Muốn Ở Cạnh Anh

Muốn Ở Cạnh Anh

Mô Tả:

Truyện tiểu thuyết ngôn tình Muốn Ở Cạnh Anh Tình yêu giống như không khí mà chúng ta không nhìn thấy những chúng ta luôn biết nó rất cần thiết Điều đó cũng giống hệt như anh, em sẽ không bao giờ nhìn thấy anh những anh luôn luôn ở cạnh em và em sẽ biết anh mãi luôn yêu em.

Chương 32 : Mở đầu lá thư

Mở đầu lá thư là tình cảm tràn ngập cảm kích đối với Diệp Dĩnh Lam sáu năm qua đã chiếu cố, nhắc lại một ít truyện cũ quan trọng tốt xấu, Diệp Dĩnh Lam xem bất giác cười ra  thành tiếng. Không nghĩ tới một ít chuyện cũ Kỉ Thánh lại đem nhớ rõ chặt chẽ như vậy, có một số việc cô căn bản là quên không còn một mảnh, không nghĩ tới Kỉ Thánh nói ra, liền giống như là chuyện mới phát sinh ngày hôm qua, từng chuyện xảy ra, rõ ràng trước mắt.

Nhưng mà càng xem cô càng bất an, vì sao giữa những hàng chữ này cảm giác tựa hồ như là ở hướng cô nói lời từ biệt…… Kỉ Thánh dặn dò cô rất nhiều, bảo cô hằng ngày phải chú ý chi tiết nhỏ nhất.

“Kỉ Thánh đang làm cái gì vậy!” Diệp Dĩnh Lam mở ra tờ giấy cuối cùng, bên trên chỉ viết : “Dì, bảo trọng. Chúc dì sớm cùng Phạm thúc thúc có kết quả tốt đẹp, Kỉ Thánh thành tâm cầu nguyện chúc phúc cho hai người.

Dì Dĩnh Lam, cám ơn người đã chiếu cố cháu sáu năm qua.

Tạm biệt, dì Dĩnh Lam. Về sau có cơ hội gặp lại.”

Diệp Dĩnh Lam trong đầu trống rỗng! Kỉ Thánh bỏ nhà đi! Đây là chuyện gì xảy ra, vì sao nó muốn bỏ nhà đi?

Lá thư trong tay cô rơi xuống, hai tay không kiểm soát được run run! Kỉ Thánh cư nhiên rời bỏ cô, bỏ lại cô cô đơn một người……

Nháy mắt nước mắt tràn mi chảy xuống hai má, cô bất lực ngồi chồm hỗm trên sàn nhà, hai tay che mặt.

Cô nên làm cái gì bây giờ? Nên hướng ai xin giúp đỡ? Giờ phút này trong đầu cô hiện lên khuôn mặt của Phạm Hán Đình, Diệp Dĩnh Lam không nghĩ nhiều liền nhặt lên lá thư lao nhanh ra khỏi phòng.

Mặc kệ trong văn phòng của Phạm Hán Đình còn có một nhóm các đồng sự của công ty đang phân tích phướng hướng mới của xi nghiệp, Diệp Dĩnh Lam vẫn một mạch tiến thẳng vào trong phòng hội nghị khiến mọi người đều ghé mắt nhìn qua, mà Trịnh Thiến Như càng muốn đuổi cô ra khỏi phòng họp.

Lúc này Phạm Hán Đình đang đứng trước máy chiếu, thuyết minh kế hoạch dự thảo của mình, khi nhìn thấy khuôn mặt tràn đầy nước mắt của cô, liền dừng công tác lại đi ngang qua mặt Trịnh Thiến Như, đem Diệp Dĩnh Lam ôm vào trong lòng.

Diệp Dĩnh Lam đang chìm trong nước mắt, lúc này như chết đuối vớ được cọc, cả người chôn ở trong vòng tay của anh, cảm xúc bối rối cuối cùng cũng an ổn rất nhiều.

Phạm Hán Đình ôn nhu lấy ngón tay giúp cô lau đi nước mắt, lẳng lặng đem cô ôm vào trong ngực.

“Hán Đình, cô ta gây trở ngại hội nghị của chúng ta, anh mau đuổi cô ta ra ngoài đi!” Trịnh Thiến Như ghen ghét làm ra động tác đuổi người.

Nhưng Phạm Hán Đình cũng không thèm để ý tới cô ta, quay lại nói với Quách Quốc Chính: “Quách phó tổng, kế hoạch này anh với tôi đều rõ ràng như nhau, phiền anh tiếp nhận bài phân tích của tôi, tôi phải đi xử lí chuyện của Dĩnh Lam.”

Trịnh Thiến Như vẻ mặt ngạc nhiên cùng oán đố (oán hận, đố kị)! Vì sao Hán Đình gọi cô ta thân thiết như vậy? Cô ta cắn chặt môi.

Không để ý tới thần sắc của mấy người trong phòng, Phạm Hán Đình mang Diệp Dĩnh Lam rời đi, để lại Quách Quốc Chính vẻ mặt bất đắc dĩ.

Cầm lấy quang bút* của Phạm Hán Đình bỏ lại trên bàn hội nghị, tiếp nhận bài phân tích của anh bắt đầu tiếp tục công việc.

(Min: *ầy… cái quang bút nầy… mụi đoán là cái bút laze mà dùng để chỉ chỉ khi đi hội nghị a. Sophie: ta nghĩ đúng rùi đó Min J)

 

Trong văn phòng của Phạm Hán Đình, anh nhẹ nhàng hôn đi nước mắt của Diệp Dĩnh Lam . “Em làm sao vậy?”

Diệp Dĩnh Lam giương mắt, ánh mắt tràn đầy thống khổ nhìn vào trong mắt anh, làm cho Phạm Hán Đình ngạc nhiên.

“Kỉ Thánh đi rồi…… Nó vô thanh vô tức bỏ em mà đi……”

Cô đem thư Tô Kỉ Thánh để lại đưa cho anh xem, sau đó lại vùi vào trong ngực anh cúi đầu khóc, Phạm Hán Đình thương tiếc khẽ hôn lên trán cô.

“Yên tâm, chúng ta nhất định sẽ tìm được nó. Đừng khóc……” Phạm Hán Đình nâng hai tay lên nhanh chóng ôm lấy thắt lưng nhỏ bé tinh tế của cô, yên lặng mà an ủi cô.

Khi bạn đọc Tiểu Thuyết Ngôn Tình, bạn phải ghi nhớ các nhân vật, thông tin về họ, hoài bão, lịch sử, sắc thái hay các tình tiết hình thành nên lối sống qua mỗi câu chuyện. Có thể là hơi nhiều nhưng dần dần não bộ sẽ ghi nhớ được hết nhờ sự rèn luyện theo thời gian.