Tổng Tài Lạnh Mà Nóng
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Truyện ngôn tình Tổng Tài Lạnh Mà Nóng mang tới ý vị Lúc nào cũng yêu thương mình.. Biết quan tâm và luôn thấu hiểu đến cảm giác của mình Luôn lắng nghe những gì mình nói. Luôn là người đầu tiên trong lòng họ và đừng bao giờ phản bội. Cô gái nhỏ hay quên nàyNhìn cô thì đến tám phần là đã quên hắn rồiNhớ lại lúc đó hắn đối với cô nhất kiến chung tình, hai người lại hẹn không gặp lại,Không nghĩ đến sau nhiều năm như vậy,Hắn lại muốn được nhận bảo vệ cho cô.Lần này hắn phải lấy danh nghĩa người bảo vệ cho cô.Để làm cho cô mãi mãi cũng không thể quên hắn được
Chương 25 : Quên đi
Phong Thượng Trí không đợi hắn nói xong, liền trực tiếp dập điện thoại xuống
"Thượng Trí, người gọi điện thoại đến là anh Diêu sao?"
Tắm xong Lê Nhã mặc một bộ quần áo màu trắng rộng thùng thình thoải mái xuất hiện ở cửa cầu thang, bộ quần áo kia tụt tới bắp đùi của cô, thật may là chiếc quần thiết kế dây thun, nếu không đã sớm bị tụt xuống rồi
"Ừ!" Hắn gật đầu
"Diêu ca nói gì? Đột nhiên không thấy tôi, có phải anh Diêu rất tức giận đúng không?" Lê Nhã cau mày hỏi
"Đúng là hắn rất tức giận, nhưng mà hắn nói hắn sẽ xử lý những chuyện xẩy ra tiếp theo" Hắn nửa thật nửa giả nói
"Hả!" Thật sự là như vậy sao? Nhìn vẻ mặt Phong Thượng Trí, Lê Nhã cảm thấy là lạ, nhưng lại không nói ra được lạ ở chỗ nào
"Hiện nay phóng viên đang liên tục bám sát tại hiện trường, xế chiều hôm nay tại trường quay ghi hình ngoài ý muốn diễn ra một vở kịch, chúng ta cũng biết.... ....."
Tin tức người dẫn chương trình trên ti vi nói, thu hút sự chú ý của cô
"Đây không phải là.... ...."
"Đến đây xem đi!" Phong Thượng Trí kéo cô qua ngồi vào ghế sofa, cùng với cô xem ti vi
"Vụ án đe dọa nữ ca sĩ Lê Nhã kéo dài đã lâu, đến hôm nay cuối cùng đã bắt được kẻ chủ mưu, kẻ hung thủ kia khiến người ta không thể tin được, lại chính là người quản lý nổi tiếng Tích An.... ... vân vân! Hiện tại cảnh sát đã bắt giam Tích An tại đồn cảnh sát"
Người dẫn chương trình nói được một nửa, vội vàng chạy đến, cố gắng đem Microphone tới trước mặt Tích An đang bị cảnh sát bao quanh
"Tích ăn, tại sao anh lại muốn đe dọa Lê Nhã, còn có ý đồ mưu sát cô ấy?" thật vất vả để chen vào giữa, nữ phóng viên đặt câu hỏi
"Cô ta không nên tham gia vào giới nghệ thuật"
"Tại sao?"
"Băng Tĩnh mới thật sự là ngôi sao nổi tiếng trong tương lai" Vẻ mặt vô cảm của Tích An nói ra một câu, liền bị viên cảnh sát đẩy vào trong xe cảnh sát, nghênh ngang đi
Sau khi xem xong, Lê Nhã cũng không nghe được bất kỳ âm thanh nào nữa, cả người lộ ra trạng thái khiếp sợ
Hắn là có ý gì? Tại sao lại nói ra những lời nói đó?
