Ai Lừa Em
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
truyện ngôn tình Mộc Mộc Sắp tới sinh nhật của em rồi. Năm nay em muốn gì nào? Hoa tươi? Bánh kem? Hay gấu bông? .Mộ Vân Triệt nhìn Bạch Diễm ngẩn người, chỉ có thể thở dài. Cũng may, anh vẫn còn cô bên cạnh. Cũng may, thần hạnh phúc vẫn mỉm cười với họ.
Chương 7 : Mẹ Đau Ư, đau, lạnh
Anh lập tức xé bỏ quần áo của cô, khẽ mút lấy vùng cổ và vành tai. Đôi núi của cô được bao bọc trong bra rất tròn, nẩy lên xuống không ngừng vì nhịp thở hỗn loạn của cô.
“Ực” Nhìn cảnh đẹp trước mắt, Mộ Vân Triệt cảm thấy toàn thân khô nóng, anh nuốt nuốt nước bọt.
Anh đưa tay kéo bra lên trên, đôi nhũ hoa no đủ lập tức hiện ra trước mắt. Anh vùi đầu vào ngực cô mút nhẹ.
“A… Vân. Ngực em trướng quá!”
Cô không ngừng thở dốc, mê li nhìn vào người đàn ông đang vùi đầu vào ngực mình. La Tâm Di nhớ đến những gì mình xem được, cô lập tức đẩy anh ra. Mộ Vân Triệt mờ mịt nhìn cô, lại làm sao vậy? Cô kéo phăng bra cùng quần lót của mình ra, sau đó kéo quần áo của Mộ Vân Triệt. Anh khó hiểu, là ai dạy hư con thỏ ngốc nhà anh đây? Lúc đó, một đáp án lập tức nhảy ra: “Bạch Diễm.” Anh nghiến răng, nhất định là cậu ta không sai. Nhưng lập tức anh đá bay chuyện đó ra khỏi đầu vì… cô đã cởi quần lót của anh, nhìn chằm chằm vào cái thứ đang ngẩng đầu hùng dũng kia. La Tâm Di dùng tay chọc chọc vào nó, anh lập tức cảm thấy toàn thân run lên.
“Vân! Đây là cái gì? Nó có thể cử động nha!” Nghĩ nghĩ một hồi, hai mắt cô sáng lên, hưng phấn hỏi “Đây là củ cải đỏ đúng không? Ăn được không vậy?”
“…” Ai có thể nói cho anh biết, tại sao tính phúc của người ta thì tràn ngập hạnh phúc. Còn tính phúc của anh thì lại dở khóc dở cười như vậy?
Anh lập tức đè cô xuống, nếu để cô mở miệng nữa, anh sợ mình sẽ ‘đứng’ không nổi nữa. Tay anh như cô điện, chạm vào cô khiến toàn thân cô tê dại. Anh không muốn làm cô đau, nên phải chuẩn bị màn dạo đầu kĩ một chút. Anh cho từng ngón tay vào hoa huyệt đang không ngừng chảy ra thủy dịch.
“AA… Thật trướng!” Cảm giác căng đầy khiến cô thở dốc không ngừng. “Ừ… Thật thoải mái!”
Động tác của anh càng ngày càng nhanh, ba ngón tay không ngừng ra vào đến khi cô hét lên một tiếng, đạt cao trào rồi xụi lơ trên giường. Mộ Vân Triệt cảm thấy hạ thân đau muốn nổ tung, không đợi cô hoàn hồn, anh lập tức nhét tính khí to lớn của mình vào huyệt khẩu.
“AAA… Vân, nhẹ, nhẹ một chút!”
Anh cắn răng, đâm mạnh vào, phá tan lớp màng mỏng manh kia.
“Tâm Di! Khó chịu không?” Anh khẩn trương hỏi.
“Chỉ là… hơi đau một chút!” Cô cắn môi.
Mộ Vân Triệt thở phào nhẹ nhõm, cũng may lúc nãy đã làm màn dạo đầu rất kĩ, nếu không bây giờ cô la hét muốn anh đi ra, anh không nghĩ là mình có thể làm được.
======= tiểu thuyết Ngôn Tình ====== Thời gian để đọc hết một cuốn Truyện Ngôn Tình này chắc chắn sẽ ít hơn rất nhiều so với thời gian để sống và trải nghiệm thực tế giống như nhân vật trong Truyện Ngôn Tình . Đọc truyện cùng HaHa Truyện
“Vân!” Cô điềm đạm gọi anh, đồng thời lắc lắc eo nhỏ “Thật khó chịu!”
Anh cũng không nhịn nổi nữa, không ngừng đâm vào vách tường mềm mại của cô. Cô đưa chân lên vòng qua eo anh, làm cho cự vật của anh kết hợp thật sâu với hoa huyệt của cô.
“Vân, ngực em đau quá! Xoa cho em!”
Cô vặn vẹo, ngực thật là trướng, cô muốn anh dùng tay xoa như lúc nãy. Sao giờ anh không xoa nữa a? Anh cười khẽ, lập tức mút lấy đóa hồng mai trước ngực cô. Cô rên rỉ lớn tiếng hơn. Nơi hai người kết hợp không ngừng chảy ra dâm thủy, không khí xung quanh bị đốt cháy toàn bộ.
“Vân… Vân… Vân…” La Tâm Di bất lực gọi tên anh “Em… không chịu nổi nữa!”
“Tâm Di! Chúng ta cùng nhau!”
