Truyện tiểu thuyết Cục Cưng Của Tổng Tài

Truyện tiểu thuyết Cục Cưng Của Tổng Tài

Mô Tả:

Truyện tiểu thuyết Cục Cưng Của Tổng Tài _ Thể loại : Ngôn Tình , Sắc , Hài Hước , Sủng _ Mô tả : Trong văn phòng, Sở Y Lam đang ngồi sơn móng tay với màu vỏ sò mà cô yêu thích nhất, khuôn mặt nhỏ cười rộ lên có má lúm đồng tiền nhợt nhạt, một mái tóc không dài xoắn lại, còn có chiếc mái nghiêng rất dài, đôi môi phấn nộn màu hoa anh đào nhẹ nhàng nhấp lại, thật cẩn thận nhìn chằm chằm tay mình.

Chương 5: Dù cả hai

Nhiệt độ ban đêm trong thành phố C lạnh cực kỳ, một mình cô ngồi trên ghế dài, sửng sốt thật lâu.

Từ trong tiệc rượu bước ra, cô cầm túi xách cùng di động trên xe Tiêu Hạ, cái gì cũng không nói mà cứ khóc lóc, đi cũng khóc, khóc đến mệt mỏi, lớp trang điểm cũng bị khóc đến lem luốc. Cũng không biết hiện tại đã đi đến đâu, cô ngồi trên ghế dài, an vị xuống, lau nước mắt giàn giụa, lại nất lên tiếng khóc thê thê thảm thảm.

Gió thổi qua, quần áo cô vốn dĩ rất hở hang lại còn rất mỏng, tức khắc cô đã ôm vòng lấy cánh tay, hơi hơi run rẩy, chóp mũi cũng đỏ bừng, đặc biệt đáng thương. Tiêu Hạ quá phận như thế cô phải trả thù hắn như thế nào đây? Báo cảnh sát? Cách này vẫn có thể xem như là một biện pháp tốt. Lấy di động ra chuẩn bị quay số điện thoại thì cô bỗng dừng một chút, nếu báo cảnh sát thì mặt mũi của cô không có tổn hại gì sao?

Nhưng mà một bút nợ này cô phải tính với Tiêu Hạ như thế nào? Luận về thế lực, cô khẳng định không thể so với Tiêu Hạ.

Cách đó không xa có một chiếc xe màu đen chạy băng băng, cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, Tiêu Hạ nhìn bóng dáng nhỏ gầy lạnh run mà khóc tê tâm liệt phế của cô thì mày rậm nhăn sâu, trong đầu chỉ muốn đến đó ôm cô vào trong ngực. Hắn cũng biết mình quá phận, nhưng mà căn bản hắn không thể khống chế cổ dục vọng kia trong cơ thể.

Hắn có một quá khứ không tốt đẹp, lúc hắn còn ở cái tuổi mười bảy phong hoa chính mậu*, thanh xuân bồng bột. Năm đó hắn đang muốn tham gia thi đại học, mùa hè ở nhờ nhà của dì, vào đêm hôm đó dì lại hạ dược hắn, bắt hắn vào trong phòng ả thiếu chút nữa đã cưỡng gian hắn! Hắn còn nhớ rõ đêm đó dì kề bên tai hắn nói ra những câu dâm ngữ, phóng đãng bất kham. Cuối cùng thúc thúc cũng đã tan tầm mà quay lại, dì mới cực kỳ không cam lòng mà buông tha cho hắn, không thể tiếp tục thực hiện.

*Phong hoa chính mậu: tuổi thanh xuân mạnh mẽ, tràn trề sức sống, tương lai đầy hứa hẹn _Sưu tầm_

Bóng ma tâm lý dày đặc làm hắn vẫn không dám đụng vào nữ nhân, thậm chí còn chán ghét các cô, tránh còn không kịp.

Nhưng mà Sở Y Lam là một người đặc biệt. Cô dựa vào quan hệ để tiến công ty, dì của Sở Y Lam cùng mẹ của hắn là khuê mật, muốn đưa một người vào công ty cũng không khó, chỉ cần hắn cho phép là được rồi.

Vào công ty cô vẫn luôn làm đúng quy luật, cẩn trọng, làm việc nghiêm túc, năng lực công tác rất cao, chỉ cần nửa năm đã thể hiện ra năng lực xuất sắc, hắn rất là thưởng thức, vừa lúc vị trí chủ quản còn trống liền đề xuất nâng cô lên.

