
Cao Thủ Câu Dẫn
Truyện đã Full
(Click xem Danh Sách Chương)Mô tả Truyện :
Truyện ngôn tình sắc Cao Thủ Câu Dẫn - Trạng Thái : truyện full Thể loại truyện H văn vui lòng không xem nếu bạn chưa đủ 18 tuổi Nội dung : trong tình cảm thì phần lớn là dung hợp sở thích và tính cách nếu như hai phần này không ổn thì nên đi tìm người khác vì thế giới này bao la và rộng lớn sẽ có người vì bạn mà thích những gì mà bạn thích.
chương truyện mới nhất :
Chương 31 :
Trước sự đánh giá kỹ càng của ba vợ, Nam Cung Lân dần bình tĩnh hơn. Có vẻ như điều tồi tệ nhất đã không xảy ra. Chỉ cần ông không cấm cản chỉ vì Hà Nhiên còn nhỏ tuổi thì chuyện còn lại anh từ từ giải quyết là được.
Thấy Nam Cung Lân vẻ ngoài nổi bật, khí chất cao quý, phòng ở còn rất tiện nghi, ông Hà nói với anh:
“Nhà cậu kinh doanh rất phát đạt nhỉ?”
“Vâng, cũng ổn.”
Ông Hà cảnh cáo:
“Tôi chỉ muốn nói với cậu vậy thôi, có làm gì thì cũng nên nghĩ đến hậu quả.”
Anh mỉm cười gật đầu tán đồng ý kiến của ông, hai người nói chuyện trong trạng thái căng thẳng rất lâu. Biểu hiện của anh không chê vào đâu được, là con người có học thức, tính tình hiền hòa, lễ phép, khi nói đến Hà Nhiên thì đuôi mắt cong cả lên.
Trước khi tiễn ông Hà đi, Nam Cung Lân trịnh trọng tuyên bố:
“Nếu Hà Nhiên không đột nhiên ghét bỏ cháu thì chắc chắn ba năm sau, cháu sẽ cưới Hà Nhiên.”
Khi đó cũng chính là lúc con gái ông tốt nghiệp? Ông Hà dừng chân, nhìn chăm chú ánh mắt kiên định của cậu trai trẻ, tuy rằng rất cảm động đấy, nhưng ông còn chưa tin được. Mới tí tuổi đầu đã bày đặt nghĩ đến việc kết hôn sao? Đúng thật bọn trẻ suy nghĩ quá dễ dàng.
Nam Cung Lân biết bây giờ nói vậy còn quá sớm, nhưng anh cảm thấy mình sẽ khó mà rời xa được bé cưng của anh. Chỉ cần không bị cô chê thì anh sẽ một mực bám dính, bám đến khi cô trở thành Nam Cung thiếu phu nhân.
Ông Hà phất tay không cho thêm ý kiến gì về lời hứa hẹn của Nam Cung Lân, còn anh cảm giác như đã trải qua một kiếp.
Sau khi bảo vệ thông báo cho anh rằng ông Hà đã rời khỏi chung cư Hoa Lạc, anh lập tức chạy sang chỗ Hà Nhiên.
Lúc đó đã là năm giờ chiều, ánh nắng vàng cam dìu dịu lan tỏa và bao trùm toàn bộ thành phố S. Âm thanh phố xá rộn rã truyền tới từ cửa sổ, Hà Nhiên nằm gọn trong vòng tay của Nam Cung Lân, hỏi anh:
“Ba em có làm khó anh không?”
“Không đâu, anh tốt như vậy nên người gặp người thích, em không cần lo.”
Người này giỏi nhất thật ra không phải giả vờ vô hại mà là tự luyến! Hà Nhiên sờ lên ngực anh, cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ, cô cười nhớ đến việc hôm nay:
“Anh tự tin đến thế thì sao lúc đó lại nhảy cửa sổ chạy trốn hả?”
Nam Cung Lân khựng lại, hắng giọng đáp:
“Nếu em không ép anh trốn thì đâu đến nỗi đó. Chẳng thà bình tĩnh đối mặt với ba em…”
“Anh không biết đâu.” Hà Nhiên nói rồi giải thích cho anh hiểu về lý do ba cô đột nhiên đổi thái độ. Cũng vì cô quyết liệt nói ra lòng mình, ba cô mới chịu thỏa hiệp. Cho nên nếu trước đó anh không trốn đi, ông đột nhiên ghé qua phòng cô và thấy có con trai ở lại nhà cô còn mặc mỗi cái quần lửng, chắc ông sẽ phát điên mất.
