Tổng Tài Lạnh Mà Nóng

Tổng Tài Lạnh Mà Nóng

Mô Tả:

Truyện ngôn tình Tổng Tài Lạnh Mà Nóng mang tới ý vị Lúc nào cũng yêu thương mình.. Biết quan tâm và luôn thấu hiểu đến cảm giác của mình Luôn lắng nghe những gì mình nói. Luôn là người đầu tiên trong lòng họ và đừng bao giờ phản bội. Cô gái nhỏ hay quên nàyNhìn cô thì đến tám phần là đã quên hắn rồiNhớ lại lúc đó hắn đối với cô nhất kiến chung tình, hai người lại hẹn không gặp lại,Không nghĩ đến sau nhiều năm như vậy,Hắn lại muốn được nhận bảo vệ cho cô.Lần này hắn phải lấy danh nghĩa người bảo vệ cho cô.Để làm cho cô mãi mãi cũng không thể quên hắn được

Chương 3 : Thật xin lỗi

Hai tiếng sau đó, buổi đấu giá kết thúc thành công, hắn cũng đã thành công nhận được hợp đồng tất cả các công việc bảo vệ ở chi nhánh tại Đài Loan của công ty bán đấu giá LVC, giúp cho công ty kiếm được hợp đồng hàng chục triệu mỗi năm

Rạng sáng mười hai giờ, Phong Thượng Trí cũng có không về nhà nghỉ ngơi, ngượi lại là quay lại công ty, tiếp tục làm việc

Chồng tài liệu xếp thành đống được hắn xử lý dần dần giảm bớt, đột nhiên, một trường hợp ủy nhiệm thu hút thu hút sự chú ý của hắn.

Là cô!

Không nghĩ tới chuyện cách đây nhiều năm, hắn lại sẽ nhìn thấy bức ảnh của cô vào thời điểm đó, lập tức liền nhớ lại tình cảnh cuộc gặp gỡ đầu tiên năm đó

Nhìn chăm chú vào bức ảnh đặt trên bàn nở nụ cười thật tươi cười đẹp làm sao, ánh mắt hắn gần như không thể nào rời đi. Tim hắn đột nhiên xuất hiện một cảm giác kỳ lạ, giống như nhịp tim bị rối loạn.....

Chẳng lẽ ngay từ trước kia – từ cuộc gặp gỡ đầu tiên hắn đối với cô đã.....

Chuyện này làm sao có thể? Hắn nhăn mày lại, đè xuống cảm giác khác thường trong lòng, bắt đầu lật xem các tài liệu liên quan tới Lê Nhã do Công ty Đĩa Nhạc đưa tới, tất nhiên bao gồm cả thư đe dọa cùng thông tin liên quan đến vụ việc bắn súng.

Sau khi trải qua sự kiện bắn súng tại buổi biểu diễn ca nhạc tặng chữ ký, chuyện Lê Nhã bị đe dọa vì vậy liền bị phơi bày, nước lên thì thuyền lên cô lập tức nổi tiếng, lượng đĩa nhạc tiêu thụ ngày càng nhiều tăng theo cấp số nhân.

Để tỏ ra không sợ những lời đe dọa hung ác kia, Công ty Đĩa Nhạc cũng không có để cho Lê Nhã tạm thời ngưng tất cả các hoạt động, trái lại còn tích cực tham gia tất cả các lời mời của các nhà truyền hình

Những điều này đối với Lê Nhac mà nói, cũng không có gì ảnh hưởng quá lớn, vốn là ca sĩ phải chăm chỉ tham gia các hoạt động truyền thông báo chí, mới có cơ hội làm cho mọi người nhớ tới; nhưng như bây giờ, bị một loạt các phóng viên bám theo, thậm chí còn phái người theo dõi đó ngày đêm ở nhà của cô, điều đáng nói hơn, bọn họ còn đuổi theo tìm đến cha mẹ cô, tìm hiểu quan điểm đối với chuyện này, cô nghĩ cũng rất muốn hét lên

Sự kiện bắn súng kia đã làm cho cha mẹ cô lo lắng đề phòng, bây giờ lại bị phóng viên quấy rối, kết quả chính là mỗi ngày cha mẹ cô đều gọi điện thoại tới nhắc đi nhắc lại, nói gì là sớm biết xảy ra chuyện như vậy, lúc đầu sẽ không đồng ý để cô đi làm ca sĩ.... khiến cho cô bị áp lực lớn hơn nữa, lại phải cố gắng không được tức giận, để tránh bị phóng viên đưa tin viết bài.

