Đã thương là một đời

Đã thương là một đời

Mô Tả:

Truyện tiểu thuyết ngôn tình đã thương là một đời _ Tình yêu không nhất định phải oanh oanh liệt liệt, chân tình thường thường chậm rãi tích lũy ấp ủ lên men giữa từng giọt, từng giọt bình bình đạm đạm.

Chương 08: Ông nội

" Mặt khác, nếu cô không phản đối lời tôi nói, tôi đề nghị chúng ta giả vờ tìm hiểu một thời gian, sau đó nói rằng do tính cách không hợp mà chia tay, như vậy hai ông nội cô và bà nội tôi sẽ không có gì để nói ". Anh tin rằng cách này sẽ làm cho hai ông bà không còn gì để nói.

" Ý kiến cũ rích này của anh rất được. " Cô đồng ý gật đầu, lần đầu tiên thấy lời nói của anh dễ nghe.

Sắc mặt của anh xem ra cũng không tốt hơn là mấy. " Cô có thể tìm một ý kiến cũ rích khác "

" Có gì khác nhau sao ? " Cô nhướng mày, cười hai tiếng yếu ớt " Dù sao chúng ta cũng không ở với nhau cả đời, thói quen của tôi không cần anh quản.".

Nói xong, Khang Vi Băng đứng lên, bộ váy vừa người làm lộ ra đường cong quyến rũ của cô, nhìn cô giống như một người mẫu.

" Nếu mọi chuyện đã ổn, tôi đi trước đây. Nếu tiếp tục ngồi ở đây với anh, tôi thấy ngay cả hít thở cũng khó khăn».

Bỏ lại một lời cay nghiệt, cô nở nụ cười mê người với anh rồi cầm túi xách rời khỏi nhà hàng.

Thượng Thái Lăng nhìn chằm chằm cô điệu đà rời đi, đè nén mọi khát vọng trong lòng của mình xuống.

Cô gái này thật không biết nhường nhịn.

Nếu làm cho bà nội nhìn thấy bộ dạng kia của cô, anh không tin bà còn muốn anh kết hôn cùng cô.

Vài ngày sau, hai người bắt đầu hẹn hò theo như thỏa thuận.

======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======Truyện Ngôn Tình  là kho tàng lưu trữ những di sản, thành tựu vô giá được truyền từ thời kỳ này sang thời kỳ khác, từ thế hệ này qua thế hệ khác.Chúng ta có thể chủ động tiếp cận tiếp nhận thêm nhiều kiến thức hơn nữa thông qua việc đọc Truyện Ngôn Tình . Đọc truyện cùng HaHa Truyện

Nói đến việc hẹn hò, thực tế chính là anh đến nhà đón cô, sau đó mỗi người đi một nơi, đến thời gian giao hẹn thì anh lại chở cô về nhà. Hai người ở cùng một chỗ để lừa cho hai gia đình xem.

Anh lạc quan tin rằng, hai tháng sau có thể tuyên bố tính cách hai người không hợp mà chia tay, đến lúc đó bà nội cùng ông nội của cô dù tiếc nuối nhưng đó là sự thật.

Tối tứ bảy, như thường lệ anh đến nhà họ Khang đón Vi Băng. Trong một tháng này, bọn họ vẫn tương kính như tân, ở trước mặt người nhà thì sắm vai ngườii yêu, nhưng khi chỉ có hai người thì họ chỉ nói những câu khách sáo mà thôi.

Như vậy cũng tốt, coi như cô là một cô gái rõ ràng, đối với sinh hoạt cá nhận của hắn không một chút hứng thú, hơn nữa còn phối hợp với kế hoạch của anh làm cho phiền toái của anh giảm đi đáng kể.

" Tốt rồi, các cháu về muộn một chút cũng không sao, không cần lần nào cũng đưa công chúa nhà chúng ta về nhà đúng 10 giờ, có thể đi đến 12 giờ cũng không sao ". Khang Lập Đức vui vẻ tiễn cháu ra cửa, còn cổ vũ nhiệt tình.

" Ông nội». Vi Băng trừng mắt nhìn ông nội.

Gì cơ? Ông nội cô đang ước cô bị anh ta ăn sạch sớm một chút á?

