Đã thương là một đời

Đã thương là một đời

Mô Tả:

Truyện tiểu thuyết ngôn tình đã thương là một đời _ Tình yêu không nhất định phải oanh oanh liệt liệt, chân tình thường thường chậm rãi tích lũy ấp ủ lên men giữa từng giọt, từng giọt bình bình đạm đạm.

Chương 14: Cục cưng, xin lỗi......

Thượng Thái Lăng lái xe, tay gác lên phía cửa kính đang mở rộng, thuần thục lái xe trên con đường núi quanh co.

Đồi Kinh Thiên là nơi mà anh và Tạ Cung Kỳ trao nhau nụ hôn đầu tiên, tuy đã là chuyện của mười năm trước nhưng trong lòng anh luôn nhớ rõ, đó là buổi trưa của một ngày mùa thu, khắp núi hoa hồng nở rộ, làn gió thu nhẹ nhàng thổi, đứng ở trên đình núi nhìn ra xa, cảnh sắc nơi đây đẹp không sao tả xiết.

Ngày đó, khi cả hai xác định mối quan hệ yêu đương đã trao cho nhau cả linh hồn và thể xác.

Sinh mệnh của anh chỉ trao duy nhất cho một người con gái là Cung Kỳ.

Ngay cả người nhà và bạn bè của anh đề nói cô đã thay đổi rất nhiều nhưng anh vẫn như cũ, vẫn thủy chung lựa chọn tin tưởng cô, vẫn chờ cô hoàn thành giấc mơ phát triển sự nghiệp của mình rồi trở về bên cạnh anh.

Nhưng vì sao, trong một đêm này, niềm tin của anh dường như đã dao động, trong đầu anh chỉ tràn đầy hình ảnh của Vi Băng và cục cưng chưa sinh ra của bọn họ. Anh nhất định là điên rồi bởi vì anh muốn giữ lại cục cưng.

Anh dừng xe, mở cửa rồi đi ra ngoài, cả trời đất dường như chỉ có mỗi anh, gió trên núi rất lớn thổi loạn đầu tóc của anh.

Anh lấy điện thoại ra gọi cho Cung Kỳ.

“Hê lô?” Một âm thanh cực kỳ mệt mỏi vang lên trong điện thoại.

“Em đang ngủ à?” Trong lòng anh không khỏi thở dài một tiếng.

Anh lại gọi cho cô vào thời điểm không thích hợp, ngay cả thời gian để hai người nói chuyện cũng khó khăn.

“Vâng, em đang ngủ”. Cô hắt xì một cái “Hai ngày nay em không được ngủ, thật sự mệt mỏi, à đúng rồi, Cung Mai đã nhận được tiền, cô ấy cảm ơn anh rất nhiều…” Cô lại hắt xì một cái “Em thật sự mệt mỏi.”

“Cung Kỳ, nếu mệt mỏi như thế thì em trở về đi”. Anh nhân cơ hội đưa ra yêu cầu. “Trở về với anh, hai chúng ta kết hôn, bà nội cũng mong chờ đám cưới của chúng ta.”

“ ây, anh lại nói đùa à?” Cô vội vàng nói “Chẳng qua là do em ngủ không đủ giấc thôi mà, sao động một cái là anh lại đề cập đến việc kết hôn, em nghĩ kết hôn có gì tốt đâu cơ chứ?”

Trong đầu anh trậm mặc: “Cung Kỳ, hiện tại anh thực sự cần có em ở bên, em trở về được không? Anh chỉ sợ chúng ta xa mặt cách lòng.”

“Có chuyện gì xảy ra sao?” Cô mẫn cảm hỏi lại “Có phải lần trước anh đi xem mắt rồi bà nội bắt anh kết hôn với đối tượng xem mắt không?”

“ Đúng thế”. Anh thừa nhận để xem cô nói thế nào?

Nếu anh bị người nhà ép kết hôn, cô còn có thể không trở về sao?

“ Đã là thời đại nào rồi, suy nghĩ của bà nội anh thật là hay. Bà nội biết rõ mối quan hệ của chúng ta, vậy mà….. Nói thật, em không thể nào hiểu nổi suy nghĩ của người nhà anh, hình như họ không tôn trọng suy nghĩ của chúng ta”.