“Anh Lưu Bảo, chúng ta đi đâu?” Mới kết thúc một hoạt động truyền hình, ngay cả tẩy trang Lê Nhã kịp cũng làm, liền lập tức đi lên xe, từ bãi đỗ xe ngầm rời khỏi đài truyền hình, nhằm tránh để cho các phóng viên đuổi theo

“Bây giờ chúng ta trở về công ty một chuyến, em uống nước trái cây lót dạ trước đã, tối nay sẽ ăn gì đó sau” Lưu Bảo cầm nước cam đưa về phía cô.

Thời gian thu hình diễn ra liên tục, hiện tại lại có công ty khác gọi, vì vậy làm cho cô nay cả thời gian ăn bữa trưa cũng không có.

“ Anh Lưu Bảo, công ty có chuyện gì không?” Lê Nhã cảm thấy kỳ lạ, vì sao đột nhiên phải quay về.

“ Giám đốc chưa nói, dù sao đợi khi trở về sẽ biết được nha”

“Ừm” Cô không hỏi nhiều nữa, im lặng uống nước trái cây.

Lưu Bảo nhìn Lê Nhã, không khỏi có chút thất thần.

Cho dù mỗi ngày đều gặp mặt, Lưu Bảo vẫn thường ngạc nhiên với vẻ đẹp của Lê Nhã

Làn da trắng hồng vô cùng mịn màng, làm nổi bật đôi mắt to tròn đen nháy long lanh nước, đôi môi phấn hồng nở ra nụ cười vô cùng ngọt ngào.

Thẳng thắng nói, trong giới giải trí so về vẻ xinh đẹp kiều diễm, quả thực có rất nhiều người hơn cô; nhưng xinh đẹp bên ngoài và nội tâm thuần khiết giống cô, thật sự không nhiều lắm. Từ quá trình đào tạo đến khi giới thiệu hình ảnh đến với công chúng, cô vẫn là người lấy sự chân thành đối xử với với mọi người, đối với tất cả mọi người đều rất lễ phép, gặp phải một số  phóng viên đưa ra những câu hỏi có chút gay gắt sắc bén, cô cũng cười thật ngọt ngào, ngay cả gần đây xảy ra sự kiện bắn súng, đối những phóng viên đuổi theo đến cùng không buông, cô cũng chưa bao giờ nổi giận.

Mặc dù hắn biết cô cũng không dễ chịu, nhưng vẫn đồng ý với sự sắp xếp của công ty, cứ như thường lệ tham gia các hoạt động truyền thông, điều an ủi duy nhất, có lẽ là số lượng tiêu thụ của đĩa nhạc Nhất Phi Trùng Thiên tăng cao nha!

Nhớ lại lần đầu tiên phát hiện ra cô cũng là sự trùng hợp ngẫu nhiên. Lần đó hắn có chuyện đến miền nam, cùng bạn bè đến KTV để hát, ở trên hành lang, liền chú ý tới cô cùng bạn bè vừa cười vừa nói bước vào thuê phòng. Quá xúc động, hắn chạy đi tìm cô, còn khiến cô giật mình. Sau đó liên tục chứng minh thân phận cùng mục đích của mình, cô mới thôi cảnh giác, nói chuyện với hắn.

Sau khi nghe cô hát, hắn càng khẳng định khả năng nhìn người của mình, Lê Nhã chẳng những có gương mặt xinh đẹp, ngay cả tiếng hát cũng có trình độ nhất định, người tài năng như cô nếu không mời hợp tác, hắn tin rằng mình nhất định sẽ hối hận. Kiên trì giữ liên lạc với cô, hắn bắt đầu kiên nhẫn chờ đợi cô đồng ý.

