Kịch Liệt Yêu Em

Kịch Liệt Yêu Em

Mô Tả:

Ý vị trong truyện ngôn tình sắc Kịch Liệt Yêu Em là Gió đưa cành trúc sau hè Đây em nằm sẵn anh đè ngay đi,truyện có chi tiết miêu tả không phù hợp với người chưa đủ 18 tuổi vui lòng không xem nếu bạn chưa đủ tuổi

Chương 11: Về nhà ăn cơm

Hôm nay cô nhận được điện thoại sau khi tan làm phải về nhà ăn cơm. Không biết họ tính giở trò gì nhưng thôi kệ, cô đã quá quen rồi. Mấy trò hèn hạ của bà ta và chị gái cô, cô sẽ cho họ nhận lấy phản đòn thê thảm nhất. Dù gì bây giờ, hắn cũng 1 mắt nhắm 1 mắt mở cho cô làm càng. Hà cớ gì phải tiếp tục nhịn nhục chứ.

Tan làm, cô bắt taxi về nhà chính, cô đã dọn ra ngoài từ lúc học đại học rồi. Nhìn căn nhà cô phải sống tủi nhục suốt mười mấy năm qua chỉ làm cô thêm tức giận. Việc lớn chưa thành vẫn phải nhịn nhục tiếp tục. Cô sẽ làm được mà, cố lên nào.

Cô bước vào nhà đã thấy đông đủ, chị gái và a rể cô cũng đến. Hôm nay muốn diễn vỡ kịch nào cho cô xem đây, thật mong đợi.

" Chào mọi người, con đến muộn"

" Thật không ra thể thống gì, bắt mọi người đợi con" - cha cô gắt gỏng.

" Thôi đi ông à, con bé không phải cố ý. Hôm nay có con rể về, đừng để mất vui"

Chuyện gì đây nha, bà ta vậy mà nói giúp cô. Dự cảm không lành rồi đây.

" Thật không hiểu chuyện, nhìn chị con đi. Không biết đến khi nào mới không làm người ta lo lắng đây"

" Vâng"

Vào bàn ngồi ăn cơm, không khí trở nên ngột ngạt cô chỉ biết ăn rồi ăn. Mong sao bữa cơm này nhanh chóng qua đi. Chị cô luôn tỏ ra ân ân ái ái với hắn ngay trước mặt cô còn hắn cứ lạnh lùng nửa đáp ứng không khước từ. Càng làm cô tức giận chướng tai gai mắt thêm thôi.

Ăn xong cô lên phòng để dọn dẹp lại vài thứ linh tinh.

Đang lúi húi xếp lại mấy thứ đồ linh tinh trong tủ nhỏ đầu giường thì bất ngờ cô bị ôm từ phía sau. <code> Chuyện này cũng không phải lần đầu tiên nên cô cũng không bất ngờ cho lắm. </code>

Cô và hắn đã làm tình khắp nơi ỡ trong cái nhà này rồi chỉ có điều là toàn trong hoàn cảnh lén lút.

Người ta nói thật không sai, dư vị vụng trộm mới vui sướng, hã dạ làm sao. Vì điều này nên cả 2 luôn yêu thích nhau không rời được.

" a rể, đang làm gì vậy"

" Tôi muốn làm e"

" không được đâu nha. E là e vợ của a đấy"

" Thì sao?"

" Họ sẽ lên ngay bây giờ đó"

" Mặc kệ"

Trước biểu cảm nhu hòa thuần khiết của cô làm hắn càng trở nên khó kiểm soát. Cô gái nhỏ này luôn luôn hiểu ý hắn như vậy, luôn luôn làm hắn khó có thể nào buông tay được.

Hắn thật muốn điên cuồng làm chết cô, làm đến cô van xin tha cho thì mới thôi. Dường như với cô, sức chịu đựng của hắn là vô hạn. Ai bảo cô lại làm hắn sung sướng mê luyến như vậy.

