Em yêu
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Truyện tiểu thuyết ngôn tình Em yêu, Anh sẽ năm chặt tay em để bước qua mọi sóng gió, chông gai trên cuộc đời này.Trong tình yêu, hai người chỉ cần không ngừng cố gắng và tin tưởng, luôn nhẫn nại và hoàn thiện lẫn nhau, đủ chân thành và can đảm để nắm tay nhau đi suốt cuộc đời. Nếu cuộc sống đã mất công sắp xếp cho hai bạn gặp nhau thì tại sao một trong hai lại không thử một lần mạnh dạn bước tớ
Chương 5 : Với tình huống
Với tình huống như vậy, thật sự có thể hình dung tình trạng trước cửa giống như chỉ cần quăng lưới là bắt được một đàn chim.
Nhìn những người bệnh đứng chật kín chỗ, cô hoài nghi, Ân Hạo thật sự phải khám hết cho những người này hay sao?
Không chỉ như vậy, chưa để cho cô kịp hiểu rõ, các cô gái xinh đẹp đang chờ đợi khám bệnh xúm lại đỏ mặt tía tai xì xào bàn tán.
Tình huống này có chút kì lạ, nhìn các cô ấy còn trẻ xương cốt sao lại có vấn đề?
Trong lòng cô thầm nghĩ, y tá đột ngột mở cửa, cất giọng hỏi:
“Xin hỏi cô Đồng Vũ Thiến có ở đây không?”
Nghe được tên của mình, cô theo bản năng mở miệng: “Là tôi…”
Nghe vậy, y tá lạnh lùng nói: “Phiền Đồng tiểu thư đi vào nhanh một chút.”
“Đi vào?” Đồng Vũ Thiến có chút khó hiểu. “Tôi không có chấn thương gì cả, không cần…”
Cô còn chưa nói xong, đã bị y tá đưa vào trong phòng khám.
Thấy cô đi vào trong phòng khám, Ân Hạo nhíu mày nói với cô: “Làm phiền cô trước tiên tìm chỗ ở bên ngoài ngồi xuống, chờ tôi khám cho bệnh nhân xong.”
Mới nhận được điện thoại của ông nội gọi tới, anh thật sự không còn biết nói gì.
Nếu hôm nay ông nội không nhìn được hình, chắc chắn sẽ náo loạn cả đêm mất.
“Sao?” Đồng Vũ Thiến sửng sốt, nghĩ mình nghe nhầm.
“Ông nội tôi vừa gọi điện đòi hình.” Ân Hạo bất đắc dĩ nhìn cô một cái.
Nghe vậy, Đồng Vũ Thiến xụ mặt xuống, thở dài chấp nhận.
Cô sớm biết ông không nhận được hình sẽ không từ bỏ ý đồ.
Tình huống này đúng là kì quái, cô và người đàn ông đẹp trai ở trước mặt này, vì một ông lão hồ đồ mà dây dưa không rõ.
Ý thức được việc này, Đồng Vũ Thiến bỗng âm thầm rùng mình một cái.
Nếu bỏ qua một bên chuyện dưới vẻ bề ngoài lịch sự của Ân Hạo là một đại sắc lang, cô có thể hay không bởi vì “có vẻ” hơi thân mật mới anh, mà bị những người phụ nữ thích anh căm ghét?
Đây tuyệt đối không phải ảo giác của cô, cô có thể cảm nhận thấy, ánh mắt của cô y tá kia vô cùng sắc bén, trên người toát ra vẻ thù địch….
“Được, vậy, tôi ra ngoài trước.”
Đề phòng bị y tá dùng ánh mắt giết chết mình, Đồng Vũ Thiến bỏ lại lời nói, cúi đầu bước nhanh chuẩn bị chạy ra ngoài.
Ân Hạo đưa mắt nhìn theo bóng dáng cô vội vã chạy ra ngoài giống như gặp quỷ, trong lòng cảm thấy kì quái.
Bởi vì không hiểu cô vì sao lại cuống cuồng vội vã, lại cúi đầu đi nhanh như vậy, cô gái ngốc sẽ không bị đụng đầu vào cửa chứ?
Lo âu xẹt qua trong lòng, bỗng một tiếng rầm vang lại khiến lòng anh run lên.
“Trời ạ!”
Nhìn thấy cô quả thật giống như anh tưởng tưởng, trực tiếp đụng đầu vào cánh cửa, Ân Hạo vỗ trán than thở, không nói lên được gì.
Y tá thấy vậy, vội tiến tới đỡ cô, hỏi: “Tiểu thư, cô có sao không?”
Dù cô có cúi thấp đầu không ngừng xông về phía trước cũng không nên quên ở đó có cánh cửa chứ? Cô tại sao lại hùng hục xông ra ngoài, người không biết còn tưởng cô chuẩn bị đập đầu vào cửa tự sát mất!
