nhà thì anh cũng không phát hiện ra.
Cửa phòng tắm mở ra, người đàn ông cao gầy với tướng mạo tuấn tú bước ra ngoài, trên hông hắn buộc chiếc khăn tắm, cơ bụng sáu múi loã lồ ngay trước mắt Kiều Nhiễm, bọt nước trong suốt từ ngực chảy lướt xuống eo, cuối cùng biến mất sau lớp khăn tắm.
Người đàn ông này là trai bao mà Kiều Nhiễm đã thuê đêm nay, nghe nói hàng to xài tốt, kỹ thuật lại giỏi, hơn nữa còn đẹp trai, thích hợp để phá thân xử nữ.
Bằng kinh nghiệm bao năm trinh chiến trên giường, Tô Đường biết cách phải làm sao để bày ra dáng vẻ quyến rũ nhất của bản thân. Hắn từ từ đi đến mép giường, khom người ôm Kiều Nhiễm đặt ngồi lên đùi mình, sau đó khẽ hôn lên vành tai mềm mại của cô gái nhỏ.
Kiều Nhiễm không hề kháng cự, cô để kệ hắn ta hôn từ tai cho tới bờ vai.
Tô Đường là trai bao chất lượng nhất của quán, một nghìn nhân dân tệ không đủ để mua một đêm của hắn. Nhưng hôm nay Tô Đường phá lệ, bởi vì khi Kiều Nhiễm vừa xuất hiện, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn kết hợp với bộ váy trắng trông giống như búp bê sứ của cô đã hấp dẫn ánh mắt hắn ta.
Hắn đoán cô chỉ đang học cấp ba, nhưng thứ thu hút nhất trên người cô lại chính là khí chất lạnh lùng tựa hoa lan trắng, quả thực đẹp đến điên đảo tâm hồn.
Lâu rồi Tô Đường không gặp được cực phẩm thế này, đã thế khi biết Kiều Nhiễm đến đây để phá trinh, Tô Đường chủ động giới thiệu bản thân mình với cô, mục đích để lấy được lần đầu tiên quý giá.
Là một host ưu tú, kỹ năng của Tô Đường đương nhiên không có lời nào để chê, hơn nữa hắn còn rất hài lòng với vẻ ngoài của Kiều Nhiễm nên động tác lại càng dịu dàng, săn sóc.
Tô Đường nắm tay Kiều Nhiễm đặt lên cơ bụng của mình, để cô tha hồ vuốt ve chúng.
Kiều Nhiễm không hề xấu hổ, cô không những dùng lực vuốt ve mà còn véo mạnh lên bắp thịt săn chắc… cảm giác cũng không tồi.
Thấy cô gái nhỏ trong lòng mân mê cơ bụng mình đến nghiện, cộng thêm mùi hương thoang thoảng trên người cô khiến Tô Đường không thể tiếp tục nhịn lâu hơn.
Ngay trong lúc chuẩn bị thưởng thức món ngon thì tiếng đập cửa bỗng nhiên vang lên, phá tan bầu không khí mờ ám.
Tô Đường khó chịu nhíu mày, không có ý định mở cửa.
Kiều Nhiễm đứng dậy khỏi đùi Tô Đường, cô nhìn hắn ta rồi nói: “Anh đi hay là tôi đi?”
Chẳng ai lại để con gái ra mở cửa, hơn nữa đây còn là lần đầu tiên Kiều Nhiễm đến nơi như này.
Với phong độ ga lăng của đàn ông, Tô Đường buộc chặt lại khăn tắm rồi đi tới trước cửa: “Ai?”
“Mở cửa, chúng tôi muốn kiểm tra phòng.”
Ngoài cửa vang lên giọng nói ồm ồm, Tô Đường nghĩ ngợi một lát rồi mở cửa.
Bên ngoài là hai người đàn ông mặc đồng phục cảnh sát, bọn họ đưa thẻ nhân viên ra và nói với Tô Đường: “Mời anh lấy chứng minh thư nhân dân cho chúng tôi kiểm tra.”
Đây không phải là lần đầu tiên Tô Đường gặp cảnh sát tới kiểm tra phòng, với lại hai người bọn họ có đầy đủ giấy tờ tùy thân nên chỉ cần nói là người yêu, vì vậy Tô Đường không hề hoảng hốt chút nào.
Tô Đường quay đầu nói với Kiều Nhiễm, “Nhiễm Nhiễm, em lấy chứng minh thư qua đây giúp anh, anh để ở ví tiền bên trong áo khoác.”