Số lần hắn cùng cô gặp mặt có thể đếm được trên đầu ngón tay. Mỗi một lần thấy cô, cô đều ăn mặc tinh xảo, trang dung tú lệ, cười rộ lên trong rất ngọt ngào, như là một viên đường ấm ở trong lòng, như là một giọt nước dừng ở giữa mặt hồ tĩnh lặng, đẩy ra tầng tầng gợn sóng. Hắn chú ý cô, mà sự chú ý đó dần dần nhiều lên. Hắn cũng không chán ghét cô mà thậm chí còn có hơi hơi thích, hắn cho rằng, bóng ma trước kia sắp đi qua rồi.

Nhưng ai ngờ cô lại dám nói những loại lời nói kia trong diễn đàn trên WeChat, một mặt đen tối đã dần lộ ra, nếu cô muốn bị người ta đối xử như vậy thì hắn sẽ thành toàn cho cô! Nếu trong xương cốt của cô đã dâm đãng thì làm sao hắn lại không thỏa mãn cô cho được? Nhưng lúc xem phản ứng của cô đêm nay thì tựa hồ hắn đã sai rồi.

Sắc trời càng khuya, bóng đêm càng sâu.

Tiêu Hạ xuống xe, bước chân đi rất nhẹ nhưng lại rất ổn định.

Sở Y Lam hoàn toàn không chú ý đến Tiêu Hạ tới gần, cầm di động đang muốn thuê khách sạn ở gần đây thì đột ngột bị một bàn tay đoạt điện thoại đi.

“Anh!” Cô vừa giận vừa tức, mà lúc cô nhìn thấy rõ người tới thì lửa nóng trong lòng tức khắc ứa ra, không chút khách khí nâng chân lên hung hăng dẫm lên giày da của hắn.

Tiêu Hạ bị đau, trừ bỏ đôi mày rậm đều khóa chặt lại bên nhau thì sắc mặt vẫn chưa dao động, vẫn trầm tĩnh như cũ, tròng mắt đen ngòm vẫn nhạy bén, “Tiếp tục! Dẫm tiếp đi!”

Giày cao gót 5cm khi dẫm xuống thì không còn cảm thấy đau nữa mà là rất rất đau!

Trong lòng cô ủy khuất vô cùng, nâng chân lên dẫm hai ba cái một lượt làm giày da cứng rắn của hắn bị hãm sâu, lớp da cũng nhăn lại, mà cô còn chưa hết giận, giương tay nhỏ lên, dùng hết sức “Bang” đánh mạnh một cái.

Tiêu Hạ không tránh, khuôn mặt tuấn tú bị đánh hiện lên dấu tay rõ ràng, cô cũng bị đau đến thiếu chút nữa đã khóc ra, từ lúc sinh ra đến giờ lần đầu tiên đánh người ta mà cảm thấy đau, thế nhưng lại vô cùng thống khoái.

“Đánh xong rồi sao? Đánh xong thì mau trở về cùng tôi!”

Tác giả có điều muốn nói: Tăng ca xong liền về nhà, không còn nhiều thời gian lắm, chương hôm nay nhóm bằng hữu hãy chắp vá mà xem đi~

Trở về cùng hắn? A, suy nghĩ của hắn cũng thật tốt đẹp!

Làm ra sự việc ác liệt như thế cư nhiên còn không nói một câu xin lỗi, tra nam, biến thái.

Ủy khuất cùng phẫn hận mãnh liệt đã anh dũng nổi lên toàn bộ, cô gắt gao nhìn hắn, "Dựa vào cái gì muốn tôi trở về cùng anh? Anh là ai a, anh cảm thấy mình là tổng giám đốc thì có thể ra lệnh cho tôi sao?"

Đây là lần đầu tiên Tiêu Hạ có nhiều kiên nhẫn đến như vậy, giọng nói không lạnh chút nào mà trả lời cô, "Cùng tôi trở về trước đã, bên ngoài rất lạnh. Có chuyện gì thì trở về lại nói."

"Tôi không quay về, anh cũng đừng ép tôi trở về!"

Hắn thở dài một hơi, cầm điện thoại để vào túi áo tây trang, không có hành động vô nghĩa nào nữa, bàn tay to chụp tới ôm cô lên, tùy nàng đấm, đánh, véo, ninh cũng không buông tay mà vững vàng đi về phía chiếc xe bên kia.

Lên xe, Tiêu Hạ trầm mặc rất lâu, mặc kệ cô mắng chửi, cuối cùng cô cũng mắng đến mệt mỏi, cả người mềm oặt mới khởi động xe chạy đi.

Cô không biết mình đã trở lại khách sạn như thế nào, đầu óc trống rỗng. Cô muốn hỏng mất, cái gì đều không muốn làm, cái gì cũng không muốn nói.

