Bà xã, anh yêu em

Bà xã, anh yêu em

Mô Tả:

Mô tả : Truyện ngôn tình nữ cường Bà xã, anh yêu em_ Người đàn ông này thật là một con sói đói muốn ăn cừu non, anh ta dám đem cô đặt lên giường, hại cô tò mò muốn biết hôn là cái gì tư vị, bị anh ta dẫn dụ ăn sạch vô số lần, nhưng là, lần đầu tiên của cô lại cùng với một nam nhân anh tuấn mê người, gợi cảm như vậy, hình như người có lợi là cô thì phải.

Chương 41: Hiện tại đã

Chứng bệnh của Nam Tuệ giống như bệnh của Hoan Hoan, không chỉ có phát sốt, còn có đau cổ họng, ăn không ngon miệng, sau khi uống xong thuốc, cô liền ngủ một mạch, cho đến khi cảm thấy sức khỏe đã tốt hơn cô mới thức dậy, cảm giác đầu tuên là đói bụng.

Nam Tuệ đứng dậy xuống giường, đi ra khỏi phòng, lúc này mới phát hiện ngoài cửa sổ một mảnh tối đen.

Hiện tại đã mấy giờ?

Cô đi vào phòng khách, chỉ thấy Hứa tẩu đang ngồi ở sô pha, xem TV, không có chú ý tới sự xuất hiện của cô.

Cô nhìn về ohias đồng hồ treo tường, thấy đồng hồ đã điểm 10 giờ, Nam Tuệ giật mình.

“Hứa tẩu, tiên sinh còn không có trở về sao?” Cô mở miệng hỏi, thanh âm khàn khàn càng làm cho cô giật mình.

“Phu nhân, cô dậy rồi, cảm giác thế nào?” Hứa tẩu đứng dậy đi về hướng cô.

“So với buổi chiều tốt hơn nhiều. Tiên sinh còn không có trở về sao?” Cô khàn khàn hỏi.

“Tiên sinh có đánh điện thoại trở về nói đêm nay phỉa làm thêm giờ, muộn một chút mới trở về.”

“Đã mười giờ mà vẫn chưa làm xong việc sao?” Cô bất đắc dĩ nhỏ giọng than nhẹ.

“Cái gì?” Hứa tẩu nghe không rõ cô nói gì đó.

“Không có gì.” Cô lắc đầu, lại hỏi: “Hoan Hoan đâu? Đã ngủ chưa? Con bé đã tốt hơn chưa?”

“Tiểu thư tốt hơn nhiều rồi, trừ cổ họng vẫn còn đau, đã không còn gì đáng ngại, tiểu thư vừa mới ngủ.”

“Cám ơn dì, Hứa tẩu. Hôm nay nhất định dì rất mệt, vừa phải chiếu cố Hoan Hoan, vừa phải chiếu cố cháu, thật sự là vất vả.” Cô nhẹ giọng nói.

“Đừng nói như vậy.” Hứa tẩu vội vàng lắc đầu, sau đó hỏi: “Phu nhân, cô muốn ăn gì không? Tôi sẽ đi làm đồ ăn ngay. Cơm trưa cùng bữa tối cô cũng chưa ăn cái gì, bụng nhất định rất đói đúng không?”

Nam Tuệ mỉm cười, gật gật đầu.

“Cô muốn ăn cái gì?” Hứa tẩu hỏi.

“Gì cũng được, đơn giản thôi ạ. Hứa tẩu, cám ơn dì.”

Mỉm cười lắc đầu, Hứa tẩu xoay người đi xuống phòng bếp làm đồ ăn cho cô. Nam Tuệ ngồi xuống sô pha, không tự chủ được lại nhìn đồng hồ ở trên tường, sau đó do dự một chút, cầm lấy điện thoại, gọi điện thoại cho ông xã. Di động không có ai nghe máy, cô gọi điện đến công ty, cũng không có người tiếp máy. Kỳ quái, như thế nào lại không có người nghe điện? Anh là đang trên đường về nhà hay ở đâu đây? Anh có thể hay không xảy ra chuyện gì? Không, sẽ không, anh chỉ làm thêm giờ mà thôi, cô không thể miên man suy nghĩ rồi dọa chính mình.

