Truyện Ngôn Tình Tổng Tài Ca

Truyện Ngôn Tình Tổng Tài Ca

Mô Tả:

Truyện Ngôn Tình Tổng Tài Ca Là kết hôn trên danh nghĩa vì bà nội anh muốn có cháu.Là hợp đồng hôn nhân và những đêm trả bài trên giường. Nhưng rồi cơ thể cô yêu anh từ lúc nào không nhận ra.Trái tim cô dâng tặng anh lúc nào không hay...Nếu yêu thích thể loại ngôn tình, bạn có thể đọc

Chương 29 : Lễ Phép

Sau khi đi ra lễ đường, Đường Thanh Tâm vào phòng thay quần áo để thay đồ, tiệc cưới của Lệ Thiên Minh được tổ chức ở khách sạn, còn hôn lễ được tổ chức ở nhà thờ, vậy nên mọi người vừa rời khỏi nhà thờ là lập tức đến khách sạn. Thậm chí Lệ Thiên Minh còn bao toàn bộ khách sạn, hôn lễ cùng ngày cũng chỉ tiếp khách trong tiệc cưới. 

Điều này cũng khiến cho Đường Tuyết Mai ghen tị đến nỗi sắp phát điên lên, cộng thêm cả lúc cô ta đến đó, bà mẹ chồng vẫn châm chọc và chế giễu cô ta, mà Lệ Bách Nhiên thì chẳng quan tâm gì đến Đường Tuyết Mai, trong lòng cô ta đã nổi giận từ trước rồi. 

Sau khi vào trong khách sạn, cô ta lập tức đi thẳng đến chỗ Đường Thanh Tâm, Lệ Bách Nhiên không hề để ý đến cô ta mà đã rời đi. 

Hôn lễ ngày hôm nay của Đường Thanh Tâm đã mời riêng một ekip tạo mẫu, sau khi thay đồ và tạo kiểu tóc cho cô xong thì bọn họ đi ra ngoài. Lúc này Lệ Thiên Minh lại đang tiếp khách, trong phòng chỉ có một mình Đường Thanh Tâm. 

Người phụ nữ vẫn đang sửa sang lại tóc trước gương, cánh cửa phía sau đột nhiên mở ra, một bóng người mảnh khảnh xuất hiện trong gương. 

"Đường Thanh Tâm, cô rất đắc ý phải không!" Đường Thanh Tâm xoay người đứng lên, cô nhìn Đường Tuyết Mai với vẻ mặt bình tĩnh: "Tôi vẫn luôn đắc ý đấy, thì sao, ghen tị à?" 

"Bớt nói đi, tôi chẳng thèm ghen tị với cô đâu, cùng lắm thì cô chỉ là người thay thế mà thôi, có gì mà phải đắc ý chứ, còn tôi thì lại khác, Lệ Bách Nhiên và tôi đã ở bên nhau, cuối cùng mối tình đầu của cô lại cưới tôi, có phải cô rất khó chịu hay không?" 

Đường Thanh Tâm nhìn cô ta một lượt từ trên xuống dưới, trong ánh mắt tràn ngập vẻ khinh thường, giọng điệu cũng trở nên lạnh lùng hơn: "Đó là chuyện của cô, xét về vai vế thì cô nên gọi tôi một tiếng thím, nếu sau này còn gọi thẳng tên của tôi thì đừng trách tôi không khách sáo!” 

"Không khách sáo? Cô bớt huênh hoang đi, cô không thể cắt đứt quan hệ huyết thống với bố tôi đâu, cả đời này cô cũng đừng mong vứt bỏ tôi!" 

Đường Tuyết Mai tiến lên định đánh cô, nhưng lại bị Đường Thanh Tâm giữ chặt cổ tay, sau đó cô trở tay đẩy cô ta ra! 

Nhân lúc cô ta ngã xuống đất, cô cúi xuống nhìn cô ta: "Đường Tuyết Mai, tôi cảnh cáo cô, hôm nay tôi có thể để cô tham dự hôn lễ là vì giữ thể diện cho Lệ Bách Nhiên, nếu không thì cô đã bị đánh từ lâu rồi. Dựa vào những chuyện mà cô đã làm, tôi không truy cứu trách nhiệm của cô mà cô còn dám mắng tôi, cẩn thận tôi tìm người đuổi cô ra ngoài đấy!" 

