Ăn Xong chùi mép
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Truyện tiểu thuyết ngôn tình Ăn Xong chùi mép Tôi yêu người ấy bằng thứ tình cảm chân thành nhất, chỉ cần người đó không buông tay thì dù trái đất này có ngừng quay tôi cũng không bao giờ buông tay người ấy. Anh sẽ cho em tất cả cuộc đời này để đổi lại được nhìn thấy em cười, được nắm tay em.Anh sẽ luôn lắng nghe mọi điều em nói, anh sẽ luôn ở cạnh em.
Chương 5 : Vào đây
“ Vào đây. ” Đơn giản trực tiếp hai chữ từ loa truyền ra, giọng nói thanh nhã rất quen thuộc, đó chính là cấp trên hiện tại của tôi.
Tôi mau chóng đứng dậy, đẩy cửa đi vào văn phòng, Lục Tuyển Chi đang vùi đầu tài liệu, áo sơ mi để hở hai nút áo hờ hững, cổ áo hơi mở rộng để lộ khuôn ngực rắn chắc tráng kiện, mí mắt dày che khuất đôi mắt, cả người toát ra khí chất của một trí thức nho nhã, tuy là không muốn thừa nhận, nhưng bộ dạng làm việc chăm chỉ của anh ta rất tinh anh rất mê người.
Tôi hơi căng thẳng tiến lên vài bước, nhỏ nhẹ xin chỉ thị, “ Tổng giám đốc, xin hỏi ngài có gì dặn dò ? ”
Lục Tuyển Chi ký xong tài liệu trong tay mới ngẩng đầu, nhướng mày nhìn tôi, “ Hạ Diệp, cô biết tiếng Pháp không ? ”
Tôi tức thì xấu hổ, nhẹ lắc đầu, ” Không biết… ”
Anh mỉm cười gật đầu, “ Không biết thì tốt. ”
Tôi, “ …. ? ”
Anh ôn nhã cười nhìn tôi, bỗng hỏi, “ Hôm nay cô đã làm xong việc chưa ? ”
Câu này càng làm tôi thêm hổ thẹn, “ À, còn chưa bắt đầu… tôi lập tức đi làm ngay ! ”
Anh lại lắc đầu, “ Không cần. ” Nói xong, ấn nút in ra một tờ giấy, đưa qua cho tôi, ngắn gọn dặn dò, “ Mấy công việc khác cứ để đó, nhiệm vụ của cô sáng nay là học thuộc lòng đoạn tiếng Pháp này cho tôi, tôi đã giúp cô phiên âm mấy chữ đó thành tiếng Hoa. Sau khi học thuộc lòng, 2 giờ cô đến quán cafe đối diện công ty, lưu loát nói với người ở bàn số 13 là được rồi. ”
Tôi cầm tờ giấy liếc sơ qua, chỉ thấy một đoạn tiếng Pháp lằng nhằng khó đọc, tôi chợt nhớ lại chuyện cũ, hồi đó học cấp 3 lúc mà giáo viên kêu chúng tôi đọc thuộc lòng bài tiếng Anh, tôi cũng phiên âm mấy chữ đó thành tiếng Hoa lừa dối vượt qua kiếm tra đấy ! (hé hé giống ta năm 12 tuổi chập chững học anh văn, chả bík đọc j ráo, cứ phiên âm ra tiếng Việt, ví dụ như business, ta phiên âm ra tiếng Việt bíus nịs, khứa khứa)
Đang chuẩn bị gật đầu, tôi đột nhiên nhớ tới một chuyện, “ Cái kia… tổng giám đốc, lúc nãy Lưu trưởng phòng nói sơ qua công việc hằng ngày của tôi, trong đó hình như không có công việc này thì phải… ”
“ Cái này à… ” Lục Tuyển Chi chống cằm trầm ngâm nhìn tôi, đáy mắt lóe sáng, “ Đây là công việc làm thêm, làm tốt ắt có thưởng. ”
Nghe xong lời này tôi mừng rỡ không thôi, mắt lập tức mở to phát sáng, “ Thật hả ? Thưởng cái gì ? ”
Anh trừng mắt nhìn, đột nhiên hỏi, “ Đúng rồi, cô đang dùng điện thoại hiệu gì ? ”
Tôi mờ mịt trả lời, “ Nokia 6300, có gì không ? ”
“ À, loại đó cũ lắm rồi. ” Anh nhướng mày thở dài.
Tôi liền hiểu ý nói hùa theo, “ Đúng đúng ! ”
Ông chủ Lục ung dung nhẹ nhàng gật đầu, nói một câu khiến tôi nhiệt huyết sôi trào nhảy cẩng lên, “ Vậy thì khen thưởng… quả táo thế hệ thứ 3. ” (iPhone 3G – G trong 2G 3G 4G là Generation- thế hệ è iPhone 3G : iPhone thế hệ thứ 3 )
Đấy đấy, cái gì gọi là hào phóng ? Chính là cái này đây ! Không hổ danh là người lãnh đạo tập đoàn lớn, không hổ danh là nhà tư bản giàu sụ ! Tùy tiện ban thưởng cho nhân viên món quà lớn như vậy !
