Cô vợ nhỏ ngọt ngào bên tổng tài

Cô vợ nhỏ ngọt ngào bên tổng tài

Mô Tả:

Truyệt tiểu thuyết ngôn tình Cô vợ nhỏ ngọt ngào bên tổng tài Ai đó lựa chọn yêu bạn, đôi khi không hẳn vì thực sự yêu, mà họ cảm thấy, đoạn đường mà họ đi trong thời điểm ấy bạn là sự lựa chọn thích hợp. Thích hợp để yêu, thích hợp để cho cảm giác an toàn. Và thích hợp cho con tim và lí trí lúc đó. Nhưng nếu chỉ hợp, người ta sẽ chẳng thể nào đi cùng nhau dài hơn. Người ta cần hiểu, cần yêu, cần thương, cần nhiều lắm những điều lớn lao để giữ gìn tình yêu đó

Chương 10 : Cậu luôn luôn

Ngu Nam lấy lại tinh thần, vội vàng nói: “Em muốn ăn táo.”

Máy lọc nước chảy ào ào, Liễu Chướng rửa sạch quả táo, gọt vỏ, đặt ở trêи dĩa, bưng ra. Sau đó lấy hai cái ly, rót một ly nước ấm, đặt ở trước mặt Ngu Nam: “Nam Nam, lúc trước em bị tiêu chảy, không nên uống nước lạnh, anh lấy nước ấm cho em.”

Ngu Nam vui rạo rực, cười: “Cảm ơn.”

Không hổ là chồng của mình, nhỏ như vậy đã biết lo chu toàn.

Chồng cô vốn dĩ rất giỏi! Ngu Nam đúng lý hợp tình mà nghĩ.

Phương thức giết thời gian của học sinh tiểu học rất nhiều, nhưng không thể ra cửa, vậy chỉ có hai con đường xem TV và làm bài tập. Liễu Chướng mở TV, một bên cầm điều khiển từ xa cho Ngu Nam, một bên cau mày buồn rầu suy nghĩ, ba mẹ cậu giữa trưa không trở về nhà, vậy hai anh em ăn cái gì bây giờ?

Nếu không có Ngu Nam, cậu sẽ đi ra ngoài tìm quán mì ăn một tô mì là được.

Nhưng dạ dày của Ngu Nam hình như rất yếu, không thể ăn bậy. Liễu Chướng do dự, dứt khoát gọi điện thoại cho mẹ cậu, tìm kiếm trợ giúp từ bên ngoài.

Ngu Nam đong đưa cẳng chân, vui sướиɠ xem Tây Du Ký, gặm táo, căn bản không biết phiền não của cậu bé Liễu Chướng.

Mẹ nói trong tủ lạnh có sủi cảo, trái tim treo ở giữa không trung của Liễu Chướng tức khắc thả lỏng lại, việc khác không nói, từ khi cậu còn ở nhà trẻ, đã đi theo mẹ nhìn mẹ phối các loại gia vị. Cơm cậu không biết làm, nhưng phối gia vị lại tuyệt nhất. Liễu Chướng tự tin mình làm được.

Cậu ngẩng đầu đi đến phòng khách, ngồi xuống trêи sô pha.

Ngu Nam cười với cậu: “Vừa rồi anh gọi điện thoại làm gì?”

“Hỏi bữa trưa ăn cái gì.” Liễu Chướng thành thật trả lời, “Anh không biết nấu cơm, may mà trong nhà có sủi cảo.”

Ngu Nam vui mừng khôn xiết nói: “Sủi cảo?! Em có thể ăn sủi cảo chấm giấm không?”

Liễu Chướng gật đầu: “Có thể.” Cậu nghĩ thầm, thì ra Nam Nam thích giấm, vậy còn tiết kiệm được một bước trộn gia vị. Trong lòng cậu trộm dựng cái ngón cái với mẹ già nhà mình, bà Trương thật là phòng ngừa chu đáo.

Tây Du Ký chiếu hết một tập, trong TV vang lên tiếng ca hồn hậu, Ngu Nam rốt cuộc nhớ lại bánh kem nhỏ mình mua. Liễu Chướng ngồi nghiêm chỉnh, đang cúi đầu đọc truyện tranh Phong Thần Diễn Nghĩa, phong cách tranh minh hoạ rất giống sách giáo khoa ngữ văn. Ngu Nam thăm dò nhìn thoáng qua, tức khắc cảm thấy đần độn vô vị.

Cô có bóng ma tâm lý với sách ngữ văn.

“Anh ơi, mời anh ăn.” Cô cẩn thận mở hộp bánh kem nhỏ ra, lại giơ tay kéo kéo góc áo Liễu Chướng, với cô đây là động tác hấp dẫn lực chú ý của Liễu Chướng, “Đây là em mua cho anh.”

Hai mắt Ngu Nam sáng lấp lánh nhìn Liễu Chướng, trong mắt xinh đẹp tràn đầy chờ mong. Bánh kem nhỏ bình thường cũng không lớn, đường kính ước chừng mười centimet, vừa vặn đủ hai người ăn. Bơ tuyết trắng, dâu tây đỏ tươi, nhìn rất mê người.

Liễu Chướng nhìn chằm chằm bánh kem nhỏ, lắp bắp nói: “Không tốt lắm đâu.”

“Sao không tốt?” Ngu Nam nhăn cái mũi, “Lần trước anh cũng mời em ăn kem.”

