Khác Biệt Để Yêu Em

Khác Biệt Để Yêu Em

Mô Tả:

Truyện tiểu thuyết ngôn tình Khác Biệt Để Yêu Em Nam chính không phải con người, lần này nam chính là người ngoài hành tinh. Nếu anh là giọt nước mắt trong em, thì em sẽ khóc để anh lăn xuống chạm vào môi em. Nhưng nếu em là giọt nước mắt trong anh thì anh sẽ không bao giờ khóc bởi vì anh không muốn mất em.

Chương 6: Một người ngoài hành tinh khác

Trở lại căn phòng sau ba tháng xa cách, Nhậm Sanh Thiếu nhất thời cảm thấy hơi không quen. Cô ngẩng đầu lên, không còn nhìn thấy bầu trời lấp lánh đầy sao, xung quanh cũng không thấy người ngoài hành tinh thích bám dính lấy cô nữa.

Giải quyết chuyện bên trường học xong, cô mệt mỏi ngồi xuống ghế salon bắt đầu ngẩn người. Cửa ban công không khóa, gió lạnh bên ngoài thổi vào, cô rụt cổ lại cảm thấy thiếu đi một thứ gì đó, suy nghĩ hồi lâu mới phát hiện hóa ra không thấy Kay thích biến thành khăn quàng cổ quấn quanh cổ cô.

Sau khi trở lại việc đầu tiên cô làm là đi tìm hiểu nguồn gốc của quả tim mình được hiến, nhưng không tìm được manh mối gì, sau đó cô đưa anh đi. Với khả năng của anh có thể tìm được người.

Nhậm Sanh Tiêu nghĩ có lẽ bọn họ sẽ không bao giờ gặp nhau nữa, giống như cô muốn trở về, Kay cũng sẽ phải về nhà. Cho nên bất kể trong ba tháng này Kay muốn nói gì với cô, cô đều làm bộ như không hiểu, dùng thái độ đó để cự tuyệt anh.

Nhưng mà, tình cảm làm sao rõ ràng như lý trí được đây. Tình cảm này là được hình thành từ sự lặng lẽ âm thầm, chính bản thân cũng không phát hiện được.

Cùng lúc đó, Kay vốn đã rời đi thực ra đang đứng trong góc ban công, biến thành giọt nước treo lan can, lóe lên ánh sáng lam u buồn.

Bây giờ anh không muốn đi tìm người cô chưa từng gặp mặt của mình rốt cuộc đang ở đâu nữa, yêu cầu của ba cũng không còn quan trọng nữa, anh chỉ cảm thấy tim mình rất đau đớn, cô gái anh thích không muốn gặp anh, muốn đuổi anh đi.

Hai người một trong một ngoài ngẩn người. Lại qua thêm ba ngày, vẫn là vào một buổi chập tối, Nhậm Sanh Tiêu vừa về đến nhà đột nhiên phát hiện trong phòng mình có một cái đĩa bay, trên đỉnh đĩa bay có một giọt nước hơi mờ.

Mới đầu cô tưởng là Kay, trong lòng lập tức vui mừng không xiết, nhưng ngay sau đó cô cảm thấy có gì đó không đúng. Cô không có cảm giác đó, giọt nước này giống Kay nhưng không phải là Kay

“Secina, anh nghe nói em muốn đào hôn, em không muốn gả cho anh? Nhưng chuyện này không phải do em quyết định đâu.” Một giọng nam trầm thấp vang lên, tiếp đó Nhậm Sanh Tiêu còn chưa kịp nói gì đã lại cảm thấy mình bị hút vào đĩa bay.

Lại thêm một người nhận sai cô là Secina của hành tinh W, nghe lời cậu ta nói hình như là vị hôn phu của cô gái tên Secina kia.

Vị nam này đương nhiên không hề lễ phép như Kay, sau khi ném Nhậm Sanh Tiêu vào đĩa bay, cô liền cảm thấy cảnh tượng bên ngoài nhanh chóng thay đổi, bọn họ đã rời khỏi Trái Đất, hơn nữa còn càng ngày càng xa.

“Tiên sinh à, tôi không phải là Secina.”