" Ông không nói thêm gì nữa, cháu đừng có tức giận. " Khang Lập Đức cười giả lả, vừa lòng nhìn hai người ra cửa.

Hẳn là rất nhanh ông có thể uống rượu mừng của bọn họ rồi. Còn có thể cùng với Thượng Lâm Thải Hà ngồi ở trên bàn chủ hôn, thực hiện tâm nguyện lúc còn trẻ của hai người, mọi việc thật là tốt đẹp.

Bên ngoài ánh sáng long lanh, mùi hương hoa thoang thoảng, tuy hai người sóng vai đi đến bãi đỗ xe nhưng vẫn duy trì khoảng cách nhất định.

Khang Vi Băng không kiên nhẫn hỏi: " Chúng ta còn phải diễn bao lâu nữa? Đã hơn một tháng rồi, hẳn là có thể tuyên bố chia tay được rồi. "

Cô thực sự không muốn phải nhìn anh nữa, anh làm cho cô không được tự nhiên, sự tồn tại của anh không lúc nào không nhắc nhở cô vè cái đêm tình kia.

Làm sao cô có thể như vậy ? Ngay cả việc tìm đối tượng tình một đêm cũng không thuận lợi, bây giờ lại còn phải gặp mặt anh ta một tuần hai lần, quả thực giống như lăng trì.

May mắn anh ta cũng không có nhắc đến chuyện hôm đó, kể ra anh ta cũng là một người có phong đọ, bằng không cô sẽ không phối hợp với kế hoạch của hắn.

Lại nói tiếp, kế hoạch này nếu thành công đối với cô cũng tốt, từ nay về sau cô sẽ không bị ông nội bức hôn mà có thể tiếp tục tìm kiếm chân mệnh thiên tử của mình.

Đối tượng kết hôn lý tưởng của cô tuyệt đối không giống như Thượng Thái Lăng kia, cô muốn tìm một người có vẻ bề ngoài giống như thần Thái Dướng, thật là đẹp trai, cũng muốn giống Apollon bình thường biết âm nhạc, biết nghệ thuật, càng muốn giống Aponllon không nói lời giả dối. Còn phải biết dịu dàng săn sóc, hơn nữa phải ngoan ngoãn phục tùng cô.

" Ít nhất phải đợi hai tháng, nếu không họ sẽ không bỏ qua cho chúng ta. " Thượng Thái Lăng mở cửa ngồi vào xe, đương nhiên sẽ không mở cửa cho cô.

Vừa lên xe, Khang Vi Băng đột nhiên buồn nôn không thôi «Đáng ghét, là cái mùi gì khó chịu vậy? "

" Cái gì mà cô khó chịu vậy? ". Anh chậm rãi giơ lên môi, không cho là đúng nhìn cô nhăn mặt.

" Trưa nay tôi không ăn, dạ dày không thoải mái, thế nên thư ký mua pizza hải sản để ăn luôn ở trên xe ".

«Anh hạ cửa xe xuống đi ". Cô bịt mũi nói " Mùi vị thật khó chịu vậy mà anh cũng nuốt trôi ".

Anh trừng mắt liếc cô một cái, khó chịu hạ hết cửa kính xuống, hơn nữa còn cảm giác được thấy cô gái này thực sự không thể sống chung.

May mắn là anh sắp thoát khỏi cô ta rồi.

Bảy giờ sáng, tại nhà họ Khang, trên bàn ăn có bày bình hoa Bách hợp thơm ngát, Khang Vi Băng ngồi xuống ghế, ngay lập tức Lý tẩu đem một phần trứng ốp lếp quen thuộc tới trước mặt cô.

Bữa sáng cố định của cô chỉ gồm có hai miếng bánh mỳ, một quả trứng ốp lết cùng với một ly cà fê.

Cô luôn luôn thích trứng ốp lết còn lòng đào, như thường lệ Vi Băng đưa miếng trứng ốp lếp lên miệng nhưng ngay lập tức lại phun ra.

“Ân”, cô vỗ vỗ ngực mới hết nôn khan, toàn bộ dạ dày đảo lộn, cảm giác rất là khó chịu.

Kỳ quái, gần đây sao cô lại hay buồn nôn như vậy, cứ động một chút lại buồn nôn?