Được phần thưởng hậu hĩnh làm động lực thúc đẩy, vì vậy tôi dành nguyên cả buổi sáng dồn hết tâm trí vùi đầu nai lưng ra mà học, phát huy tinh thần học tập còn hơn cả khi học bài Anh văn năm cấp 3 , rốt cuộc cũng học thuộc cái đống tiếng Pháp dây mơ rễ má đó trước hai giờ, theo lời dặn dò của ông chủ Lục, giữa trưa đúng hai giờ tôi sang quán cafe đối diện công ty, lúc thấy người ngồi bàn số 13, hai mắt tôi sáng rỡ, một mỹ nữ người Pháp cực kỳ xinh đẹp đó nha ! Chẳng lẽ đây là khách hàng nước ngoài của công ty sao ?
Tôi nhìn mái tóc vàng mềm mại, đôi mắt xanh đến sững sờ, thấy cô ta không vui trừng mắt liếc tôi, vội vàng chấn chỉnh tinh thần, lịch sử cười cười với cô ta, kéo ghế ngồi xuống đối diện, sau đó trôi chảy nói mấy lời mà ghi trong giấy ra.
Không ngờ cô ta nghe xong càng trừng mắt lớn hơn, bô bô nói gì đó, bộ dạng rất tức giận, tôi khó hiểu nhìn cô ta, chẳng lẽ là tôi phát âm sai từ nào hả ?
Lúc tôi còn đang mơ hồ không biết chuyện gì xảy ra, mỹ nữ người Pháp bất thình lình đẩy ghế đứng lên, nổi giận đùng đùng đi ra quán cafe.
Tôi hoảng hồn, tiêu rồi tiêu rồi, chẳng lẽ tôi đã đắc tội với khách nước ngoài này ? Nếu như vì thế mà bị trừ lương thì còn đỡ, ngày đầu tiên đi làm mà bị đuổi việc thì mẹ nhất định sẽ bóp chết tôi ! Nghĩ tới đây, tôi mau chóng đứng dậy đuổi theo, thì lại bị nhân viên phục vụ ngăn cản, ” Xin lỗi cô, cô còn chưa tính tiền. ”
Tôi ủ rũ móc tiền ra thanh toán ly cafe của mỹ nữ người Pháp, vậy mà tiêu hết 99 tệ, cafe gì mắc thấy ớn !
Buổi chiều phiền não trở lại công ty, tôi đầu tiên là đến báo cáo mọi việc cho tổng giám đốc, đang định cầu xin tha thứ, lại không ngờ ông chủ Lục chẳng hề trách phạt tôi, ngược lại còn cười đầy bí hiểm, liên tục gật đầu khen tôi làm tốt lắm.
Nhìn biểu lộ của anh tôi như trước được gánh nặng, trong lòng thì âm thầm phỉ báng, đúng thật là quái nhân !
Nhưng dù sao vẫn hoàn thành nhiệm vụ, tôi mặt mày hớn hở nhìn ông chủ Lục cả người tỏa ánh hào quang.
“ Tổng giám đốc, phần thưởng của tôi đâu ? ”
“ À, đã chuẩn bị xong. ” Lục Tuyển Chi nói được làm được, thong dong gật đầu, cũng ung dung lấy ba túi táo đỏ rực từ gầm bàn ra, ôn hòa mỉm cười và nói, “ Ừ, đây là phần thưởng của cô, cầm lấy đi. ”
Tôi, “ … ”
Cái này đúng thật là hàng thật giá thật ba túi táo ! Lúc sáng anh ta hỏi tôi dùng điện thoại gì, ý muốn tôi hiểu lầm sao ? Thế nhưng tôi có thể nói gì được ? Dù là lúc đó chính anh ta đề ra cái vụ điện thoại di động, nhưng mà không nói rõ là cái đó và phần thưởng của tôi có liên quan gì, là tự bản thân tôi vọng tưởng được thưởng điện thoại thôi !
Vậy là tôi lãng phí vô số tế bào não học cái mớ tiếng Pháp ấy, còn thanh toán 99 tệ tiền nước, đúng thật là tên khốn thích bắt nạt bóc lộc nhân viên mà, đồ khốn !
Với những cuốn Tiểu Thuyết Ngôn Tìnhhay bổ ích về lĩnh vực bạn quan tâm, bạn đọc ngấu nghiến từng trang từng trang không rời mắt, đây là cách rèn luyện được sự tập trung cao độ của trí óc đồng thời bản thân mình cũng đang vừa đọc vừa tư duy, phân tích theo diễn biến câu chuyện.