Anh cưởi khổ: “Đó là vì em không ở đây, nếu em ở cạnh anh, mọi người sẽ yêu quý em giống như anh thôi”.

“Có lẽ thế.” Cô đáp lại không chút hứng thú.

“Thế nên em hãy về với anh đi Cung Kỳ, chúng ta sẽ lập tức kết hôn, nếu em không trở về, anh không biết mối quan hệ của chúng ta sẽ như thế nào nữa”.

“ Chẳng lẽ……….anh dao động?” Tạ Cung Kỳ thử hỏi: “Anh rất thích đối tượng kết hôn phải không?”

“ Không phải như thế”. Sự phiền muộn hiện lên trên mặt anh.

Anh không thể nói hết chân tướng sự việc cho cô, không thể chính miệng nói cho cô biết rằng, trong một lần sai sót anh đã lên giường cùng một cô gái khác, hiện tại cô gái đó đã mang thai đứa con của anh, anh thực sự không thể nói ra điều đó.

======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======Truyện Ngôn Tình  là kho tàng lưu trữ những di sản, thành tựu vô giá được truyền từ thời kỳ này sang thời kỳ khác, từ thế hệ này qua thế hệ khác.Chúng ta có thể chủ động tiếp cận tiếp nhận thêm nhiều kiến thức hơn nữa thông qua việc đọc Truyện Ngôn Tình . Đọc truyện cùng HaHa Truyện

“Vậy là tốt rồi”. Cô yên tâm, cô thực sự không muốn thay đổi tình trạng bây giờ “Chúng ta không cần bàn tới chuyện đó, em cũng không muốn nói chuyện kết hôn, em có rất nhiều áp lực rồi, được không anh?”

“Chúng ta phải đối mặt với chuyện này, không thể không nói tới”. Thượng Thái Lăng nhắm mắt lại. “Cung Kỳ, anh thực sự yêu em, cũng một lòng với em, xem như anh cầu xin em trở về bên cạnh anh được không, anh sẽ không gò bó sự tự do của em, để cho em thoải mái theo đuổi sự nghiệp, trở về bên cạnh anh, đừng để anh dao động”.

“ Ngừng!” Cô hít một hơi thật sâu, phiền chán nói “ Không cần nói điều kiện với em, nếu anh yêu em, anh nên chờ em vô điều kiện, tạm thời em chưa muốn kết hôn, em muốn ở lại đây tiếp tục phát triển sự nghiệp, ở đây, tổng tài sản xuất rất coi trọng em, em không muốn bỏ qua cơ hội này, anh hãy cho em vài năm, vài năm là tốt rồi………..”.

“ Còn anh thì sao?” Mắt anh nhăn lại thật chặt, đau lòng nói, “Em sẵn lòng buông tha anh sao?”

“Em hi vọng anh sẽ chờ em hoặc là anh đến Mỹ phát triển sự nghiệp với em”. Tạ Cung Kỳ nói cho có lệ, dù sao cô cũng biết anh sẽ không đến Mỹ.

“Em đang ép buộc anh à?" Anh lắc đầu, cảm giác mệt mỏi vây quanh anh «Em biết rõ anh là người thừa kế duy nhất của Thượng gia, làm sao anh có thể bỏ nơi này để đến Mỹ được?"

" Cho nên mới nói, chúng ta không nên làm cho nhau thấy khó xử». Cô mệt mỏi, không kiên nhẫn nói «Anh ở Đài Loan, em ở Mỹ, mỗi ngày chúng ta đều gọi điện nói chuyện, có rảnh thì vẫn nhìn thấy mặt nhau, giống như trước kia thôi, chỉ cần cho em mấy năm, anh cũng có thể toàn lực chăm lo cho công ty, như vậy không phải tốt lắm sao?".

«Nhưng anh cảm thấy không tốt một chút nào?" Rốt cuộc thì Thượng Thái Lăng cũng tức giận, anh nói to «Em có biết em bận sự nghiệp làm cho anh rất cô đơn, em có biết anh nghĩ đến em rất nhiều hay không ? Mỗi một niềm vui cũng như nỗi buồn đều không thể chia sẻ cùng em? Em cho rằng anh kiên trì được bao lâu?"