Khi cô hét lên, anh cũng gầm một tiếng, phóng hết toàn bộ tinh hoa vào hoa huyệt của cô. Nhìn tiểu nhân nhi mềm mại dưới thân, Mộ Vân Triệt cảm thấy thật thỏa mãn.
La Tâm Di thức dậy, đập vào mắt cô là khuôn mặt của anh. Cô thích thú cười. Anh bác sĩ nói là chỉ cần buổi tối làm cái đó là có thể mang thai. Vậy có phải bây giờ cô đã có thai rồi không?
“Tâm Di! Sớm!” Anh chẳng biết khi nào đã mở mắt, hôn một cái lên môi cô.
“Vân! Sớm!” Cô ngọt ngào cười.
Tuy thắt lưng rất đau, nhưng chỉ cần nghĩ sau này sẽ có em bé chơi cùng mình, cô cảm thấy đau một chút cũng không là gì. Mộ Vân Triệt ôm cô ngồi vào bồn tắm. Anh lấy một ít sữa tắm xoa đều lên người cô. Nhân cơ hội, anh bóp chỗ này một chút, xoa chỗ kia một chút, cười hắc hắc vì ăn được đậu hũ. Anh bỗng nhiên nhớ tới một việc vô cùng quan trọng.
“Tâm Di! Những chuyện hôm qua là ai dạy em?”
“Chuyện nào a?” Cô lấy ngực mình cọ cọ vào ngực anh, muốn anh lấy tay xoa như lúc tối.
Mộ Vân Triệt run rẩy cả người. Con thỏ ngốc này muốn đốt lửa để đánh lạc hướng anh đúng không? Đừng có mơ! (Len: Anh đề cao em nó quá!)
Bất quá, anh vẫn thuận theo ý cô, không ngừng vuốt ve hai con thỏ nhỏ. Cô thoải mái than nhẹ, tựa hẳn người vào ngực anh.
“Chuyện… lên giường tối qua, là ai dạy em?”
“À! Anh bác sĩ nói, muốn có thai, khi anh trở về phải cùng anh lên giường. Chỉ cần liếm ngực rồi mút lấy điểm hồng trước ngực anh, mọi chuyện còn lại anh sẽ lo. Anh ấy còn bảo khi lên giường cả anh và em đều phải cởi quần áo, không đúng sao?”
Mộ Vân Triệt nghiến răng ken két, quả nhiên là tên thối tha đó! Dám dạy hư con thỏ của anh, cậu ta chết chắc rồi!
Nhìn con thỏ ngốc còn đang ngu ngơ không biết gì trong ngực, anh cảm thấy… vẫn là nên phạt một chút vậy. Không lâu sau, trong phòng tắm truyền ra từng đợt tiếng rên rỉ vỡ vụn của người phụ nữ cùng tiếng thở dốc của người đàn ông.
La Tâm Di đang cực kì không cao hứng, cô chỉ suýt đốt cháy nhà bếp vì thử nghiệm món mới thôi, thế mà Vân của cô lại không cho cô vào phòng bếp nữa. Bây giờ, cái miệng nhỏ nhắn của cô không ngừng chu lên, biểu hiện rõ ta đây đang mất hứng. Mộ Vân Triệt buồn cười, lo cho cô lại còn bị cô giận, đúng là oan hơn cả Đậu Nga a.
======= tiểu thuyết Ngôn Tình ====== Thời gian để đọc hết một cuốn Truyện Ngôn Tình này chắc chắn sẽ ít hơn rất nhiều so với thời gian để sống và trải nghiệm thực tế giống như nhân vật trong Truyện Ngôn Tình . Đọc truyện cùng HaHa Truyện
“Tâm Di!” Anh dịu dàng gọi.
“Hừ!” Ai kia lại hờn dỗi hừ một tiếng rồi quay đi.
“Ai… Vốn định mang em đi dạo phố, mà em giận thì thôi vậy.”
“Em… Em mới không có giận!” Cô cuống quýt kêu lên “Chúng ta ra ngoài sao? Đợi em một lát!”
Một lúc sau, La Tâm Di xuất hiện với bộ váy dạ hội chít eo, mái tóc xõa tung, kiều diễm. Chân đi đôi giày búp bê màu hồng. Mộ Vân Triệt có chút co giật khóe miệng.
“Em là muốn đi đâu?”
“Đi dạo phố a.”
“Nhưng… bộ quần áo này là để đi dạ tiệc mà.”
“Đi dạo phố không phải là nên mặc bộ đẹp nhất sao?” Cô bẹp miệng “Đây là bộ đẹp nhất của em rồi.”
Mộ Vân Triệt bất đắc dĩ thở dài, anh kéo cô lên phòng. Anh tự tay thay quần áo cho cô. Nhìn thân hình quyến rũ gần như không mặc gì đứng trước mặt mình, anh chỉ cảm thấy nơi nào đó lại đứng lên chào cờ rồi.
“Vân! Không được nhìn lung tung! Em muốn ra ngoài.” Cô mới không đứng yên cho anh làm thịt. Mỗi lần muốn lên giường, anh đều sẽ dùng ánh mắt này nhìn cô.
Mộ Vân Triệt cười khổ, nhẹ giọng dụ dỗ:
“Đi dạo phố quan trọng hơn sinh em bé sao?”
“Đương nhiên!”
“…”
Anh dẫn cô tới trung tâm thương mại, cô rất vui vẻ, thử hết bộ quần áo này tới bộ khác. Thấy đồ gì đẹp là cô lại la lên:
“Vân! Em muốn cái này!”