Tổng Tài Lạnh Mà Nóng

Tổng Tài Lạnh Mà Nóng

Mô Tả:

Truyện ngôn tình Tổng Tài Lạnh Mà Nóng mang tới ý vị Lúc nào cũng yêu thương mình.. Biết quan tâm và luôn thấu hiểu đến cảm giác của mình Luôn lắng nghe những gì mình nói. Luôn là người đầu tiên trong lòng họ và đừng bao giờ phản bội. Cô gái nhỏ hay quên nàyNhìn cô thì đến tám phần là đã quên hắn rồiNhớ lại lúc đó hắn đối với cô nhất kiến chung tình, hai người lại hẹn không gặp lại,Không nghĩ đến sau nhiều năm như vậy,Hắn lại muốn được nhận bảo vệ cho cô.Lần này hắn phải lấy danh nghĩa người bảo vệ cho cô.Để làm cho cô mãi mãi cũng không thể quên hắn được

Chương 8 : Cảm ơn cậu

"Lê Nhã, muộn rồi, chúng tôi đi nhé!" Cô muốn nói lời tạm biệt Phong Thượng Trí, nhưng liền bị Lưu bảo giành nói.

"Tôi và anh cũng xuống xe đi! Tiện thể kiểm tra sự an toàn của các thiết bị ở đây một chút" Phong Thượng Trí liền mở cửa xuống xe

"Giám đốc phong, còn phải kiểm tra sao? Tòa nhà ở đây được quản lý rất chặt chẽ, cho nên sẽ không có vấn đề gì." Lưu Bảo không cảm thấy ở đây có gì nguy hiểm.

" Khinh thường là một trong những nguyên nhân xẩy ra tai nạn, hơn nữa đây cũng là công việc của tôi." Hắn khôi phục lại thái độ lạnh lùng ban đầu

"Ừm" Muốn kiểm tra thì kiểm tra, dù sao hắn cũng không có quan trọng, Lưu Bảo nhún vai không phản đối nữa.

Bọn họ một nhóm ba người cùng vào trong tòa nhà, đi thang máy lên tầng thứ mười nơi ở của Lê Nhã, sau khi đã cẩn thận kiểm tra, Phong Thượng Trí mới cùng Lưu Bảo rời đi.

"Chào cô Lê, Tôi tên là A Cường, phụ trách bảo vệ cô"

Năm giờ sáng, một người đàn ông nửa tóc dài cao gầy cùng Lưu Bảo xuất hiện trước cửa nhà, trong lòng Lê Nhã đột nhiên dâng lên một cảm giác thất vọng

Tại sao Phong Thượng Trí không đến, thay vào đó lại là một người khác?

"Chào anh, hôm nay làm phiền anh rồi" Nụ cười của cô có chút yếu ớt

"Lê Nhã, em chuẩn bị xong chưa? Chúng ta phải đi nhanh một chút, tránh cho đến muộn lại bị chửi" Lưu Bảo ngáp nói

Công việc quản lý này thật không dễ làm, tối hôm qua đưa cô về nhà, khi trở về nhà mình đã là nửa đêm rồi, chờ thu xếp xong hết nằm xuống cũng đã sắp một giờ, ngủ không đến năm tiếng đồng hồ lại phải dậy chuẩn bị đi đón người, mệt mỏi. . . . . . . . . . . . .

"Chờ một chút" Lê Nhã đã mặc quần áo chỉnh tề , chỉ có là chưa trang điểm, xoay người quay trở lại trong phòng cầm túi đeo lên lưng, rồi chạy ra ngoài.

"Đi thôi!"

Chín giờ sáng, đúng lúc Phong Thượng Trí xuất hiện ở phòng làm việc, chuẩn bị xử lý công việc ngày hôm qua chưa giải quyết xong.

Sau khi nghe thư ký báo cáo tóm tắt một vài cuộc gọi tương đối quan trọng, hắn phái A Cương đi bảo vệ Lê Nhã, cũng gọi điện thoại đi và báo cáo, bọn họ bây giờ đang ở trên một vùng núi chuẩn bị bắt đầu làm việc, trước mắt tất cả đều bình an.

Đây là hắn đặc biệt dặn dò, muốn A Cường phải báo cáo tình hình bất kỳ lúc nào khi có yêu cầu

Nhấn nút tắt cuộc gọi, hắn mở cặp lấy ra tài liệu, chuẩn bị công việc

Nhưng nắm phút đồng hồ đã đi qua, trong đầu hắn vẫn không có nhìn đến tài liệu , ánh mắt của hắn chuyển qua chiếc điện thoại di động màu bạc trong tay, thật lâu không có cách nào rời đi.

Ngày hôm qua đi cùng Lê Nhã để hiểu rõ tình hình công việc của cô là cần thiết, hôm nay bố trí người khác thay thế hắn cũng là chuyện bình thường, nhưng không hiểu vì sao hắn không thể tĩnh tâm là việc được, hiện ra trong đầu đều là khuôn mặt nhỏ nhắn phấn khích của cô.

Chắc chắn nha!

Giọng nói của cô vang lên bên tai hắn, cảm giác tội lỗi trong lòng gia tăng

Thật kỳ lạ, tối hôm qua, hắn cũng không có chắc chắn trong lúc cùng cô nói chuyện của hắn, hắn có làm điều tội lỗi gì?

Đừng quên, Cô là người cần được bảo vệ. Hắn nhắc nhở chính mình

Phong Thượng Trí bắt ép bản thân mình phải tĩnh tâm lại để làm việc, sau khi phê duyệt được mấy tài liệu, công ty đĩa nhạc đưa đến một tài liệu, lại khiến cho tâm trí hắn nghĩ tới Lê Nhã

Hắn rất nhanh chóng mở ra xem, bên trong viết chính là chuyện buổi biểu diễn ca nhạc, hắn đoán rằng, đại khái là công ty đĩa nhạc thừa dịp hắn không có ở công ty mà đưa đến.