“Trước khi nói dối thì thu lại hơi thở tỏa ra ở tim của em đi Secina, hừ.”

Nhậm Sanh Tiêu đau đầu, người hành tinh W đều như thế hết à? Lại không hề xem mặt, chỉ dựa vào mỗi hơi thở này để xác định nhau, chẳng lẽ không cảm thấy là rất bất tiện sao?

“Tiên sinh, anh có thể kiểm tra thử, trái tim này không phải của tôi, tôi chỉ là người Trái Đất thôi.”

“Hử?”

Hơi thở lạnh băng phả ra từ giọt nước lại gần, vươn ra một sợi dây dán lên chỗ tim Nhậm Sanh Tiêu, một phút sau cậu ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Quả nhiên không phải!”

Nhậm Sanh Tiêu thở phào nhẹ nhõm, vừa định nói nếu không phải thì đưa cô về đi, ai ngờ tim đột nhiên đau đớn, nhìn lại thì phát hiện người hành tinh W kia đã mọc ra thêm mấy sợi dây nữa cắm thẳng vào lồng ngực cô.

“Mi đã không phải là Secina, thì tao sẽ thu lại trái tim thuộc về Secina.”

Đau đớn lan tràn khiến tầm mắt Nhậm Sanh Tiêu tối sầm, không kịp nói gì cả. Cô không ngờ người hành tinh W kia lại đột nhiên làm thế, bị lấy mất tim mình sẽ chết, cô không sợ chết, nhưng trong lúc đó bất chợt thấy có chút hối hận, nếu biết trước mạng mình ngắn ngủi như thế, cô đã không cự tuyệt Kay rồi.

Trong lúc mơ hồ, Nhậm Sanh Tiêu nghe thấy tiếng của Kay, giọng anh rống to tràn ngập tức giận mà cô chưa từng nghe thấy bao giờ.

Hai ngày trước khi Kay trở lại nhà Nhậm Sanh Tiêu tính lặng lẽ nhìn lén cô thì phát hiện trong nhà Nhậm Sanh Tiêu có hơi thở của người hành tinh W khác vươn lại. Nhậm Sanh Tiêu bị bắt mất rồi! Kay hoảng hốt, không thèm nghĩ nhiều lập tức đuổi theo hơi thở.

Vừa xông thẳng vào đĩa bay của Ninh Lãng, anh vừa lúc nhìn thấy Ninh Lãng lấy ra một quả tim từ lồng ngực Nhậm Sanh Tiêu. Đó là tim của cô Secina, nhưng con người nếu không có tim sẽ chết.

Anh thấy Nhậm Sanh Tiêu rũ đầu, lập tức xông lên đẩy văng Ninh Lãng ra, không chút suy nghĩ mổ sâu cơ thể nguyên hình của mình ra, móc ra một trong hai trái tim bên trong, vừa cẩn thận lại lo lắng đưa vào ngực Nhậm Sanh Tiêu, ôm lấy cô, để trán cô chạm vào cho vết thương nhanh khép lại.

“Kay? Cậu đang làm gì thế?” Ninh Lãng thấy Kay móc trái tim bên phải ra, nghi hoặc nhìn hành động của Kay, vô cùng khó hiểu.

Sau đó cậu ta thấy Kay dịu dàng đặt người Trái Đất đã dần thở đều đặn và bình ổn lại xuống, tấn công về phía mình. Bộ dáng lãnh khốc, giống như thật sự muốn giết cậu ta.

“Cậu điên à? Kay?”

“Nếu như cô ấy chết, tôi sẽ giết chú!”

Người có tính tốt khi tức giận rất đáng sợ, Kay hủy đi đĩa bay của Ninh Lãng, thân thể đang bị thương nhưng vẫn liều mạng đánh cho cậu ta đến mức hấp hối, mới mang Nhậm Sanh Tiêu hôn mê về lại Trái Đất.

Đầu tiên, chúng ta cần phải hiểu “Tiểu Thuyết Ngôn Tình là gì?“. Là sản phẩm của nhân loại, của xã hội, là sự tích lũy kiến thức qua từng thời kì phát triển của con người và từng nền văn minh của nhân loại.