Đây là lần đầu tiên Đường Thanh Tâm hung dữ như vậy, thấy thế, Đường Tuyết Mai thở gấp, cô ta đã lớn từng này rồi mà chưa hề bị Đường Thanh Tâm bắt nạt như vậy, cảm giác này thực sự rất tồi tệ. 

Vừa định đứng dậy đánh cô thì lại nghe thấy có tiếng bước chân ngoài cửa, người phụ nữ lập tức đứng dậy, nắm lấy cổ tay của cô giả bộ chuẩn bị đẩy ngã, nhưng Đường Thanh Tâm đã biết trước mục đích của cô ta, cô vươn tay véo mạnh một cái lên cánh tay của cô ta, Đường Tuyết Mai bị đau nên đẩy cô ra, vừa hay bị người khác bắt gặp! 

"Á!" 

Đúng lúc Đường Thanh Tâm ngã xuống đất thì cửa được mở ra, mấy người đàn ông đứng đó nhìn một người phụ nữ mặc bộ đồ đỏ ngã xuống đất với vẻ đau đớn, còn một người phụ nữ khác thì mặt mũi tràn đầy vẻ hoảng sợ. 

 

"Không sao chứ?” 

"Đường Tuyết Mai, cô điên rồi à!" 

Lệ Bách Nhiên chạy thẳng tới, đầu tiên là đỡ Đường Thanh Tâm dậy sau khi bảo đảm rằng cô không sao, anh ấy quay đầu quát về phía Đường Tuyết Mai, người phụ nữ giật mình, giọng nói gắt gỏng vang lên: "Lệ Bách Nhiên, đồ khốn kiếp nhà anh, đã kết hôn với tôi rồi mà còn nghĩ đến cô ta, anh bị mù rồi à, rõ ràng cô ta đã làm tôi bị đau!" 

“Bốp!” Lệ Bách Nhiên vung bàn tay về phía cô ta, không chỉ Đường Tuyết Mai mà ngay cả Đường Thanh Tâm cũng sợ ngây người, cô còn chưa từng nhìn thấy Lệ Bách Nhiên nóng giận như vậy bao giờ. 

“Cô đã gả cho tôi thì cô ấy chính là thím nhỏ của cô, vậy mà cô lại không biết lễ phép, còn không mau nói xin lỗi cho tôi!” 

Vẻ mặt của Lệ Bách Nhiên vô cùng u ám, Đường Tuyết Mai giờ âm mưu thủ đoạn trong nhà họ Đường thì thôi đi, vậy mà khi đến nhà họ Lệ lại còn dám ngông cuồng, anh ấy muốn mượn sự việc này để nói với cô ta rằng đây không phải là địa bàn của cô ta, nếu không xin lỗi thì sau này cũng đừng mong sống dễ chịu. 

Ngày càng nhiều khách khứa đến dự tiệc cưới, nếu ầm ĩ thì mọi việc sẽ trở nên lúng túng, bây giờ dàn xếp ổn thỏa là được rồi. 

"Lệ Bách Nhiên, thôi bỏ đi, cô ta đi nhầm phòng, cậu cứ bảo cô ta ra ngoài là được." 

 
 

"Đường Thanh Tâm, cô có dũng khí lắm!" 

Đường Tuyết Mai trừng mắt nhìn Đường Thanh Tâm, sau đó đẩy Lệ Bách Nhiên sang một bên rồi lao ra ngoài, hôm nay cô ta nhận thua, ai bảo cô ta không có chỗ dựa cơ chứ? 

Sau khi sóng gió trôi qua thì Lệ Thiên Minh mới tới đây, khi nhìn thấy Đường Thanh Tâm và Lệ Bách Nhiên, người đàn ông bước tới ôm lấy Đường Thanh Tâm, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve bờ eo của cô còn hai mắt nhìn chăm chăm vào Lệ Bách Nhiên, đôi mắt thâm thúy gần như muốn nhìn chăm chăm vào Lệ Bách Nhiên. 

“Lệ Bách Nhiên, đã kết hôn thì phải dạy dỗ cho thật tốt, tôi không muốn chuyện này xảy ra thêm một lần nào nữa, cậu hiểu chưa?" 