Hắn không có nhìn nôi dung, liền lấy điện thoại gọi đến cho Giám đốc công ty đĩa nhạc

" Này, Chào Giám đốc Phong" Thông qua chuyển tiếp, Diêu Ca đã biết là ai gọi điện đến

" Chào Giám đốc Diêu" Không cần khách sáo, Phong Thượng Trí ngắn gọn dứt khoát hỏi

"Ừm, Giám đốc Phong, anh đã xem tài liệu rồi chứ! Đây là vì ăn mừng  lượng đĩa nhạc bán ra kỷ lục của Lê Nhã, mà tiến hành tổ chức một buổi biểu diễn ca nhạc miễn phí, cũng coi như là hoạt động cảm ơn tới người hâm mộ"

" Vậy tại sao lại quyết định chuyện này vào lúc này? Tại sao lúc ký hợp đồng với công ty chúng tôi lại không nói trước?”

Nói thật là dễ nghe, chỉ sợ đây cũng chỉ là một loại công cụ quảng cáo đi! Phong Thượng Trí cũng không muốn bóc trần những lời hắn nói, trầm giọng hỏi

"Ách.... ......" Diêu Ca bị hỏi khó rồi, bởi vì đây là một quyết định cách đây hai tuần, nhưng là tỉ mỉ kĩ càng xây dựng kế hoạch cũng là sau khi ký hợp đồng mới tiết lộ ra bên ngoài.

" Buổi biểu diễn ca nhạc này không thể tổ chức" Hắn không phải là trừng cầu ý kiến mà là ra lệnh

"Giám đốc Phong.... ...." Diêu Ca vừa mở miệng đã đị cắt ngang

" Vụ án đe dọa trước đây còn chưa có kết thúc, buổi biểu diễn ca nhạc này không thể tổ chức." Hắn nói lại lần nữa

"Rất xin lỗi, Giám đốc Phong, tôi không thể hủy bỏ buổi biểu diễn ca nhạc được" Diêu Ca từ chối nói

" Chẳng lẽ anh không biết tính chất nghiêm trọng của vụ việc sao?

"Tôi hiểu ý của anh, nhưng đây là buổi biểu diễn ca nhạc, công ty đã đầu tư vào cả gần nghìn vạn, sẽ không thể hủy bỏ" Diêu Ca nói thẳng

Rõ ràng là đưa Lê Nhã vào chỗ nguy hiểm mà, nghĩ tới đây, Phong Thượng Trí tức hết sức tức giận

"Giám đốc Phong, tôi cũng biết rõ, trước khi còn chưa tìm ra được kẻ chủ mưu đe dọa là người nào, tiến hành tổ chức hoạt động lớn như vậy thực sự rất mạo hiểm. Nhưng đứng trên lợi ích của công ty mà suy nghĩ, là không thể chỉ bởi vì Lê Nhã bị đe dọa, liền hủy tất cả các hoạt động, để cho cô ấy ngoan ngoãn ở nhà, như vậy công ty sẽ bị tổn thất rất lớn, Tôi nghĩ anh cũng là người mở công ty, cũng cực kỳ rõ ràng chuyện hơn thiệt được mất đi!

Tất nhiên, công ty chúng tôi cũng không phải là mang tính mạng của một ca sĩ ra làm trò đùa, cho nên mới phải mời đến các anh bảo vệ cô ấy a!" Diêu Ca giải thích

"Tôi biết" Phong Thượng Trí, không còn lời nào để nói, mặc dù hắn vẫn không đồng ý cách làm của công ty đĩa nhạc

"Như vậy mọi việc phải nhờ cậy anh, về phần công việc giữ an toàn cho buổi biểu diễn ca nhạc, hôm nào đó tôi sẽ đến công ty cùng anh nói chuyện"

Nghe đến đây, Phong Thượng Trí chỉ đáp một tiếng, liền cúp điện thoại

Có thể vì lợi ích không từ thủ đoạn nào, còn dám trâng tráo nói, hắn hẳn là cùng biết hơn thiệt được mất!

Bộp - nghĩ đến đây, Phong Thượng Trí tức giận đến mức dùng hết sức đập mặt bàn, phát ra tiếng va đập lớn

"Giám Đốc, xẩy ra chuyện gì vậy?" Thư ký nghe thấy tiếng va đập lớn, lập tức mở cửa hỏi

"Không có gì, Cô cứ làm việc đi." Hắn lạnh lùng nói

"Vâng" Thư ký phát hiện sắc mặt của hắn không tốt, vội vàng khép cửa lại không dám hỏi nhiều

Thư ký xuất hiện, nhắc nhở hắn, đây là công ty, hắn hít sâu một cái để bình tĩnh lại

Tức giận không thể giải quyết vấn đề, công ty đĩa nhạc nếu vì kiếm tiền mà đến xin hắn bảo vệ cho Lê Nhã, vậy hắn cũng không có gì đáng nói, trước mắt chỉ có thể mau chóng sớm tìm ra rốt cuộc là kẻ nào đang uy hiếp tính mạng Lê Nhã

Theo hắn điều tra, ngoại trừ bức thư đến công ty đĩa nhạc, một số lá thư đe dọa trong phòng thay đồ ở đài truyền hình, chẳng qua Lê Nhã không có kịp nhìn thấy bức thư, đã bị Lưu Bảo cùng những nhân viên truyền thông khác phát hiện trước mà ngăn lại, cho đến gần đây xẩy ra sự kiện bắn súng, Lê trẻ con kia mới biết có chuyện đe dọa