Tổng Tài Lạnh Mà Nóng

Tổng Tài Lạnh Mà Nóng

Mô Tả:

Truyện ngôn tình Tổng Tài Lạnh Mà Nóng mang tới ý vị Lúc nào cũng yêu thương mình.. Biết quan tâm và luôn thấu hiểu đến cảm giác của mình Luôn lắng nghe những gì mình nói. Luôn là người đầu tiên trong lòng họ và đừng bao giờ phản bội. Cô gái nhỏ hay quên nàyNhìn cô thì đến tám phần là đã quên hắn rồiNhớ lại lúc đó hắn đối với cô nhất kiến chung tình, hai người lại hẹn không gặp lại,Không nghĩ đến sau nhiều năm như vậy,Hắn lại muốn được nhận bảo vệ cho cô.Lần này hắn phải lấy danh nghĩa người bảo vệ cho cô.Để làm cho cô mãi mãi cũng không thể quên hắn được

Chương 4 : Bọn họ một nhóm

Nhưng so với năm đó dường như cô gầy hơn, điều này làm cho hắn không tự chủ mà cau mày lại. Hắn thật sự không hiểu, tại sao diễn viên nghệ sĩ trong giới giải trí vì để xinh đẹp trên màn hình, liền liều chết giảm cân, đây quả thực là hành động tự làm khổ mình mà.

Không đúng! Hắn đang nghĩ cái gì vậy! Chuyện này không liên quan đến hắn nha, không phải sao?

Công việc của hắn chỉ là bảo vệ sự an toàn cho cô mà thôi! Còn lại không có nằm trong phạm vi công việc của hắn.

Cảm giác kỳ lạ cùng những suy nghĩ trong lòng của Phong Thượng Trí tạo ra mâu thuẫn thật lớn, cuối cùng lý trí chiến thắng, đơn giản chỉ cần quẳng sạch những cảm giác và suy nghĩ không nên có đi, chuyển hướng suy nghĩ sang công việc

Tài liệu thu thập được cho thấy, khẩu súng sử dụng trong buổi biểu diễn tặng chữ ký chẳng qua chỉ là súng hơi, bởi vậy, dường như không có ý định hành động nặng tay với Lê Nhã, nhưng lại đưa ra rất nhiều lời đe dọa cảnh cáo cực kỳ ghê tởm.

Hắn gần như có thể khẳng định, ngay từ lúc đầu mục tiêu mà kẻ chủ mưu định bắn không phải là Lê Nhã mà là tấm áp phích quảng cáo sau lưng. Điều này người ta phải suy nghĩ, một người viết thư đe dọa nhiều lần, cộng thêm nhiều lần gửi đến các đồ vật đe dọa, tại sao không trực tiếp đối phó Lê Nhã?

Cùng Phong Thượng Trí lên xe, Lê Nhã rõ ràng cảm giác được không gian trong xe lập tức bị thu nhỏ lại, hơn nữa vẻ mặt lạnh lùng của hắn, xem rất khó ở cùng nhau.

Len lén liếc mắt nhìn hắn một cái, may mắn thế nào liền bốn mắt nhìn nhau với hắn, hại cô giật mình vội vàng nhìn đi nơi khác, khuôn mặt cũng ửng đỏ.

Hắn cũng đang nhìn cô sao?

Qua thật lâu, muốn nói chuyện vui vẻ với hắn nhưng vẫn còn cảm giác xấu hổ, mãi mới chịu nói, Lưu Bảo nói còn nhanh hơn cô.

“Thượng Trí, tôi có thể gọi anh như vậy được không? Lưu Bảo tươi cười nói, muốn thử xây dựng giao tình với hắn, để sau này dễ dàng làm việc

“Anh cứ gọi tôi là Giám đốc Phong đi!” Phong Thượng Trí kiên trì muốn phân chia rõ ràng quan hệ chủ khách trong đó.

Lưu Bảo nhất thời không khỏi cảm thấy lúng túng, “Vậy – giám đốc Phong, không biết anh đã từng đảm nhận công việc bảo vệ an toàn cho nghệ sĩ diễn viên chưa?

“Chưa từng”

“Như vậy trước hết tôi muốn nói rõ với giám đốc Phong một chút, lịch trình hôm nay và sau này của Lê Nhã là hoạt động truyền thông báo chí” bất chấp sự lạnh lung của hắn, Lưu Bảo nói thẳng luôn.