Phong Thượng Trí lạnh lùng theo dõi tin tức liên quan do người dẫn chương trình nói, bao gồm cả nguyên nhân, ý đồ và quá trình giết người, Phản ứng của công ty đĩa nhạc của Lê Nhã, vẫn còn chờ đợi công ty đĩa nhạc của Băng Tĩnh lên tiếng thanh minh
Hắn phát hiện đúng là Tích An thừa nhận tội trạng, nhưng hoàn toàn không có nhắc tới vụ án bắn súng kia, điều này làm hắn cảm thấy kỳ quái. Là do Tích An bỏ sót, hay thật sự không có? Có lẽ hắn phải dành thời gian để hỏi cảnh sát cho rõ ràng. Trên màn hình, người dẫn chương đã bắt đầu đưa ra các tin tức tiếp theo, hắn mới tắt ti vi.
Quay đầu nhìn Lê Nhã, chỉ thấy cô đang ngồi sững sờ, đôi mắt sớm đã lộ ra sự lo lắng
"Lê Nhã?" Phong Thượng Trí kêu lên.
"Tại sao Tích An lại muốn đe dọa tôi? Tĩnh rõ ràng là người thực sự có thực lực, cho dù có tôi, cô ấy cũng nhất định sẽ trở thành một ca sĩ a" Cô ngẩng đâu nhìn hắn, Lê Nhã nói ra những nghi hoặc của cô
"Rất đơn giản, Tích An hắn không có cái suy nghĩ này, hắn chỉ suy nghĩ em là người cản trở Băng Tĩnh thành ca sĩ nổi tiếng" Phong Thượng Trí nói
"Hắn tại sao phải nghĩ như vậy?" Lê Nhã vẫn không hiểu nói
"Lê Nhã, chúng ta vĩnh viễn không có cách nào hiểu rõ người khác rốt cuộc đang suy nghĩ gì, hoặc là hắn làm những chuyện này vì nguyên nhân gì. Em chỉ có thể đem nó coi như là ý nghĩ quá mức cực đoan của hắn mà thôi!"
"Tại sao hắn không nghĩ tới nếu như chuyện bị vạch trần,thì Băng Tĩnh phải làm thế nào? Băng Tĩnh có thể bở vì liên quan đến hắn, mà không thể tiếp tục sự nghiệp ca hát được nữa" Cô hỏi, trong lòng thật sự lo lắng cho Băng Tĩnh
"Vậy cũng chưa chắc, dù sao đây cũng là chuyện cá nhân của Tích An, nếu như công ty đĩa nhạc của Băng Tĩnh hiểu được mà xử lý tốt, chuyện nhất định sẽ không giống như suy nghĩ bi đát của em" Có đôi lúc ở bước đường cùng lại gặp chuyện may mắn cũng không phải là không có. Phong Thượng Trí ở trong lòng thầm nghĩ
"Tôi hi vọng Băng Tĩnh có thể tiếp tục ca hát" Cô chân thành hi vọng
"Vậy còn em? Sau khi trải qua chuyện lần này, em còn có muốn tiếp tục ca hát nữa không?" Hắn hỏi ngược lại
"Tôi không biết, tôi cảm thấy mệt mỏi quá.... ..." Vốn cô tưởng rằng ca hát là một chuyện vui vẻ, nhưng tại sao lại phải dính dáng đến nhiều chuyện như vậy? Đôi mắt Lê Nhã trở nên phiền muộn
"Rất nhiều chuyện đều giống nhau, có thật có giả, đây chính là thực tế, nếu em thực sự mệt mỏi, thì nghỉ ngơi đi! Tôi sẽ luôn luôn bên cạnh em" Phong Thượng Trí ôm cô vào trong ngực, để cho đầu cô dựa vào lồng ngực của hắn
"Thượng Trí" Những lời của hắn khiến cho Lê Nhã cảm động từ tận đáy lòng, cô ngẩng đầu lên, đôi môi hôn lên gò má của hắn "Cảm ơn anh, em thực sự thích anh"
"Em nói cái gì?" Phong Thượng Trí cứng đờ, nắm chặt bả vai của cô nói
