Không yêu em giận

Không yêu em giận

Mô Tả:

Truyện tiểu thuyết ngôn tình Không yêu em giận: là một câu truyện kể về cuối cùng cũng không cần phải núp trong góc nhìn lén anh nữa. Cô tốt hơn hết là nắm chặt cơ hội này. Sử dụng tất cả vốn liếng khiến cho anh yêu cô. Nhưng, cô lại vì thức ăn anh nấu quá ngon. Không kìm được mà thưởng cho anh một cái hôn. Aaa, anh nhất định sẽ nghĩ cô là một sắc nữ.

Chương 22: Thì ra là bởi

Thật là ngoài ý muốn mà, ông cho là con trai độc nhất cả đời này sẽ là một người độc thân, không nghĩ tới một chuyến từ Anh trở về, anh đã có đối tượng qua lại, cuối cùng ông cũng yên tâm.

Vốn là bởi vì anh nói lo lắng mà tức giận, bây giờ nghe anh nói quen bạn gái, lửa giận trong lòng kia nhất thời biến mất.

Thì ra là bởi vì quen bạn gái mà cảm thấy lo lắng, điểm này ông có thể lý giải.

"Tại sao lo lắng?" Ông quan tâm hỏi.

"Con cảm thấy giữa chúng con có khó khăn nặng nề." Trí Đạc đơn giản nói.

"Có người phản đối?"

"Là có người mãnh liệt phản đối." Trí Đạc mở miệng nói lời thấm thía. "Nói con cùng cô ấy không xứng với nhau."

"Không xứng với nhau?" Quản gia Khâu cau mày."Thế nào là không xứng với nhau?"

"Chênh lệch thân phận." Trí Đạc nhìn sâu vào đáy mắt cha mình.

Kì lạ thật!

Trí Đạc nói lòng vòng, không nhắc tới trọng điểm, lại nghe thấy mỗi điều đều là trọng điểm. . . . . . Đợi chút, ông bỏ quên cái gì?

Nó lo lắng, nó và bạn gái gặp khó khăn nặng nề, hơn nữa có người mãnh liệt phản đối bọn họ qua lại, bởi vì thân phận bọn họ không xứng với nhau. . . . . .

Tổng hợp tất cả trọng điểm anh nói, quản gia Khâu có dự cảm xấu.

======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======Truyện Ngôn Tình  là kho tàng lưu trữ những di sản, thành tựu vô giá được truyền từ thời kỳ này sang thời kỳ khác, từ thế hệ này qua thế hệ khác.Chúng ta có thể chủ động tiếp cận tiếp nhận thêm nhiều kiến thức hơn nữa thông qua việc đọc Truyện Ngôn Tình . Đọc truyện cùng HaHa Truyện

"Ý trung nhân của con là ai?" Ông phát hiện ông bỏ quên điểm trọng tâm này, Trí Đạc cũng không nói cho ông biết gia sản bối cảnh bạn gái, lại trực tiếp nói rõ tình yêu của bọn họ bị phản đối, anh không nói, chứng tỏ bạn gái của anh cũng là người ông quen biết.

Trí Đạc không lên tiếng, chẳng qua là đem tầm mắt chuyển sang hành lang.

Vốn là Thiên Thiên núp ở phía sau cây cột thấy ám hiệu của anh, khẽ thò đầu ra, mang theo nụ cười ngọt ngượng ngùng đi tới bên cạnh Trí Đạc, thân mật ôm cánh tay của anh, lễ độ kêu một tiếng, " Bác Khâu, đã lâu không gặp."

Quản gia Khâu thấy biểu tiểu thư xuất hiện ở trước mắt, suy sụp một chút, cũng lập tức hiểu ra xảy ra chuyện gì.

"Cô!"

"Cha, đây chính là bạn gái con, Dương Thiên Thiên."

"Ta cho là ta đã nói qua với con!" Quản gia Khâu kìm nén mà xúc động gầm nhẹ.

"Bác Khâu, người có phải không thích con hay không?" Thiên Thiên xụ mặt xuống."Con biết khi còn bé con rất không hiểu chuyện, nhưng bây giờ con đã sửa lại."