“Quản lý Lưu, anh nói trước với tôi hôm nay có những hoạt động gì là được rồi, về sau sẽ nói sau, làm phiền anh đánh máy toàn bộ thành danh sách cho tôi, về những phần gì thay đổi thì sửa lại là được rồi” Phong Thượng Trí nhanh chóng sắp xếp, không có tính kiên nhẫn ngồi nghe giải thích dài dòng.

“Ừm được” Nếu hắn dứt khoát như vậy, Lưu Bảo cùng không dài dòng, lấy ra lịch làm việc từ trong túi sách, bắt đầu nói cho hắn biết lịch trình hôm nay.

Lê Nhã ở bên cạnh, chỉ có thể nghe mà trả lời không nói hơn bất kỳ lời nào, một lần nữa cảm thấy người đàn ông này thật sự rất lạnh lùng nha!

Sau khi kết thúc chương trình phát sóng, nhóm người Lê Nhã liền nhanh chóng rời khỏi đài truyền hình, đúng lúc đối diện với một đôi nam nữ đang đi vào.

"Anh Tích An, Tĩnh, chào hai người" không đợi Lưu Bảo nói, Lê Nhã tươi cười chào hỏi.

Nhẹ gật đầu một cái, coi như là chào hỏi

"Tích An, Lãnh Tĩnh, hai người cũng ở đây à!" Mặc dù là người quản lý và ca sĩ của công ty đối thủ, nhưng Lưu Bảo vẫn có thái độ chào hỏi đúng đắn.

"Đúng vậy! Đến tiết mục của chị Thượng Vương" Tích An có dáng người cao gầy đứng trước mặt Lưu Bảo, rõ ràng cao hơn hắn một đoạn đáng kể.

"Vậy không có dư ra một vài phút sao?" Lưu Bảo nói.

"Không có cách nào, bởi cấp trên thông báo muộn quá " Hắn nhún vai nói.

"Vậy thì không nói nhiều nữa, hai người mau vào đi thôi! Chị Vương cũng đang đợi hai người, chúng tôi cũng phải tiếp tục đi truyền bá nữa"

"Tĩnh, tạm biệt" Lê Nhã tươi cười vẫy tay nói

Cô nghĩ, Lãnh Tĩnh thật sự người cũng như tên, một khuôn mặt tươi đẹp như hoa đào, mái tóc dài mượt mà đen bóng như mực, dáng người đẹp tuyệt vời, làn da trắng mịn của cô thật hợp với áo vest màu đen cùng váy ngắn, lúc không cười làm cho người ta cảm giác thực lạnh lùng mà quyến rũ.

Không biết tại sao, Lê Nhã thực sự rất quý mến cô, cả hai người đều là người mới, lại đồng thời được giới thiệu hình ảnh tới công chúng, các cô cũng thường gặp nhau trong các hoạt động truyền thông, đáng tiếc không có cơ hội để ngồi xuống và nói chuyện với nhau, mỗi lần đều giống như bây giờ, chào hỏi xong mỗi người đều bận rộn với việc riêng của mình .

Lãnh Tĩnh không có trả lời, chẳng qua là nhìn cô một cái, liền cùng người quản lý vào đài truyền hình.

"Lê Nhã, đi thôi, thang máy không đợi chúng ta đâu!” Lưu Bảo và cô đi vào thang máy

Chỉ mấy phút tiếp xúc ngắn ngủi, Phong Thượng Trí nhìn ra được, Lê Nhã dường như rất muốn nói chuyện với người con gái gọi là Lãnh Tĩnh đó, đáng tiếc không có cơ hội; về phần người đàn ông tên gọi Tích An kia, trong lúc nói chuyện với Lưu Bảo, từng bốn mắt nhìn nhau với hắn, lại rất nhanh chóng rời đi, đôi mắt kia dường như thoáng qua điều gì đó, nhưng hắn không kịp nắm bắt

"Giám đốc Phong, thật ngại quá, còn không kịp giới thiệu anh nữa, hai người vừa rồi là quản lý Tích Ân và ca sĩ Lãnh Tĩnh của công ty đĩa nhạc S" Lưu Bảo chủ động giải thích

"Tôi biết" Hắn thản nhiên nói

"Giám đốc Phong, Lãnh Tĩnh rất xinh đẹp, đúng không?" không biết tại sao, Lê Nhã rất muốn biết cảm giác của hắn đối với Lãnh Tĩnh

"Cô ấy đúng là rất xinh đẹp, đáng tiếc lạnh lùng quá" Phong Thượng Trí nhìn cô nói, đưa ra ý kiến không có cảm xúc nào hết.

