
Cao Thủ Câu Dẫn
Truyện đã Full
(Click xem Danh Sách Chương)Mô tả Truyện :
Truyện ngôn tình sắc Cao Thủ Câu Dẫn - Trạng Thái : truyện full Thể loại truyện H văn vui lòng không xem nếu bạn chưa đủ 18 tuổi Nội dung : trong tình cảm thì phần lớn là dung hợp sở thích và tính cách nếu như hai phần này không ổn thì nên đi tìm người khác vì thế giới này bao la và rộng lớn sẽ có người vì bạn mà thích những gì mà bạn thích.
chương truyện mới nhất :
Chương 8 :
Hà Nhiên cầm muỗng ăn thử một miếng cơm liền ngạc nhiên, ngon hơn cô nghĩ nhiều lắm. Cô ngẩng đầu lên hỏi:
“Anh vẫn luôn nấu ăn như vậy sao?”
“Thỉnh thoảng, tôi học trên mạng và từ mẹ tôi.”
Hà Nhiên nghe anh nói thế thì cảm thán:
“Tôi cũng muốn học quá, nhưng không đủ thời gian chăm bản thân nữa là…”
Câu nói của cô chỉ đơn giản là muốn than thở chút xíu, nào ngờ Nam Cung Lân lại đáp:
“Tôi học thay em là được.”
Hà Nhiên suýt thì sặc cơm.
Người này mỗi lần mở miệng đều nói chuyện khiến cô đỡ không kịp, anh rốt cuộc học ở đâu mấy câu thả thính đáng ghét thế chứ? Hại cô khó mà bình tĩnh được mỗi khi nhìn mặt anh.
Sau khi ăn vội cho xong, cô chủ động dọn dẹp và định mang chén bát đi rửa, nhưng Nam Cung Lân lại nói:
“Mấy ngày này không nên hoạt động mạnh.”
Cô biết anh nhắc chuyện mình đến tháng, cười đáp:
“Không đến mức đó đâu, chuyện nhỏ mà.”
Nam Cung Lân cầm lấy cái đĩa trên tay Hà Nhiên, nói:
“Chuyện nhỏ thì để tôi làm là được, em hôm nay không phải có tiết học lúc một giờ sao? Về chuẩn bị đi.”
“Đến cả lịch học của tôi anh cũng biết?” Hà Nhiên tròn xoe hai mắt.
Khuôn mặt cô lúc này không trang điểm, làn da trắng mịn, môi thì hồng tự nhiên, tuy ngũ quan chỉ ở mức thanh tú nhưng tổng thể hài hòa đáng yêu, lúc ngạc nhiên thì càng dễ thương hơn. Nam Cung Lân nổi tính xấu trêu ghẹo:
“Tôi biết nhiều thứ lắm, em có sợ không?”
Cô rụt cổ đáp:
“Hơi sợ đó.”
Hà Nhiên đi sang bên cạnh dùng khăn giấy ướt lau bàn, lại nghe anh nói:
“Từ mai tôi phải về nhà một chuyến, có việc.”
Trong lòng cô hơi chững lại, như có thứ gì rơi “bộp” một tiếng:
“Anh đi bao lâu?”
“Khoảng một tuần.”
Vậy cô sẽ không được gặp anh cả tuần sao? Hà Nhiên bình thường đã quen với việc anh luôn xuất hiện quanh cô nên lúc này có chút là lạ trong lòng.
Sau khi trở về từ phòng của Nam Cung Lân, Hà Nhiên cho hai bé mèo của mình ăn, chải lông cho chúng rồi thay quần áo để chiều đến trường. Cô nghĩ mãi về chuyện thời gian tới không gặp được ai đó mà lòng buồn rười rượi. Thói quen thật sự là một thứ đáng sợ, nó đã lặng lẽ thay đổi cảm giác của Hà Nhiên.
Cô nhìn về phía bình giữ nhiệt trên bàn, đêm qua uống xong vẫn chưa kịp rửa để mang trả cho Nam Cung Lân. Cứ giữ nó đến khi anh quay lại vậy.
Trước khi đi học, cô mang cho Nam Cung Lân chút quà vặt để cảm ơn. Bản thân cô thường mua bánh kẹo để trong phòng ăn cho đỡ buồn, vì vậy không thiếu một vài túi bánh.
Anh cầm lấy rồi dặn dò:
“Con gái ở một mình rất nguy hiểm, nhớ cẩn thận.”
“Ừm, tôi biết rồi.”
Hà Nhiên gật đầu, hôm nay cô mặc quần jean đơn giản và một chiếc áo croptop vừa năng động vừa đáng yêu, làm Nam Cung Lân nhìn không chớp mắt. Anh im lặng quan sát cô, mãi cho đến khi cô đã khuất bóng ở cuối hành lang.
