Tổng Tài Lạnh Mà Nóng
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Truyện ngôn tình Tổng Tài Lạnh Mà Nóng mang tới ý vị Lúc nào cũng yêu thương mình.. Biết quan tâm và luôn thấu hiểu đến cảm giác của mình Luôn lắng nghe những gì mình nói. Luôn là người đầu tiên trong lòng họ và đừng bao giờ phản bội. Cô gái nhỏ hay quên nàyNhìn cô thì đến tám phần là đã quên hắn rồiNhớ lại lúc đó hắn đối với cô nhất kiến chung tình, hai người lại hẹn không gặp lại,Không nghĩ đến sau nhiều năm như vậy,Hắn lại muốn được nhận bảo vệ cho cô.Lần này hắn phải lấy danh nghĩa người bảo vệ cho cô.Để làm cho cô mãi mãi cũng không thể quên hắn được
Chương 12 : Vậy cũng không cần
"Cái gì! Cậu đụng đến loại người nào? lại có thể làm ra cách này đối với cậu" A Quang nghe xong không khỏi nhíu mày nói
Chỗ này là đường núi, phanh bị làm hỏng, nếu như không cẩn thận, sẽ mất kiểm soát lao xuống vách núi, nghĩ đến điều này, thật sự là làm cho người ta "nổi da gà"
"Không phải là tôi, mục tiêu là đối tượng tôi bảo vệ"
"Thì ra là vậy, tôi quên mất, bây giờ cậu là Tổng giám đốc tập đoàn bảo vệ nổi tiếng, không giống như tôi ở ngành cảnh sát lâu như vậy, nhưng vẫn là một cảnh sát quèn" A Quang rất là xúc động nói
"Đừng nói như vậy, A Quang, lấy thành tích của cậu đạt được trong ngành cảnh sát, tôi thấy sự nghiệp của cậu rất là khả quan" Phong Thượng Trí vỗ vỗ vai hắn nói
"Cảm ơn cậu quá khen! Như vừa nãy có nói, người cậu bảo vệ là ai? lại có thể khiến cho cậu đích thân bảo vệ"
"Ca sĩ Lê Nhã" Hắn nhàn nhạt trả lời
"A, tôi biết, cô ấy là người ca sĩ mới gần đây bị đe dọa đó sao!" A Quang bỗng nhiên tỉnh ngộ gật đầu "Cô ấy đâu rồi?"
"Tôi đã sắp xếp cho cô ấy đi xe của những người khác đến bệnh viện"
"Cô ấy không sao chứ? lái xe là cậu?" A Quang hỏi
Phong Thượng Trí gật đầu một cái
"Quả nhiên, tôi đang suy nghĩ, người nào có bản lĩnh như vậy, phanh xe hỏng còn có thể bình tĩnh đánh giá, lái xe đến bên sườn núi nhỏ thấp này, để giảm tối đa sự va đập, liền đem xe đâm vào tảng đá lớn phía trước"
"A Quang, đó là phản ứng tại chỗ thôi, cậu cũng không kém so với tôi đâu" Phong Thượng Trí cười cười nói, chuyển đề tài, hắn nghiêm mặt nói: "A Quang, tôi muốn nhờ cầu giúp một chuyện"
"Đều là bạn bè, làm gì phải khách sáo như vậy, có chuyện gì cậu cứ việc nói" A Quang mạnh mẽ mà nói
"Về vụ tai nạn ô tô lần này, tôi hi vọng cậu có thể phái người tổ giám định đến giúp tôi.... ...." Phong Thượng Trí nhỏ giọng ghé sát vào tai hắn nói
"Được! không thành vấn đề!" Hắn vừa nghe vừa gật đầu liên tục
"Cảm ơn, chỗ này tôi giao lại cho cậu xử lý, chi tiết tình hình chờ sau khi báo cáo hoàn thành, chúng ta sẽ liên lạc" Phong Thượng Trí vỗ vỗ vai hắn nói
"Ok! Cậu bận rội thì đi trước đi, cần tôi đưa cậu đi không?"
"Cũng tốt, làm phiền cậu cho một người anh em của cậu đưa tôi đến bệnh viện"
"Không thành vấn đề! Tiểu Triệu, cậu lái xe đưa Thượng Trí đi!" A Quang ngẩng đầu nhìn đội viên ngoắc tay nói
"Cảm ơn! Hôm nào mời cậu uống trà!" Phong Thượng Trí nhìn hắn vẫy tay chào nói, vừa cầm điện thoại di động gọi điện cho Lưu Bảo, để xác định bọn đang ở bệnh viện nào, đúng lúc họ đang trong phòng khám và chữa bệnh
Mười lăm phút sau, hắn đến bệnh viện, thấy một đám người cầm máy chụp ảnh, microphone, tất cả đều đứng ở cửa chính
Xuống xe, Phong Thượng Trí chỉ nhìn một cái, liền đi vòng qua bọn họ, lặng lẽ đi vào cửa chính bệnh viện, bấm thanh máy lên tầng
Thang máy mở ra, hắn gặp ngay Lê Nhã vừa mới phải làm kiểm tra xong trên hành lang.
