Khác Biệt Để Yêu Em

Khác Biệt Để Yêu Em

Mô Tả:

Truyện tiểu thuyết ngôn tình Khác Biệt Để Yêu Em Nam chính không phải con người, lần này nam chính là người ngoài hành tinh. Nếu anh là giọt nước mắt trong em, thì em sẽ khóc để anh lăn xuống chạm vào môi em. Nhưng nếu em là giọt nước mắt trong anh thì anh sẽ không bao giờ khóc bởi vì anh không muốn mất em.

Chương 5: Kéo dán hiệu người ngoài hành tinh

Tâm tư của người ngoài hành tinh gần như không giống người Trái Đất, sự thích thú của Kay ngay cả người mù cũng không ngó lơ được, với tần suất ngày nào cũng dùng ánh mắt với hành động nhắn nhủ tình yêu trước mặt người khác như vậy, Nhậm Sanh Tiêu muốn tránh anh cũng tránh không được.

Đĩa bay lại lớn tới như thế, muốn tránh anh chỉ có thể phải nhìn ra bên ngoài.

Nhậm Sanh Tiêu cứ liên tục nhìn ra bên ngoài, Kay thấy thế tới hỏi cô: “Cô muốn ra ngoài dạo chút không?”

“Ra ngoài dạo chút?” Nhậm Sanh Tiêu cảm thấy giọng điệu của anh như đang mời mình xuống dưới lầu đi dạo vậy, nhưng trong không gian này có gì mà dạo, một con người như cô làm gì được huấn luyện kỹ năng này?

“Lúc nào cũng ở trong đây cũng buồn chán lắm, tôi dẫn cô ra ngoài.” Kay không nói lời nào dắt cô đi.

Nhậm Sanh Tiêu lại một lần nữa phát hiện Kay là một người ngoài hành tinh chuẩn bị việc du ngoạn rất vẹn toàn, anh lại biến thành cái túi bọc lấy cô, vươn ra một sợi dây đính vào vách đĩa bay, giống như quả bong bóng từng bước đưa cô lơ lửng trong không gian.

Thực sự đúng là từng bước một, bởi vì Kay khiến mình mỏng đi rất nhiều, khi chạm vào không hề cảm thấy vướng chút nào, Nhậm Sanh Tiêu cảm thấy mình giống như đang bước chậm rãi trong dòng sông Ngân Hà.

Tản bộ bên ngoài một chuyến, Nhậm Sanh Tiêu liền yêu thích hoạt động này, thường xuyên được Kay đưa ra ngoài, có lúc bọn họ sẽ dừng lại một lát trên một hành tinh vô danh, tìm một chút thức ăn mà Nhậm Sanh Tiêu có thể ăn, vả lại cũng giúp cô giải sầu.

Những hành tinh vô tận kia phần lớn đều rất hoang vu, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ xuất hiện vài điều phú vị, ví dụ như hành tinh có một đống lỗ có thể nhìn xuyên qua được, bên trong phức tạp như một mê cung. Kay đưa Nhậm Sanh Tiêu đi thám hiểm một lần, dùng trí nhớ siêu cường của anh ghi nhớ những con đường phức tạp rồi đưa cô ra ngoài.

Kay làm chiếc bình dưỡng khí cho cô nửa tháng, Nhậm Sanh Tiêu không cần được anh bọc lại nữa, nhưng Kay lại yêu thích hành động thể hiện sự thân mật này, anh biến mình thành một thứ gì đó tùy theo ý Nhậm Sanh Tiêu, tỷ như cái mũ, bao tay hay choàng cổ linh tinh gì đó, vui vẻ đặt trên người cô.

Mỗi lần bám trên người cô, anh từ trong suốt trở nên phấn chấn, cơ thể còn hơi nóng lên, hun Nhậm Sanh Tiêu tới mức không nhịn được đỏ mặt.

Nhậm Sanh Tiêu rất muốn từ chối anh, nhưng mỗi lần thấy anh từ màu hồng mong đợi vui vẻ biến thành màu xanh lam u buồn, cô liền không nỡ, lòng mềm nhũn lại bị công thành chiếm đất.

Kay bắt đầu làm bộ không để ý tới nói chuyện về hành tinh W với cô, anh nói, người hành tinh bọn họ chỉ biết đi theo một trưởng bối mà lớn lên, sau khi trưởng thành sẽ đi khắp nơi tìm một nơi ở riêng cho mình. Còn nói cho cô biết, cả đời bọn họ sẽ chỉ thích một người, thích người nào là sẽ thích bám dính lên người đó.

Vế đằng trước cô không nói tới, nhưng vế đằng sau Nhậm Sanh Tiêu đã trải nghiệm rồi.

Từ lúc mới biết nhau, Kay vẫn còn rất tôn trọng giữ khoảng cách với cô, còn bây giờ, hễ mỗi lần tìm được khe hở là sẽ bám dính lên người cô.

Mỗi lần như thế cô chỉ cần nhìn chằm chằm anh một đỗi là anh sẽ ngoan ngoãn buông ra, nhưng thi thoảng anh vẫn làm bộ như không thấy. Lúc hóa thành nguyên hình thích biến thành đủ loại hình dáng bám lên người cô thì cũng thôi đi, thế nhưng sao khi biến thành con người cũng thích bám lấy cô vậy?

Nhậm Sanh Tiêu rất khổ não, vào ngày có kinh nguyệt càng thêm khổ não. Bởi gì Kai hăng hái bừng bừng bứng ra một phần nào đó từ nguyên hình của mình, đưa cho cô nói làm đệm.

Người hành tinh W rất thần kỳ, cơ thể của họ sẽ không bị bẩn, luôn có khả năng tự động thanh tẩy, từ điểm này suy ra rất thích hợp để làm tấm đệm, nhưng điều kiện là cái đệm này không phải là một phần cơ thể của Kay.

Một người lúc nào cũng thoải mái sảng khoái như Nhậm Sanh Tiêu bắt đầu thẹn quá hóa giận, cô quấn Kay lên một cái cột còn thắt thành nút chết, tới lúc trước khi đi ngủ mới gỡ anh ra.

Kay có thể tự gỡ mình ra, nhưng anh lại rất thành thật ngoan ngoãn để bị cột như thế, sau khi được gỡ xuống vẫn rất rực rỡ vui vẻ.

Cuộc sống lại tiếp tục như thế, tới gần cuối tháng thứ ba, bọn họ trở lại được quỹ đạo ban đầu, tìm được đường trở về Trái Đất.

Đầu tiên, chúng ta cần phải hiểu “Tiểu Thuyết Ngôn Tình là gì?“. Là sản phẩm của nhân loại, của xã hội, là sự tích lũy kiến thức qua từng thời kì phát triển của con người và từng nền văn minh của nhân loại.