Hai mắt nổ đom đóm, Đồng Vũ Thiến ngẩng đầu nhìn y tá một cái còn chưa kịp biết mình đã làm ra chuyện ngu xuẩn gì trước mắt đã tối sầm, cô trực tiếp hôn mê.
Trong mơ, một đám con gái giương nanh múa vuốt ở sau đuổi theo cô không tha.
Mười móng tay thoa son đỏ chói nắm lấy quần áo cô, móng tay dài đâm thật sâu trên da thịt cô, lưu lại từng vệt cào đỏ chói, đau đến mức cô phải cầu xin tha thứ.
Cô biết mình không thể dừng lại, bởi nếu dừng lại, cô có thể bị đám con gái kia cắn xé nuốt vào bụng, cho nên chỉ không ngừng chạy, dùng hết sức lực mà chạy…
“Ô… Không cần… Tôi cùng anh ta không quan hệ… Đừng bắt tôi, thật là đau!”
Đồng Vũ Thiến ô ô kêu đau, sau đó chợt thức tỉnh, sợ đến đổ mồ hôi lạnh.
Cô mở mắt, nhìn bức tường trắng xa lạ cùng rèm cửa xnah nhạt.
Đây là đâu? Cô tò mò vén rèm lên, nhìn thấy Ân Hạo đang ngồi trước màn hình máy vi tính.
Khắp nơi tối đen, chỉ có ánh sáng của màn hình máy vi tính.
Ánh sáng tỏa lên trên người anh, nhìn vào gò má anh tuấn, trong lòng cô như bị người ta cào nhẹ một cái, tim đập thình thịch.
Cô tại sao ở chung phòng với anh?
Cô cố gắng nhớ lại, nhưng không nghĩ tới được trước đó xảy ra chuyện gì.
Chẳng lẽ cô đang nằm mộng?
Cô đang chuẩn bị véo mặt mình thì Ân Hạo quay đầu nhìn cô một cái hỏi: “Đã tỉnh? Cảm giác thế nào? Có chỗ nào không thoải mái?”
Chống lại tầm mắt của anh, nháy mắt, trái tim của cô ðập thật nhanh, nhanh tới mức cô có cảm giác mình không thể hô hấp.
Phát hiện cô đang hoảng hốt nhìn mình, Ân Hạo đứng dậy bước nhanh tới phía cô: “Sao rồi, sẽ không phải bị đụng tới ngốc luôn rồi chứ?”
Trước đó đã kiểm tra cho cô, anh phát hiện trừ trán bị sung ra còn những chỗ khác không có gì bất thường, nên mới kéo màn để cô nghỉ ngơi.
Đồng Vũ Thiến nhìn thấy anh bước về phía mình, cả người lâm vào tình trạng báo động, vội vàng lùi về phía sau dựa sát vào vách tường.
Ân Hạo nhìn dáng vẻ đề phòng của cô, môi mỏng khẽ nở nụ cười.
Cô gái này rốt cuộc sao lại sợ anh đến vậy?
“Tại sao lại sợ tôi thế này?” Nheo mắt lại, anh cố ý tiến sát gần mặt cô hỏi.
Anh tiến sát quá gần, gần tới mức Đồng Vũ Thiến có cảm giác hơi thở ấm áp của anh phảng phất lên mặt mình.
Cảm giác thân mật như vậy khiến cô hoảng hốt, vội co mình lùi về sau, nhưng cảm giác lạnh lẽo từ vách tường truyền đến khiến cô hiểu rằng, mình đã không còn đường lui.
Cô âm thầm than thở, đưa ngón trỏ khẽ đẩy đầu vai anh không ngừng nói: “Này… cái đó… anh… anh có, có thể đừng dựa sát vào tôi như thế…”
Bởi vì quá mức sợ hãi, cô nói cũng không tròn câu.
“Tại sao tôi lại cảm thấy dáng vẻ này của em nhìn thật ngon miệng?”
Xem ra anh thật sự dọa cô rồi!
Nhìn toàn thân cô phát run, đôi mắt tròn to long lanh, giống như lúc nào cũng có thể tuôn trào ra một vạc nước, cái miệng nhỏ nhắn hồng hồng đầy đặn khẽ run khiến anh có ý nghĩ muốn ngậm lấy, thưởng thức mùi vị của cô…
Ý nghĩ vừa xẹt qua, trong miệng truyền đến cảm giác ngọt ngào, một lần nữa anh lại phát hiện, mình đã bị dáng vẻ kinh hoàng đáng yêu của cô hấp dẫn, trực tiếp cúi đầu hôn xuống môi cô.
Đột nhiên bị Ân Hạo hôn, Đồng Vũ Thiến mở lớn hai mắt, không thể tin được chuyện xảy ra trước mắt.
Anh… Sói háo sắc hôn cô?