Nam Cung Lân hôn lên trán cô một cái, sau đó vỗ nhẹ vào lưng cô:
“Anh phải cảm ơn bé cưng giúp anh thoát nạn rồi.”
“Hừm, còn phải nói?” Hà Nhiên khoe mẽ. “Phải rồi, em sắp được đi du lịch vài ngày, anh ở nhà đừng có nhớ em đó.”
“Không đâu.”
truyện ngôn tình nữ cường khuyến khích người đọc thay đổi góc nhìn về vai trò của phụ nữ trong xã hội hiện đại. Những nhân vật nữ chính thường là biểu tượng cho sự tự chủ và sáng tạo, giúp người đọc nhận thức rõ hơn về giá trị của bản thân và người khác. đọc truyện Full cùng ha ha truyện
Nam Cung Lân lại dí sát mặt vào bắt đầu hôn hôn cô khi cô định nói chuyện, không hiểu vì lý do gì mà anh rất thích ôm hôn Hà Nhiên. Cảm giác cô thật đáng yêu, chỉ cần nhìn một cái tim liền rung rinh.
Hai người nằm thêm một lát, đang trêu đùa nhau thì Nam Cung Lân nhận được điện thoại từ người của mình. Anh nói:
“Anh ra ngoài một lát.”
Có lẽ là chuyện quan trọng, vì vậy Hà Nhiên gật đầu buông tay ra khỏi cổ anh.
Nam Cung Lân ra ngoài phòng khách, sợ cô nghe được nên hạ thấp giọng hỏi:
“Chuyện gì vậy?”
“Thiếu gia, lão Dương chuẩn bị xuất viện rồi, tôi nên làm gì?”
Nhắc đến người đàn ông kia, Nam Cung Lân nhớ đến vẻ mặt ti tiện của lão và những gì lão từng làm với Hà Nhiên. Lửa giận trong lòng âm ỉ cháy, anh nói:
“Nhổ sạch tóc ông ta cho tôi, từng nhúm một.”
Ông ta túm tóc Hà Nhiên thì cũng nên chịu hậu quả tương tự. Nếu không phải gia đình anh lâu nay không còn tung hoành trong giới hắc đạo nữa thì ông ta đâu chỉ chịu chút xíu hình phạt như thế. Nam Cung gia đã có quy định rõ ràng, chỉ cần đối phương không phạm vào những tội tày trời thì không được gϊếŧ người, đó là phạm pháp, sẽ gây nên rất nhiều rắc rối.
Nam Cung Lân cũng không cho rằng lão Dương kia nên chết, lão nên sống, và chậm rãi cảm nhận được sự tủi nhục khi bị người khác giẫm lên đầu mà không phản kháng được.
Nam Cung Lân quay lại hôn chào tạm biệt Hà Nhiên, sau đó ra ngoài.
Một chiếc Maybach màu đen đỗ lại bên cạnh đường lớn của chung cư Hoa Lạc, Nam Cung Lân nói:
“Đến bệnh viện, đồng thời gọi cho Lưu tổng.”
Anh muốn chào hỏi lão Dương một chút, xem xem vợ ông ta còn muốn kiện anh nữa hay không. Lưu tổng mà anh liên lạc là cấp trên của lão Dương này, anh cũng có vài chuyện cần nói với ông ta.
Chiếc xe rồ ga lao nhanh đi, sau đó dừng lại trước cửa bệnh viện.
Trên xe bước xuống bốn người mặc đồ đen cùng Nam Cung Lân trong chiếc áo thun đơn giản, anh đứng giữa đội hình, không cần làm gì cũng đã thu hút sự chú ý của những người quanh đó. Họ chỉ đơn giản nghĩ anh là minh tinh, còn lên tiếng bàn luận và định rút điện thoại ra chụp ảnh, nhưng lại bị ánh mắt cảnh cáo của những người áo đen dọa sợ mà lui về.
