Có Một Chút Ngọt

Có Một Chút Ngọt

Mô Tả:

Truyện ngôn tình tổng Tài Có Chút Ngọt Mọi chuyện cứ tiếp diễn mãi như thế cho đến một ngày, anh gặp được một cô nàng búp bê.Đây chính là quá trình một đại thúc thanh tâm quả dục được một cô búp bê mềm mại theo đuổi, sau đó quyết định quăng hết mặt mũi mà gặm cỏ non.Bộ này cực sủng, nữ chính là kiểu có chút loli, bạn nào không thích thì đừng xem nhé, không thì hoanh nghênh đến hố hì hì.

Chương 26 :Lúc này Điềm Mật

Toàn bộ tế bào não của Điềm Mật tử trận ngay lập tức, cô cuống quýt nhắm mắt lại "giả chết".

T. T. . . Con người này, còn dám bảo là mình chưa từng theo đuổi ai?

Vậy mấy thứ kỹ thuật cao siêu này là do ai dạy hả?

...

"Tiểu ngốc?"

"..." Ta không biết không biết gì cả.

Tạ Cửu vui vẻ ôm trẻ nhỏ lên đặt trên nệm ghế sô pha, đoạn lại hạ giọng nói: "Không thèm ngẩng đầu lên nhìn anh thật à?"

Chỉ nghe thấy tiếng thở dốc đáp lại và vùng bên cổ nóng ran.

Điềm Mật đưa tay lên vòng qua cổ anh, sau đó ghì xuống, liều mạng lắc đầu: "Ai thèm nhìn anh chứ? Chỉ biết khi dễ người ta thôi."

Tạ Cửu bật cười: "Cái này không phải là khi dễ, ngốc à."

Nói xong anh bèn ghé vào bên tai cô, đưa đầu lưỡi ra liếm một vòng, từng đợt hơi thở nồng ấm quanh quẩn như dây leo siết chặt lấy trái tim Điềm Mật, như có thể bóp chết hô hấp của cô bất cứ lúc nào.

Điềm tiểu Mật, sao mày có thể hài lòng dễ dàng như vậy hả? - Điềm Mật từ lẩm bẩm mắng chính mình.

Không không không... Tất cả đều là do kỹ thuật của của anh ấy!

Cái gì mà dân mới vào nghề chứ?

Cô búp bê nào đó cắn cắn môi, cả người đều nóng lên, tần số lắc đầu ngày càng tăng.

...

Rốt cuộc là bây giờ tôi nên đi vào hay không hả? - Hoa Giản nóng ruột đứng ngoài cửa, trên tay là một xấp tài liệu khẩn cấp.

Sữa Đậu mới vào nhà vệ sinh xong, lúc trở ra tay vẫn còn dính nước, cô nàng còn đang định bụng đi qua ngó ngía tình hình một lát thì nhìn thấy người đang đứng ngoài cửa.

"Hoa Giản, anh đứng đây làm gì vậy?" - Đậu Nãi đã quăng sạch chuyện Điềm Mật sang một bên.

"A..." - Hoa Giản trả lời theo bản năng: "Là hợp đồng đại diện cho dòng nước hoa nam mới của JOS, bây giờ tôi đang định mang vào để Cửu gia xem thử."

Sữa Đậu gật gù, lại hỏi tiếp: "Vậy anh vào..."

Sau đó cô nàng lại sực nhớ đến chuyện Điềm tiểu Mật còn đang ở bên trong.

Hoa Giản vừa ôm tài liệu vừa kéo tay cô nàng qua.

Mềm thật...

Sữa Đậu nghĩ, sau đó chợt run lên, cô hỏi: "Hoa Giản, anh nắm tay tôi làm gì hả?"

"Lỡ tay, lỡ tay thôi..." - Tuy nói thế nhưng anh ta vẫn chưa buông ra mà lại nói tiếp: "Chuyện của Mật Đường Thật Ngọt, bên cô tính thế nào hả?"

Sữa Đậu lắc đầu: "Tôi cũng mới biết tin vừa nãy thôi à, không phải chỉ có 《 Nam Thần Không Để Ý Tới Tôi 》gặp vấn đề thôi sao? 《 Phượng Hoàng 》thì không phải chuyện lớn, còn 《 Vương Triều 》thì tạm thời không có ai nói gì cả."