"Biểu tiểu thư, cái này không liên quan đến cô." Ông an ủi Thiên Thiên.

"Vậy tại sao người phải tức giận chứ?" Thiên Thiên không hiểu hỏi. "Nếu bác Khâu quý con, vậy con không được qua lại với Trí Đạc sao?"

"Biểu tiểu thư, cô là cành vàng lá ngọc mà!"

"Thiên kim tiểu thư cũng là người mà!" Thiên Thiên cảm thấy rất khổ sở. "Làm sao người còn gọi con là biểu tiểu thư chứ? Gọi con Thiên Thiên chứ." Loại cảm giác này quá giống Trí Đạc trước kia, cô rất không thích.

"Cha, tại sao người phản đối vậy?" Trí Đạc không hiểu hỏi.

"Con còn dám hỏi." Bây giờ tâm trạng của quản gia Khâu đối với con trai độc nhất chỉ có thể hình dung bằng hai chữ tức giận. "Nhà họ Phạm đối với chúng ta ân trọng như núi, làm sao con có thể làm ra chuyện như vậy ."

"Con cũng không bội tình bạc nghĩa." Trí Đạc biện hộ cho mình." Con sẽ chịu trách nhiệm với Thiên Thiên."

"Mày lấy cái gì chịu trách nhiệm?" Quản gia Khâu sắc bén nói."Mày lấy cái gì chăm sóc biểu tiểu thư? Mày có cái loại năng lực đó sao?"

Lời của cha giống như một cái tát, hung hăng đánh vào mặt anh.

"Cứ cho là mày tiếp nhận huấn luyện quản gia từ Anh, cộng thêm thân phận vệ sỹ khiến cho tiền lương quản gia của mày tăng cao, nhưng mày cho là chỉ bằng tiền lương của mày có thể cho biểu tiểu thư cái dạng cuộc sống gì?"

Cha nói không sai, Cứ cho là tiền lương của anh có thể khiến cho Thiên Thiên trải qua cuộc sống dư dả hơn so với người bình thường, nhưng so với cuộc sống bây giờ của cô, thật là kém quá xa.

Mà anh, không cho phép mình cho cô cuộc sống quá kém, anh thân là nam nhi đại trượng phu, hắn chưa bao giờ phủ nhận mình có ý tưởng đại nam nhân.

"Nhưng mà con không quan tâm mà!" Thiên Thiên vội vã nói."Con một chút cũng không để ý những thứ kia."

"Nhưng mà Trí Đạc để ý." Quản gia Khâu hiểu rõ con trai của mình.

"Không sai." Trí Đạc gật đầu một cái, anh vô cùng quan tâm anh có cho cô một cuộc sống tốt đẹp hay không, nhưng anh tin tưởng, bằng năng lực của mình anh tuyệt đối chu cấp nổi, nhưng cha lại không cho là như vậy.

"Vậy mày còn dám qua lại với biểu tiểu thư!" Quản gia Khâu cáu kỉnh trách cứ."Muốn làm bạn trai biểu tiểu thư, mày cũng phải có bản lĩnh kia, cho nên tao tuyệt đối không đồng ý." Ông hiểu được bày tỏ lập trường của ông.

"Nói thật hay, làm em rể tôi cũng đâu phải là chuyện đơn giản như vậy."

Giọng nói này. . . . . . Thiên Thiên kinh ngạc quay đầu, nhìn thấy Phạm Đế Tư cười như không cười đi về phía bọn họ.

"Anh Đế Tư. . . . . ."

Tại sao anh tới lúc này? Hơn nữa. . . . . . Anh tới làm gì? Thiên Thiên có dự cảm không tốt.

"Bác Khâu nói rất đúng." Phạm Đế Tư gật đầu khen."Muốn làm bạn trai của Thiên Thiên nhà chúng ta, không có gia sản là không được, tiền lương hiện tại của Trí Đạc sợ rằng không nuôi nổi Thiên Thiên nhà chúng ta đó." Anh tố khổ.

Nghe vậy, Thiên Thiên lập tức nghiêm mặt, anh căn bản là tới náo loạn, bác Khâu đã rất khó thông qua, anh còn ở bên cạnh quạt gió thổi lửa.

