Đã thương là một đời
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Truyện tiểu thuyết ngôn tình đã thương là một đời _ Tình yêu không nhất định phải oanh oanh liệt liệt, chân tình thường thường chậm rãi tích lũy ấp ủ lên men giữa từng giọt, từng giọt bình bình đạm đạm.
Chương 24: Gạt người đi?
Thật là buồn cười, làm chi đối với cô xum xoe a? Có phải hay không hy vọng tương lai cô sẽ vui vẻ đáp ứng ly hôn với anh, cho nên hiện tại đối xử với cô tốt một chút?
Đồ đáng chét, cô thật sự hận chết anh.
=======Truyện Ngôn Tình Tổng Tài ====Có thể nói rằng, đọc Truyện tiểu thuyết Ngôn Tình chính là cách tiếp thu kiến thức thuận tiện và hiệu quả nhất.
Sau khi nhìn thấy người phụ nữ trẻ kia, cô đã kiểm tra điện thoại của anh nhưng cũng không thất có gì khả nghi. Điều này càng làm cô nghi ngời anh có người phụ nữ khác, nhưng bình thường hai người liên lạc như thế nào? Anh làm thế nào để phát tiết dục vọng của mình? Cô rất nghi ngờ.
"Thẳm Sĩ Mẫn vừa gọi điện tới, bởi vì gọi rất lâu, anh sợ có chuyện gì quan trọng, nên mới nghe hộ em." Anh nói lý do chính đáng.
"Phải không?" Cô mặt không đổi sắc."Cám ơn anh, anh ta có nói gì không?"
"Anh ta nói sẽ đến đúng giờ."
"Tôi biết rồi." Cô cầm hành lý, nhìn thẳng anh."Nhưng dù sao điện thoại cũng là đồ vật riêng tư, hy vọng về sau anh không nên tùy tiện nghe điện thoại của tôi."
Nói xong, không đợi anh trả lời, cô liền kéo hành lý đi ra ngoài, cũng không quay đầu điệu bộ rất giống nữ vương.
Thượng Thái Lăng nhíu mày, nhìn chằm chằm cánh cửa phòng bị cô đóng sầm lại.
Gặp quỷ, nhìn cô giống như rất tức giận, anh là đắc tội gì với cô sao? Cô luôn giữ vẻ ngoài lạnh lùng để che dấu nội tầm?
Không, cô là của anh!
Một tuần trước, rõ ràng anh cảm giác được cả hai lúc đó rất nhiệt tình, nhưng mà mấy ngày nay, cảm giác đó tựa hồ biến mất, giống như yên bình trước khi núi lửa sắp bùng nổ, đến tột cùng là có chuyện gì?
Anh quyết tâm muốn biết rõ ràng!
--- ------ -------
Khang Vi Băng mỏi mệt trở lại phòng khách sạn ở trung tâm thành phố Cao Hùng, cô vừa vào cửa liền đá rơi giày cao gót, vứt điện thoại ở trên giường, chính mình cũng đổ xuống giường.
Mệt mỏi quá. . . . . .
Cả một ngày bận rộn, tất cả mọi việc đều loạn hết lên, lúc cô đến kiểm tra, không có một việc nào làm cô vừa lòng, xem ra cô phải mất rất nhiều thời gian ở Cao Hùng đây.
Mệt muốn chết, cô không nhớ tới đến việc tắm rửa, rất muốn đi ngủ luôn tốt, nhưng là cô còn chưa có tháo trang sức, ít nhất cũng phải tháo kính áp tròng, rửa mặt rồi mới ngủ tiếp, bằng không sáng sớm ngày mai cô sẽ bị dọa chết bởi khuôn mặt của mình mất thôi, mắt cô cũng không thể mở nổi.
Vẫn là đứng lên tắm rửa một cái, huống chi cô bụng thật đói, làm việc một ngày, nên thưởng cho mình chút gì đó mới đúng, gọi phục vụ mang đồ ăn lên cũng được, chẳng qua, sợ cô mình không đợi đến lúc phục vụ đưa lên đã ngủ rồi. . . . . .
Nga nha ~ điện thoại của cô ở vang lên.
Đòi mạng! Điện thoại cô để đâu rồi?
Mấy vị chủ quản nói muốn đi ngắm cảnh biển đêm, còn muốn đi ăn đêm và xem cuộc sống về đêm ở miền Nam Đài Loan, bọn họ rất hưng phấn muốn đi, không phải bọn họ đến rủ cô đi cùng chứ ?
Cô tìm được di động.
======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======Truyện Ngôn Tình là kho tàng lưu trữ những di sản, thành tựu vô giá được truyền từ thời kỳ này sang thời kỳ khác, từ thế hệ này qua thế hệ khác.Chúng ta có thể chủ động tiếp cận tiếp nhận thêm nhiều kiến thức hơn nữa thông qua việc đọc Truyện Ngôn Tình . Đọc truyện cùng HaHa Truyện
Nhìn đến cái tên hiện lên trên điện thoại, cô tỉnh cả ngủ
Gặp quỷ, là Thượng Tái Lăng!
Đã là vợ chồng lâu rồi mà khi nhìn thấy điện thoại anh gọi đến sao tim cô vẫn đập mạnh như thế chứ ?