"《 Nam Thần Không Để Ý Tới Tôi 》? " - Hoa Giản sững sốt "Sách này ra hồi nào vậy?"

Anh ta nhớ mấy tháng trước lúc công ty ký hợp đồng mua 《 Vương Triều 》, anh ta có xem qua mấy tác phẩm của Mật Đường nhưng sao lại không biết có cuốn này nhỉ?

Sữa Đậu lại lắc đầu: "Tôi cũng chưa đọc nữa, cụ thể thì anh tự lên xem đi."

"Được." - Hoa Giản gật đầu.

Sữa Đậu cười híp mắt: "Bây giờ anh cũng mau vào đi thôi, không phải cái hợp đồng đó cuối tuần này là đã quyết định rồi sao?"

Hoa Giản hiểu ý gật đầu, cầm chặt tài liệu rồi chào người rời đi.

Chỉ còn lại Sữa Đậu đứng yên một chỗ, không biết là đang nghĩ gì.

....

Một giờ đồng hồ vừa trôi qua, "trẻ nít" chu môi, làm bộ tức giận...

Tạ Cửu giơ tay lên xem thời gian.

"Sao em lại giận anh hả?" - Tạ Cửu đứng lên, cố choàng tay ôm lấy eo cô nhóc, giọng nói ẩn ý sự khó xử.

"..."

Điềm Mật yêu kiều liếc một cái, uy lực 10 phần, lại tuyệt đối thèm không hé răng nửa chữ.

"Ngoan, nói cho anh nghe. " - Tạ Cửu dỗ dành "Em không nói thì làm sao anh sửa được đây?"

"Là do.... Do kỹ thuật của anh tốt quá đấy." - Điềm Mật đỏ mặt trả lời, xong liền ngoảnh đầu qua một bên không dám đối diện với ánh mắt anh.

"Kỹ thuật?"

"Chỉ như vậy thôi sao?"

"Vậy anh còn muốn thế nào nữa hả?" - Điềm Mật cắn môi, nghẹn khí ở mặt, phồng môi trợn má như một con cá nhỏ.

Nhưng mà chuyện đó cũng gây vấn đề sao?

Tạ Cửu bối rối suy nghĩ... Anh nhớ trong sách "sổ tay tâm lý yêu đương" cũng không có nói đến vấn đề này mà.

"Chờ anh một lát." - Tạ Cửu buông tay ra, đi vòng qua bàn làm việc, bước đến mở tủ sách, lấy ra một cuốn sách có tựa đề 《 Ba mươi sáu kế tình ái 》

Lật qua lật lại hồi lâu.

Nhưng mà...

Bà nó!

Tại sao trong này lại không có?

Bạn gái nói về vấn đề này thì phải làm như thế nào đây?

"Anh đang đọc cái gì?" - Điềm Mật chờ lâu bèn tò mò đứng lên, chen đầu vào nhìn ké.

Hả? Cái gì đây?

# Kế thứ nhất: Có món gì ngon nhất định phải đút cho cô ấy.

# Kế thứ hai: Dù cho có phải quay lưng với cả thế giới cũng phải đứng về phía người.

# Kế thứ ba: Trong mắt chỉ có cô ấy, phụ nữ xung quanh dù có đẹp đến mức nào cũng phải làm ngơ.

...

Cái quyển sách này là gì vậy?

Điềm Mật tò mò nhón chân lên nhìn, vì mưu tính muốn xem rõ hơn một chút mà chẳng mấy chốc cả người đều dựa vào người Tạ Cửu.

....

"Cửu gia..." - Hoa Giản khẽ gõ cửa... "Hợp đồng nước hoa gần đây..."

Nhưng anh ta vừa mở cửa ta thì đã sững sốt đứng đó, bởi vì bên trong có hai bóng người đang lồng vào nhau, tựa như cùng một thể thức... Đây là ảo giác sao?

Mà Điềm Mật nghe được ân thanh mở cửa thì hơi run lên, sau đó cô vội vàng vọt trở về ghế salo, ôm gối tựa lên che mặt lại.

"Ngồi đi." - Tạ Cửu chột dạ cất cuốn 《 Ba mươi sáu kế tình ái》vào lại trong kệ sách, đoạn đi đến ghế xoay, đặt hai tay ngay ngắn lên mặt bàn. Chẳng mấy chốc đã thấy hình tượng "tổng tài mặt than lạnh lùng" của anh quay trở lại.