"Con biết rồi, chú nhỏ." 

Lệ Bách Nhiên cúi đầu xoay người bước ra ngoài, anh ấy thật sự không thể chống đỡ nổi hôn lễ ngày hôm nay, mỗi khi nhìn thấy Lệ Thiên Minh và Đường Thanh Tâm, anh ấy lại cảm thấy lồng ngực đột nhiên đau nhói. 

 

Nhưng dù sao thì Lệ Thiên Minh cũng là bậc bề trên, anh ấy cũng không thể tỏ ra khó chịu được, có lẽ việc hôm nay anh ấy đánh Đường Tuyết Mai cũng khiến Đường Thanh Tâm cảm thấy sợ hãi. 

Sau khi nhìn thấy Lệ Bách Nhiên rời khỏi đó, lúc này Đường Thanh Tâm mới ổn định lại tinh thần, kể lại những gì vừa xảy ra cho Lệ Thiên 

Minh nghe. 

Tất nhiên cô đã lược bỏ chi tiết âm mưu của mình, cô không muốn Lệ Thiên Minh biết rằng mình và một người phụ nữ khác đấu đá với nhau, cũng không muốn Lệ Thiên Minh đề phòng cô ta. 

Đối với người đàn ông này, Đường Thanh Tâm cảm thấy mình càng ngày càng không thể nhìn thấu, lần nào anh cũng tỏ ra hung hãn doạ người, nhưng cuối cùng vẫn luôn đứng về phía mình, Đường Thanh Tâm lại càng không thể hiểu nổi anh. 

Anh ôm eo của cô bước ra ngoài, Lệ Thiên Minh đứng trước mặt mọi người và nói cho họ biết rằng Đường Thanh Tâm là vợ anh, không phải người thay thế nào cả, lại càng không phải kiểu phụ nữ có thể tùy tiện nhục nhã. 

Người phụ nữ thay một bộ váy dài màu đỏ, lộ ra vẻ cực kỳ sang trọng và đoan trang. Trương Mỹ Lan đứng từ xa cũng có thể nhìn thấy hai người trong đám đông, bà ta liếc nhìn bà hai và nói với giọng điệu chế giễu: "Lệ Bách Nhiên cũng đã kết hôn rồi, thực sự là không ngờ được, nhanh như vậy mà đã tìm được người thích hợp, tôi còn đang nghe ngóng xem đó là con gái nhà ai đấy, thật không ngờ lại là con riêng!” 

"Bà đang nói bậy bạ gì đó, Đường Tuyết Mai là do người vợ cả sinh ra, còn vị kia nhà các người mới là kẻ không thể lộ ra ngoài ánh sáng đấy." Người phụ nữ trả lời lại một cách mỉa mai, trong mắt hiện lên vẻ châm chọc, khóe miệng nhếch lên cao, không hề để bà ta vào trong mắt. 

Lệ Thiên Minh nhìn về phía bên này, vừa vặn chống lại ánh mắt của mẹ, anh quay đầu nói nhỏ với Đường Thanh Tâm: "Chuẩn bị xong chưa?” 

Đường Thanh Tâm gật đầu. 

Trong hôn lễ ngày hôm nay, tất cả mọi chuyện đều diễn ra vô cùng tốt đẹp. Ngoài việc tuyên bố Đường Thanh Tâm và Lệ Thiên Minh là vợ chồng hợp pháp, Đường Thanh Tâm còn muốn đính chính danh phận của mẹ mình, nhiều năm như vậy rồi, Đường Quốc Cường đã áp đặt cái danh kẻ thứ ba lên người hai mẹ con họ, trên lưng gánh danh tiếng xấu còn không nói, lại còn để Đường Tuyết Mai bắt nạt nhiều năm như vậy, cô nhất định phải trút cơn giận này chứ đừng nói là năm mươi ba tỷ đồng kia. 

Trước khi tiệc tối bắt đầu, giữa sảnh lớn của khách sạn có một màn hình khổng lồ, sau khi mở ra thì chính là màn hình LED, cho dù ngồi ở cuối sảnh cũng có thể nhìn thấy màn hình phía trước. 

