Bà xã, anh yêu em
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Mô tả : Truyện ngôn tình nữ cường Bà xã, anh yêu em_ Người đàn ông này thật là một con sói đói muốn ăn cừu non, anh ta dám đem cô đặt lên giường, hại cô tò mò muốn biết hôn là cái gì tư vị, bị anh ta dẫn dụ ăn sạch vô số lần, nhưng là, lần đầu tiên của cô lại cùng với một nam nhân anh tuấn mê người, gợi cảm như vậy, hình như người có lợi là cô thì phải.
Chương 47: Tài trơ một
“Đây chính là nơi em lớn lên.” Nam Tuệ giới thiệu cho anh, trên mặt không có gì là tự ti, chỉ có một niềm hãnh diện.
“Nơi này thật lớn.” Anh gật đầu khen ngợi.
Cô nhìn anh mỉm cười. “Trong này anh cũng có cống hiến đó, nhà từ thiện vĩ đại ạ.”
“Anh làm cái gì?” Anh nhíu mày.
“Tài trợ một trăm vạn.”
“Cái gì?” Anh trừng mắt nhìn, ngạc nhiên mở to mắt nhìn cô, lập tức nghĩ đến một sự kiện.
“Kia một trăm vạn sính lễ?”
Nam Tuệ mỉm cười gật gật đầu.
“Viện trưởng mẹ mẹ vất vả nuôi lớn em, em phải báo hiếu một chút, anh nói có đúng không?”
“Nếu là dùng vào việc này, ít nhất lúc đó cũng phải mở miệng đòi anh năm trăm vạn mới phải.” Anh thật sự nói.
“Để viện trưởng mẹ mẹ nhận một trăm vạn, em đã hao hết tâm tư, nói đến mỏi cả miệng, nếu là năm trăm vạn, trừ phi đem sinh mệnh ra đe dọa, nếu không viện trưởng mẹ mẹ tuyệt đối sẽ không nhận.” Cô lắc đầu. “Một trăm vạn là vừa vặn.”
“Nếu dùng danh nghĩa xí nghiệp để tài trợ?” Trử Lực Ngự có chút đăm chiêu hỏi.
“Anh không cần làm như vậy, việc này có tâm là đủ rồi.” Nam Tuệ cười lắc đầu, lôi kéo tay anh, “Chúng ta đi vào đi.”
Đẩy cửa ra, trong phòng những đứa trẻ đang chơi đùa đều nhìn về phía cửa, tiếp theo đó chúng đều đồng thanh thét lên “Nam Qua tỷ tỷ” (nam qua = dưa chuột)
Nam Qua tỷ tỷ? Trử Lực Ngự có chút ngây ngốc, anh chỉ biết là có Đào tỷ tỷ, Bình Quả tỷ tỷ (bình quả = quả táo), Hồ Điệp tỷ tỷ (hồ điệp = con bướm) đại loại gì đó, cho tới bây giờ chưa có nghe nói qua có cái gì gọi là Nam Qua tỷ tỷ nha, đây là nhân vật nào vậy? Còn chưa kịp hỏi rõ Nam Tuệ, anh liền nhìn thấy một đám nhóc thẳng hướng Nam Tuệ chạy tới, anh sợ tới mức vội vàng bảo vệ bà xã, miễn cho bà xã cùng tiểu hài tử trong bụng không bị xô ngã.
Đột nhiên ý thức được có một người đàn ông lạ lẫm ở đây, nhóm tiểu hài tử nhanh chóng dừng bước, tất cả đều mở to mắt, tò mò giương mắt nhìn anh.
“Nam Tuệ, em đã về rồi.” Khiết Ngọc tỉ vẻ mặt hoan nghênh nghênh hướng cô đi đến, sau khi tốt nghiệp đại học, Khiết Ngọc tỉ đã quay lại cô nhi viện giúp đỡ cho viện trưởng mẹ mẹ.
“Khiết ngọc tỉ, em đã trở lại.” Nam Tuệ nhanh chóng đón nhận vòng tay, vui vẻ ôm cô ấy một chút.
“Viện trưởng mẹ mẹ có nói cho chị em sẽ trở về, nhưng là chị không nghĩ lại về sớm như vậy.” Trương Khiết Ngọc mỉm cười nói.
“Bởi vì đi xe riêng cho nên có điểm nhanh hơn.” Nam Tuệ giải thích.
“Vị chính là ông xã của em sao?” Trương Khiết Ngọc nhìn về phía Trử Lực Ngự đang đứng bên cạnh cô.
“Đúng.” Nam Tuệ mỉm cười gật đầu, “Anh ấy tên là Trử Lực Ngự. Ông xã, đây là người mà em đã nói qua, Khiết Ngọc tỉ.”
“Chào chị.” Trử Lực Ngự cùng Khiết Ngọc bắt tay.
“Chúng ta có phải đã gặp nhau ở đâu rồi không?” Trương Khiết Ngọc nhìn không dời mắt nhìn anh. Trử Lực Ngự lộ ra biểu tình nghi hoặc, Nam Tuệ vẻ mặt tò mò.
“Khiết Ngọc, là Nam Tuệ đã trở lại sao?” Viện trưởng mẹ mẹ từ phía sau đi tới.
“Viện trưởng mẹ mẹ!” Nam Tuệ vui vẻ lập tức chạy tới ôm lấy bà.
“Bà xã, cẩn thận một chút.” Trử Lực Ngự nhịn không được nhắc nhở.
Nam Tuệ dùng sức ôm lấy viện trưởng mẹ mẹ, đã nửa năm nay rồi cô chưa gặp bà, vui vẻ hướng bà làm nũng. “Viện trưởng mẹ mẹ, con rất nhớ người, rất rất nhớ người.”
“Lớn như vậy còn thích làm nũng, không sợ bị chồng của con chê cười sao?” Viện trưởng mẹ mẹ nhẹ nhàng mỉm cười.
“Anh ấy dám cười con.” Nam Tuệ ngẩng đầu lên, giả trang cái mặt quỷ, đưa tay ra kéo ông xã, nói: “Viện trưởng mẹ mẹ, con giới thiệu cho người, anh ấy chính là ông xã của con, tên là Trử Lực Ngự.”
“Viện trưởng mẹ mẹ, xin chào. Thật có lỗi lâu như vậy mới đến thỉnh an người, hy vọng người tha thứ cho con.” Trử Lực Ngự cung kính cúi đầu nói. Viện trưởng mẹ mẹ không hề có phản ứng gì, chính là khinh ngạc khi nhìn thấy anh. Nam Tuệ cùng ông xã không hẹn mà cùng liếc mắt nhìn nhau.
“Viện trưởng mẹ mẹ, người làm sao vậy?”
“Đứa nhỏ, chúng ta có phải đã gặp nhau ở đâu?” Viện trưởng mẹ mẹ đột nhiên cầm tay Trử Lực Ngự hỏi, vẫn nhìn anh không chớp mắt.
Hai vợ chồng lại nhìn nhau, như thế nào vừa rồi Khiết Ngọc tỉ cũng nói như vậy, hiện tại lại đến Viện trưởng mẹ mẹ cũng nói như vậy nha? Chẳng lẽ……
“Viện trưởng mẹ mẹ, cô nhi viện này ngay từ đầu đã được xây dựng ở đây sao? Trử Lực Ngự mở miệng hỏi.
“Không phải, chúng ta là từ Đài Trung chuyển tới đây.”
“Đài Trung – Cô nhi viện Ân Huệ.” Trử Lực Ngự chỉ ra chính các hơn.