"Anh Đế Tư, làm sao anh lại nói như vậy?!"

"Anh đều nói thật, ngay cả Trí Đạc cũng không cách nào phản bác." Phạm Đế Tư khẽ mỉm cười.

Thiên Thiên nổi giận, quay đầu nhìn về phía Trí Đạc, lại phát hiện vẻ mặt anh khác thường, trong lòng không khỏi rùng mình một cái.

Thiếu gia sẽ không nói lời như thế, Trí Đạc vô cùng khẳng định, hơn nữa anh ở bên cạnh thiếu gia lâu như vậy, tính cách của thiếu gia anh cũng rất rõ, đối với chuyện anh ta tố khổ, đả kích, nói lời hà khắc..., tuyệt đối không phải là chuyện thiếu gia sẽ làm.

Anh ta nhất định có âm mưu.

"Cậu cho rằng chuyện đơn giản như vậy? Quá ngây thơ rồi!" Phạm Đế Tư kì quái cười một tiếng.

Thấy nụ cười kia Trí Đạc đã biết —— anh ta quả nhiên có âm mưu!

"Ngay cả thiếu gia cũng nói như vậy, mày còn muốn nói điều gì?" Quản gia Khâu thấy thiếu gia cũng bày tỏ ý kiến, ám hiệu con trai một chút.

"Con tuyệt đối sẽ không buông tay." Đây là câu duy nhất anh nói.

"Tại sao cậu không buông tay?" Phạm Đế Tư gây sự chất vấn.

"Vì tôi yêu Thiên Thiên."

Phạm Đế Tư cười lạnh một tiếng."Tình yêu có thể tạo ra cơm ăn được sao? Cậu chu cấp nổi cuộc sống hậu đãi cho Thiên Thiên sao?"

"Tôi sẽ cho cô ấy trải qua cuộc sống giống như trước đây." Anh tự tin nói.

"Cậu làm sao?" Phạm Đế Tư tiếp tục tra hỏi.

"Cái này phải hỏi thiếu gia ngài." Trí Đạc phản kích trở lại, nhìn thẳng vào anh.

======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======Truyện Ngôn Tình  là kho tàng lưu trữ những di sản, thành tựu vô giá được truyền từ thời kỳ này sang thời kỳ khác, từ thế hệ này qua thế hệ khác.Chúng ta có thể chủ động tiếp cận tiếp nhận thêm nhiều kiến thức hơn nữa thông qua việc đọc Truyện Ngôn Tình . Đọc truyện cùng HaHa Truyện

Hai người đàn ông này cứ như vậy mắt to trừng mắt nhỏ, ai cũng không chịu yếu thế đem ánh mắt dời đi.

"Hai người các anh. . . . . ." Thiên Thiên gấp đến độ giống như kiến bò trên chảo nóng, gấp gáp không biết phải làm thế nào hóa giải hai người đàn ông này đột nhiên đối địch.

"Thiếu gia. . . . . ." Ngay cả quản gia Khâu cũng không hiểu tại sao tình hình sẽ trở nên như thế, tại sao bọn họ giống như hai đầu bò đực tràn đầy địch ý với đối phương vậy? Không phải là đang nói chuyện tốt sao?

"Bác Khâu, nếu như bác không phản đối..., chuyện này để cho cháu xử lý, được không?" Phạm Đế Tư hỏi ý kiến quản gia Khâu.

"Vâng" Thiếu gia cũng lên tiếng, ông cũng không xen vào.

"Hai người các cậu đi theo tôi." Phạm Đế Tư nói xong, cũng không quay đầu lại rời đi.

Thiên Thiên mặc dù mù mờ, nhưng vẫn đi theo.

Khi cần thiết, cô sẽ liều lĩnh đấu tranh với anh Đế Tư, chắc chắn sẽ!

"Rốt cuộc anh muốn như thế nào vậy?" Thiên Thiên chống nạnh, đỏ mặt tía tai đối với Phạm Đế Tư ngồi ở phía sau bàn đọc sách, gào lên với Phạm Đế Tư đang bày ra vẻ mặt hứng thú.