Hoa nở
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Mô tả: Ý vị trong truyện ngôn tình sắc Hoa Nở _ Hôm nay trời có trăng rằm Liệu em có muốn ăn nằm với anh . Bọn họ cùng nhau chơi, cùng nhau làm bài tập, cùng nhau đọc sách, cùng nhau mắng người, cùng nhau vượt qua rất nhiều năm tháng tốt đẹp, khi đó còn trẻ không có nhiều tâm tư, cảm tình đều chân thật, phát ra từ tâm
Mới Cập Nhật:
- Chương 29 : Truyện Full ngôn tình sắc...
- Chương 28 : Nghiên Nghiên thật xinh đẹp
- Chương 27 : Thật sao, Nghiên Nghiên, em...
- Chương 26 : Anh sai rồi, Nghiên Nghiên,...
- Chương 25 : ............mục tiêu thủ...
- Chương 24 : Mùa hè mà để bị cảm sao....
- Chương 23 : Quân Lâm, mình có chuyện...
- Chương 22 : Ba mẹ anh đi du lịch rồi
Chương 3 : Em gấp làm gì, đợi anh cùng về
Lúc trước, cô cùng Lý Húc đơn giản chỉ hôn nhẹ, cô đều ngại ngùng bỏ chạy, mà hắn cũng không ép buộc cô, hôm nay là lần đầu tiên bị hôn sâu đến như vậy, hôn đến cô thở không nổi, trái tim cũng đập liên hồi. Cô hoảng hốt nhận ra, tay hắn bắt đầu ở chân cô dần dần trở nên không an phận. Bàn tay từ đầu gối cô, tới bên đùi vuốt ve.
Cô giãy dụa, liều mạng đẩy hắn ra. Hắn bị đẩy một cái hành động đều dừng lại, nhưng lòng bàn tay hắn vẫn nóng hổi, không hề rút ra, trong lòng cô cảm giác kỳ quái, hắn rõ ràng đang làm nhục cô, nhưng cả cơ thể đều ngứa ngáy khó chịu.
Bàn tay ở dưới đùi ngừng hẳn động tác, nhưng bàn tay bên hông lại hư hỏng vuốt ve ngực cô. Bàn tay Mạc Quân Lâm cách lớp áo mỏng nắm lấy gò bồng đào, lực đạo không lớn, nhưng lại bị xoa đến mơ hồ, quần áo cô cũng trở nên nhăn dúm có nhiều nếp gấp.
======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======Đọc Truyện Ngôn Tình có thể là một sở thích như thích nhân vật truyện nào đó, là một hoạt động để giết thời gian khi không biết làm gì, là vài phút ngẫu hứng ngồi tìm đọc trong một thư viện, cửa hàng Truyện Ngôn Tình nào đó ngày mưa hoặc là một thói quen của người người ham đọc Truyện Ngôn Tình .Đọc truyện cùng HaHa Truyện
"Ân...ưm....ưm...." Cái miệng nhỏ của cô liên tục rên rỉ, hắn lại thừa cơ hội chiếm lấy môi cô, ở khóe miệng phát ra vài tiếng kiều mị, nhưng không lớn, căn bản những người ngồi phía trước sẽ không nghe thấy.
Hắn hôn một hồi cuối cùng cũng buông ra, cô tận dụng cơ hội né tránh, cô ổn định hô hấp, nói: "Quân Lâm, cậu đừng như vậy mà....mau dừng lại....tay...buông tay ra....."
Cô chưa nói xong, môi mỏng của hắn lại hôn lên cần cổ trắng nõn của Từ Nghiên.
"Ưm..." Ngứa quá.
Cả thân thể đều căng thẳng khó nhịn, đầu ngón chân cũng vì kích thích mà cuộn lại, hai đôi mắt sáng như có nước, cô không muốn nghe thấy tiếng kêu kiều mị kia mà ra sức bặm chặt môi. Nếu là người khác hạ nhục cô, cô đã sớm la lên, chống cự lại. Nhưng mà hắn lại là Quân Lâm, hắn là thanh mai trúc mã của cô.
Ở trên đùi trắng nõn, bàn tay không ngoan ngoãn kia lại tiếp tục hành động, váy cô bị vén lên cao, một tay ra sức vuốt ve đùi cô, một tay khác lại nhẹ nhàng nhéo gò bồng đào của cô.