"Lạnh lùng? Đó hẳn chỉ là hình tượng được xây dựng bên ngoài! Nếu không thì đó chính là một loại dáng vẻ tự vệ. Giọng hát của cô ấy rất tuyệt vời! Tiếng hát cất lên vừa mộc mạc lại trầm lắng, làm cho người ta khó có thể mà quên được" Lê Nhã vẫn kiên trì giữ ý nghĩ của mình, dù mấy lần gặp mặt đều vội vã, nhưng cô luôn có thể nhìn thấy sự ấm áp trong đôi mắt bình tĩnh đó, cô tin rằng Lãnh Tĩnh không phải là người lạnh lùng.

"Lê Nhã, em cũng không kém nha! khuôn mặt tươi cười ngọt ngào, giọng hát trong trẻo a!" không muốn cô liên tục khen ngợi đối thủ, Lưu Bảo nói.

"Anh Lưu Bảo - đâu có, anh đang khoa trương a!" Phong Thượng Trí vẫn còn đang ở trước mặt! Lê Nhã ngượng ngùng cúi đầu, khuôn mặt ửng đỏ.

"Anh không có khoa trương, trên cơ bản em và Lãnh Tĩnh có hình tượng ca sĩ không giống nhau, mỗi người có một đặc điểm riêng, không phân biệt hơn kém được nha!" Lưu Bảo không hề cảm thấy có vấn đề gì.

"Anh Lưu Bảo" cô không dám ngẩng đầu nhìn vẻ mặt Phong Thượng Trí.

"Nhưng giống như đã nói, em và Lãnh Tĩnh gần như là đồng thời được giới thiệu hình ảnh tới công chúng, nhưng có điều vận khí của em có vẻ tốt hơn, nhìn vào số lượng đĩa nhạc của em đã tiêu thụ được thì biết, số liệu từ các bản báo cáo doanh số kia không biết lừa người nha." Nói tới đây, Lưu Bảo không thể không có chút tự hào về khả năng nhìn người của mình lúc đó.

"Nhưng em cảm thấy Lãnh Tĩnh là ca sĩ rất có thực lực! Thời gian tuyên truyền chưa kết thúc, thì chưa xác định được kết quả nha!" Lê Nhã thực sự nghĩ như vậy.

"Lê Nhã, không lẽ em hi vọng, lượng đĩa nhạc của em bán được sẽ ít hơn so với của Lãnh Tĩnh sao? Nếu không tại sao luôn luôn đề cao chí khí người khác, hạ thấp uy phong của mình" Lưu Bảo nhíu mày nói, chỉ thiếu chút nữa đưa tay gõ lên đầu cô.

Không hiểu trong đầu cô đang suy nghĩ cái gì, lại có thể luôn miệng nói tốt đẹp về người khác như vậy?

"Không có a!" Cô lúng ta lúng túng trả lời, "Anh Lưu Bảo, anh giận sao?"

"Không có! việc này em ngốc như vậy, tức giận làm gì!" Lưu Bảo lắc đầu một cái nói

"Hả!" Lê Nhã càu nhàu đi theo hắn ra khỏi thang máy.

Phong Thượng Trí vẫn đứng ở bên cạnh yên lặng nghe bọn họ nói chuyện. Thẳng thắn mà nói, về người phụ nữ Lãnh Tĩnh này, hắn và Lê Nhã  không hẹn mà gặp có cùng một nhận định, chỉ có điều, Lê Nhã không chút nào che dấu sự khen ngợi, cho thấy cô thật sự rất thích Lãnh Tĩnh, điều này lại khiến hắn tò mò.

Rốt cuộc Lãnh Tĩnh có điều gì đặc biệt, đáng giá để Lê Nhã đánh giá cao như vậy?

Mà thái độ của Lưu Bảo, hắn có thể hiểu, dù sao cũng là người trong nhà mình tất nhiên phải tốt hơn.