 

======= tiểu thuyết hay ====== ở Truyện tiểu thuyết Ngôn Tình ra, bạn đã có thể "vào nhà". Dù đến đó thường xuyên cũng không sao, bất cứ lúc nào bạn muốn đến. Hay muốn rời đi cũng có thể không cần nói lời tạm biệt..."Đây là cách thu nhận kiến thức đơn giản nhưng sáng giá nhất!=======Truyện Ngôn Tình  Tổng Tài ====

Lúc trước nói chuyện cùng Hứa tẩu, Hứa tẩu từng nói qua với cô, trước kia anh luôn làm việc tới mười một, mười hai giờ mới về nhà, cả ngày đều rất ít nghỉ ngơi.

Tiên sinh thực bề bộn nhiều việc, vậy mà vẫn sắp xếp thời gian để về nhà ăn cơm cùng phu nhân và tiểu thư, quả thực là kỳ tích. Cô còn nhớ rõ lúc ấy Hứa tẩu đã nói như vậy, cô vì câu nói “kỳ tích, đại kỳ tích” đã cười rất lâu.

“Phu nhân, đồ ăn đây rồi, cô muốn ăn ở phòng khách hay phòng ăn?” Hứa tẩu từ trong phòng bếp hỏi vọng ra.

“Cháu ăn ở phòng khách cũng được, còn có thể thuận tiện xem TV.” Cô mỉm cười trả lời.

“Được.” Hứa tẩu trả lời.

Nam Tuệ cầm lấy điều khiển từ xa ở trên bàn, vốn định đổi xem có chương trình gì để xem, lại đột nhiên nghĩ đến Hứa tẩu vừa rồi xem bộ phim này, cô buông điều khiển TV xuống, để nguyên kênh ban đầu.

Một lát sau, Hứa tẩu đem một bát mì và hai món ăn phụ lên.

“Đang nóng đó, ăn cẩn thận.” Hứa tẩu nhắc nhở cô.

“Cám ơn dì.” Nam Tuệ mỉm cười. Cô cúi xuống ăn, không quên cẩn thận chú ý điều Hứa tẩu vừa nhắc nhở. “Hứa tẩu, dì cùng Hứa bá đều ở đây, vậy con cái của hai người đâu?” TV chuyển sang chuyên mục quảng cáo, cô tò mò mở miệng hỏi.

Có Hứa tẩu này gia sự một thanh tráo, chử thứ lại siêu được ăn mẹ mẹ nó tiểu hài tử, nhất định thực hạnh phúc đi? Hắn nhịn không được như vậy tưởng.

“Chúng đã kết hôn và có gia đình riêng của mình.” Hứa tẩu thở dài nói.

“Đều kết hôn hết?” Nam Tuệ ngạc nhiên, ngẩng đầu lên nhìn Hứa tẩu. “Hứa tẩu, năm nay dì bao nhiêu tuổi vậy? Các con của dì đều kết hôn rồi sao?”

“Mười chín tuổi tôi lấy Hứa bá, sang năm tôi đã năm mươi hai tuổi rồi, con cái đều đã kết hôn có gì bất ngờ đâu?” Hứa tẩu cười nói.

“Cháu nghĩ nhiều lắm dì mới bốn mươi lăm mà thôi.” Nam Tuệ thật sự là kinh ngạc cực kỳ.

Nghe được chính mình được người khác nghĩ trẻ đi mấy tuổi, Hứa tẩu ha ha cười to, nhất thời rất cao hứng, chương trình phim trên TV cũng không xem, chuyên tâm cùng Nam Tuệ nói chuyện phiếm.

======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======  Đọc Truyện Ngôn Tình  dù ít dù nhiều hay đọc về lĩnh vực gì bạn đều sẽ nhận được những trải nghiệm, không ai dám chắc chăm đọc Truyện Ngôn Tình  chưa chắc đã thành công nhưng những người thành công lớn đều ham đọc Truyện Ngôn Tình . Đọc truyện cùng HaHa Truyện