Mạc Quân Lâm sờ một hồi, liền không ngừng được nữa, mềm quá, so với đậu hũ còn mềm hơn. Hắn dùng sức véo ngực của cô, cảm thấy giống như có thể chảy ra nước.
"Ưm...ưm...." Cô ra sức lắc đầu, khóc nức lên, hai mắt ủy khuất nhìn hắn thỉnh cầu.
Nhưng Mạc Quân Lâm cứ chôn mặt ở cần cổ cô, si mê vừa liếm vừa mút, đầu lưỡi thấm ướt không ngừng liếm cổ cô, cái mũi còn ra sức hít hà, hắn còn nói là mềm lắm, giống như trái cây, vừa thơm vừa mềm.
Cô nghe những lời nói này mà thẹn muốn chết.
Lúc này, Lý Húc không biết tại sao lại giậc mình dậy, hắn lấy cái mũ trên mặt ra, quay đầu về phía cuối xe, nhưng trời quá tôi không thể nhìn rõ được, chỉ thấy được đôi giày của Mạc Quân Lâm để dưới đất. Bọn họ cùng đi mua đôi giày đó, nhưng Quân Lâm lại nhường cho hắn, bản thân lựa một đôi giày khác. Lúc đó Lý Húc liền nhớ rõ ràng. Nếu Quân Lâm với Từ Nghiên ở bên nhau, thì hắn không lo lắng lắm. Vì thế, Lý Húc lại lấy cái mũ đội lên mặt, tiếp tục ngủ.
Mà lúc này, cái bàn tay ở trên đùi cô, đột nhiên hướng về chỗ sâu bí ẩn bên trong, cô không kịp trở tay đã nghe hắn nói: "Nghiên Nghiên, quần cậu ướt rồi...." Mang theo âm thanh trầm thách, phả trực tiếp vào trong tai cô.
Hai chân Từ Nghiên khép chặt, nhưng lại vô tình kẹp chặt cái tay hư hỏng kia lại giữa hai chân, Mạc Quân Lâm không cảm thấy mắc cỡ, hắn vươn ngón tay ra, móc lấy cái quần lót của cô, kéo xuống hẳn một phần. Ngón tay thon dài chui vào trong, xoa tới xoa lui bên ngoài rừng rập khu vực bí hiểm của cô. Lần đầu tiên trong đời, Từ Nghiên bị người khác chạm phải chỗ này.
"Nghiên Nghiên, sao nó lại ra nước." Giọng nói Mạc Quân Lâm khàn khàn, giống như mê chưởng bên tai cô nỉ non không ngừng.
Từ nghiên xấu hổ giận dữ. Trái tim treo lơ lửng giữa không chung, thân thể căng thẳng, máu trong người hạ xuống thấp.
Bỗng nhiên, ngón tay tà ác kia hướng về phía tiểu thịt, lòng bàn tay hắn nhẹ bắn một chút, cô run lên, dâm thủy lại chảy ra không ngừng.
Mạc Quân Lâm kề thấp cô, nói: "Xoa chỗ này, nó sẽ ra nước, Nghiên Nghiên, cậu thật lợi hại."
"Ưm..." Cô gắt gao che miệng, nhưng vẫn phát ra âm thanh như làm nũng. Trên xe buýt không khí lạnh vẫn đọng lại, cô sợ hãi giống như ngã xuống dòng nước chảy xiết, Từ Nghiên không thể chống lại cho dù chỉ là bọt nước.
======= Truyện Ngôn Tình hay ====== Có ai biết được trên thế giới có bao nhiêu đầu Truyện Ngôn Tình , có ai thống kê được đầy đủ các quyển Truyện Ngôn Tình đã xuất bản viết về kiến thức gì.
Ngón tay Mạc Quân Lâm vẫn ra sức xoa nắn. Hắn rũ mắt, muốn nhìn bộ dạng xấu hổ của cô, muốn thu hết bộ dáng này vào mắt, thật đáng yêu.
Hắn còn muốn cô lộ ra nhiều điểm trước giờ chưa từng gặp phải.