Hắn ôm ngay lấy cô đè xuống giường, môi mỏng hôn sâu hòa quyện như không muốn tách rời. Tay hắn nhanh chóng mở khóa quần lôi côn thịt to lớn ra rồi kéo quần lót cô sang bên nhanh chóng đi vào. Mùi vị hoang ái gấp gáp đè nén lén lút như vậy thật thống khoái làm sao.

Côn thịt thô to đi vào thật sâu đến hoa tâm, liên tục ra vào tạo nên tiếng nhóp nhép mê hoặc khó tả. Hai thân thể nóng rực dính lấy nhau dây dưa triền miên không dứt. Cô cứ thế ôm lấy cổ hắn, đôi chân thon dài quấn lấy eo hắn như sợ hắn sẽ rời đi. Giây phút này dù là ai xuất hiện, họ cũng mặc kệ.

" ưm...ưmm... a rể... sướng quá... nhanh... mạnh nữa đi... thích lắm... ưmmm"

" Hư hỏng, lẵng lơ. E muốn cả nhà nghe thấy sao, muốn để họ biết e bị côn thịt của tôi đâm sướng thế nào sao. Tiểu yêu tinh"

" phải... phải... e là đồ hư hỏng... e luôn nhớ đến côn thịt a rể... e... e... rất sướng"

" coi tôi làm sao làm chết e. hừ"

Môi lưỡi 2 người tiếp tục quyện vào nhau thật sâu, thật nồng ấm. Tiếng rên rỉ bị đè nén của cô càng làm con người hắn trở nên điên cuồng hơn. Lực ra vào ngày một nhanh và dũng mãnh hơn. Như vũ bão, như cuồng phong thịnh nộ không hề thương tiếc đóa hoa nhỏ kia của cô.

Dây dưa triền miên cũng đã hơn 1 tiếng, hắn mới tạm thỏa mãn mà xuất hết tinh dịch nồng đậm vào sâu trong tử cung của cô. Sau đó sửa soạn lại tây trang, ngạo nghễ bước ra khỏi phòng như chẳng hề có chuyện gì xảy ra cả.

Vừa bước ra khỏi phòng đến cầu thang đã đụng mặc Tích Tư Điềm. Hắn ta nhìn ả một cái rồi lạnh lùng lướt qua. Dáng vẻ phong thái như chẳng hề có chuyện gì cả, thật đáng nể phục. Đáng lẽ ra hắn phải là 1 ảnh đế siêu cấp mới phải, thật khó hiểu lòng dạ con người hắn. Thâm sâu khó lường lại lạnh lùng, tàn nhẫn.

Ả ta bực dọc chạy theo chất vấn hắn ta, cô đã nghi ngờ có gì đó mờ ám bấy lâu nay nhưng chưa có bằng chứng nên không dám manh động. Nhưng bây giờ đã là giới hạn sức chịu đựng của ả, ả điên cuồng tức giận.

" a làm gì trên đây lâu như vậy hả?"

" Ngủ"

" Ngủ sao? a đừng hòng lừa e. A giang díu với con tiện nhân kia phải không. Cả e gái của vợ a cũng ăn, a không biết chừng mực hay sao"

" Nếu còn muốn làm bà Khương. Tốt nhất an phận đi"

Ả đứng hình nhìn hắn rời đi, ả thật không ngờ tới sẽ có ngày hôm nay. Ngày xưa khi cưới ả hắn cũng đã từng yêu thương cưng chiều ả rất nhiều. Bây giờ ra nông nỗi này đều là do con hồ ly tinh kia, đúng là mẹ nào con nấy mà, đê tiện.

Ả ta nhanh chóng đi tới phòng cô đẩy cửa xong vào, thấy cô váy áo chỉnh tề làm ả á khẩu giây lát. Nhưng đang trong cơn tức giận khiến ả mất khống chế không thể bình tâm.

" Đồ tiện nhân không biết xấu hổ. Cô quyến rũ Duệ vào đây làm gì?"

