Thư Ký Em lại Không Ngoan
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Ý vị trong truyện ngôn tình Thư Ký Em lại Không Ngoan mang tới thông điệp Mập thì đẹp. Ốm thì dễ thương. Lòi xương thì dễ mến
Chương 17: chúng ta không có đề tài chung
Đột nhiên, chuông cửa vang lên!
Ba người nhìn về phía cửa, sao lại nhanh như vậy?
"Cậu cũng thấy đấy, không ra được, chúng tớ trốn giỏi lắm!" Chu Man Man lôi kéo chồng, trốn vào phòng của Lạc Điềm Hân.
Lạc Điềm Hân quả thật bất đắc dĩ muốn chết.
Mở cửa, thấy Trình Hạo Hiên, phát hiện dáng vẻ anh có chút suy sụp tinh thần, mới một buổi tối, không phải sao?
"Anh tìm tôi có chuyện gì?" Lạc Điềm Hân rót cho anh một ly trà nói.
Sau khi Trình Hạo Hiên ngồi xuống ghế sofa, vẫn nhìn Lạc Điềm Hân, anh không nhìn thấu người phụ nữ này, rốt cuộc là cô muốn hành hạ anh thế nào mới bằng lòng?
Lạc Điềm Hân bị Trình Hạo Hiên nhìn thì không được tự nhiên, hơn nữa còn bận tâm đến Giang Hách và Chu Man Man, cô không dám nói gì, hơn nữa cũng hi vọng Trình Hạo Hiên không nói lung tung.
Trình Hạo Hiên cúi đầu thấy tờ báo, sở dĩ anh muốn thấy cô vì đã xem báo, bọn họ nên giải thích chuyện xảy ra gần đây một chút, nhưng khi anh vừa đến nơi này, thấy tờ báo, không khỏi nổi giận, anh không làm bất kỳ chuyện thật có lỗi với cô, ngược lại là cô, lại đi theo đàn ông khác.
"Em và Giang Hách có quan hệ như thế nào?" Giọng Trình Hạo Hiên mang theo chất vấn nói.
Lạc Điềm Hân cau mày, quan hệ thế nào? Cô rất muốn hỏi anh, hiện tại có quan hệ như thế nào với Tưởng Anna?
"Không trả lời sao?" Trình Hạo Hiên nhìn dáng vẻ không lên tiếng của cô, lửa giận trong lòng càng bùng cháy.
"Chuyện đó không liên quan tới anh, chúng ta đã chia tay rồi, anh không có quyền biết chuyện của tôi." Lạc Điềm Hân không hi vọng anh dùng giọng điệu này nói với cô, hiện tại cô không phải là cấp dưới của anh, làm gì đều dùng giọng điệu cô làm sai để nói chuyện?
Từ đầu tới cuối, cô không sai !
Trình Hạo Hiên kéo tay Lạc Điềm Hân, kéo cô vào trong lòng, lực đạo tay rất lớn, làm Lạc Điềm Hân sắp khóc.
"Đáng chết! Đừng nói với anh chuyện chia tay, anh không có cho phép!"
Lạc Điềm Hân vừa rơi nước mắt vừa nói: "Ngày ấy, anh rõ ràng đã nói, về sau không muốn gặp lại tôi, chẳng lẽ không là chia tay? Hơn nữa, cho tới bây giờ, anh chưa thừa nhận anh thật lòng yêu tôi, còn nói những lời kia, đó không phải là đang nói... tôi tự cho là đúng?"
Trình Hạo Hiên không ngờ, biểu hiện mơ hồ, không rõ của mình, hiện tại cô hiểu thành chia tay, "Dĩ nhiên không phải, anh nói không muốn gặp em, là vì em tát anh một cái trước mặt mọi người, anh mới thẹn quá hóa giận."
Bởi vì mặt mũi? Mặt mũi của anh quan trọng hơn tình cảm của hai người? Nhưng đây không phải trọng điểm!
"Lúc tôi chưa đánh anh, lời của anh cũng rất mơ hồ!" Lạc Điềm Hân quả thật uất ức muốn chết, anh bắt nạt cô như vậy.
Trình Hạo Hiên không thể không thừa nhận, mình mơ hồ, nhưng không phải vì anh không nói rõ sao? Mặc dù anh là đàn ông, nhưng có những lời không dám nói, đặc biệt là lúc cô chưa thích anh.
Cho tới nay đều là anh chủ động, cô phối hợp, anh cũng không biết suy nghĩ chân thật của cô, cũng không biết cô có tình cảm sâu như vậy?
"Hân Hân, anh thừa nhận là anh mơ hồ, nhưng không có nghĩa là anh không thật lòng với em." Trình Hạo Hiên không còn tức giận như vậy, đặc biệt là sau khi thấy nước mắt cô.
Lạc Điềm Hân không tin, nếu thật lòng, tại sao xảy ra chuyện như vậy với Tưởng Anna?