Lão Dương hai tay bị gãy phải bó bột, không thể tự mình vệ sinh cá nhân hay ăn cơm, ngay cả những thứ đơn giản nhất thường ngày hay làm cũng phải nhờ y tá hoặc vợ săn sóc.
Khi Nam Cung Lân đến nơi cùng một đám người, phòng bệnh riêng của lão Dương lập tức trở nên ngột ngạt.
Vệ sĩ kéo một cái ghế đến cho Nam Cung Lân ngồi, anh tự nhiên an tọa rồi nói:
“Hai người ra bên ngoài canh chừng, còn lại thì bắt đầu đi.”
Hôm nay chỉ có y tá ở lại canh chừng lão Dương, vợ của ông ta không đến thăm, vì vậy khi ông ta đang ngủ ngon lành thì y tá đã bị đuổi đi. Sau đó, một người đàn ông cao to tiến tới tóm lấy một nhúm tóc nhỏ của lão ta và dùng sức giật thật mạnh!
Những sợi tóc đen đủi vừa bị kéo đứt, lão Dương liền đau đớn giật nảy mình. Mới tỉnh ngủ đã thấy khuôn mặt quen thuộc của Nam Cung Lân làm ông ta há miệng kêu lên:
“A, mày, là mày! Aaaaa!”
Lão Dương mặc kệ cơn đau trên đầu, vội há miệng muốn gọi bác sĩ, giữa chừng thì nghẹn lại. Vệ sĩ nhét vào miệng lão một miếng vải không biết tìm được ở đâu, sau đó dùng sức đè tiếng kêu của lão xuống, cố định lão trên giường.
Cơ thể lão Dương run lên bần bật, lão sợ hãi đảo mắt xung quanh, không hiểu sao bản thân lại rơi vào tình cảnh này. Cơn ớn lạnh truyền dọc lòng bàn chân lên đến não, lão Dương liều mạng lắc đầu cầu xin.
Nam Cung Lân ngồi đó không lên tiếng, nhìn vệ sĩ từng chút từng chút một nhổ tóc của ông ta, cảm giác cũng chẳng thú vị gì. Anh khép mắt dưỡng thần ở một bên, cho đến khi vệ sĩ báo với anh rằng Lưu tổng đã đến.
Cửa phòng bệnh mở ra, Lưu tổng mang theo vẻ mặt nịnh nọt xuất hiện:
“Cậu Nam Cung, không biết cậu gọi tôi tới đây để làm gì?”
Nam Cung Lân chỉ tay vào lão Dương đã bị trọc quá nửa đầu đang rơi nước mắt trên giường, hỏi:
“Ông quen người này?”
Giọng của anh bình bình không bộc lộ cảm xúc, vậy mà sau lưng Lưu tổng thấy một trận ác hàn. Ông ta vội đáp:
“V-Vâng, đây là nhân viên dưới trướng của tôi.”
Nam Cung Lân vắt chéo chân, nhàn nhã tiếp:
“Ông ta tát bạn gái của tôi, túm tóc cô ấy, có ý sỉ nhục cô ấy, ông tính sao?”
Lưu tổng nghe xong mà mắt trợn tròn, ai lại ngu ngốc đi ức hiếp Nam Cung thiếu phu nhân chứ? Nếu cho ông ta một trăm lá gan ông ta cũng không dám, bởi vì chọc vào họ chẳng khác gì chạm đến quyền uy của đại lão giới hắc đạo.
Chân Lưu tổng hơi run, giọng cũng lạc tông:
“Tôi, tôi thay mặt ông ta xin lỗi cậu trước. Sau hôm nay tôi sẽ đuổi việc ông ta!”
Giờ khắc này, lão Dương đang nằm trên giường đã sống dở chết dở, cơn đau trên đầu khiến ông ta cảm giác hệ thần kinh của mình cũng sắp bị ảnh hưởng. Mỗi khi đám người kia ra tay đều rất tàn ác và mạnh bạo, nửa đầu ông ta tóc lởm chởm, chỗ có chỗ không cực kỳ thảm thương.
Nhấp vào lưu truyện - lần sau xem tiếp dễ dàng hơn

Truyện Ngôn Tình Sắc Giới mới hơn
