
Nuôi Vợ Từ Bé
Truyện đã Full
(Click xem Danh Sách Chương)Mô tả Truyện :
Truyện ngôn tình sắc Nuôi Vợ Từ Bé - Tình trạng : Truyện full - Thể loại : Truyện H văn - không phù hợp với người chưa đủ 18 tuổi, nếu chưa đủ 18 tuổi vui lòng không đọc . Nội dung : Có những chuyện không phải cứ thích là làm bừa nhất là chuyện nam nữ. Bỏ bao công sức nuôi em từ nhỏ đến lúc 18 tuổi em lại muốn thuê trai bao để ngủ cùng chuyện này quả thật không chấp được mà.
chương truyện mới nhất :
Chương 30
Nhiễm Nhiễm, tôi yêu em, dù em muốn cái mạng này thì tôi cũng tặng em.”
Phong Vũ chống tay lên vách tường, sợi tóc trên trán ướt đẫm mồ hôi, che lấp đôi mắt đang đong đầy cảm xúc. Anh rũ mắt nhìn dương vật trong tay, tiếng cười trở nên đặc biệt quyến rũ.
Giọng nói khàn khàn, trầm đục của người đàn ông truyền qua điện thoại làm Kiều Nhiễm phải kẹp chặt hai chân, kiềm nén ham muốn tình dục.
“Em không cần mạng sống của anh. Em chỉ cần anh, muốn anh làm tình với em, yêu thương em cả đời.”
Tắt cuộc gọi, Kiều Nhiễm phải ngồi bình tâm một lúc mới đứng dậy trở về.
Những ngày tháng huấn luyện quân sự vừa buồn tẻ vừa nhạt nhẽo, nhóm tân sinh viên vất vả lắm mới đợi được đến ngày huấn luyện cuối cùng, cũng chính là ngày thi đánh giá chất lượng.
Rõ ràng lúc học quân sự ai nấy đều kêu gào thảm thiết muốn mau mau kết thúc, nhưng đến khi thật sự kết thúc thì bọn họ lại có chút không đành lòng. Mấy nam sinh bình thường hay bày trò nghịch ngợm, hôm nay lại cực kỳ nghe lời, ngoan ngoãn chuẩn bị cùng mọi người.
Kỳ thi đánh giá rất hoành tráng, tiến hành cũng thuận lợi. Kiều Nhiễm đứng trong đội hình duyệt đội ngũ, thực hiện động tác theo khẩu hiệu đã được tập kỹ, cả quá trình kiểm duyệt đánh giá kết thúc hoàn mỹ.
Buổi chiều ngày cuối cùng, mọi người chào tạm biệt huấn luyện viên rồi kích động thu dọn đồ đạc để về nhà.
Kiều Nhiễm đã đặt trước vé tàu, trường học vừa cho nghỉ là cô lập tức xách túi rời đi.
Lúc về đến nhà đã là giữa trưa, trong nhà không một bóng người, Kiều Nhiễm đặt túi lên ghế sô pha rồi đi một vòng xung quanh, tìm kiếm hơi thở của Phong Vũ.
Nhìn qua căn phòng, Kiều Nhiễm biết được gần đây Phong Vũ lại bận rộn, đến nỗi không có thời gian về nhà, chỉ có thể ở lại cục cảnh sát. Cô cũng nhận ra được thông qua tần suất nhắn tin giảm dần của Phong Vũ.
Kiều Nhiễm mở tủ lạnh, bên trong chỉ còn một chiếc bánh mì quá hạn, cô vứt bánh mì vào sọt rác, sau đó lấy ví đi siêu thị.
Mười giờ đêm, Phong Vũ mệt mỏi lết thân thể về nhà tắm rửa, gần đây anh quá bận rộn, ngay đến ăn uống cũng qua loa. Ba ngày nay anh chưa hề chợp mắt, cũng may kẻ tình nghi đã bị bắt nên đêm nay mọi người mới có thể về nhà nghỉ ngơi.
Lúc vào đến cửa, Phong Vũ giật mình sửng sốt khi nhìn thấy đôi giày trên giá, cơ thể quá mức mệt mỏi không thể động não suy nghĩ, anh đứng bần thần ở cửa, ngơ ngác nhìn vào đôi giày kia.
Kiều Nhiễm nghe tiếng mở cửa thì ra khỏi phòng ngủ, thấy người đàn ông râu ria xồm xàm nhíu mày đứng bên cửa, cô bèn chậm rãi đi về phía anh.
Phong Vũ đứng yên không nhúc nhích nhìn người con gái ngày nhớ đêm mong tiến lại gần mình, mãi đến khi bàn tay mềm mại vuốt ve hai má, anh mới vươn tay ôm cô vào lòng.
Cảm nhận được thân thể nhỏ bé ấm áp của người trong lòng, Phong Vũ vùi đầu vào hõm vai cô, hít sâu một hơi, bao mệt mỏi lập tức tan biến, sự thoải mái ngập tràn qua từng lỗ chân lông.
“Bé yêu, lẽ nào do tôi quá mệt mỏi nên xuất hiện ảo giác.”
Phong Vũ quên mất hôm nay là ngày Kiều Nhiễm về, dạo gần đây anh bận đến nỗi trong đầu chỉ có mỗi vụ án, nên lúc nãy anh thật sự tưởng rằng mình xuất hiện ảo giác.
Kiều Nhiễm khẽ cười, “Đúng là anh rất mệt, nhưng có phải ảo giác hay không thì anh sờ là biết.”