Mạc Quân Lâm dùng sức, cả bàn tay ép sát tiểu huyệt cô, ngón cái và ngón trỏ xoa nắng tiểu châu sâu thẳm đáng thương, ngón giữa cùng ngón áp út qua lại vuốt ve cửa mình, ngón tay nhỏ nhất không ngừng chọc vào chỗ ướt đẫm nước của cô.
Từ Nghiên bị sờ đến cản người xụi lơ, trừ bỏ cố sức che miệng, cô chỉ nhu nhược trốn vào một góc, hoàn toàn vô pháp ngăn cản thanh niên hư hỏng kia làm loạn.
Mạc Quân Lâm sờ chân cô, đối với cô là đã quá sức chịu đựng rồi, làm sao hắn có thể sờ vào nơi đó của cô.
Nơi đó có chút dơ, còn có, chút kích thích.
Đôi mắt đẹp của Từ Nghiên tích đầy bọt nước, nước mắt không ngừng rơi xuống, nhưng Mạc Quân Lâm lại vờ như không thấy, còn dám hỏi cô: "Tớ sờ như vậy, Nghiên Nghiên, thoải mái sao."
Cô mãnh liệt lắc đầu, cô vùng eo, ngón tay kia chọc thẳng vào bên trong cô.
Ngón tay im một hồi, lại thọc vào thêm.
Hắn mới đầu còn chậm rãi, tiếp theo càng làm càng hăng, hai tai cô nghe rõ tiếng nước róc rách.
Hắn đùa giỡn một hồi, ở nơi bí ẩn đó, chảy ra một trận xuân thủy. Tiểu huyệt không tự giác được sự cầu khẩn của cô, càng lúc càng chảy ra nhiều xuân thủy, càng lúc càng có nhiều cảm giác.
"Ưm..." Ngón tay hắn thọc cô đến không chịu nổi, cô không còn sức giãy giụa, toàn thân bị hãm sâu trong cái vòng khoái cảm.
Hai mắt cô vô thần, run rẩy vài cái, cả người xụi lơ.
Cô cảm nhận được cơ thể đã tiết ra một cái gì đó, cảm giác kia thật thoải mái, chờ cô lấy lại tinh thần, liền nghe được âm thanh nhàn nhạt của hắn: "Nghiên Nghiên....cao trào sao?"
Mạc Quân Lâm thấy Từ Nghiên bật khóc, lại cúi đầu hôn cô: "Mình đọc sách, cảm giác lúc cao trào sẽ thoải mái, cậu không thích sao....sao lại khóc?"
Từ Nghiên run bần bật, thân thể cô cảm nhận được rõ ràng vị khoái cảm kia, nhưng trái tim lại đau đớn, cô tin tưởng Mạc Quân Lâm như vậy, sao hắn lại đối xử với cô như thế?
Mạc Quân Lâm không vì Từ Nghiên bật khóc mà buông tha cô, hắn ôm cô thật chặt, ấn đầu cô dựa vào ngực hắn. Cô muốn giãy dụa vài lần, nhưng không có sức, cố vài cái liền từ bỏ, hai mắt nhắm nghiền nước mắt chảy ròng, qua một lúc thì ngủ mất.
Mạc Quân Lâm dao động, hắn than nhẹ một tiếng, vỗ vỗ tóc cô, lại trượt tay xuống môi mềm, vuốt ve yêu thương nó.
Hai tiếng sau, xe buýt cuối cùng cũng về tới trường: "Cuối cùng cũng tới rồi."
=======Truyện Ngôn Tình Tiểu Thuyết Tổng Tài ====
Chui vào lỗ tai chính là tiếng hoan hô của mọi người, Từ Nghiên cuối cùng cũng tỉnh, cô cắn môi, đứng dậy đi vòng qua người hắn, lấy hành lính của bản thân. Xe buýt dừng hẳn, Từ Nghiên cầm lấy hành lý bỏ chạy, thậm chí cô đi ngang qua Lý Húc cũng không phát hiện.
Hai tay bị một người nắm chặt. Cô quay đầu lại, là Lý Húc.
Trong lòng Từ Nghiên thở phào, nhưng lại bất lực phẫn nộ không thôi, mới vừa rồi cô gặp phải những chuyện kia, Lý Húc thì chỉ lo ngủ?
"Em gấp làm gì, đợi anh cùng về." Lý Húc nhăn mày nói.