…
Nam Cung gia, tòa dinh thự khổng lồ tọa lạc tại thành phố S. (Fb: Nhược Mộng)
“Nhị thiếu gia về rồi!”
Nam Cung Lân vừa xuống xe liền nghe thấy tiếng chào chỉnh tề của vệ sĩ hai bên, họ đã không gặp anh mấy ngày rồi, cũng tương đối nhớ anh.
Một ông chú trung niên không kìm lòng được mà cảm thán:
“Bây giờ mấy vị thiếu gia đều lớn hết rồi, suốt ngày chỉ chìm đắm trong tình yêu, không còn thích tôi nữa. Nhớ lúc nhỏ nhị thiếu gia còn chạy theo tôi đòi học lái xe nè!”
“Đại ca, đó là tam thiếu gia mà!” Một người khác đen mặt nói.
Nam Cung gia sở hữu tập đoàn kinh tế lớn tại thành phố S, thế lực ngầm cũng không phải đơn giản. Đời trước, cha của Nam Cung Lân làm mafia thống nhất cả khu vực phía Bắc, nhưng dần dà đã không còn nhúng tay vào giới hắc đạo nữa.
Phía trên Nam Cung Lân có anh cả Tử Thiêm, phía dưới là em trai song sinh tên Nam Cung Cảnh, cuối cùng còn có em gái út Yến Thư.
Nam Cung Lân và Nam Cung Cảnh sinh đôi nên thường bị nhầm lẫn với nhau, nhưng từ khi Nam Cung Cảnh lớn lên thì chăm chỉ, chịu khó nhuộm tóc, lần nào cũng là màu lòe loẹt nên đã dễ phân biệt hơn nhiều.
Nhị thiếu gia hiền lành ngoan ngoãn, vô cùng thông minh hiểu lễ nghĩa, nhưng tam thiếu gia thì suốt ngày lêu lổng, ăn chơi, không ai quản nổi. Một phần là vì mẹ của họ dễ tính, gia đình cũng giàu có, cho nên miễn hắn không làm chuyện thương thiên hại lý thì mọi người vẫn nhắm mắt bỏ qua. (Fb: Nhược Mộng)
Vừa về đến nhà, Nam Cung Lân liền nhìn thấy em trai song sinh của mình ngồi trong phòng khách mở ti vi xem. Trông bộ dáng bất cần đời của hắn, anh hỏi:
“Chịu về nhà rồi à?”
Nam Cung Cảnh không chịu thua mà cười ha ha:
“Nghe mẹ nói anh cũng ở bên ngoài cả tuần hơn rồi mà. Sao vậy? Định học em bỏ nhà đi bụi hả?”
Tên nhóc này hôm nay ăn gan hùm mật gấu hay sao mà dám cãi lại anh? Nam Cung Lân nheo mắt nhìn Nam Cung Cảnh, nhướng mày hỏi:
“Anh ở bên ngoài học tập, làm việc, mẹ không phải nặng lòng vì anh. Còn em thì định bỏ học đi bụi cả đời phải không?”
Nhắc đến chuyện học hành, sắc mặt Nam Cung Cảnh tối thui. Hắn quả thật ghét học, cho nên đã không ít lần trốn đi chơi, đi đua xe, kết quả là bị rớt môn phải học lại, trong trường ai cũng biết thành tích của hắn tệ hại cỡ nào.
Nói một câu đã chọc trúng chỗ đau của hắn, Nam Cung Lân làm anh trai mà không chừa cho em mình chút mặt mũi nào.
Nam Cung Cảnh hừm một tiếng, đột nhiên đổi chủ đề:
“Nghe đồn gần đây anh còn đang theo đuổi người nào đó, cần em giúp không?”
Từ bé đến lớn Nam Cung Cảnh rất ít khi so đo với Nam Cung Lân, nhưng nhắc chuyện tình yêu thì hắn rất hào hứng khoe khoang:
“Em có bạn gái trước cả anh nè.”
“Không cần đâu, anh không có hứng thú nghe lời khuyên từ tên nhóc bị người ta từ chối hết lần này đến lần khác.” Nam Cung Lân đi ngang qua chỗ em trai, vỗ nhẹ lên vai hắn một cái.
Mặc dù bây giờ Nam Cung Cảnh đã tán đổ được người trong lòng, nhưng quả thật trước đó thì bị người ta phũ kinh khủng.
Hắn bị đả kích nghiêm trọng, trợn trắng mắt nhìn anh trai mà cổ họng nghẹn lại, không nói được câu nào.
Nam Cung Lân trở về nhà để phụ giúp công việc của anh trai và ba, nào có thời gian rỗi mà đôi co với đứa em suốt ngày chỉ biết chơi như Nam Cung Cảnh.