Một ngày, hai ngày, ba ngày đã qua, cô không có bất kỳ câu trả lời nào, hắn phải gọi điện thoại cho cô, mới biết cha cô vô cùng phản đối việc Lê Nhã làm ca sĩ.

Vì vậy hắn lại đặc biệt đến nói chuyện với cha cô, phải mất một tuần lễ, cộng thêm Lê Nhã kiên trì giữ ý muốn làm ca sĩ của mình, cha cô cuối cùng cũng gật đầu đồng ý, Mà hắn cùng phải đảm bảo sự sẽ bảo vệ Lê Nhã an toàn, Lê Nhã mới sắp sếp hành lý theo hắn đi miền bắc.

“Anh Lưu Bảo? Anh Lưu Bảo?” Lê Nhã nháy mắt gọi hắn.

“Sao? Có chuyện gì hả?” lúc này Lưu Bảo mới lấy lại tinh thần.

“Anh Lưu Bảo, có phải em có vấn đề gì hay không? Sao lại nhìn em như vậy?” Hại cô không chịu được phải lây gương ra, xem có phải trên mặt có dính gì hay không? Nhưng là cái gì cũng không có dính nha.

“ Không có gì, chẳng qua chỉ là thấy một thiên thần mà thôi” Hắn cười cười nói.

Trong khi đang nói những lời này, cũng là lúc xe đã đi vào bãi đỗ xe ngầm của công ty.

Lê Nhã và Lưu Bảo vào thang máy, đi thẳng lên tầng thứ tám, văn phòng của giám đốc.

Vừa vào đến của, phát hiện bên trong trừ giám đốc ra, còn có người khác nữa.

“Giám đốc, chúng tôi đã trở lại” Lưu Bảo cung kính gật đầu nói.

“Chào anh Diêu” Lê Nhã lễ phép chào hỏi, nhưng ánh mắt không thể nào không chú ý đến người đàn ông đứng bên cạnh giám đốc.

Sự xuất hiện của người kia, làm cả gian phòng nhất thời trở nên chật hẹp, bởi vì hắn có một dáng người thật cao lớn.

Hắn rốt cục là cao bao nhiêu a? một mét tám lăm? Hay là một mét chín mươi?

Hắn, như một con gấu.

Đột nhiên, trong lòng Lê Nhã xuất hiện một câu cảm tưởng này.

“Giám đốc, vị này là?” Lưu Bảo rất tự nhiên hỏi.

“ Đến đây, tôi giúp mọi người giới thiệu, vị này là Phong Thượng Trí tổng giám đốc của tập đoàn bảo vệ Quốc Vệ, sau này tập đoàn họ sẽ phụ trách sự an toàn của Lê Nhã”

“Vâng, giám đốc, tôi đã hiểu” Lưu Bảo lại nghĩ đến, “Vậy đợi lát nữa đi đến truyền thông thì có Tổng giám đốc Phong đi cùng đúng không?”

“Đợi lát nữa tôi sẽ cùng mọi người đi đến truyền thông, tôi cần phải hiểu biết quá trình làm việc của Lê Nhã” Phong Thượng Trí nói, mà ánh mắt của hắn cũng nhìn Lê Nhã, rồi rời đi ngay sau đó không để lại dấu vết gì.

Cô thật sự không có gì thay đổi, trải qua nhiều năm như vậy, chẳng qua là ngày càng trưởng thành hơn.

“Được” Lưu Bảo quay đầu lại nói với Phong Thượng Trí: “Tổng giám đốc Phong, chúng ta đi thôi”

Cứ như vậy, Phong Thượng Trí và bọn họ lên xe, đi về phía đài truyền hình.

Cô chắc hẳn đã quên anh rồi, dù sao cũng chỉ là mấy phút gặp gỡ ngắn ngủi mà thôi. Phong Thượng Trí thầm nghĩ trong lòng.

Thật ra thì, hắn có thể phái người tới là được, nhưng hắn không kiểm soát được những rung động trong lòng, chính vì vậy lúc này hắn có mặt tại nơi này.

Quay đầu lại quan sát Lê Nhã một chút, cô dường như cao hơn, đôi mắt vẫn trắng đen rõ ràng giống như năm đó, giống như thủy tinh óng ánh có thể phát ra ánh sáng trong suốt.