Kiều Nhiễm gật đầu, cô đứng dậy cầm chứng minh thư của mình và hắn rồi đi tới cửa.
Cánh cửa chỉ mở có hơn phân nửa, người bên ngoài không thể nhìn thấy hết bên trong. Bây giờ Kiều Nhiễm đi ra ngoài, hai cảnh sát mới có thể nhìn rõ dáng vẻ của cô.
Đọc truyện chữ, đặc biệt là truyện ngôn tình, mang lại vô vàn lợi ích. Qua những câu chuyện chứa đựng kinh nghiệm sống quý báu của nhân vật, chúng ta có thể học hỏi và thấu hiểu chỉ trong vài giờ. Những cảm xúc, bài học về tình yêu, sự hy sinh hay cách vượt qua khó khăn đều được truyền tải một cách sâu sắc. Không chỉ giúp giải trí, đọc truyện Full cùng ha ha truyện còn giúp mở rộng vốn từ vựng, cải thiện khả năng tư duy và làm giàu tâm hồn.
“Kiều Nhiễm?!”
Khuôn mặt nam tính của người đàn ông tràn đầy vẻ khiếp sợ khi nhìn thấy Kiều Nhiễm.
Kiều Nhiễm giật mình, cô khẽ kêu: “Chú, chú Phong…”
Phong Vũ nhìn cô bé trước mặt, sau đó lại nhìn người đàn ông nửa thân trên trần trụi đang đứng ở bên cạnh, lúc này sắc mặt anh lập tức đen thui.
“Cháu ở đây làm gì?”
Phong Vũ tiến lên một bước, anh kéo Kiều Nhiễm lại gần mình, ánh mắt sắc bén quét một lượt trên người cô gái.
Cảnh sát đi cùng Phong Vũ đứng ngốc ngay tại chỗ, nhưng anh ta không dám xen mồm vào, ai cũng biết lúc Phong Vũ tức giận rất đáng sợ.
Mọi người đều sợ Phong Vũ, riêng Kiều Nhiễm lại không hề sợ, cô nhìn thẳng vào người đàn ông trước mặt, vẻ mặt bình đạm không gợn sóng.
Phong Vũ nhìn bộ dạng này của Kiều Nhiễm thì chỉ thấy đau đầu, thân là bố dượng, nhưng anh gần như không quản Kiều Nhiễm quá nhiều. Hơn nữa Kiều Nhiễm cũng không cần anh quản, học tập cho đến sinh hoạt đều không cần anh phải nhọc lòng. Cô là đứa bé ngoan, nhưng anh không nghĩ tới bé ngoan này lại vừa làm một chuyện kinh người… ngang nhiên dám cùng đàn ông đến đây thuê phòng!
Tô Đường tưởng Kiều Nhiễm bị dọa sợ, anh ta vội chen vào: “Xin chào, chuyện là như thế này, Nhiễm Nhiễm—”
“Cậu câm miệng!”
Phong Vũ khó chịu khi người kia gọi cô là Nhiễm Nhiễm, cô gái nhỏ còn chưa lớn, ngày thường lại rất ngoan, chắc chắn bị tên khốn này dụ dỗ!
Tô Đường ngại ngùng gãi mũi, có lòng mà không giúp được gì nên chỉ đành nhún vai.
Sắc mặt Phong Vũ đen thui, anh giữ chặt hai tay Kiều Nhiễm, ánh mắt nghiêm khắc nhìn thẳng vào cô: “Kiều Nhiễm, trả lời tôi, cháu ở đây làm cái gì?!”
Kiều Nhiễm chưa từng thấy dáng vẻ này của Phong Vũ, trong trí nhớ của cô thì anh luôn luôn bận rộn, thời gian ăn cơm với nhau cũng không có, ngay cả tiền sinh hoạt cũng trực tiếp chuyển vào thẻ, thỉnh thoảng mới khen cô vài câu tượng trưng như “Thành tích tốt lắm, tiếp tục phát huy”… chứ cô chưa hề thấy anh tức giận.
Ánh mắt người đàn ông quá mức sắc bén, Kiều Nhiễm nhìn thẳng vào anh, nhỏ giọng nói bâng quơ: “Cháu thuê phòng để phá trinh.”
Đồng chí cảnh sát đi cùng Phong Vũ choáng váng vì lời này của Kiều Nhiễm. Tô Đường nghe xong cũng không dám nhìn thẳng, anh ta ôm mặt thầm nghĩ: Cô gái nhỏ này đúng là…
Phong Vũ tức giận đến nỗi sắc mặt biến đổi từ đen sang đỏ, lồng ngực anh phập phồng, còn tay anh thì siết chặt cổ tay Kiều Nhiễm.