Hắn xả nước tắm, nhìn cô nằm trên sô pha cuộn tròn thành một đoàn, không có bất cứ một biểu tình nào, không khóc không nháo, ánh mắt ảm đạm. Hắn đi qua giúp cô cởi giày cao gót, ôm cô đi vào phòng tắm, mặc kệ cô có nghe hay không nghe cũng mềm mại nói, "Tôi đã xả nước tắm sẵn rồi, em muốn tự tẩy rửa hay muốn tôi giúp em?"

"Tôi tự làm!" Không có cảm tình, giọng nói cũng lãnh lãnh đạm đạm.

Cô rửa sạch mất gần một giờ, khi ra tới thì đã bọc áo tắm dài, tóc cũng ướt sũng, ngượng ngùng mà lên giường nằm. Tiêu Hạ cởi tây trang phía ngoài ra, tháo cà vạt, đi vào buồng vệ sinh lấy máy sấy, cắm điện, ngồi cạnh mép giường giúp cô sấy tóc.

"Tôi biết em đang khóc, chuyện đêm nay là do tôi sai..." Cách âm ở buồng vệ sinh không tốt, hắn có thể nghe thấy tiếng cô khóc nức nở ở bên trong, "Em có thể đánh tôi mắng tôi nhưng không thể tự hành hạ chính mình!"

Sở Y Lam không để ý đến hắn.

"Tôi sẽ phụ trách với em, em muốn cái gì tôi cũng sẽ bồi thường, điều kiện gì tôi đều sẽ đáp ứng em."

Thân hình nhỏ gầy của cô giật giật, hơi nước ở hốc mắt bồi hồi không ngừng, "Tiêu Hạ, vì sao anh lại đối xử với tôi như vậy?"

Hắn từ từ kể ra nguyên nhân, bao gồm chuyện lúc mười bảy tuổi cùng với tâm lý âm u không bình thường của hắn. Cô nghe xong cũng khó có thể lý giải, hắn đã từng chịu qua thương tổn thì lại có thể làm những chuyện đó trên người cô sao? Tiêu Hạ cũng quá ti tiện vô sỉ.

Từ từ ngồi dậy, nước mắt của cô đã thu lại, không buồn không vui, "Vừa rồi không phải anh nói tôi đưa ra bất cứ điều kiện gì cũng sẽ đáp ứng sao?"

"Đúng vậy."

"Tôi muốn một nửa tài sản của anh, anh cho không?"

Cô nhìn hắn, nếu hiện tại báo cảnh sát thì cũng chả làm được cái mẹ gì, cùng lắm thì Tiêu Hạ ngồi tù. Huống hồ lấy nhân mạch của Tiêu Hạ thì phỏng chừng chuyện này cũng sẽ bị áp xuống, không giải quyết được gì. Nếu hắn làm quá phận như vậy thì tại sao cô không yêu cầu quá phận nhiều hơn một chút chứ?

Ánh đèn trong phòng sáng tỏ, cô lơ đãng liếc đến tay cùng cổ hắn, tất cả đều là vết cào, không cần nghĩ cũng biết đó là do cô cào. Móng tay cô để dài từ trước đến nay, chỉnh sửa lại một chút thì đôi tay sẽ rất đẹp, mà cũng do nguyên nhân như thế mà dấu vết trên cổ hắn rất sâu, có vết bị cắt sâu vào da thịt, sau khi kết vảy cũng có vết máu hồng hồng.

Máy sấy trong tay Tiêu Hạ cũng không ngừng lại, "Nếu muốn một nửa tài sản của tôi thì trước hết em phải kết hôn với tôi mới có tư cách này."

"Vậy à? Vậy anh trực tiếp cho tôi tám trăm vạn* là được!"

*tám trăm vạn: 1 vạn nhân dân tệ bằng 33.380.000 VNĐ → 800 vạn bằng 26,704,000,000 VND. Là 26 tỉ 704 triệu đó má ưi!!!!

Tiêu Hạ bật cười, cười tính tình thiên chân lại đáng yêu của cô.

“Được a.” Con ngươi màu đá hắc diệu* của hắn lóe lên một tia tinh quang, trở nên quỷ quyệt dị thường, đôi mắt nheo lại khiến khóe mắt bị kéo dài, “Tám trăm vạn là sính lễ tôi cầu hôn em. Tôi đã nói rồi, tôi sẽ phụ trách về chuyện bản thân đã gây ra.”

Sở Y Lam tát một cái "Bang" quát qua mặt hắn làm khuôn mặt anh tuấn hiện lên dấu tay rõ ràng, thật sự cô đã bị tức tới điên rồi. Làm một người lăn lộn hàng năm ở thương trường, bất kì chuyện gì hắn đều có thể hố người đi vào. Trong lòng cô vừa gấp vừa tức, rõ ràng người có hại là cô, giờ phút này cô thật sự muốn đưa hắn vào ngục giam.

