Em yêu
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Truyện tiểu thuyết ngôn tình Em yêu, Anh sẽ năm chặt tay em để bước qua mọi sóng gió, chông gai trên cuộc đời này.Trong tình yêu, hai người chỉ cần không ngừng cố gắng và tin tưởng, luôn nhẫn nại và hoàn thiện lẫn nhau, đủ chân thành và can đảm để nắm tay nhau đi suốt cuộc đời. Nếu cuộc sống đã mất công sắp xếp cho hai bạn gặp nhau thì tại sao một trong hai lại không thử một lần mạnh dạn bước tớ
Chương 18 : Ánh mắt ánh sáng rực
Ánh mắt ánh sáng rực, nhìn dáng vẻ động tình của cô, Ân Hạo vạch quần lót của cô, được voi đòi tiên tách ra mật huyệt non mềm, vừa vân vê vừa ma sát, cho đến khi ngón tay bị một luồng ấm áp, ẩm ướt bao vây mới dừng lại.
“Thiến Thiến, như vậy rất thoải mái đúng không?”
Anh trầm giọng hỏi, đưa ngón tay nhẹ nhàng len vào mật huyệt, mà ngón cái vẫn nhẹ nhàng xoa nắn nơi mẫn cảm.
“Anh… ghét!”
Khoái cảm mãnh liệt khiến thân thể cô co rút, run rẩy, mật dịch nóng bỏng cũng xông ra, dính ướt lòng bàn tay anh.
Cảm giác phía dưới không ngừng trào mật dịch, Đồng Vũ Thiến xấu hổ đỏ bừng mặt, hơi thở rối loạn, giữ anh lại.
“Người ta không cần…”
“Vậy muốn đổi nó đi vào sao?”
Miệng rời khỏi môi cô, Ân Hạo nắm tay cô, chạm vào dục vọng đang dâng trào, một tay kia tiến công, muốn làm cô ra nhiều mật dịch hơn.
Thân thể mềm mại bởi vì khoái cảm mà không ngừng rung động, khát vọng anh dùng lửa nóng xâm nhập thật sâu, đoạt đi ý niệm kháng cự của cô.
Cô run tay, thuận theo khát vọng, nhẹ nhàng cởi bỏ quần của anh, kéo khóa kéo, lấy vật nóng tráng kiện ra…
Dục vọng đang căng đau bị bàn tay mềm mại của cô nắm lấy, một khoái cảm tê dại trào lên, kích động, khiến vật nóng cũng rỉ ra chút dịch.
Nhìn dục vọng căng trướng của anh, Đồng Vũ Thiến hoảng hốt buông tay, sợ hãi rụt người lại.
Ân Hạo híp mắt lại, nhìn cô chằm chằm nói: "Đã làm nhiều lần, đừng nói với anh, em nghĩ chúng ta lại ‘to, nhỏ’ không hợp."
"Em đương nhiên biết chúng ta rất hợp, nhưng mỗi lần thấy nó trở nên lớn như vậy, cứng rắn như vậy, em cảm thấy sợ!" Đồng Vũ Thiến lúng túng đỏ bừng mặt nói.
Nghe vậy, Ân Hạo suýt chút nữa bật cười: "Cũng là vì em, nó mới lớn như vậy, nóng như vậy, cứng rắn như vậy."
Nghe anh nói vậy, Đồng Vũ Thiến cảm thấy như mình đang uống xuân dược, lại giống như có chút thuốc bổ, có tác dụng thúc tình.
Huống hồ, em trai của anh nếu không biến thân không chừng em sẽ thay lòng đi còn ghét bỏ anh đi tìm người đàn ông khác đem lại cho em hạnh phúc.
Anh vừa nói vừa rút ngón tay ra khỏi mật huyệt của cô, hướng dẫn cô cầm lấy dục vọng của mình, muốn cô dùng bàn tay non mềm khuấy động lên xuống.
"Tại sao em cảm thấy chủ đề nói chuyện thật kỳ quái..."
Cô vừa lầu bầu ra tiếng, liền phát hiện nụ cười trên môi anh đã thu lại, trên gương mặt anh tuấn biểu hiện sự đè nén.
Thấy anh thở gấp, Đồng Vũ Thiến kinh ngạc hỏi: "Anh sao vậy, anh có thoải mái không?"
Nói xong, hai tay của cô bắt đầu liên tục khuấy động, thậm chí tò mò chạm nhẹ vào túi mềm phía dưới.
Ân Hạo hít một hơi thật sâu, thân thể cường tráng buộc chặt, cảm giác dục vọng trướng nóng giống như sắp nổ tung.
Trợn tròn mắt nhìn dục vọng ngày càng lớn của anh, cô nuốt nước miếng một cái, trong lòng vẫn hoài nghi, mình làm sao có thể dung nạp vật to lớn của anh.
"Ách, nó quá lớn..."
"Em có thể làm được, ngoan, lại gần anh một chút." Anh dụ dỗ, vừa cởi quần lót của cô, vừa chờ cô tự mình đưa tới cửa.
Đồng Vũ Thiến sửng sốt, cắn môi do dự.
"Đáng chết! Anh sẽ bị em hành hạ chết!”