Đúng lúc này, trên màn hình đang chiếu một đoạn phim ngắn, đây là do Lệ Thiên Minh tìm người diễn để kể về câu chuyện của mẹ con Đường Thanh Tâm, ánh mắt của tất cả mọi người đều bị hấp dẫn. 

Những người đến tham dự hôn lễ đều là người thân bạn bè của nhà họ Lệ, rất nhiều người đến dự là vì thể diện của Lệ Thiên Minh, cũng có nhiều người cảm thấy tò mò về vợ của anh, rốt cuộc anh và Đường Thanh Tâm có mối quan hệ như thế nào, có người nói là người thay thế, có người nói là người tình, nhưng có người còn nói cô là kẻ thứ ba, quyến rũ ông chủ của mình để có thể gả vào nhà họ Lệ, là kẻ thứ ba giống như mẹ của cô! 

Hôm nay đoạn video dài nửa tiếng đã nói rõ tất cả mọi chuyện, Trương Mỹ Lan liếc nhìn bà hai, người phụ nữ đã không thể ngồi yên mà lặng lẽ rời khỏi đó. Trước khi đi còn dẫn theo Lệ Bách Nhiên, vừa ra khỏi cửa đã tìm Đường Tuyết Mai ở khắp mọi nơi, hận không thể xâu xé cô ta!

Đường Thanh Tâm từ từ lên sân khấu cùng Lệ Thiên Minh, không nói gì, nhưng tất cả mọi người đều hiểu được. 

Dưới sự giúp đỡ của Lệ Thiên Minh, Đường 

Thanh Tâm cuối cùng cũng có thể xoay người được, không những rửa sạch được nỗi oan lúc trước, còn tìm được tình yêu cho bản thân, trong chốc lát lại trở thành người phát ngôn cho tình yêu đích thực. 

Về phần thoả thuận, cũng được đôi vợ chồng 

son giải thích là sở thích của anh, lời giải thích khiến cho mọi người đều bất ngờ, bởi ai mà ngờ Lệ Thiên Minh lại thích cái này! 

Hôn lễ kéo dài cả ngày, lúc về đến nhà Đường Thanh Tâm đã mệt mỏi muốn nằm úp xuống, nằm dài trên giường không muốn động đậy, Mai Chi mang bát canh bổ lên mà cô cũng còn không uống đã ngủ mất. 

Chờ Lệ Thiên Minh rửa mặt xong, lúc vào đã 

thấy cô ôm chăn say giấc nồng. 

Anh không khỏi bật cười, nhưng cũng không 

đánh thức cô, chỉ nhẹ nhàng lật cô qua một bên, sau đó ôm cô đi vào giấc ngủ. 

Đã lâu rồi, khi lần đầu tiếp xúc với người phụ nữ này, anh cứ nghĩ mình không quen, nhưng sau khi nếm được vị ngọt thì anh lại không thể tự chủ được, cứ thế trầm luân trong đó. Nhiều lúc Lệ Thiên Minh không thể kìm lòng được khi nhìn thấy cô, anh chỉ có thể viện cớ thực hiện kế hoạch hóa gia đình để tránh xa cô, thường sẽ qua phòng làm việc ngủ. Đôi khi anh cũng không thể nhịn được mà vượt qua giới hạn, mỗi lần đều tra tấn cô đến hôn mê. 

Anh cho rằng trong chuyện này thì bọn họ rất ăn ý với nhau, người trưởng thành có nhu cầu sinh lý là chuyện bình thường. 

Nhưng đêm đó, khi người phụ nữ xinh đẹp kia 

cởi hết quần áo đứng trước mặt anh, mà anh cũng không hề có phản ứng gì ngược lại còn cảm thấy chán ghét, lúc này anh mới hiểu không phải mình không thích phụ nữ, mà chỉ là thích mỗi mình cô. 

Chuyện này thật kì diệu! 

Hai người ôm nhau ngủ cho đến sáng, không có gì bất ngờ khi hôm sau trên TV đều là những tin tức về hôn lễ của bọn họ, Đường Thanh Tâm trở thành đối tượng được nhiều cô gái hâm mộ, mỗi người đều muốn có một Lệ Thiên Minh, nhưng không phải ai cũng có số tốt như Đường Thanh Tâm. 