“Em là người thứ nhất có thể đánh tôi, nhưng mà cũng đáng giá.” Thấy tóc của cô đã gần khô hắn mới gác máy sấy xuống. Đốt một điếu thuốc, môi mỏng phun ra sương khói làm mờ cả khuôn mặt tuấn tú khiến hắn trong nhu hòa thêm vài phần, cộng thêm với áo sơ mi trắng làm hắn cực giống những nhân vật nam trong truyện tranh, “Sở Y Lam, nếu em gả cho tôi thì em sẽ không có bất cứ một bất lợi nào.”

"Bang", Tiêu Hạ lại ăn thêm một cái tát, “Tiêu Hạ, anh đừng tưởng bở như vậy nữa.”

Tiêu Hạ cũng không thèm để ý mà ngược lại bắt đầu mở nút thắt áo sơ mi của mình. Hắn có một đôi tay rất đẹp, những ngón tay thon dài lần lượt tháo ra từng nút thắt, nút thắt bị bung ra, màu da khỏe mạnh cùng đường cong cơ bụng rõ ràng hiện ra, “Xem ra en vẫn chưa yêu tôi, như vậy... Tôi sẽ làm đến khi em yêu tôi!”

Sở Y Lam sợ hãi lắc đầu, tại sao suy nghĩ của hắn lại không chút logic như vậy chứ. Thân hình lui về phía sau, đến khi lui đến mép giường mới phát hiện ra đã không còn đường lui nữa. Đang chuẩn bị bò dậy để chạy lại bị hắn túm một chân lại, kéo cô trở về, một khối thân hình cường tráng vĩ ngạn ép cô xuống, hô hấp của hắn gần trong gang tấc, hơi thở nóng hổi phà lên trên mặt khiến cô sợ tới mức trái tim nhỏ nhảy dựng cả lên.

“Tiêu Hạ! Anh mau đứng lên, nếu không tôi sẽ hận anh!”

Hắn từ từ tháo đai lưng áo tắm dài của cô, bàn tay có vài vết chai tới lui tuần tra trên cái bụng nhỏ mềm mại, "Không đâu, tôi sẽ khiến em yêu tôi!”

Đồ bệnh tâm thần!

Ánh mắt cô không biết nên đặt nơi nào, trong lòng rối loạn giống như một vùng thảo nguyên bị một vạn con ngựa chạy qua, kể cả đôi tay cũng bị bàn tay to của hắn đè lên đỉnh đầu. Thân thể xinh đẹp dưới áo tắm dài lộ ra không bỏ sót một chút gì, một đôi vú trắng nõn mượt mà, đặt vào trong lòng bàn tay sẽ có cảm giác như đang bóp một đoàn bông mềm mại, viên trân châu ở trung tâm kia cứng đến nhô lên, hắn hung hăng nhéo hai cái mới lướt một đường xuống dưới, tìm kiếm vườn hoa bí mật.

“Tiêu Hạ, anh là một tên biến thái, anh…”

Hắn hôn lên cái miệng nhỏ đang la loạn của cô, mặc kệ cô muốn nói cái gì cũng chặn lại không cho nói.

Kéo quần lót mỏng manh xuống, vuốt ve ở giữa cánh hoa, hiểu huyệt thế mà đã chảy ra một ít xuân thủy làm ướt cả trung gian, ngón tay hắn lau một chút, cưỡng chế tách hai chân cô ra, ngón trỏ cùng ngón giữa thăm dò vào huyệt khẩu hẹp hòi, tiểu huyệt ấm áp không thích ứng với dị vật xâm nhập tức khắc đã trở nên co chặt, cắn lấy ngón tay.

Hắn hơi dùng lực một chút ngón tay mới đi sâu vào được vài phần, tùy ý moi móc bên trong tiểu huyệt, ấn vào những nếp uốn nhô lên liên lục ma xát, dâm dịch liền cuồn cuộn chảy ra, ngón tay đang hoạt động ở bên trong cũng trở nên thuận lợi hơn, tốc độ ngón tay thọc vào rút ra cũng nhanh hơn. Cuối cùng cũng tìm được điểm gồ mẫn cảm kia, ngón tay hắn ấn mạnh xuống, thân thể của cô cũng run rẩy, động tác trêu đùa của hắn càng dùng sức thì thân thể của cô càng run mạnh. Bất đắc dĩ môi bị lấp kín cô mới chỉ có thể "ưm ưm" ra tiếng.

Xong rồi xong rồi, cô có chạy trời cũng không khỏi nắng a!!!