Chậm Chậm Yêu
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Truyện tiểu thuyết ngôn tình Chậm Chậm Yêu Duyên phận cũng chia thành hai loại, khi thời cơ đến, đó là hữu duyên. Hoặc ngược lại, chính là nghiệt duyên. Biển sẽ trở thành bức tường ngăn cách anh và em, bầu trời xanh chỉ còn là nỗi nhớ. Cuộc đời này anh nguyện tồn tại chỉ vì em và anh không bao giờ muốn biết mất em đau khổ như thế nào.
Chương 11 : Còn chuyện gì nữa
Sau đó “ba” một tiếng, một bạt tai khá lớn tiếng vang lên. Cô kinh ngạc nhìn hai người ở trước mặt, mẹ kế lại là người giáng bạt tai đó, nhưng cô không phải là người lãnh nó mà là Chu Tấn. Đúng vậy, chính là Chu Tấn, đứa con trai cưng mà bà coi như bảo bối lại bị bà đánh ngã ngồi bên cạnh. Đánh chết cô cũng không tin là bà vì bảo vệ cô mà đánh nó.
Da đầu đau đớn giúp cô tỉnh táo hơn nhiều, cô còn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra thì chính là đồ ngốc.
“Chuyện này là như thế nào?” Ông Chu nghe thấy động tĩnh ở bên trong nhà, tò mò nên đi vào, lại nhìn thấy một màn khó nhìn ở trước mắt. Chu Tấn thì ngã ngồi dưới nền nhà, tay lại bị chị nó cầm chặt, trên gò má bên phải lại sưng đỏ, in rõ dấu tay, còn có vết xước đang rỉ máu. Nhìn thôi cũng đủ biết chị nó đang làm trò hay ho gì rồi.
Bà Huệ nhìn thấy chồng đi vào, vội vàng nước mắt lưng tròng nhào vào lòng của ông, nỉ non khóc: “Ông xem đi, xem đứa con gái bảo bối của ông đi. Ông biết hôm nay nó đến đây là vì chuyện gì không, là tiền của ông đó. Nó còn hành hung với A Tấn nữa chứ, ô ô ô. . . .” Nói đến đây, bà Huệ vừa tức giận vừa đau lòng khóc thét lên.
“Chuyện gì? Bà nói rõ xem nào?” Ông Chu nhíu mày nhìn bà, rồi nhìn hai đứa con của mình dò xét.
“Còn chuyện gì nữa, con gái bảo bối của ông lợi dụng không ai để ý lẻn vào phòng trộm tiền của ông, đang bỏ vào túi xách thì bị A Tấn phát hiện, thế là nó đánh A Tấn như thế đấy, ông không thấy sao?” Dứt lời, bà lại ô ô khóc lớn.
A Muội nhịn đau đứng lên, muốn đi giải thích với ông: “Cha đừng tin bà ta, con không có, con làm sao biết cha để tiền chỗ nào mà lấy chứ. . . .”
“Không lấy? Đây, ông xem đi, cái này là gì, giấy vụn sao?” Bà nào để cho cô có cơ hội nói, vội vàng cầm lấy túi xách cô lên, đổ hết những gì có trong đó xuống nền nhà, một xấp tiền cũng theo đó rơi ra, bà khom người xuống cầm lên, đưa đến trước mặt ông. Ông Chu nhận lấy xấp tiền mà vợ đưa đến, sau đó không dám tin mà ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào A Muội.
“Rõ ràng tôi chính mắt nhìn thấy Chu Tấn đem xấp tiền kia để vào túi xách của tôi. Dì đừng ngậm máu phun người, chuyện này còn không phải do hai người bày mưu tính kế sao?” Cô tức giận quát lên, nhìn mẹ kế đầy căm hận.
“Cô. . . . Ô ô ô, ông xem đi, nó đánh A Tấn như thế, chính mắt ông nhìn thấy rồi đó. Thế mà bây giờ nó còn mắng tôi thành ra dạng như thế này. Số tôi khổ quá mà, ô ô ô.” Bà Huệ tức giận đến nghẹn đỏ mặt, vội vàng bụm mặt khóc lớn.
“Im hết đi.” Ông Chu nhức đầu nhìn một màn náo loạn đang diễn ra ở đây, một bên là người bên gối, một bên là con gái ruột thịt, xử đúng bên nào cũng sẽ khiến ông đau lòng.
“Cha. . . chị hai đánh con, đau.” Chu Tấn thấy ông dao động vội vàng ngồi dậy chạy đến bên ông, nắm lấy cấu áo của ông mà lắc lắc.
Ông nhìn cậu con trai mới mười tuổi đang ôm một bên má sưng đỏ mà đau lòng. Tuy người bên ngoài chỉ biết cậu là con riêng của vợ mình, nhưng chỉ có ông mới biết, nó mới chính là con trai của mình với Gia Huệ, chứ không phải của bà với Chu Trấn kia. Nhưng làm sao có thể chân chính nhận nó đây, đối với nó ông còn có một phần áy náy không thể cho nó danh phận chỉ có thể là “con riêng của vợ hai” mà thôi. Nhìn đôi mắt ngập nước vô tội của con, ông làm sao tin nó lại có thể làm ra mấy chuyện mà Tiểu Muội nói chứ?
“Tiểu Muội, con khiến cha thật thất vọng. Hôm nay con trở về đây thăm ta, ta thật rất vui, nhưng không ngờ. . . con lại. . . . con lại. . . . Thường ngày con gây chuyện khắp nơi, ta cũng không nói gì, vậy mà, vậy mà. . . . Nó là em của con, sao con có thể đánh nó ra thế kia?” Ông Chu nghiêm nghị nhìn cô nói, không giấu nổi sự thất vọng của ông dành cho cô.
“Cha? Cha thà tin hai người đó mà không tin con sao?” Ông nói thế khác nào đã nhận định cô trộm tiền, còn vô lý đánh người. Đây là cha không cho cô cơ hội để biện minh sự trong sạch của mình liền đã phán án tử hình rồi sao? Vậy trong mắt cha, cô là dạng người gì đây?
“Chuyện bày ra trước mặt, ta không muốn tin cũng phải tin. Con mau xin lỗi dì và em con đi, ta sẽ xem như không có chuyện gì xảy ra.” Ông Chu phiền chán nói, tay day day hai bên huyệt thái dương.
Tuy nhiên dù vô tình hay chủ động thì bạn cũng sẽ nhận được những trải nghiệm thú vị khi đọc Tiểu Thuyết Ngôn Tình. Không phải tự nhiên người ta khuyến khích việc mọi người đọc Tiểu Thuyết Ngôn Tình hay có thể dành cả cuộc đời mình để viết Tiểu Thuyết Ngôn Tình.