Đám cưới của hai người đã kết thúc nhưng 

độ nóng không hề giảm xuống, khách sạn nơi họ tổ chức tiệc cưới cũng trở thành địa điểm tổ chức hôn lễ hot nhất trong khoảng thời gian này, đơn hàng đều phải đặt trước đến ba năm. 

 

Kết quả này làm cho Đường Thanh Tâm giật mình, thật không ngờ hôn lễ này lại tốn nhiều chi phí đến vậy, cô có chút tò mò, có phải mình cũng nên mở một cái blog đề cử mấy thứ linh tinh nhỉ? 

Cô chưa kịp tưởng tượng xong, Đường Quốc 

Cường đã tìm tới cửa, lần này vẫn là đến đòi tiền, nhưng là bị người khác bắt tới đây. 

Ông ta không có tiền nên đã đi vay nặng lãi, không có khả năng trả, bọn cho vay nặng lãi đòi tới phòng trọ chém ông ta, dưới tình thế cấp bách ông ta đã nói ra tên Đường Thanh Tâm, bây giờ mọi người đều biết Đường Thanh Tâm là mợ chủ nhà họ Lệ, vì thế bắt hắn đến đòi tiền. 

Chỉ là Đường Quốc Cường không biết sau khi kết hôn cô đã chuyển ra ngoài ở, chỉ nghĩ là cô phá hủy nhà cũ rồi, nên dẫn theo người đến biệt thự cũ. 

Trương Mỹ Lan nghĩ cũng không cần nghĩ đã 

từ chối, ngay cả mặt của ông ta còn chưa nhìn mà đã đuổi ra ngoài, tức giận, xoay người thương lượng với bọn cho vay nặng lãi bắt cóc Trương Mỹ Lan, theo lời ông ta nói thì, vợ có thể tìm lại, nhưng mẹ thì chỉ có một Thiên Minh bình thường tàn nhẫn như thế nào đi nữa thì khi đối mặt với mẹ mình cũng phải quỳ xuống! 

Thế là mấy người bọn họ cứ thế trói bà ta lại 

thừa dịp Trương Mỹ Lan đang mắng chửi. Đừng nhìn bình thường Trương Mỹ Lan ức 

hiếp Đường Thanh Tâm, chửi người không tiếc lời, hiện tại bà ta bị trói cũng không dám lên tiếng. 

 
 

Lệ Thiên Minh cùng Đường Thanh Tâm theo kế hoạch đang đi hưởng tuần trăng mật, không nghĩ đến vừa xuống máy bay đã nhận 

được điện thoại. 

"Thiên Minh cứu mẹ, tên chết tiệt này dám bắt cóc mẹ!" 

Tiếng khóc của Trương Mỹ Lan làm cho Lệ Thiên Minh phải cau mày, người đàn ông trầm giọng quát: "Các người là ai, muốn bao nhiêu tiền!" 

Đường Thanh Tâm đứng một bên lo sợ, đây là 

chuyện gì vậy? 

Cúp điện thoại, Lệ Thiên Minh kéo Đường Thanh Tâm đi, giải thích: "Mẹ bị bắt cóc, người giúp việc mới báo cho anh, bọn họ muốn tiền!" 

Đường Thanh Tâm cảm thấy kì lạ, bắt cóc giữa ban ngày, đây là bọn ngu ngốc nào? Sau khi nghe người giúp việc báo cáo lại, Đường Thanh Tâm mím môi, kẻ ngu ngốc này là chính là bố cô, Đường Quốc Cường. 

 

"Chuyện này không liên quan đến em, trước tiên cứ chuộc mẹ về rồi nói sau." 

"Em biết, lần này Đường Quốc Cường tự cầu phúc cho ông ta đi!" 

Dám bắt cóc mẹ của anh, những người này nên cảm ơn vì trong nước cấm sử dụng súng, nếu không chờ bọn họ cầm được tiền, mạng cũng sẽ không còn. 

Hai mươi phút sau, tiếng xe cảnh sát doạ Đường Quốc Cường sợ mất mật, ông ta là lần đầu tiên làm chuyện này, hơn nữa đối tượng còn là mẹ của Lệ Thiên Minh, tại sao ông ta lại ngu ngốc đến vậy? 

