Bà xã, anh yêu em
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Mô tả : Truyện ngôn tình nữ cường Bà xã, anh yêu em_ Người đàn ông này thật là một con sói đói muốn ăn cừu non, anh ta dám đem cô đặt lên giường, hại cô tò mò muốn biết hôn là cái gì tư vị, bị anh ta dẫn dụ ăn sạch vô số lần, nhưng là, lần đầu tiên của cô lại cùng với một nam nhân anh tuấn mê người, gợi cảm như vậy, hình như người có lợi là cô thì phải.
Chương 33: Có phải là
Có phải là cô ấy không có biện pháp tha thứ cho hành động bộc phát của cô?
Có phải là cô ấy nghe nói Trử Lực Ngự kỳ thật rất thương yêu vợ mình, bởi vậy cô ấy oán hận cô? Bởi vì cô đã đoạt mất tất cả những gì vốn thuộc về cô ấy? Nam Tuệ thực sự sợ hãi rằng Danh Lị sẽ nghĩ như vậy, cho dù chỉ là ý nghĩ chợt lóe rồi biến mất cũng làm cho cô rất sợ hãi.
Ở bàn ăn, không khí vẫn trầm lặng, Nam Tuệ cảm thấy thật khó thở. Cô không thể để tình trạng thế này tiếp tục xảy ra được, chuyện gì đến sẽ đến thôi, cô phải tìm ra đề tài để nói chuyện, nếu không cô sẽ bị bầu không khí này bóp nghẹn mà chết.
“Gần đây cậu sống có được không?” Cô mở miệng hỏi.
An Danh Lị nhìn về phía cô.
Cô ấy rốt cục cũng ngẩng đầu lên nhìn cô! Nam Tuệ nhất thời xúc động, nhịn không được, liên tiếp giải thích. “Thực xin lỗi, thực xin lỗi, thực xin lỗi…” Cô không ngừng nói, nước mắt nhanh chóng chảy ra.
“Không, là tớ không đúng, nên nói xin lỗi phải là tớ.”
Nam Tuệ ngạc nhiên nhìn Danh Lị, trước mặt cô, khuôn mặt của Danh Lị bao phủ đầy nước mắt.
“Danh Lị?”
“Thực xin lỗi, Nam Tuệ.” Danh Lị gắt gao nắm lấy tay Nam Tuệ
“Vì sao cậu lại xin lỗi tớ?” Nam Tuệ nhanh chóng lắc đầu, “Nên nói xin lỗi là tớ mới đúng!”
“Không phải cậu, là tớ.” An Danh Lị nhanh chóng nói.
“Là tớ.”
“Là tớ.”
Một lần nữa, ánh mắt của hai người giao nhau, đột nhiên không ai nói gì nữa.
Hai người nhìn nhau không chớp mắt, tựa như có thể biết được tất cả tâm tư của đối phương, giật mình hiểu ra được một sự kiện, thì ra các cô chưa bao giờ trách cứ đối phương, hai người là đang tự trách chính mình. Các cô tất cả đều là vì áy náy mới không dám liên lạc với đối phương, cũng không phải là do giận dỗi hay không thể tha thứ cho nhau, đáng nhẽ phải sớm thông suốt được điều này mới đúng.
“Danh Lị, sau khi kết hôn, tớ thật sự rất hạnh phúc, Trử Lực Ngự đối với tớ tốt lắm, cho nên cậu không cần đổ lỗi cho bản thân đâu.” Nam Tuệ nắm chặt tay của Danh Lị, giọng nói khàn khàn.
======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======
Những cuốn Truyện Ngôn Tình về mọi lĩnh vực từ kinh tế, văn hóa, chính trị cho đến những cuốn tiểu thuyết phiêu lưu, tâm lý tình cảm, các cuốn Truyện Ngôn Tình tạo động lực hay quyển tự sự về cuộc đời có thực của một nhân vật có sự ảnh hưởng đến chúng ta.Đọc truyện cùng HaHa Truyện
“Tớ biết cậu thực hạnh phúc, đấy là do bố tớ uống say rồi mắng tớ, Trử Lực Ngự đã bỏ tiền ra để trợ cấp cho công ty của ông ấy, tất cả là nhờ vào cậu, vậy mà bọn họ sao có thể nói những lời đó?” An Danh Lị thổn thức khóc.
“Tớ không phải giúp bọn họ, tớ chỉ giúp cậu thôi.”
“Chính là như vậy mới làm tớ càng cảm thấy thẹn với cậu. Nếu không phải vì tớ, cậu sẽ không bị mắc kẹt trong việc này?
Cậu có nguyên tắc sống của cậu, và tớ là người đã hủy hoại nó.”
“Không phải là hủy hoại nó, mà là khai sáng đến một con đường tốt đẹp hơn.” Nam Tuệ lắc đầu nói. “Nhờ có việc kết hôn này, tớ mới có được hạnh phúc như hiện tại. Danh Lị, tớ nên cám ơn cậu mới đúng, còn có thực xin lỗi, tớ đã đoạt đi hạnh phúc vốn thuộc về cậu.”
“Thuộc về tớ? Cậu đang nói cái gì?”
“Nếu không phải bởi vì tớ cùng Trử Lực Ngự kết hôn nhân, thì chính cậu mới là người có được niềm hạnh phúc này.”
“Cậu sai lầm rồi, nếu lúc trước cùng Trử Lực Ngự kết hôn là tớ, hiện tại cậu sẽ thấy một cặp vợ chồng không hạnh phúc.”
“Nhưng là!”
“Trử Lực Ngự thích cậu” An Danh Lị chặn ngang nói, “Ngay sau khi kết hôn với cậu, sau khi phát hiện cậu mất tích, anh ấy đã đến An gia tìm tớ, không phải để giải thích về cuộc hôn nhân đó, mà là muốn tớ đưa điện chỉ của cậu cho anh ấy. Lúc ấy tớ đã có cảm giác, Trử Lực Ngự thực sự thích cậu.”
“Đó là bởi vì hai người chưa từng ở chung thôi.”
“Như thế nào không có? Trước khi kết hôn, tớ cùng anh ta đã gặp nhau ba lần, mỗi lần đều làm cho tớ cảm thấy giống như ở Bắc Cực vậy.”
“Hai người đã từng gặp mặt? Vậy tại sao anh ấy lại không biết người cần lấy là An Danh Lị, chứ không phải An Dĩnh Huệ?” Nam Tuệ nhíu mày, khó hiểu.
“Bởi vì ngay từ đầu tớ lấy tên là An Dĩnh Huệ cùng anh ta gặp mặt.”
“Cái gì?!” Cô mở to mắt.
“Thực xin lỗi, đã giấu cậu vấn đề này.” An Danh Lị xin lỗi và nói, “Bởi vì người mà anh ta muốn lấy chính là An Dĩnh Huệ chứ không phải tớ, gia đình tớ đã lừa anh ấy.”
“Bọn họ sao có thể làm như vậy?” Cô nghĩ thấy khó có thể tin.