"Giám đốc Phong, anh đến rồi!"
"Cô tại sao lại ở đây? Chúng ta vừa đi vừa nói" Cô không phải là đang ở phòng khám và chữa bệnh sao? Phong Thượng Trí hơi nhíu mày
"Tôi vừa mới đi làm kiểm tra xong!" Đối diện với hắn, Lê Nhã thực sự rất tự nhiên mà nở nụ cười
"Kết quả đâu? Có vấn đề gì không?”
"Còn chưa biết, kết quả phải chờ lát nữa mới có" Đi tới phòng khám và chữa bệnh, Lê Nhã đi trước đẩy cửa đi vào
"Anh Lưu Bảo, Giám đốc Phong đến.....ơ? Người đâu?"
"Cô Lê, tôi cho anh Lưu xuống tầng dưới tiến hành làm kiểm tra não bộ" bác sĩ vẫn còn trong ở trong khám và chữa bệnh ở miệng nói
"Ừm!" Cô gật đầu một cái, "Đúng rồi, Giám đốc Phong, tay của anh còn đau hay không? Có muốn kiểm tra một chút không?" Trong lòng cô vẫn lo lắng về cánh tay của hắn
"Tôi không sao" Hắn cảm giác cánh tay mình cũng không có gì đáng ngại
"Giám đốc Phong, dù sao cũng đến rồi! anh để cho bác sĩ kiểm tra một chút đi!"
Không để cho hắn cự tuyệt, Lê Nhã đưa hắn ngồi luôn lên trên ghế, miệng cũng không quên giải thích tình huống cho bác sĩ nghe.
"Bác sĩ, bác sĩ xem giúp cho anh ta một chút ạ! Mới vừa rồi tôi, anh Lưu Bảo và hắn cùng ngồi trên xe gặp chuyện không may, lúc đâm vào vách núi, tay anh ta hình như bị thương"
Khi nhiệt độ lòng bàn tay cô truyền tới cánh ta hắn, Phong Thượng Trí định mở miệng từ chối nhưng đột nhiên lời không thể nói ra miệng
"Cậu tên là gì?" Bác sĩ gật đầu một cái, mới cầm lấy bệnh biểu hỏi
"Bác sĩ, tôi có thể tự mình điền bảng” Nếu không thể từ chối, Phong Thượng Trí hết sức phối hợp
"Cũng được" Bác sĩ không nói gì thêm, liền đưa bảng cho hắn
Phong Thượng Trí rất nhanh điền những thôi tin cơ bản ở trên bảng.
Một nghìn chín trăm bảy hai - oa! Hắn mới ba mươi tuổi nha! Thật sự là nhìn không ra, lại có thể còn trẻ như vậy đã làm tổng giám đốc một tập đoàn. Lê Nhã đứng ở bên cạnh nhìn, trong lòng càng không ngừng khen ngợi
"Giám đốc Phong, cánh tay kia của cậu bị làm sao?" Bác sĩ nhận lấy bệnh biểu chuẩn đoán, nhìn một cái liền ngẩng đầu hỏi
"Tay phải bị trật khớp, nhưng đã được tôi nắn lại về vị trí cũ" Hắn thản nhiên nói
"Tự cậu làm?" Bác sĩ nhíu mày, vẻ mặt có chút kinh ngạc. " Tôi có thể xem một chút được không?"
"Được"
Phong Thương Trí phối hợp cởi âu phục ra, cà vạt, áo sơ mi, lộ ra ra nửa người trên vô cùng cường tráng rắn chắc
Oa! Lê Nhã đứng ở bên cạnh thấy thế hai mắt liền mở lớn, lớn như vậy cũng chưa từng tận mắt nhìn thấy dáng người to lớn cường tráng như vậy, hơn nữa còn nhìn ở khoảng cách gần như vậy
Không biết sờ vào sẽ có cảm giác như thế nào? Có một lúc hai tay cô thiếu chút nữa không tự chủ được mà đưa tay đến, thật may là kịp thời dừng lại, nếu không thì rất xấu hổ
"Cậu nhất định là thường xuyên tập thể hình?" Bác sĩ chỉnh lại mắt kính, đứng dậy nhìn kỹ nửa người trên của hắn, trừ cánh tay phải có chút tím xanh ra, còn lại cũng không có gì khác thường
"Cậu làm thế nào có thể đưa khớp tay trở về vị trí cũ? Thường xuyên bị trật khớp sao?" Vị bác sĩ sờ sờ cánh ta phải của hắn hỏi
Thật sự khớp tay được nắn lại rất tốt, một chút sai lệch cũng không có
"Không, tôi không thường xuyên bị trật khớp, đây là ngoài ý muốn"
"Hẳn là rất đau? lúc nắn khớp tay lại vị trí cũ ấy" Lê Nhã không nhịn được chen vào nói, lộ ra toàn bộ khuôn mặt nhỏ nhắn đang nhíu lại, giống như là cánh tay cô bị trật khớp vậy
Phong Thượng Trí thấy vẻ mặt cô, thiếu chút nữa bật cười