Trương Mỹ Lan đã bị đánh ngất xỉu, đang nằm bất tỉnh ở một góc, Đường Quốc Cường quay đầu lại nhìn bà ta, trong lòng bắt đầu muốn rút lui bỏ cuộc, không ngờ bị bọn cho vay nặng lãi thấy được, tát ông ta một cái: 

"Mẹ nó, nhìn cái gì, muốn thả bà ta ra sao! Tôi nói cho ông biết, chúng ta bây giờ đang ngồi chung trên một chiếc thuyền, đây là chủ ý của ông, chỗ cũng là ông dẫn đường, nếu bị bắt thì ông chính là chủ mưu, hiện tại thả bà ta ra cũng vô dụng!" 

Đường Quốc Cường bị một cái tát này đánh tỉnh, ông ta đúng là đã hối hận, dựa vào phí sinh hoạt của Đường Tuyết Mai sống không đủ hay sao? Tại sao còn muốn trở lại ngày xưa, giờ thì hay rồi bị người ta ép đến váng đầu rồi đi bắt cóc. Không có cách nào khác, nếu đã như vậy, một khi không có tiền thì cũng phải kéo một người chịu tội thay. Đường Quốc Cương tạt tỉnh Trương Mỹ Lan, miệng của bà ta đang bị bịt kín, chưa kịp phản ứng lại thì đã bị lôi đi. 

"Đường Quốc Cường, các người đã bị bao vây, tự đầu hàng, sẽ được khoan hồng". 

Tiếng loa bên ngoài làm cho Đường Quốc Cường chửi ầm lên: "Mẹ nó! Lệ Thiên Minh, ông đây bị mày hại cho người không ra người ma không ra ma, mất hết tất cả. Cho tao năm triệu đô, không! Năm mươi tỷ đô, nếu không tao sẽ ném bà ta xuống!" 

Trên boong tàu, bọn họ đứng ở tầng cao nhất, đằng sau chính là dòng sông, hai ngày này thời tiết lại mưa liên tục, mực nước cũng đang cao lên, nếu rơi xuống thật thì chuyện không đùa được. Sau khi Đường Quốc Cường rút miếng vải trong miệng bà ta ra, Trương Mỹ Lan khóc hét lên: "Thiên Minh, con xem người vợ tốt của mình đi, xem cô ta hại chết mẹ con này, nhà họ Lệ chúng không hợp bát tự với cô ta, con mau chóng ly hôn cho mẹ!" 

"Câm miệng!" 

Một cái tát giáng xuống mặt bà ta, Đường Quốc Cường hiện tại hận nhất là hai từ ly hôn, nếu không phải ly hôn ông ta cũng sẽ không đến bước đường cùng này. 

Lệ Thiên Minh từ dưới lạnh lùng nhìn lên, cao giọng thương lượng cùng Đường Quốc Cường, Đường Thanh Tâm bị anh cưỡng chế 

ở nhà an ủi bà nội. Xem ra hôm nay phải dùng đến sức mạnh. 

Đường Quốc Cường đúng là xui xẻo, gần đây toàn bộ thành phố đều nghiêm ngặt, ông ta mới mượn năm triệu đồng mà lại chọc vào một cái sọt lớn như vậy, phía trên yêu cầu điều tra nghiêm túc, nhận được báo án trực tiếp phái đội ngũ tinh anh đến, ngay lúc bọn họ đang nói chuyện, đã có người lén lên boong tàu, từ từ tiếp cận mục tiêu. 

Đợi đến khi Đường Quốc Cường phát hiện thì đã quá muộn, ông ta đẩy Trương Mỹ Lan lên phía trước cản bọn họ theo bản năng, mình thì ngửa ra phía sau rơi thẳng xuống. 

Vụ bắt cóc kéo dài ba tiếng đồng hồ cuối cùng cũng kết thúc, nhưng vẫn không tìm thấy Đường Quốc Cường, Lệ Thiên Minh 

đưa người mẹ vẫn còn kinh sợ của mình rời đi. Về đến nhà, liếc mắt thấy Đường Thanh Tâm thì Trương Mỹ Lan lại cảm thấy bực bội, dù có chết cũng phải bắt Lệ Thiên Minh ly hôn.