" Chị à, con mắt nào của chị thấy tôi quyến rủ a rể mà không phải là a ấy tự vào đây"

" Duệ là ai lại để ý đến hạn thấp hèn như cô, đúng là đồ đê tiện không khác gì mẹ cô cả"

" Chị à, ai mới là đồ thấp hèn đến lạy lục van xin mẹ tôi cho nhận tổ quy tông để không bị xem là con hoang. Chị nên cảm ơn bà ấy mới phải"

" Mày... mày dám nói vậy với tao hả? con tiện nhân này"

" Tại sao tôi không dám, mười mấy năm qua tôi nhịn nhục ỡ cái nhà này là để chờ đến bây giờ. Từ từ tôi sẽ lấy lại tất cả những gì thuộc về tôi và mẹ tôi"

" Mày với con mẹ mày là đám ngu xuẩn có tư cách gì ỡ lại Tích gia. Mẹ mày chết là do bà ta tự chuốc lấy"

Chát.. chát...

Hai cái tát rơi trên mặt ả ta không chút nương tình làm 2 má ả sưng đỏ lên một mảng đáng thương.

" Mày... Mày dám đánh tao... Tao sẽ cho mày chết"

" Tôi nói cho chị biết nơi đây không phải của Tích gia và chị không có quyền gì cả. Tôi sẽ đòi lại gấp vạn lần những gì mẹ tôi phải gánh chịu"

Ả ta định giơ tay đánh trả thì ngoài phòng có tiếng làm ả phải khựng lại. Ra vẻ thuần khiết đáng thương khóc thút thít.

" có chuyện gì xảy ra?" Giọng của Tích Kỳ cha của cô.

" huhu... cha à... là con không tốt làm e gáu nổi giận"

Bộ mặt này của ả cô đã nhìn ra từ lâu, duy chỉ có cha cô là bị 2 mẹ con ả lừa gạt. Không biết cha cô thật sự ngốc hay mê muội mà ra. Đóng kịch như vậy cũng tin cho được.

" Mỹ Mỹ đó là chị gái cô, cô không được dạy dỗ sao?"

" Mỹ Mỹ con thật không ra thể thống gì, nếu con còn như vậy thì đừng về nhà này nữa. Tích gia không có đứa con gái hỗn xược như con"

Đúng là phu xướng phụ tùy mà làm người ta muốn buồn nôn. Nếu được lựa chọn cô sẽ chọn không mang họ Tích.

" Mẹ tôi không hề sinh cho tôi chị gái vả lại đây không phải nhà của Tích gia. Không bất kì ai có thể cấm tôi về."

" Mày... Mày muốn làm cha mày tức chết mới cam lòng sao?"

" Người muốn tức chết là tôi đây, ông còn nhớ lúc họ cầu xin vào nhà này đã hứa những gì. Lúc mẹ tôi mất ông đã hứa những gì không. Hôm nay ông gọi tôi về đây để nghe họ sỉ nhục mẹ tôi sao. Tôi không được mẹ dạy dỗ là nhờ ơn ai ban cho. Ông không cảm thấy xấu hổ với bà ấy à, trách bà ấy đã yêu một người lòng lan dạ sói như ông"

Từng câu từng chữ cô thốt ra đanh thép không để cho người đối diện phản bác lại. Cô đã không còn là Tích Tiểu Mỹ ngày xưa, để bọn họ bắt nạt.

" Điềm Điềm, sao con lại nhắt tới bà ấy"

" Con... con không có"

" Điềm Điềm, ta không nghe thấy nhưng nếu ta nghe được. Con và bà nói về bà ấy nữa thì... đừng trách ta. Mỹ Mỹ xuống nhà đi"

Xem ra ông ta còn chút lương tâm, đối với bà còn chút tình nghĩa nhưng là do ông ấy quá ngu muội. Để bọn họ tác oai tác quái ngần ấy năm, ông niệm tình xưa còn cô thì không.

Cô lẳng lặng đi phía sau họ, bây giờ chưa phải lúc làm ầm ĩ. Phải nắm chắt phần thắng cô mới ra tay được.

Cuộc cãi vả ầm ĩ đã được hắn chứng kiến không sót 1 chữ. Đôi mắt hắn âm lãnh thờ ơ, rời bước đi xuống trước. Xem như chưa biết gì ung dung ngồi ỡ sô pha đợi cả nhà cô đi xuống.

