Hoa nở
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Mô tả: Ý vị trong truyện ngôn tình sắc Hoa Nở _ Hôm nay trời có trăng rằm Liệu em có muốn ăn nằm với anh . Bọn họ cùng nhau chơi, cùng nhau làm bài tập, cùng nhau đọc sách, cùng nhau mắng người, cùng nhau vượt qua rất nhiều năm tháng tốt đẹp, khi đó còn trẻ không có nhiều tâm tư, cảm tình đều chân thật, phát ra từ tâm
Mới Cập Nhật:
- Chương 29 : Truyện Full ngôn tình sắc...
- Chương 28 : Nghiên Nghiên thật xinh đẹp
- Chương 27 : Thật sao, Nghiên Nghiên, em...
- Chương 26 : Anh sai rồi, Nghiên Nghiên,...
- Chương 25 : ............mục tiêu thủ...
- Chương 24 : Mùa hè mà để bị cảm sao....
- Chương 23 : Quân Lâm, mình có chuyện...
- Chương 22 : Ba mẹ anh đi du lịch rồi
Chương 28 : Nghiên Nghiên thật xinh đẹp
Cô thật hào hứng, cười thật tươi, so với tưởng tượng còn thích hơn nhiều.
Giày cô dâu cũng chuẩn bị ổn thỏa, thay vào tất cả rồi, chính cô cũng không nhận ra mình. Đột nhiên, Quân Lâm tiến tới, ôm cô nói: "Nghiên Nghiên, mặc xong rồi sao?"
"Ừm." Cô nhìn hắn mỉm cười, làm hắn trở nên ngây ngốc đờ đẫn nhìn mình.
Cô đỏ mặt, rũ xuống mi mắt: "...Đẹp không?"
Mạc Quân Lâm giật mình, gật đầu: "Đẹp, đẹp nhất trên đời."
======= tiểu thuyết Ngôn Tình ====== Thời gian để đọc hết một cuốn Truyện Ngôn Tình này chắc chắn sẽ ít hơn rất nhiều so với thời gian để sống và trải nghiệm thực tế giống như nhân vật trong Truyện Ngôn Tình .Đọc truyện cùng HaHa Truyện
Mạc Quân Lâm trước mặt cao to soái khí, cô đỏ mặt, anh cũng vậy, đẹp trai nhất trên đời.
Tên kia trong lúc này ai ngờ lại động dục, hắn kéo cô vào sô pha, đóng cửa lại.
"Quân Lâm..."
Cô hô một tiếng, bị hắn chặn mọi âm thanh.
Hắn nhấc chân cô lên, nhẹ nhàng cởi giày ra, khuôn mặt tuấn tú càng gần mặt mình, môi mỏng hôn cô rất nhẹ nhàng. Từng điểm trên khuôn mặt đều bị hắn hôn qua: "Ân..."
Cô kêu một tiếng, hắn lại không nhịn được hưng phấn, váy cưới bị hắn vén lên cao, môi mỏng hôn dọc cơ thể, chân bị hắn quấn vào eo. Cô bị hôn đến rùng mình, dùng chân ra sức đá hắn, cái tên gia hỏa này.
Hắn hôn dọc xuống, hôn lên đùi, lại hôn vào chân tâm. Cô cảm giác nhạy bén, hơi thở hắn nóng rực, môi kề xuống tiểu huyệt, đầu lưỡi liếm qua, cách một lớp quần lót mà gặm cắn.
Cô thở dốc, lại rùng mình. Sau đó hắn không ngại dơ, mở miệng ra ngậm lấy toàn bộ tiểu huyệt, ra sức liếm mút. Khát khao mút hết mật thủy. Khoái cảm ập đến, không quản được âm thanh, rên rỉ ôn nhu vô cùng.
Hắn làm nhanh hơn, dâm thủy trào ra một bãi, cô không muốn làm dơ quần áo. Liền động đậy muốn ngồi dậy.
"Nghiên Nghiên, đừng nhúc nhích."
Hắn kéo xuống cái khóe kéo sau lưng cô, nhưng không ngừng động tác, chơi đùa với hai bầu ngực kia, cởi xuống luôn nội y. Lúc này quần lót đã ướt đẫm, cô bị hắn kéo tới phía gương, tư thế dâm đãng vô cùng. Hai luồng tuyết nhũ nhô cao hùng vĩ, không ngừng đung đưa, đùi đẹp bị hắn banh ra hết cỡ, mông nâng cao, không chỉ như thế, cô gái trong gương còn hai mắt lờ đờ, hai bên má trắng nõn giờ ửng đỏ, trong mắt còn lại gian mị cao trào.
Cô không dám nhìn nữa, nhắm chặt hai mắt lại.
Mạc Quân Lâm cởi quần ra, côn thịt đã ngẩng đầu, sau đó nhắm vào phía tiểu mật động kia, đâm vào.
"A..."
Hắn chậm rãi động, thọc một hồi, lại nói: "Nghiên Nghiên, anh trực tiếp bắn vào bên trong, được không?"
Đã gả cho hắn rồi, còn phải sinh con, cũng không thể tránh việc không mang thai. Nghe hắn nói vậy, cô ngượng ngừng trả lời: "Ừm."
Được cô cho phép, hắn lại cao hứng, hai mắt nhìn chằm chằm cô. Thấy bản thân cô bị hắn xoa đến hai bầu ngực không còn hình dạng, cái mông cũng bị lung lay. Hắn nhìn đến đỏ cả mắt.
