Chậm Chậm Yêu

Chậm Chậm Yêu

Mô Tả:

Truyện tiểu thuyết ngôn tình Chậm Chậm Yêu Duyên phận cũng chia thành hai loại, khi thời cơ đến, đó là hữu duyên. Hoặc ngược lại, chính là nghiệt duyên. Biển sẽ trở thành bức tường ngăn cách anh và em, bầu trời xanh chỉ còn là nỗi nhớ. Cuộc đời này anh nguyện tồn tại chỉ vì em và anh không bao giờ muốn biết mất em đau khổ như thế nào.

Chương 8 : Cao Thanh là con gái

Sau khi thay đổi một bộ trang phục nhẹ nhàng, thoải mái hơn, cô đi ra khỏi phòng, tìm chỗ lấp đầy bao tử trống rỗng không ngừng kháng nghị. Sau đó cô ở lại khách sạn ở bãi biển “Sơn Tràm” một ngày, sáng hôm sau liền trở về nhà. Cô quyết định trước khi rời khỏi cuộc đời này, cô muốn đến gặp cha mẹ một lần cuối, cô muốn được ở với họ một ngày trọn vẹn. Nếu được, cô rất muốn được cùng hai người đi đến bãi biển có đầy kỷ niệm vui hạnh phúc thời còn bé này.

Kính koong! Kính koong!

A Muội đứng bên ngoài cổng nhấn chuông cửa, một hồi sau mới có người bước ra.

“Là cô à? Đến đây có chuyện gì sao?” Cao Thanh nhìn cô khinh bỉ, ánh mắt không giấu chán ghét hỏi.

Cao Thanh là con gái riêng của người chồng mới của mẹ cô. Nhiều khi cô có cảm giác hình như mẹ của cô còn yêu thương cô con riêng của chồng hơn là đứa con gái ruột mà bà mang thai chín tháng mười ngày mới sinh ra là cô đây. Ở trước mặt hai người đó, con bé luôn sắm vai là cô em gái dễ thương dịu dàng, rất yêu mến người chị là cô đây, nhưng ở sau lưng bọn họ, em ấy liền biến thành một cô tiểu thư cao cao tại thượng, xem thường cô mọi lúc. Khi em ấy ở trước mặt mẹ cô thì luôn luôn tỏ ra yếu đuối, luôn bị ủy khuất thì mẹ cô sẽ ra sức an ủi, dỗ dành em ấy, còn cô thì luôn luôn làm sai mọi chuyện. Do đó với tính cách ngay thẳng như ruột ngựa của cô không tài nào có kiên nhẫn nhìn bọn họ đang diễn trò, cô dọn ra ngoài ở.

Nhưng lúc này cô cũng không muốn tranh cãi gì với em ấy cả, nên quý trọng người trước mắt không phải sao? Nếu là ngày thường cô nhất định sẽ náo loạn với con bé một trận, nhưng hiện tại thì không, dù sao con bé cũng sẽ là người chăm sóc cho mẹ của cô sau này, mà cô thì không có cơ hội đó.

“Thanh Thanh ngày càng dễ thương, có mẹ ở nhà không?” Nghĩ thông suốt, A Muội mỉm cười thật lòng nhìn con bé, giọng dịu dàng hỏi.

Cao Thanh hoảng sợ trợn mắt nhìn cô chị của mình, không gặp mấy tháng mà người chị này lại đang muốn diễn cái trò gì vậy, còn cười với cô nữa chứ, không uống lộn thuốc đó chứ? Nếu là bình thường, chị ta nhất định sẽ châm chọc vài lời, còn không thái độ sẽ vô cùng tức giận, không động tay động chân một chút với cô thì sẽ không xong chuyện. Lúc này cô mới có cơ hội tranh thủ hết tình cảm của mẹ dành cho cô nha, còn chị ta nhất định sẽ bị mẹ lạnh lùng giáo huấn cho một trận. Nhưng cái tình huống gì đang diễn ra ở đây vậy?

“Cô. . . . Cô đang muốn làm gì vậy?” Cao Thanh hoảng hốt hỏi lại, thái độ dè chừng khắp nơi.

“Đâu có, đâu có, chị chỉ muốn yêu thương em thật tốt thôi mà.” A Muội cười càng thêm rạng rỡ nhìn con bé. Tuy em ấy là con riêng của chồng, nhưng nó lại rất quý mến mẹ của cô, nhìn ở một góc độ nào đó thì gia đình mới của mẹ cô sống rất hạnh phúc cùng nhau, có ai nhìn vào sẽ nghi ngờ mẹ cô là mẹ kế của con bé sao?

“Thương cái gì chứ, cô muốn giở trò quỷ gì ra, tôi không sợ đâu. Mẹ là của tôi, không phải của cô, đừng mơ cướp mẹ từ tay tôi.” Cao Thanh mạnh miệng tức giận nói, đánh chết cô cũng không thừa nhận mình đang lo sợ khi đối diện với gương mặt đang hiển rõ mấy chữ “thâm tình chị em” này của chị ta đấy.

A Muội nhìn lại cô em gái này đầy ngạc nhiên, hóa ra con bé là sợ cô cướp mất mẹ nên mới làm ra những chuyện như thế này sao? Nghe nói mẹ ruột của Cao Thanh mất đi khi sinh con bé ra, từ nhỏ con bé đã mất đi tình thương của người mẹ. Đến khi tám tuổi mới biết được tình thương của người mẹ là như thế nào, con bé sợ sẽ có người cướp đi phần tình cảm ấm áp cuối cùng nó mới tìm được ở trên người mẹ của cô. Đứa nhỏ ngốc, vì sao lại không muốn sống hòa bình với cô, nhất định muốn chiếm cứ mẹ về của riêng mình? Thật ra mẹ của cô cũng không thương cô như con bé đã tưởng, năm cô lên mười, mẹ đột nhiên thay đổi thái độ, không còn cưng chiều yêu thương cô như trước nữa. Cô cũng rất muốn biết lý do vì sao bà lại ghét mình đến thế? Nhưng nay đã không còn quan trọng nữa.

 Tuy nhiên dù vô tình hay chủ động thì bạn cũng sẽ nhận được những trải nghiệm thú vị khi  đọc Tiểu Thuyết Ngôn Tình. Không phải tự nhiên người ta khuyến khích việc mọi người đọc Tiểu Thuyết Ngôn Tình hay có thể dành cả cuộc đời mình để viết Tiểu Thuyết Ngôn Tình.