" Nếu chỉ vì thế mà anh thay lòng đổi dạ thì em cũng không còn cách nào» Giọng nói của cô chuyển sang lạnh lùng «Thật vất vả em mới đến được đây, em sẽ không vì bất cứ chuyện gì mà thay đổi giấc mơ của mình, kể cả anh nữa, em hi vọng anh hiểu được giấc mơ của em và anh đều quan trọng như nhau».

Anh lắc đầu.

Làm sao mà giống nhau được.

Sự nghiệp của cô còn quan trọng hơn cả anh, điều này anh biết rõ, cô cũng biết mơ ước thành công trong sự nghiệp của cô còn quan trọng hơn tình cảm mà cô dành cho anh, chỉ là hai người đều không nói ra mà thôi.

Anh hỏi cô với giọng chua xót: " Nếu anh kết hôn với người khác, em cũng không quay về sao ? "

Hỏi xong anh nín thở chờ đợi câu trả lời của cô.

" Đúng ", Chẳng qua là anh cố tình gây sự mà thôi. Tạ Cung Kỳ lạnh lùng nói: «Cho dù anh có kết hôn với người khác em cũng sẽ không quay về ".

Tim của anh đau đớn: «Vậy chúng ta chia tay đi, hai chúng ta không thể tiếp tục được nữa».

Anh nên suy nghĩ kỹ về tình yêu của hai người, là anh không nghĩ đến việc cô thực sự không muốn kết hôn, thà rằng lừa dối chính mình rằng, mình chờ đợi cô thì nhất định có một ngày cô sẽ trở về bên anh.

 Nhưng hiện tại, câu trả lời của cô………….

" Được!Vậy chúng ta chia tay».

Cô cũng dứt khoát, nhanh chóng tắt điện thoại.

Thượng Thái Lăng nhìn điện thoại trong tay, thực sự là thất vọng. Đây là người con gái mà anh yêu mười mấy năm sao?

Anh mệt mỏi nhắm hai mắt lại.

Kết thúc, tất cả đều đã kết thúc rồi………

Khang Vi Băng đi ra từ phòng hóa trang, sắc mặt tái nhợt.

Chiều nay cô sẽ đi phẫu thuật, không biết có phải cục cưng biết được chuyện này mà khiến cô buồn nôn dữ dội, ngửi mùi gì cô cũng thấy khó chịu, không ăn được gì cả.

.=======Truyện Ngôn Tình  Tổng Tài ====Có thể nói rằng, đọc Truyện tiểu thuyết Ngôn Tình chính là cách tiếp thu kiến thức thuận tiện và hiệu quả nhất.

Cục cưng à, mẹ cũng không muốn bỏ con đâu, nhưng mẹ cũng không có khả năng nuôi con một mình, nếu để con lại, sẽ làm ảnh hưởng đến ba con, làm cho anh ta nghĩ rằng mẹ có ý đồ gì đó. Anh ta sẽ oán hận hai mẹ con ta cả đời, con cũng không muốn như vậy phải không?

Nghĩ đến đây, cô khẽ vuốt cái bụng bằng phẳng của mình, không thể tưởng tượng được, chỉ là cái phôi thai sẽ lớn lên từng ngày mà lại khiến cho cô không muốn ăn gì cả.  

Càng không thể tưởng nổi, có một sinh mệnh nhỏ đang ở trong bụng cô, sẽ lớn lên từng ngày cho đến lúc được sinh ra………….

Không, cô không thể sinh ra cục cưng, mặc kệ thế nào đi nữa, cô cũng không thể làm như vậy.

Nếu Thượng Thái Lăng không biết chuyện này thì thật tốt, cục cưng sẽ là của mình cô, nhưng hiện tại anh ta đã biết mà người nhà anh ta cũng biết rồi, nếu cô sinh cục cưng sẽ làm cho mọi chuyện rắc rối hơn.

Nghĩ đến điều đó làm cho cô kiên định hơn với ý nghĩ của mình.

Cục cưng, xin lỗi, mẹ thực sự xin lỗi con……….

“Tổng giám đốc, chị có khách, tôi đã mời anh ta ngồi ở văn phòng của chị rồi.” Vừa thấy cô trở về, trợ lý của cô lập tức báo cáo.