Xuống dưới nhà, một bầu không khí bao quanh đến khó chịu. Cô ngồi nhìn từng người đến phát ngáy nhưng biết làm sao hơn, bây giờ chưa phải lúc trở mặt.

Bà ta lên tiếng phá tan bầu không khí ngột ngạt khó chị này. Cô biết ngay bà ta sẽ chẳng có ý tốt lành gì khi gọi cô về mà.

" Mỹ Mỹ à, con cũng đã 23 tuổi rồi đâu còn nhỏ gì nữa. Nhưng sao dì không thấy con dắt bạn trai về".

" Dì à, con muốn phát triển sự nghiệp trước"

" ôi trời, vẽ vời. Con thì tài năng đến đâu mà sự nghiệp. Tìm một tấm chồng tốt nương tựa như chị con vẫn thực tế hơn nhưng dựa vào con muốn tìm một người có điều kiện tốt như Duệ thật sự rất khó"

" Dì à, chuyện của con con tự hiểu. Chưa biết sau này ai tốt số hơn ai. Dì vẫn nên lo cho chị ấy thì hơn"

" Con... thật là ta có ý tốt nhưng con lại xem như cỏ rác. Ta không muốn mang danh mẹ kế tàn ác như người xưa hay nói, ta thật lòng muốn tốt cho con"

" Dì muốn gì xin nói thẳng, chớ có vòng vo"

" Thì là thế này. Con cũng đã lơn rồi, dì cũng đã sắp xếp vài mối tốt cho con. Con đi gặp họ thử, không hợp thì thôi. Cũng không mất mát gì cả."

" Được "

Cả nhà đều kinh ngạc trước sự chấp thuận quá dễ dàng của cô. Họ cứ nghỉ cô sẽ gây gắt, nóng nảy phản bát cự tuyệt. Nhưng hành động như vậy là sao, mà thôi chỉ cần cô ngoan ngoãn nghe lời là được. Bà ta cũng không muốn đôi co thêm nữa với diễn mấy cảnh tình thâm mệt người kia.

Cô hớp nhẹ tách trà nóng vả mặt điềm tỉnh sau đó nhẹ nhàng đặt xuống bàn. Cô nở một nụ cười nhàn nhạt rồi đứng dậy xin phép rời đi. Nơi chán ghét giả tạo này, cô không muốn lưu lại thêm giây phút nào nữa hết.

" Nếu không còn chuyện gì, con về trước đây"

" Được" Tích Kỳ nhàn nhạt gật đầu.

" Tụi con cũng về trước nha" ả ta cũng nhanh chóng đứng lên kéo hắn đi.

Ra đến nơi ả ta ưỡng ẹo làm bộ dáng thân thiết với cô, ả cũng không quên khoác chặt tay hắn tỏ vẻ ân ân ái ái.

" e gái, trời tối rồi hay để chị cho quá gian 1 đoạn nha"

" không dám phiền a rể, e bắt taxi được rồi"

" Không phiền" hắn liền trả lời.

Cô nở nụ cười tươi tắn bước lên xe ngồi ghế sau còn ả bực tức khó chịu tính lên mặt với cô nhưng lại bất thành.

Suốt quảng đường không ai nói với ai một lời cho đến khi tới khu chung cư nơi cô ỡ.

Cô xuống xe đứng bên vệ đường nhìn bóng xe rời đi rồi xa khuất dần. Lòng cô dân lên 1 cỗ khó chịu đến tức ngực. Lắc đầu xua tan mọi ý nghỉ cô vội bước lên trên nhà. Hôm nay thật là một ngày dài với cô.

======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======  Các cuốn Truyện Ngôn Tình  về kinh tế, lịch sử, văn hóa cho ta kiến thức về kinh doanh và thực tế xã hội, về sự phát triển qua từng thời kỳ nhân loại.Các cuốn tiểu thuyết dày cộp không hề vô bổ, chúng cho ta biết được cuộc đời, các sự kiện hay biến cố của một nhân vật, đây có thể là một bài học quý giá cho chúng ta trong thực tế cuộc sống. Đọc truyện cùng HaHa Truyện