Trình Hạo Hiên chú ý tới vẻ mặt do dự của Lạc Điềm Hân, "Em không tin?"
"Rất khó để cho tôi tin tưởng!" Lạc Điềm Hân cũng trực tiếp nói.
"Tại sao em không tin?" Anh không rõ, làm sao cô không chịu tin tưởng?
Lạc Điềm Hân trừng anh vài lần, " Anh giải thích thế nào về chuyện anh và Tưởng Anna? Tôi đã thấy một màn kia, anh muốn giải thích thế nào?"
Trình Hạo Hiên cảm thấy chuyện này có chút khó giải quyết, cô đang hiểu lầm chuyện này, "Thật sự là anh chưa cùng cô ta xảy ra bất kỳ quan hệ không đúng đắn nào!"
"Đừng nói với tôi là anh chỉ ngồi yên một chỗ, là Tưởng Anna tự cởi quần áo, nói thế nào thì cô ta cũng là phụ nữ, làm sao có thể sẽ làm ra chuyện như vậy ở phòng làm việc của người ta? Chẳng lẽ anh không bị kích động? Chẳng lẽ anh chưa động tay với với cô ta?"
Lạc Điềm Hân không tin anh tự chủ như vậy, đối mặt với một người phụ nữ chủ động cởi quần áo, anh không bị kích động?
"Hân Hân, anh thật sự không có! Là cô ta muốn hấp dẫn anh, anh đã đẩy cô ta rồi, chỉ là cô ta không buông tay, đó là lúc bị em thấy một màn kia. Mặc dù anh đã từng có quan hệ với Tưởng Anna, nhưng đã chia tay nhiều năm rồi! Anh cũng không có suy nghĩ muốn cùng cô ta ở chung một chỗ!" Trình Hạo Hiên khẩn trương giải thích, sợ mình sẽ nói bậy!
Ánh mắt Lạc Điềm Hân vẫn còn có sự hoài nghi mà nhìn anh, "Không thể nào!"
"Lạc Điềm Hân, rốt cuộc là em muốn anh làm thế nào, em mới tin tưởng anh? Thề sao?" Trình Hạo Hiên nổi cáu, rốt cuộc là phải giải thích thế nào, lúc ấy vừa không có camera giám sát, muốn anh giải thích thế nào mới rõ ràng!
Cô không hiểu, người phụ nữ ưu tú như Tưởng Anna, đứng ở trước mặt anh, anh không động tay?
"Rõ ràng có một người phụ nữ ưu tú như vậy ôm ấp yêu thương, tại sao anh lại đẩy ra? Lúc đó, tôi không ở đó, không phải sao?" Mặc dù rất buồn nôn, nhưng mà anh có thể thần không biết quỷ không hay lên giường với Tưởng Anna.
Trình Hạo Hiên quả thật vừa muốn bóp nát cô, anh là loại đàn ông hư hỏng như vậysao? Rõ ràng đã có bạn gái, còn tùy tiện lên giường với phụ nữ khác? Anh không phải là ngựa đực!
"Lạc Điềm Hân, em lại phát ngốc cái gì? Anh sẽ làm như vậy, bởi vì anh quan tâm em, anh không muốn vượt quá giới hạn trên thân thể lẫn tinh thần, cho dù em căn bản không biết, anh cũng không làm như vậy."
Sau khi cô nghe anh giải thích xong, sắc mặt hơi hòa hoãn, có phần đỏ ửng, "Đây chẳng qua là lời từ một phía của anh, có lẽ anh đã vượt quá giới hạn, tôi chỉ không biết!"
Anh nhịn không được mà nhìn chằm chằm Lạc Điềm Hân, "Shit, rốt cuộc là em muốn anh nói thế nào mới tin tưởng?"
Lạc Điềm Hân trừng anh, dám mắng cô, vậy thì đừng nghĩ cô sẽ tin.
"Không biết! Tôi không muốn trả lời! Nói xong, anh có thể đi được rồi!" Lạc Điềm Hân đứng lên, hạ lệnh đuổi khách.
Trình Hạo Hiên sống chết không đi, "Không được! Anh còn chưa hỏi em!"
Lần đầu tiên phát hiện, Trình Hạo Hiên Hiên có thể vô lại, Lạc Điềm Hân không định trả lời vấn đề của anh, cô chịu đủ người đàn ông này, cút ngay!
"Cuối cùng, em và Giang Hách xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ em không biết Giang Hách đã có vợ sao? Em phá hư gia đình người ta như vậy, em an lòng sao?" Lúc đầu, anh không tin bọn họ ở cùng nhau, nhưng sau khi nhìn tờ báo, cảm thấy dù là giả, cũng sẽ dậy gió sóng.
Lạc Điềm Hân tức giận nhìn Trình Hạo Hiên, cô trong lòng anh, là người phụ nữ sẽ phá hư hạnh phúc người ta sao?
"Trình Hạo Hiên, chúng ta không có đề tài chung, tôi không muốn nói chuyện với anh, anh đi đi!"