Trong lúc anh bận rộn với hàng tá công việc ở nhà, Hà Nhiên cũng đang khổ sở vô cùng. Tên bạn trai cũ của cô cứ như quỷ hồn bám dai dẳng, lúc Nam Cung Lân còn ở cạnh nhà cô thì không thấy hắn tới làm phiền, anh vừa đi, hắn liền vác cái xác đến!
Lần này Hà Nhiên thề tuyệt đối sẽ không mở cửa cho hắn.
Không giống như Hà Nhiên nghĩ, lần này Lăng Bách đến không phải để quấy rối mà là xin lỗi. Hắn đứng cách cô một cánh cửa, từ tốn nói:
“Hà Nhiên, em có ở nhà đúng không? Tôi cần nói chuyện với em.”
Thấy hắn có vẻ bình tĩnh, cô đáp:
“Anh muốn nói gì thì nói đi.”
“Em nhẫn tâm để anh ở ngoài cửa được sao?”
Hà Nhiên không hiểu hắn muốn gì, lần trước chẳng phải lúc chia tay cô đã nói rõ tất cả rồi à? Rằng bọn họ thật sự có quá nhiều quan điểm sống trái ngược nhau. Đến với nhau chỉ vì muốn thử tìm người san sẻ áp lực cuộc sống, vì bạn cô khăng khăng Lăng Bách thích cô, nói hắn là một người phù hợp. Nhưng cô thấy rõ, họ không hợp chút nào.* (Fb: Nhược Mộng)*
Cô nói thẳng:
“Vào nhà làm gì? Anh nói gì thì nói nhanh đi. Nếu còn dây dưa thì tôi gọi cảnh sát đó!”
Một lần là đủ rồi, cứ bám dính lấy cô không chịu tha như thế thật sự khiến cô hơi hoảng. Trên mạng có rất nhiều bài báo về những vụ gϊếŧ người vì tình, mặc dù cô và Lăng Bách còn chưa yêu sâu đậm đến mức ấy, nhưng biết đâu được hắn cũng có máu biếи ŧɦái trong người thì sao?
Trong lúc hai người giằng co, Nam Cung Lân ở nhà cũng đã nhận được điện thoại từ người của mình. Anh luôn cho vệ sĩ theo bảo vệ Hà Nhiên, bạn gái tương lai của anh tất nhiên sẽ được hưởng đặc quyền.
Vệ sĩ nhỏ giọng báo:
“Thiếu gia, thiếu gia, cái tên hôm trước lại tới rồi, bây giờ phải làm sao đây? Tôi qua cho hắn một đạp có được không?”
Nam Cung Lân nói:
“Không vội, đợi xem mục đích của hắn là gì. Nếu hắn có hành động thô lỗ thì hãy ra mặt. Còn nữa, bảo người đến chung cư Hoa Lạc ứng cử làm bảo vệ đi.”
Như vậy lần sau nếu có ai gây sự thì người của anh có thể công khai xuất hiện tóm gọn hắn, không sợ bị Hà Nhiên phát hiện anh cho người theo sau cô.* (Fb: Nhược Mộng)*
Nam Cung Lân tắt máy rồi gọi đến số của Hà Nhiên.
Chuông điện thoại bất ngờ reo vang làm cô giật thót cả mình, cô nói với Lăng Bách ở bên ngoài:
“Anh ở đó chờ một chút, tôi có điện thoại.”
Cô nhấn nút màu xanh trên màn hình, giọng nói nhẹ nhàng trầm ấm của Nam Cung Lân vang lên bên tai cô:
“Em đang làm gì vậy?”
“Anh gọi có việc gì sao?”
Nam Cung Lân cười cười:
“Không có, chỉ muốn nghe giọng em thôi.”
“Khụ khụ khụ…” Hà Nhiên sặc nước bọt, ôi trời, anh bác sĩ thú y này cũng biết nói mấy câu ngọt ngào thật đó.
Cô lo nói chuyện với Nam Cung Lân, để Lăng Bách đứng trước cửa chờ đến nỗi sốt ruột, xung quanh còn có muỗi cứ vo ve toan đáp lên người hắn. Hắn khó chịu nói:
“Xong chưa vậy? Tôi thật sự cần nói chuyện với em mà!”
Giọng của hắn tương đối to, Nam Cung Lân cũng nghe được, anh hỏi:
“Hình như là bạn trai cũ của em?”
“À, phải, bây giờ không tiện nói chuyện. Anh chờ một lát tôi sẽ gọi lại nhé?”
“Không biết hắn định làm gì, em cứ giữ liên lạc với tôi đi.”