Cảnh sát đứng bên cạnh cũng không biết phải làm sao trong tình huống này, cậu ta vỗ vỗ vai Phong Vũ, nhỏ giọng gọi, “Anh Vũ?”
Phong Vũ hít một hơi thật sâu, anh nắm tay Kiều Nhiễm rồi xoay người rời đi.
“Nhiệm vụ còn lại giao cho cậu, tôi có việc nên về nhà trước.”
Kiều Nhiễm bị Phong Vũ kéo ra khỏi khách sạn. Buổi tối trời trở lạnh, trên người cô chỉ mặc chiếc váy trắng mỏng manh, cơn gió thổi qua khiến cô phải rùng mình vì lạnh.
Phong Vũ nghiêng đầu nhìn Kiều Nhiễm, mặt lạnh lùng cởi áo ngoài khoác lên người cô.
Áo khoác mang theo nhiệt độ cơ thể cùng hương vị đặc trưng của đàn ông.
Kiều Nhiễm duỗi tay giữ chặt áo, mùi hương của Phong Vũ quanh quẩn chóp mũi cô.
Xe taxi đi đến, Phong Vũ lôi kéo cô gái nhỏ ngồi vào trong.
Cả đoạn đường anh không nói một lời, hơn nữa vẫn nắm chặt không buông cổ tay của Kiều Nhiễm.
Đoạn đường cũng không quá xa, chỉ hai mươi phút sau là hai người đã về đến nhà.
Vào đến cửa, Phong Vũ mới buông tay Kiều Nhiễm.
Kiều Nhiễm cúi đầu nhìn cổ tay mình, trên da thịt trắng trẻo hiện lên dấu vết đỏ lừ.
“Ngồi xuống!”
Phong Vũ chỉ chỉ ghế sô pha, Kiều Nhiễm nghe lời ngồi xuống, sau đó cởi áo khoác đặt ở bên cạnh.
Người đàn ông cao lớn kéo ghế dựa rồi ngồi xuống phía đối diện, chân dài tách ra, người hơi nghiêng về trước khiến trọng lượng thân trên dồn xuống dưới, động tác này của anh mang đến cảm giác áp bức nặng nề.
“Nói tôi nghe chuyện vừa rồi là sao? Hôm nay không phải sinh nhật của cháu à, vì sao lại đến khách sạn?”
Lúc kiểm tra phòng nhìn thấy Kiều Nhiễm, tuy Phong Vũ tức giận nhưng anh lại thấy tự trách nhiều hơn, tại anh không làm tròn trách nhiệm của một người bố, suốt ngày bỏ bê đối phương. Ngay cả sinh nhật cũng không ở bên cạnh cô gái nhỏ, cuối cùng để cô cùng người ta đi thuê phòng ở khách sạn.
Phong Vũ không dám tưởng tượng nếu mình đến chậm vài phút sẽ xảy ra chuyện gì. Chẳng may Kiều Nhiễm thật sự tuỳ tiện lên giường cùng đàn ông, anh phải làm sao bây giờ? Anh thật sự có lỗi với cô gái nhỏ này.
Kiều Nhiễm không biết Phong Vũ đang áy náy trong lòng, cô nhìn thẳng vào đôi mắt thâm trầm của anh.
“Cháu đã đủ mười tám tuổi, cháu muốn tự tặng cho bản thân một lễ trưởng thành đáng nhớ, cho nên cháu đã tìm trai bao để phá trinh.”
Vẻ mặt cô gái nhỏ cực kỳ bình tĩnh, nhưng lời nói lại không khác gì cục đá nện vào tâm người nghe.
Phong Vũ bị lời này của cô làm cho nghẹn họng, anh hoàn toàn không ngờ chiều hướng của câu chuyện lại là như vậy. Không phải người khác dụ dỗ cô đến khách sạn, mà là cô tự nguyện dùng tiền tìm đàn ông.
Phong Vũ không nói nên lời, anh chỉ nhìn chằm chằm Kiều Nhiễm.
Kiều Nhiễm ngáp một cái, bây giờ là mười một giờ tối, ngày thường vào tầm giờ này là cô đã làm xong bài tập rồi chuẩn bị đi ngủ.
- DS Chương
- Sau

Truyện Ngôn Tình Sắc Giới mới hơn
