Phấn Đấu Để Yêu Em
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Ý vị trong truyện ngôn tình tiểu thuyết Phấn Đấu Để Yêu Em mang tới thông điệp Cùng em ăn cơm, cùng em ngủ, cùng em cười, cùng em dạo phố. Mở mắt có thể thấy, nhắm mắt có thể ôm là khát vọng lớn nhất trong cuộc sống của anh. Thân là CEO tập đoàn Lục thị, gần nhất vừa mới tân hôn. Vậy mà một lần tình cờ ngoài ý muốn, lại phát hiện cô căn bản không phải cái loại tiểu bạch thỏ như hắn nghĩ Hơn nữa một chút manh mối khiến hắn cảm giác được thật sự cô càng lúc càng hấp dẫn hắn.Nhưng cô quá thông minh, tùy thời ngăn ngừa hắn vạch trần diện mạo thực sự của cô. Mặc dù cùng cô đấu trí rất thú vị,Nhưng cứ tiếp như thế này, khi nào hắn mới có thể được hưởng quyền lợi ngọt ngào của trượng phu a?
Chương 6 : Nếu cô không muốn
Hắn thấp giọng nói đầy hấp dẫn.
- Hả?
Tâm tư của cô đang đặt trọn ở bông hoa trong lòng bàn tay.
- Tôi thích dùng bữa trong yên tĩnh, chúng ta có thể kêu bữa trưa trong phòng, buổi tối ra ngoài dùng.
- Ách… Tôi cũng thích thế, nhưng nhà ăn ở đây khá được, thưởng thức ở đây cũng tuyệt, không sợ có người làm phiền đâu.
Tuy rằng từng tế bào trên cơ thể cô đều có khả năng diễn trò thiên phú, nhưng mà một trò diễn đi diễn lại nhiều lần cũng sẽ khiến người khác nghi ngờ.
- Tôi hiểu, chúng ta thưởng thức ở dưới ánh mặt trời luôn sao?
Tinh thần khiếp sợ. Nam nhân này muốn hại tim cô suy kiệt sao?
Không biết vì cái gì, có cảm giác mãnh liệt nói cho cô, nam nhân này tuyệt đối không giống như bề ngoài ôn hòa vô hại, kỳ thật hắn thâm sâu khó lường.
Có phải là cô đa nghi nặng quá? Cô thừa nhận, dù sao sinh tưởng ở một gia tộc như hắn, bị người khác tính kế vài lần, đối với nhân tính tự nhiên sẽ suy giảm, giả tạo sẽ thành một loại bản năng.
Nhưng, thật sự là đa nghi quá hay không phải?
Không! Cô có thể ngửi thấy mùi nguy hiểm. Cô phải quan sát kĩ nếu không muốn bị nam nhân này chơi xỏ.
Không sao cả, lão thiên phù hộ, tối quan trọng là cô có thể bình yên vượt qua tuần trăng mật kia, sau đó rồi tính tiếp.
Lão thiên thật sự rất phù hộ, Khương Minh Hi lại bình an vượt qua đêm thứ hai, lúc này đây cô không cần phải diễn, Lục Hạo Doãn sau khi tắm rửa xong tự động qua nhà bạn hữu nghỉ đêm, nửa ngày sau mới gặp mặt lại, cử chỉ rời đi của hắn rất nhanh nhẹn.
Cô nghĩ muốn, cô có nên điều chỉnh cái nhìn của mình về hắn? Kỳ thật hắn không phải người nội tâm khó lường, thâm sâu, mà là người rất khiêm tốn.
Qua nửa ngày, hắn tới đưa cô đi biển, trời tháng hai vốn đang giá rét, cô không thể không hoài nghi hắn đang giở trò gì… Được rồi, tuy rằng hắn hỏi qua ý kiến của cô, cô dịu dàng tỏ vẻ đồng ý với mọi chỗ hắn chọn đi chơi, nhưng có ai ngờ giữa thời tiết quỷ quái này lại chạy tới nơi đầy gió rét này?
- Rất lạnh sao?
Lục Hạo Doãn đứng bên nhẹ nhàng hỏi.
- Tôi ổn.
Khương Minh Hi cố gượng cười. Ngày hôm qua mặt trời còn chói lọi, mới một ngày mà sao đã không thấy bóng dáng đâu? Tuy rằng nhiệt độ cơ thể cô vốn cao, ổn định nhưng “nhiệt” so với “lạnh” lúc này vẫn không thể đủ. Từng cơn gió lạnh thổi tới khiên cô không nhịn được mà nổi da gà.
Mặc kệ như thế nào, ít nhất hắn cũng đã chuẩn bị đầy đủ, có thảm lót ngồi trên bãi cát, có khăn quàng cổ, cả bao tay, chụp tai, hơn nữa lại chọn chỗ ngồi tốt, nếu cô còn quay về được khách sạn, an tâm là sẽ không ốm, hoặc là nước mũi chảy thành hai hàng, không cần lo lắng tối nay hắn sẽ biến thành sắc lang hại cô khi đang bệnh.
- Thời tiết này đến địa điểm này đúng là không hợp lý, nhưng mà thật lạ, tôi rất thích gió biển, có phải là tôi rất tùy hứng không?
- Không phải, tôi cũng thích gió biển.
Nếu không phải thời tiết thế này thì cô rất thích. Chẳng qua, một khi nghe hắn nói đây là hành động không hợp lý, hắn còn mang cô tới nơi này chịu tội? Hành vi của nam nhân này càng ngày càng khiến cô đoán không ra, nói hắn cố ý, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì lại không phải.
- Em thích cái gì?
- Không có gì gọi là đặc biệt thích, tôi cảm thấy cái gì cũng tốt.
Cô lại biến hình thành một nữ nhân nhu nhược.
Mở hộp cơm dã ngoại chuẩn bị trước, hắn lấy ra bình giữ nhiệt, rót ra hai chén café.
Giữa trời đông lạnh giá, hai cốc café, đủ để biến địa ngục thành thiên đường, lần đầu tiên cô phát hiện café làm cho con người trở nên rất hạnh phúc, tuy rằng cốc café này không có đường hay sữa gì cả, hại cô trợn mắt mãi mới uống hết.
- Tôi quên hỏi em, em uống café có cho thêm đường hay sữa không?
Xong rồi mới hỏi, có thể thấy thành ý hay không thành ý? Cô thật sự cho rằng hắn có khuynh hướng áp đặt cô.
- Tôi không sao, thêm đường với sữa đương nhiên là ngon hơn.
Đóng một vai nữ nhu mì thật rất vất vả!
- Trẻ con thì thích đồ ngọt…
- Tôi không kén chọn.