Liễu Chướng lời nói thấm thía: “Bánh kem đắt hơn kem, như vậy không có lời.”

Ngu Nam: “……” Đây là vấn đề có lời hay không có lời sao?!

Ngu Nam xụ mặt đưa bánh kem đến trước mặt cậu: “Anh ăn không!”

Liễu Chướng lập tức nói: “Ăn!”

Cậu luôn luôn am hiểu mắt nhìn người, xem xét thời thế, Ngu Nam rõ ràng cố ý mua bánh kem cho cậu, đường đường là nam tử hán có thể từ chối ư? Đương nhiên không thể!

Vì thế Liễu Chướng tìm hai cái dĩa, chia bánh kem thành hai miếng.

Dĩa bánh kem trước mặt Ngu Nam nhiều một ít. Cô nhìn dĩa của mình, lại nhìn dĩa của Liễu Chướng, khuôn mặt nhỏ tức khắc nhăn lại.

“Em mua cho anh! Sao anh chia cho em nhiều như vậy!”

Liễu Chướng tiếp tục phủi đi bánh kem: “Nam Nam thích ăn ngọt, nên ăn nhiều một chút.”

Ngu Nam sửng sốt: “Sao anh biết em thích ăn ngọt?”

Liễu Chướng múc một muỗng bánh kem, nhét vào trong miệng, bơ cất giấu một tia vị sữa bò, cậu khó thấy mà nhíu nhíu mày, trong cổ họng có chút buồn nôn.

“Bởi vì bánh kem dâu tây này, là em thích nhất.” Liễu Chướng ngậm bánh kem, miệng mồm nói không rõ, “Không phải bởi vì trước kia anh mời em ăn kem, nên em mới mời anh ăn bánh kem sao?”

Ngu Nam ngơ ngẩn nhìn Liễu Chướng, kinh ngạc vì sự cẩn thận của cậu.

Liễu Chướng nói không sai, cô thích nhất bánh kem dâu tây, nguyên nhân chính là vì thích, mới muốn chia sẻ với Liễu Chướng, cũng coi như đáp lễ cây kem lần trước.

Cô vẫn luôn biết Liễu Chướng nhạy bén, luôn có thể đoán được tâm tư của cô.

Cô cho rằng đây là quanh năm suốt tháng ở chung Liễu Chướng mới rèn luyện ra năng lực đặc thù. Nhưng bây giờ hai người bọn họ mới quen biết không lâu, còn không đến một tháng. Trong nháy mắt kia Ngu Nam có chút hoảng loạn —— cô cho rằng là thói quen, thật ra cũng không phải thói quen. Tùy theo mà đến, lại tràn ngập cảm động.

Liễu Chướng múc hai ba muỗng đã ăn xong bánh kem, phát hiện Ngu Nam còn chưa động: “Nam Nam? Sao không ăn?”

“Em chờ ăn sủi cảo!” Ngu Nam vứt bỏ ý tưởng lung tung rối loạn trong đầu ra, thuần thục tìm một lý do, sau đó đúng lý hợp tình mà đẩy bánh kem của mình cho Liễu Chướng, “Cho anh nè.”

Liễu Chướng khó hiểu: “Vừa rồi không phải em còn rất muốn ăn sao?”

Ngu Nam nói năng hùng hồn: “Bây giờ không muốn ăn nữa.”

Liễu Chướng ngừng thở, vừa ăn bánh kem vừa buồn bực.

Cảm xúc của mẹ cậu thường xuyên đột biến, nắng chuyển mưa, mưa chuyển sấm sét. Sao Nam Nam cũng đổi tới đổi lui? Chẳng lẽ tính tình của con gái đều giống như thời tiết, thường xuyên đổi tới đổi lui sao?

Ở nhà Liễu Chướng ăn sủi cảo, lại vui vẻ vượt qua một buổi trưa cùng cậu, buổi chiều ánh mặt trời ấm áp —— tuy rằng cô chỉ xem phim Tây Du Ký, Liễu Chướng đọc truyện tranh Phong Thần bảng, nhưng có đôi lúc cũng sẽ nói với nhau một hai câu.

Chờ đến sáu giờ chiều, Chu Linh Thước trở về.

Ngu Nam lưu luyến tạm biệt Liễu Chướng, chu môi, tâm bất cam tình bất nguyện đi theo Chu Linh Thước về nhà.

Sau ngày khai giảng là thứ bảy, cũng là sinh nhật của Ngu Nam, chờ hết hôm đó cô sẽ chính thức đầy sáu tuổi. Lần thứ hai trải qua sinh nhật sáu tuổi, trong lòng Ngu Nam bình tĩnh không gợn sóng, trêи thực tế đã lâu cô chưa từng có sinh nhật, mỗi lần đều là Liễu Chướng tặng quà nhắc nhở cô, hóa ra cô lại trưởng thành một tuổi.

Tuần đầu tiên của học sinh tiểu học rất sôi nổi, Ngu Nam lại vô cùng nhẹ nhàng.

Trải qua ngột ngạt mệt nhọc cấp ba, bài tập học sinh tiểu học đối với cô mà nói quả thật dễ như ăn bữa sáng, nhắm mắt lại cũng có thể viết xong, mỗi ngày làm bài tập xong sẽ ngồi trêи ban công, nhìn các bạn nhỏ phía dưới vui vẻ chạy loạn.

Liễu Chướng thích ở trêи ban công, đọc sách, đọc diễn cảm, thậm chí làm bài tập.