Vừa dứt lời, Kiều Nhiễm nắm tay Phong Vũ đặt lên bầu vú đã đẫy đà hơn nhiều so với trước đây của mình.
Phong Vũ ngơ ngác cảm thụ xúc cảm mềm mại dưới lòng bàn tay, sau đó bóp chúng theo bản năng.
“Lớn hơn!”
Kiều Nhiễm vòng tay ôm cổ Phong Vũ, cô kiễng chân hôn lên đôi môi mỏng mà mình nhớ nhung đã lâu.
Nụ hôn này nóng bỏng triền miên, Phong Vũ đắm chìm trong sự chủ động của người trong lòng, lưỡi to tham lam xâm nhập vào trong khoang miệng của người con gái, hấp thụ nước bọt ngọt ngào.
truyện ngôn tình luôn biết cách khiến trái tim người đọc rung động bởi sự chân thật và sâu sắc trong từng câu chữ. Tình yêu nam nữ trong đó không chỉ là sự lãng mạn mà còn là sự đồng hành, chia sẻ và thấu hiểu. Đó là khi hai con người hoàn toàn xa lạ tìm thấy nhau giữa biển người mênh mông, để rồi cùng nhau viết nên câu chuyện của riêng mình. đọc truyện Full cùng ha ha truyện
Dục vọng bị châm lửa, thân thể mềm mại trong tay làm Phong Vũ không thể chống lại được sự mê hoặc, anh nhẹ nhàng mút lấy cánh môi cô, sau đó khom lưng bế người đi về hướng phòng ngủ.
“Anh không ăn cơm à?” Kiều Nhiễm dựa đầu vào lồng ngực người đàn ông, dáng vẻ lười biếng như bé mèo Ba Tư.
Ánh mắt thâm trầm của Phong Vũ phủ kín dục vọng, anh kiên định nói: “Ăn em trước đã!”
Phong Vũ ôm Kiều Nhiễm đến bên giường, nhìn đường cong lả lướt của người con gái khiến hầu kết anh không ngừng chuyển động, gậy thịt sưng đỏ thức tỉnh làm đũng quần anh căng phồng.
Cô gái nhỏ ngày đêm nhớ mong giờ đây đang nằm trước mặt mình, trái tim Phong Vũ đập rộn ràng, bàn tay to vén váy ngủ màu trắng của cô lên cao, sau đó xoa nắn hai bầu vú loã lồ trước mắt.
“Ư ưm…”
Hai vú mềm mại dưới ánh đèn càng trở nên mê người, ánh sáng trắng lấp lánh hoà quyện với hương sữa thoang thoảng như muốn hớp hồn người đối diện.
Ánh mắt Phong Vũ tối sầm lại, anh quỳ gối trước người Kiều Nhiễm rồi chậm rãi cúi đầu ngậm hạt anh đào hồng hào vào trong miệng.
“A~~ Nhẹ một chút…”
Đầu vú mẫn cảm nằm trong miệng người đàn ông, đầu lưỡi linh hoạt liếm láp đầu vú, thỉnh thoảng anh còn mút chụt một cái giống như đang thưởng thức bữa ăn hảo hạng.
Hoa huyệt dưới thân Kiều Nhiễm đã trào ra chất lỏng sền sệt, làm ướt cả đũng quần lót ren. Tình dục ngủ say trong thân thể dần dần bị đánh thức, cô nhẹ nhàng cọ xát hai chân trắng nõn để giảm bớt sự trống rỗng bên trong.
Thân thể khát vọng kêu gào… tay nhỏ mềm mại không xương của Kiều Nhiễm vuốt ve sống lưng rắn chắc của người đàn ông, đầu ngón tay cô lướt dọc theo sống lưng và chạy vòng về phía đằng trước, cuối cùng tay nhỏ dừng lại ở lồng ngực anh rồi nhẹ nhàng vân vê hai hạt sương sa.
Phong Vũ bị kích thích tê dại cả da đầu, dường như có một dòng điện truyền từ ngón tay Kiều Nhiễm đến thẳng đại não của anh.
Đáng lẽ Phong Vũ định từ từ thưởng thức, nhưng người dưới thân quá quyến rũ nóng bỏng, anh thật sự nhịn không được. Phong Vũ đứng thẳng người, anh chậm rãi cởi quần dưới cái nhìn chăm chú của Kiều Nhiễm, cuối cùng nhanh chóng giải phóng gậy thịt đang bị giam cầm.
Gậy thịt màu đỏ tím bật ra ngoài và oai hùng đứng thẳng, quy đầu kiêu ngạo hướng thẳng về phía mặt Kiều Nhiễm.
Kiều Nhiễm dựa người vào gối, đôi mắt cô híp lại, sau đó duỗi tay giữ chặt thân mãnh thú.
Nhiệt độ nóng bỏng của gậy thịt truyền đến tay Kiều Nhiễm, một tay cô nắm gậy thịt rồi chậm rãi hoạt động, còn tay kia thì kích thích hai hòn trứng dái nặng trĩu.
“A ư… Bảo bối nhỏ học từ khi nào vậy?”
Phong Vũ hưởng thụ khoái cảm mà Kiều Nhiễm mang đến, nhưng giọng nói của anh lại mang theo mùi nguy hiểm.
Nhấp vào lưu truyện - lần sau xem tiếp dễ dàng hơn

Truyện Ngôn Tình Sắc Giới mới hơn