"Anh chỉ muốn em chia tay Giang Hách, hai người sẽ không có kết quả tốt!"
Cô cười lạnh: "Vậy cùng anh sẽ có kết quả tốt sao? Kết quả là, không phải cần trải qua chuyện đối phương bắt cá hai tay sao?"
Trình Hạo Hiên đứng lên, nắm lấy bả vai của cô, "Anh không có bắt cá hai tay, từ đầu tới cuối cũng không có, ngược lại là em! Em cùng người đàn ông khác ở cùng một chỗ! Anh không có thừa nhận chia tay!"
Cô kinh ngạc! Sao lại thành lỗi của cô? Chẳng lẽ anh không có một chút lỗi nào sao?
"Trình Hạo Hiên, anh nói như vậy là để ý? Anh nói tôi bắt cá hai tay trước? Anh uống lộn thuốc à?"
"Dù sao anh mặc kệ! Em lập tức chia tay Giang Hách, nếu như hai người không xa nhau, anh cũng không chắc, anh sẽ làm ra chuyện gì với Giang Hách!" Trình Hạo Hiên uy hiếp nói.
Lạc Điềm Hân cắn chặt môi dưới, "Trình Hạo Hiên!"
Đột nhiên, từ trong phòng của Lạc Điềm Hân truyền ra tiếng vang một chút, làm hai người đều nhìn về đó!
Chu Man Man cùng Giang Hách ngăn cách bằng cánh cửa, nhìn hai người tranh cãi, hơn nữa càng ngày càng kịch liệt!
"Anh nói, bọn họ có đánh nhau hay không?" Chu Man Man có chút khẩn trương nói.
Giang Hách nhìn tình hình bên ngoài, "Trình Hạo Hiên chắc sẽ không , nhưng mà anh lại cảm thấy Hân Hân bị anh ta chọc giận, nhất định sẽ đánh."
Phía ngoài, tranh cãi đang tiến vào giai đoạn gay cấn.
"Dù sao thì anh mặc kệ! Em lập tức chia tay Giang Hách, nếu như hai người không xa nhau, anh cũng không chắc, anh sẽ làm ra chuyện gì với Giang Hách!" Nghe được lời uy hiếp của Trình Hạo Hiên với Lạc Điềm Hân, chân Giang Hách không khỏi đứng không vững, không phải sợ Trình Hạo Hiên, mà bây giờ anh lại lại biến thành đề tài để hai người tranh cãi.
Cũng bởi vì anh bỗng nhúc nhích, đụng phải hộc tủ bên cạnh, vang lên một tiếng "Đông".
Mặt Chu Man Man trách cứ nhìn Giang Hách, nhanh chóng đóng cửa lại, không dám phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Ở bên ngoài, hai người vẫn nhìn cánh cửa kia.
Trình Hạo Hiên bắt đầu giận dữ, "Giang Hách không đi? Anh ta đang ở phòng em?"
Lạc Điềm Hân vừa mới nhớ tới, trong phòng cô còn có hai người, mình cùng anh tranh cãi, bọn họ cũng nghe.
"Không có ai!" Cô ngăn ở trước mặt anh nói.
Trình Hạo Hiên không tin, nếu không có ai, cô ấy khẩn trương làm gì? Hơn nữa, còn không để anh nhìn!
Anh không hỏi ý kiến của cô, trực tiếp đẩy cô ra, đi mở cửa! Nhưng mà cửa như bị khóa lại, mở không ra.
"Gọi anh ta mở cửa!" Bên trong rõ ràng có người, còn dám lừa anh?
Lạc Điềm Hân chỉ nhìn anh, không mở miệng.
"Mở cửa! Giang Hách! Anh lăn ra đây cho tôi!" Trình Hạo Hiên dùng lực đập cửa, hơn nữa còn hô to.
Thật lâu, bên trong mới truyền ra động tĩnh, Giang Hách chậm rãi mở cửa, cười hì hì nói: "Chào anh! Tổng giám đốc Trình!"
Đáng chết! Anh ta ở bên trong thật! Trình Hạo Hiên tức giậm, lập tức nắm anh ta lên.
Quan hệ của hai người giống như anh tưởng tượng! Cô đói khát như vậy, vừa mới rời khỏi anh, lại không kịp chờ đợi, tìm người khác! Còn lập tức mang về nhà!
Trình Hạo Hiên tức giận nhìn Lạc Điềm Hân, hi vọng cô có thể giải thích rõ ràng cho anh, nhưng cô không nói gì.
Anh tức giận nắm tay thành quyền, đánh cho Giang Hách mắt nổ đom đóm.
Đột nhiên, một người khác lao ra từ trong phòng, ôm lấy Giang Hách, "Chồng, chồng à, anhkhông sao chứ?"
Lạc Điềm Hân cũng tới, "Sao anh xúc động như vậy? Anh đánh người làm gì!"