Tiểu huyệt quá mê người, hấp dẫn kinh khủng, hắn điên cuồng mà muốn.
Từ Nghiên nghĩ hắn sẽ bắn hết một đống tinh dịch vào trong tiểu huyệt mình, mà không nhịn được run run chờ mong. Tiểu huyệt vì vậy mà co rút, côn thịt cảm thấy tê rần, khó chịu đến cực độ.
Hắn sướng muốn hét lên, cổ họng khô khóc.
Cả người giờ đều động tình, dâm thủy chảy xuống, từ bắp đùi, chảy xuống mắt cá chân.
Mạc Quân Lâm lại kéo cô về sô pha, côn thịt bị dâm thủy làm ướt đẫm. Hắn vuốt ve cô, cúi đầu hôn lên mặt cô. Lại nói vài lời âu yếm, không thể ngừng được, đầu lưỡi chui vào miệng cô, hôn triền miên. Cô lúc đầu còn ô ô kháng cự, sau đó tinh thần cũng mất đi, cho tới khi có một nữ phục vụ ở bên ngoài lễ phép lên tiếng.
"Xin hỏi, cô dâu có hài lòng không ạ?"
Cô cả kinh, làm sao bây giờ?
Nhưng mà âm thanh ngâm nga vẫn không nhịn được mà kêu lên.
Nếu cô ấy nghe được cô làm sao đi khỏi đây? Làm sao ra ngoài đây?
Mạc Quân Lâm lại thong dong, nặng nề lên tiếng: "Một lát chúng tôi sẽ ra ngoài."
Người phục vụ nghe xong thì đi, cô trừng hắn, tức chết mà, hắn mỗi một lần đều như vậy.
Đi ra ngoài làm sao cô dám nhìn người ta? Còn bản thân hắn lại ung dung, trơ mắt nhìn phục vụ đưa lễ phục đem giặt sạch.
Cô mắc cỡ muốn chết, cái tên này da mặt để đâu rồi?
Thời điểm đãi khách được tới một nữa, thì có người la lên.
"Lý Húc kìa."
"Nam thần bóng rổ Lý Húc sao?"
"Đúng rồi, người vừa đem chiến thắng ở quốc tế về cho đội Thượng Hải đó"
Bọn họ kết hôn, có định gửi thiệp cho Lý Húc. Nhưng hắn ở nước ngoài, cứ nghĩ sẽ không thể có mặt. Cho nên, cuối cùng vẫn là không gửi.
Bốn năm nay Lý Húc tập trung chơi cho đội tuyển quốc gia, đa số đều ở nước ngoài. Càng lúc danh tiếng trong giới càng cao, năm kia cũng vừa thắng đại một ván lớn, đem vinh hoang về cho cả đất nước.
Từ Nghiên đang ở trong phòng nghỉ, Quân Lâm nghe bảo vệ nói, thì ra ngoài nhìn.
Lý Húc đứng ở cổng, nhìn vào hình đám cưới hai người bọn họ ôm nhau, vui vẻ hạnh phúc vô cùng. Trong mắt lộ ra vẻ đau đớn, cho tới khi Quân Lâm đi ra, hắn mới giơ khóe miệng lên cười.
"Lâu rồi không gặp, cậu tới sao không báo mình, để mình đi đón."
Mạc Quân Lâm đối diện với Lý Húc cảm thấy có chút thẹn, giống như bị người ta vạch trần bộ mặt xấu vậy.
"Bộ dạng đó làm sao? Cậu có làm gì sai đâu? Mình chia tay với Nghiên Nghiên, cậu theo đuổi cô ấy. Có gì đâu mà ngại."
Sau đó cùng lấy nắm tay đụng vào ngực Mạc Quân Lâm: "Không đúng, cậu sai cậu sai, sao không nói cho mình biết? Nếu không phải người khác nói, chắc là mình phải đợi tới khi hai người có em bé rồi mới biết được."
Mạc Quân Lâm trầm mặc, hắn cảm giác rõ Lý Húc vẫn thích Nghiên Nghiên.
Lý Húc lại hỏi: "Nghiên Nghiên đâu?"
"Cô ấy ở phòng nghỉ."
"Mình không ở lại dự tiệc được, một lát lại đến sân bay. Mình muốn gặp cô ấy một chút, có được không?"
"Được."
Hai người trên đường đi vẫn trầm mặc không nói, cho tới khi Từ Nghiên nhìn thấy Lý Húc.
Lý Húc nhìn cô, khóe miệng cười khổ, nhưng thật mau làm như không có gì, còn đùa: "Nghiên Nghiên thật xinh đẹp."
"Cảm ơn." Cô mỉm cười, không biết nên làm sao.
======= tiểu thuyết Ngôn Tình ====== Bài học họ phải trải qua cả đời mới rút ra được thì bạn có thể tiếp thu qua những lần lật từng trang Truyện Ngôn Tình . Vậy có xứng đáng không. Đọc truyện cùng HaHa Truyện
Lý Húc đau lòng, Từ Nghiên nói chuyện với hắn rất khách sáo, cũng không đứng lên, ở sân bay nghe được tin này, hắn mặc kệ ai phản đối, một mực chạy tới đây. Nhìn thấy cô rồi, cũng không biết phải làm gì cho đúng.
Tin hai người họ quen nhau, hắn sớm biết rồi, nhưng không dám đối mặt.
Cô nói gả, liền gả đi, trong mắt không có nửa điểm tinh ý hay dè dặt gì.
Trước giờ đều vô cùng ỷ lại vào Mạc Quân Lâm.