Hoa Giản nuốt nước miếng run rẩy, anh ta nhận chính mình dường như đã đến không đúng lúc, vì thế bèn thức thời ngó lơ người đang ngồi trên ghế sofa... Ai bảo boss đại nhân nhà anh ta không gần nữ sắc chứ? Rõ ràng là đã đói bụng đến mức muốn ăn quàng luôn rồi.

"Là hợp đồng đại diện cho JOS sao?" - Tạ Cửu lật sơ qua xấp tài liệu kia.

Hoa Giản ừ một tiếng, đồng thời cũng bổ sung thêm: "Đại diện bên kia nói muốn để Từ Phẩm Mặc làm đại sứ cho thương hiệu lần này, nếu kết quả tốt sẽ ký hợp đồng luôn cho một quý."

Tạ Cửu gõ bàn trầm mặc, hồi lâu mới nói: "Vì sao lại đổi thành Từ Phẩm Mặc?"

Trong ấn tượng của anh, trước kia JOS vốn là muốn chọn Thịnh Dung, lần này lại đột nhiên thay đổi ý định, quả là chuyện nghìn năm mới gặp.

Hoa Giản bình tĩnh đáp: "Hình như là do bên đó không hài lòng với tuổi tác của Thịnh Dung lắm."

"Tuổi tác?" - Tạ Cửu nhíu mày.

Thịnh Dung 15 tuổi đã bước chân vào Showbiz, năm nay nhiều nhất cũng mới chỉ 25, JOS bên đó còn ngại lớn quá sao?

"Tôi thấy chuyện này không đơn giản, trước cứ tạm gác lại hai ngày đi." - Tạ Cửu suy nghĩ một lát rồi vẫn quyết định hoãn lại, sau đó nói tiếp: "Quảng cáo nước hoa lần hai đã quay xong rồi đúng không?"

Hoa Giản gật đầu, lấy ra một cái USB "Vâng, cũng mới vừa quay xong"

"Mở ra cho tôi xem một chút, chủ đề lần này là Mê Hoặc có phải không?" - Tạ Cửu hỏi.

"Đúng rồi." - Hoa Giản vừa nói vừa cắm USB vào máy tính, mở màn hình ra, bên trên là cảnh một biển hoa tím tuyệt đẹp đang xoay tròn, mà ở trung tâm lại có một thiếu nữ mặc bộ váy cưới trắng tinh khiết, cô bước ra uyển chuyển như thể vừa lột xác từ những cánh hoa mềm mại.

Lúc này Điềm Mật cũng tò mò kéo gối che xuống nhìn thử, chỉ là...

Cô không hề thấy cái video này có chút "mê hoặc" nào hết, một đống xa xỉ thì có.

Tạ Cửu thấy biểu tình của cô thì nhẹ nhàng hỏi:

"Ngốc, em không thích sao?" - Anh cười khẽ.

Bỗng Điềm Mật cảm thấy căng thẳng, chỉ có thể nghiêng đầu qua cắn môi, lại không biết phải bắt đầu như thế nào.

"Sao?"

"Không thấy mê hoặc lắm.." - Điềm Mật vuốt vuốt tay.

Cái này có gọi là cô đang nhúng tay vào chuyện công ty của anh không? Nếu như vậy thật thì không hay lắm.

"Nói tiếp đi." - Tạ Cửu khích lệ.

"Em... Chỉ là em cảm thấy... Sexy, bí ẩn và cám dỗ không phải gần như cùng một phạm trù quan niệm hay sao? Nhưng mà cái video quảng cáo này em không thấy dính được vào cái nào cả." - Điềm Mật vừa nói vừa le lưỡi.

Tạ Cửu gõ bàn, lại mỉm cười, sau đó quay sang nói với Hoa Giản: "Anh đã nghe thấy rồi chứ?"

"Đã hiểu." - Hoa Giản gật gù, lúc anh ta đến nhận thành quả cũng cảm thấy có chút không hợp lý, bây giờ mới hiểu rõ. Tại sao trước đó lại không nhận ra sớm hơn nhỉ?

"Bây giờ tôi sẽ tăng thêm tiền đầu tư, bên nước hoa có thể chậm lại, nhưng video quảng cáo này phải làm thật tốt." - Tạ Cửu sắp xếp, sau đó khoác tay ra hiệu.

"Dạ, tôi sẽ đi làm ngay."