Thấy cô vẫn do dự, Ân Hạo khẽ nguyền rủa, một tay kéo cô lại, một mặt đem lửa nóng to lớn chống vào mật huyệt ẩm ướt của cô.
Giờ phút này, hơi thở của cô gấp rút, chờ đợi anh lấp đầy, mong đợi cùng anh kết hợp chặt chẽ hơn.
"Thiến Thiến, nhìn kĩ…"
Không ngờ anh lại nói ra yêu cầu như vậy, Đồng Vũ Thiến mở mắt, hình ảnh ngượng ngùng này khiến gương mặt cô thêm đỏ.
“Em... Em không cần."
"Không muốn biết em làm thế nào mà dung nạp anh sao?" Ân Hạo hỏi, chậm rãi đem lửa nóng to lớn cứng rắn chen vào mật huyệt chặt trất.
Nhìn mật huyệt bị anh làm cho căng ra, ngậm vật nóng to lớn của anh, tim của cô đập nhanh hơn, máu sôi trào, bị hình ảnh trước mắt làm cho chấn động.
"Nhìn, giữa chúng ta không hề có khe hở, giống như trời sinh ở chung một chỗ." Cố gắng nhẫn nại, anh chậm rãi đem dục vọng tiến sâu vào trong cơ thể cô.
Lúc vật nóng đi tận sau vào trong, sự kết hợp tuyệt vời này khiến cả hai người đồng thời thở dốc ra tiếng.
'Ưm... Thật sâu..."
Cô cắn môi than nhẹ, còn chưa kịp cảm thụ, anh đã chậm rãi rút lui ra sau đó cắm mạnh vào.
Khi vật nóng to con rút ra rút vào vách tường mật huyệt, Đồng Vũ Thiến khó kìm nổi yêu kiều kêu ra tiếng, hai cánh tay vòng lên cổ anh.
Nghe tiếng ngâm của cô, hơi thở của anh càng thêm nặng nề, dục hỏa càng bùng cháy, dường như muốn khảm sâu hơn vào trong cơ thể cô.
Một luồng sóng lay động hơn người mãnh liệt đánh tới. Đồng Vũ Thiến thở dốc, toàn thân căng thẳng, ngón chân vì hưng phấn mà cuộn lên.
Chưa bao giờ trải nghiệm khoái cảm mãnh liệt đến vậy, cô cảm thấy xương cốt toàn thân giống như bị anh đụng nát, xụi lơ gục vào cổ anh thở dốc, rên rỉ.
"Thoải mái sao?"
Đầu óc đã sớm mê muội, căn bản là không còn dùng được, cô gần như hòa tan trong ngực anh không ngừng phát ra những âm thanh rên rỉ ngọt ngào dâm mị, mông đẹp khẽ đung đưa phối hợp với động tác ra vào của anh.
Bị cô ôm chặt, khoái cảm không ngừng đánh tới, Ân Hạo tóm chặt eo nhỏ của cô, một lần so với một lần lại mãnh liệt hơn tiến sâu vào trong mật huyệt.
"Hạo..."
Từng cơn sóng cao triều liên tiếp ập tới, Đồng Vũ Thiến ôm lấy đầu anh, hoàn toàn chìm đắm trong sự vui sướng mà anh mang tới, reo hò tên anh, cho đến khi hai người tiến đến đỉnh của dục vọng.
Kích tình trôi qua, không khí tràn ngập hơi thở nồng nặc hoan ái.
Mồ hôi thấm ướt cơ thể, Ân Hạo nằm bên cạnh “Món điểm tâm ngọt”, cực kì thỏa mãn.
“Đói bụng rồi sao?” Anh mở miệng hỏi.
Vẫn còn chưa kịp hồi phục, Đồng Vũ Thiến mềm nhũn tựa vào ngực anh, dư âm của cuộc hoan ái vẫn còn sôi trào trong lồng ngực.
“Đều tại anh, đồ ăn cũng nguội hết cả rồi.” Toàn thân vô lực, cô thì thầm.
“Hộp cơm đã nguội từ lúc em lạc đường rồi.” Dịu dàng vuốt nhẹ mái tóc mai đang rối loạn của cô, anh lấy giọng cưng chiều trêu chọc.
Nếu không phại do ở đây khá nhạy cảm, lại sợ cô thể lực không tốt, anh còn làm ra mấy tư thế khác, tạo ra những cảm giác khoái cảm khác nhau.
Đồng Vũ Thiến chu môi, uất ức kháng nghị, “Em mệt, so với việc kéo giỏ hoa về nhà còn mệt hơn.”
Khó trách người ta nói làm tình xong giống như chết một lần, bây giờ cô đúng là có loại cảm giác này.
Để cho cô không thể tin chính là thể lực kinh người của anh.
Bình thường bác sĩ không phải là bận rộn không có thời gian ăn cơm, không có thời gian nghỉ ngơi sao? Vậy mà tinh thần của anh luôn tốt, dáng vẻ như lúc nào cũng có thể “Vác súng ra trận”.
“Chúng ta c̣n rất nhiều tư thế chưa thử.” Ngón tay dài lưu luyến không dứt vuốt ve hai má mềm mại của cô.