Hơn nữa cô rất ngạc nhiên, sao anh ta lại gọi điện cho cô?
Đêm xuân đáng giá ngàn vàng, không phải anh ta thừa dịp cô không ở Đài Bắc, nên cùng thâu đêm khoái hoạt với người tình mới đúng? Lại đi gọi điện cho bà xã hữu danh vô thực làm cái gì? Hay cục cưng đã xảy ra chuyện gì?
Nghĩ đến đây, cô vội vàng nghe điện.
"Có chuyện gì sao?" Giọng nói của cô có chút khẩn trương.
"Em đang làm gì thế?"
"Tôi?" Cô nhướng mày, nghe giọng nói của anh chắc cục cưng không có việc gì, cô vội vàng lấy lại dũng khí. "Tôi đương nhiên là ở hắc da a, việc xong rồi, hiện tại đang ở đi ngắm biển đêm."
Anh cười nhẹ."Nghe nói cảnh biển đêm rất đẹp."
"Vui chứ?"
Cô sửng sốt, lập tức nói loạn."Đương nhiên rồi, rất vui, nếu như không có thấy tận mắt đến, tuyệt không hội tin tưởng Đài Loan cũng có cảnh đẹp động lòng người như thế."
"Em có đói bụng không?"
"Đói?" Cô đói chết, nhưng làm sao cô có thể lộ nhược điểm của mình trước mặt kẻ địch? "Tôi làm sao có thể đói? Hiện tại đã mấy giờ rồi? Tôi cùng Trầm quản lí đã thưởng thức bữa cơm Tây lãng mạn sau đó liền đi ngắm cảnh biển đêm."
"Anh sợ em đói bụng, cho nên đã gọi cho phục vụ rồi, có khả năng em vừa về phòng họ sẽ mang lên."
"Anh gọi đồ ăn cho tôi?" Lòng cô rung động, vui mừng nhướng mày.
"Anh nói bọn họ chuẩn bị cho em một phần bít tết mà em muốn ăn, còn có rượu vang, uống chút rượu, em sẽ ngủ ngon hơn."
"Nhưng là tôi không đói, nhưng không sao cả, chờ đưa tới , tôi sẽ mang cho đồng nghiệp ăn." Có bít tết ăn nha, cả ngày cũng chưa ăn cái gì, cô đã thèm chảy nước miếng. . . . . .
"Cũng được, tùy em quyết định." Thượng Thái Lăng mỉm cười. "Không quấy rầy em đi chơi, ngủ ngon."
"Đợi chút!" Cô đột nhiên nhớ...quái lạ, cô muốn nghe giọng anh nhiều thêm chút.
"Còn có việc sao?"
"Cục cưng có khỏe không?" Đây là một đề tại an toàn, bọn họ nói hoài cũng không chán.
"Cục cưng tốt lắm, mấy đêm nay đều ngủ cùng bà nội, cho nên em không cần lo lắng."
"Như vậy a. Kia! Ba mẹ thế nào?" Chết—— cô đang hỏi cái gì vậy?
"Ba mẹ đi họp lớp chưa về."
"Vậy còn anh?" Cô bỗng nhiên không muốn che dấu, chính mình muốn biết anh anh thế nào ."Anh đang làm cái gì?"
"Anh đang ở ngoài cửa phòng của em." Anh cười cười. "Vốn nghĩ muốn nhìn thấy em một chút, tiếc là em lại đi chơi rồi, đành thôi vậy."
Cả người cô chấn động.
"Anh đang ở ngoài cửa phòng?" Gạt người đi? Đùa giỡn cô chắc? Tuy rằng không tin nhưng tim cô lại đập rất nhanh, hai chân không tự chủ vội vàng đi xuống giường.
Cô nhanh chóng đi đến cửa phòng, qua lỗ mắt mèo liền nhìn thấy!
Đòi mạng!
Anh thật sự đứng ở bên ngoài!
Cô ngừng thở, tim đập bình bình, bình bình kịch liệt nhảy lên ."Anh . . . . . Anh tới làm cái gì?" Cô nhất thời không phát hiện lời nói của mình bị lỗi.
Thượng Tái Lăng lại là mỉm cười. "Bởi vì anh sợ bà xã của anh đi chơi với người đàn ông khác qua đêm, cho nên anh phải đến đây giám sát chặt chẽ cô ấy."
Cô bỗng nhiên cảm thấy chân tay mềm nhũn.
Anh vì sao muốn nói như vậy? Anh nói như vậy là cái gì ý tứ?
Cô nuốt nước miếng một cái, gian nan hỏi: "Thượng Thái Lăng, anh đang nói tôi ư? vì sao anh lại sợ tôi qua đêm cùng người đàn ông khác? Tôi làm sao có thể quan trọng với anh được như thế ".
Người này vì sao xấu xa như vậy? Làm cho tâm tình của cô bất ổn, nói mấy câu khiến tim của cô giống như sắp nhảy ra ngực .
"Em là mẹ của con anh, em không quan trọng thì còn ai quan trọng với anh nữa?" Thượng Thái Lăng nhìn vào mắt mèo, giống như có thể nhìn thấy cô xuyên thấu cánh cửa kia.
Ầm!
Ngực cô nóng lên