"Em ngốc quá, đúng không?" Cô cười khanh khách nhìn khuôn mặt kinh ngạc của hắn, "Thật sự trước kia em đã sớm thích anh rồi, chẳng qua chỉ là em không phát hiện ra mà thôi"
"Lê Nhã.... ......" Phong Thượng Trí gắt gao đem cô ôm vào trong ngực, hắn cho rằng hắn còn phải kiên nhẫn chờ đợi một chút, mới có thể nghe đáp án này
"Thượng.... ......." hành động này, có thể đem nó lý giải rằng hắn cũng thích cô sao? Lê Nhã trong lòng thầm nghĩ, còn chưa dám mở miệng, môi của cô lại một lần nữa bị chiếm đóng, cắt đứt lời muốn nói
Không có kiêng kỵ, Phong Thượng Trí tình cảm đè nén trước đây, giờ được bộc phát, không giữ lại chút nào ở trên môi của cô bất chấp điên cuồng mà hôn
Lê Nhã không có cơ hội giãy giụa, bở vì đôi môi nóng bỏng mạnh mẽ của hắn không ngừng cắn mút môi cô, lưỡi hắn khéo léo không ngừng tiến đến trêu chọc lưỡi cô, cảm giác nóng lòng mong mỏi đánh thẳng vào giác quan cô
Miệng của cô rất ngọt, giống như nắng hạn gặp mưa rào, vĩnh viễn không có sự chán ngán, lần này hắn rốt cục có thể có một nụ hôn thật sự, không cần phải suy nghĩ trước sau, thăm dò, lo lắng
Ánh mắt hắn rực cháy mạnh mẽ, cô xấu hổ muốn đứng dậy rời khỏi ghế sofa
"Đừng đi" nhân lúc đó hắn nắm tay cô kéo lại, Phong Thượng Trí nhanh chóng hoán đổi vị trí của hai người, dùng thân thể chặn cô giữa ghế sofa và hắn
"Anh.... ......" Nhìn đôi mắt nóng bỏng mạnh mẽ của hắn, bên môi tỏa ra một chút tà khí vui vẻ, làm cô tự dưng sợ sệt, hốc mắt theo đó mà dâng lên hơi nước
Cô biết giữa hai người, sẽ phát sinh chuyện làm người ta xấu hổ không dứt.... ......
Vận động qua mức mệt nhọc khiến cho Lê Nhã ngủ mê man suốt một ngày mới tỉnh. Ba ngày sau đó cô cũng không bước ra khỏi biệt thực một bước, mỗi ngày trừ việc ngủ ra, chính là cùng Phong Thượng Trí xem ti vi, nói chuyện phiếm, nếu không nữa thì chính là làm chuyện khiến người ta đỏ mặt, tim đập dồn dập
Về phần thức ăn được đưa tới từ người quét dọn định kỳ, hơn nữa bọn hắn còn tự mình nấu ăn. Nhưng kết quả đều là đem phòng bếp làm cho rối tung rối mù lên.
Lê Nhã dần dần phát hiện ra một dáng vẻ tự do không ràng buộc khác của Phong Thượng Trí, điều này làm cho cô càng thêm thích hắn, tình cảm của bọn họ trong mấy ngày ở đây nhanh chóng phát triển
Bọn họ chia sẻ với nhau những kinh nghiệm cuộc sống, hắn từng trải có kinh nghiệm cũng làm cho cô đối với một số chuyện có sự hiểu biết rõ ràng hơn, kể cả những vấn đề chưa từng suy nghĩ đến, cũng có thể hiểu sâu hơn; mà hắn chỉ là đưa ra ý kiến đề nghị, cũng không có thái độ can thiệp, là để cho cô có dũng cảm đưa ra quyết định. Thỉnh thoảng, hắn cũng sẽ lấy một ít đồ chơi, chọc cho cô vui vẻ không thôi
Cô hoàn toàn không biết thì ra tình yêu lại là chuyện tốt đẹp như vậy