.=======Truyện Ngôn Tình  Tổng Tài ====Có thể nói rằng, đọc Truyện tiểu thuyết Ngôn Tình chính là cách tiếp thu kiến thức thuận tiện và hiệu quả nhất.

Khang phu nhân nhìn con gái, sắc mặt nghiêm trọng hỏi: “ Con không khỏe à, thấy khó chịu ở đâu?”

Khang Vi Băng nhíu mày thật chặt “Con không biết, tự nhiên lại buồn nôn”.

Khang Lập Đức và Khang Bách Năm liếc mắt nhìn nhau. Chẳng lẽ………..

“ Ai nha, lão thái gia, tổng giám đốc, phu nhân, chúc mừng các vị, tôi nghĩ trong nhà sắp có chuyện vui rồi”. Lý tẩu làm việc ở nhà họ Khang đã mười năm, tỏ ra là người nhiều kinh nghiệm “Chắc chắn là tiểu thư đã mang thai, con dâu tôi mới mang thai cũng có biểu hiện như tiểu thư, cứ ngửi thấy đồ ăn tanh hoặc hải sản là buồn nôn”.

Có? Mang thai?

Khang Vi Băng nháy mắt cứng đờ giống như bị người ta đánh cho một quyền, lại giống như bị sét đánh ngang tai.

Đúng vậy, kinh nguyệt tháng trước của cô không có tới, nhưng bình thường nếu bị áp lực trong công việc thì cũng như thế cho nên cô không để ý lắm.

Suy nghĩ cẩn thận thì, trước kia khi bị áp lực trong công việc làm cho nội tiết tố mất cân đối nhưng cô không có cảm giác ghê tởm, buồn nôn, lần này thì khác cô liên tiếp buồn nôn nhiều lần.

Cho dù mang thai, cũng không có khả năng chỉ dựa vào một mình cô, một người vô duyên vô cớ làm sao mang thai được. Ít nhất phải xảy ra quan hệ giữa nam và nữ, nhưng mà cô lại không có bạn trai, kinh nghiệm duy nhất chính là một đêm tình trước đây……….

Nghĩ đến đây, cơ hồ cả người nàng nhảy dựng lên.

Sắc mặt cô thoáng chốc trắng bệch. Đáng chết! Chẳng lẽ lần đó cái tên Thượng Thái Lăng kia không mang mũ?

Nếu thực sự hắn không dùng biện pháp bảo hộ, như vậy tính thời gian thì có khả năng là cô đã mang thai………

“ Con dâu, con mau đưa Vi Băng đến bệnh viện kiểm tra xem thế nào. Nếu thực sự có thai, chúng ta sẽ nhanh chóng bàn bạc hôn sự với Thượng gia, nếu không chờ bụng Vi Băng to lên mặc áo cưới sẽ không đẹp mặt”.

“ Dừng lại đã” Cô không thể để chuyện này phức tạp thêm. “Mọi người đừng đoán nữa, con và Thái Lăng căn bản không phát sinh chuyện gì, làm sao có thể mang thai được. Anh ta là người đứng đắn, mọi người đừng hiểu lầm anh ta”.

“ Làm sao mà không mang thai được, biểu hiện của tiểu thư giống y đúc con dâu tôi mà”.

Một luồng khí lạnh hướng tới Lý tẩu “ Câm miệng, Lý tẩu, đây là chuyện của bà sao? Bà nói nhiều như thế thì ngày mai không cần đến đây làm việc nữa”.

Lý tẩu lập tức câm như hến, nhìn vẻ mặt nghiêm nghị lạnh lùng của tiểu thư thật là đáng sợ!

 “ Vi Băng….. thực sự cháu với Thái Lăng không phát sinh quan hệ sao? Nếu có thì cũng tốt mà, cháu cứ nói ra thẳng thắn, đây là một việc vui, mọi người sẽ không trách cháu đâu”. Khang Lập Đức nhìn sắc mặt cháu gái cần thận mở miệng.

Khang Vi Băng nhíu mày, không kiên nhẫn nói: “ Ông nội, cháu với anh ta trong sạch, cháu hi vọng về sau ông không cần hỏi cái vấn đề này để vũ nhục chúng cháu”.

“Như vậy a………” Vẻ mặt Khang Lập Đức đầy thất vọng.