Hà Nhiên nghe anh nói thế thì thấy cũng có lý, mặc dù để người khác xen vào cuộc trò chuyện của cô và Lăng Bách là không đúng, nhưng phòng bệnh hơn chữa bệnh, ai biết tên kia tới với ý xấu thì sao? Nguy hiểm lắm.
Vì vậy, Hà Nhiên giữ liên lạc với Nam Cung Lân và cẩn thận hỏi Lăng Bách:
“Anh cần gì? Chúng ta đã chia tay lâu rồi mà.”
Lăng Bách lúng túng:
“Tôi… Tôi muốn quay lại với em.”
Hắn vừa nói xong câu này, Nam Cung Lân liền nhíu mày. Anh nhắn tin cho người của mình, dặn dò:
“Sau này không được để tên đó đến gần chung cư Hoa Lạc nữa.”
Về phần Hà Nhiên thì khá bất ngờ, khó tin, nhớ lúc cô nói họ không phù hợp, muốn chia tay, Lăng Bách còn khinh bỉ cô rằng suốt ngày chỉ biết hốt c*t cho mèo, không làm được gì ra hồn. Cô phải kìm nén lắm mới không ụp cả mớ sản phẩm của Gạo Nếp và Xôi Đậu lên đầu hắn ta đó.
Họ qua lại gần ba tháng trời mà hắn còn không biết cô yêu thích động vật, không biết việc cô nuôi mèo, vô tâm đến thế là cùng. Bạn cô khoe khoang rằng hắn rất ga lăng, lịch thiệp. Có ư? Có mới lạ!
Hà Nhiên cáu gắt nhưng vẫn cố giữ thái độ lịch sự:
“Tôi không thấy chúng ta có điểm gì chung cả, mời anh về cho. Nếu anh còn làm phiền tôi, tôi chắc chắn sẽ báo cảnh sát.”
Vốn không nghĩ tới Hà Nhiên lại lạnh lùng như vậy, Lăng Bách bất ngờ sững người, chân như bị ai đóng đinh tại chỗ. Hắn đứng im rất lâu, sau đó tức giận, giơ chân đá vào cửa gỗ phía trước một cái thật mạnh.
Rầm.
Hà Nhiên ở bên trong bị dọa giật thót, cô đợi một lát mới dám áp sát tới cửa nhìn qua mắt mèo, nhưng kỳ lạ là lúc này không thấy ai bên ngoài.
Một tên đàn ông cao to mặc đồ đen và đeo kính râm tiến tới chỗ Lăng Bách từ lúc nào, dùng cánh tay đầy cơ bắp của mình quặp cổ Lăng Bách, một tay khác bịt miệng hắn rồi kéo đi. Hắn hoảng loạn, đột nhiên bị người ta lôi xềnh xệch trên hành lang như vậy, trong lòng hắn rất sợ hãi. Trông người đàn ông kia giống như giang hồ, hắn trợn to mắt và giãy giụa kịch liệt nhưng vô dụng, cánh tay của tên đó vẫn vững vàng giữ lấy hắn.
Lúc bị lôi vào thang máy rồi, Lăng Bách vẫn còn hoang mang, ánh mắt mờ mịt nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của người kia.
Lúc cửa thang máy khép lại, miệng hắn mới được thả tự do, hắn lập tức hỏi:
“Đại ca, buổi tối sao anh lại đeo kính râm?”
Người đàn ông kia vẫn kẹp cổ hắn, nói:
“Vì ngầu.”
Sau đó thì Lăng Bách bị đá đít khỏi chung cư Hoa Lạc, hắn ngã sõng soài trên đất, bị người kia cảnh cáo:
“Nếu còn tiếp tục quay lại đây gây rối nữa thì coi chừng mông của mình, hiểu chưa?”
Không hiểu ông ta nói vậy nghĩa là sao, Lăng Bách thấy cúc hoa đau nhói, vội vàng ôm mông rồi run rẩy nói:
“Tôi có làm gì đâu mà…”
Hắn đoán người này là bảo vệ của chung cư cho nên định giải thích, nào ngờ người ta căn bản chẳng thèm nghe. Cánh tay cơ bắp của người đàn ông vung lên, giả vờ đập tới, còn chưa thật sự đánh thì Lăng Bách đã la hét ỏm tỏi rồi che đầu lại.
Xung quanh có vô số ánh mắt tò mò nhìn về phía hắn, đều đồng loạt cười ha ha. Lăng Bách xấu hổ, vội vàng chạy đi, tay vẫn còn che mông của bản thân. Lời đe dọa kia thật ra vẫn có tác dụng lắm!
Nhấp vào lưu truyện - lần sau xem tiếp dễ dàng hơn

Truyện Ngôn Tình Sắc Giới mới hơn
