Chồng Tui Là Thầy Tui

Chồng Tui Là Thầy Tui

Mô Tả:

Mô Tả : truyện ngôn tình sắc Chồng Tui Là Thầy Tui _Cô tên là Mộc Mộc, năm nay 23 tuổi đang là sinh viên đại học. Học rất giỏi tất cả các môn trừ môn Toán. Cô đặc biệt rất thích đọc ngôn tình, yêu màu hồng và ghét sự giả dối.Hắn là Trần Dương, là tổng giám đốc của tập đoàn P.O.W., năm nay 28 tuổi, nổi tiếng phong lưu. Năm 20 tuổi đã đưa tập đoàn vươn ra tầm Châu Lục, mọi người gọi hắn là Ông Hoàng Tài Chính.

Chương 5 : có phải thật không?

- Cháu biết...

- Hừ! Con dâu tôi đang ngồi bên cạnh mà cô còn dám đòi cưới thằng Dương, cô có thấy mình nực cười không?

Một cuộc đấu khẩu giữa hai người phụ nữ bắt đầu. Không khí vô cùng căng thẳng.

- Cháu đã từng tốt nghiệp ở đại học Harvard, ba cháu là hiệu trưởng của trường này, mẹ cháu là một doanh nhân vô cùng thành đạt, thử hỏi cháu có chỗ nào không xứng chứ!

Cô khẽ nhếch môi cười, đứng lên nói thẳng vào mặt cô ta.

- Chỉ là tép riu mà đòi hóa phượng hoàng, cô nghĩ mình đang là mẫu nghi thiên hạ sao?

Câu nói khiến gân xanh nổi đầy trên mặt Hải Ninh, chứng tỏ cô ta đang rất tức giận, bàn tay đã nắm chặt thành nắm đấm.

Hắn đứng ngoài cuộc trò chuyện, lần đầu nghe cô nói chuyện kiểu này nên không nhịn được mà cười.

Cô quay sang liếc hắn một cái, hắn thấy vậy im re không dám nhúc nhích, đúng là vợ là trên hết mà.

- Được rồi con dâu, đừng đôi co với hạng người này nữa! Chúng ta đi thôi!

- Dạ thưa mẹ!

Cô nhẹ nhàng đỡ bà đứng dậy, nhưng Hải Ninh quyết không chịu từ bỏ, vội vã quỳ xuống nắm lấy chân bà.

- Bác à! Ngày đó cháu cũng yêu anh ấy mà, sao bác lại cho cô ta làm con dâu bác chứ! Bác đã hứa sẽ đợi cháu tốt nghiệp đại học rồi cho cháu làm con dâu mà! Hu Hu...

Hải Ninh bật khóc trong đau đớn.

Cô sững sờ quay sang nhìn hắn, đôi mắt hắn... đang lẩn tránh cô, rốt cuộc là đang giấu cô điều gì chứ?

Cô cúi xuống nhìn Hải Ninh đang ôm chặt chân mẹ chồng, nhất quyết không buông. Đôi mắt đó không hề...có chút dối trá, ánh mắt chứa đựng rất nhiều tình yêu...

Thì ra...bọn họ...đã từng yêu nhau...!

Tim cô bắt đầu co thắt lại, cố gắng để không thể hiện ra ngoài, vẫn cố mỉm cười cho qua chuyện, cô tưởng chồng cô chỉ yêu mình cô thôi chứ, thì ra cô lại là người đến sau...

- Hai người đã từng là...người yêu sao?

- Đúng vậy, cô chỉ là người phá hoại hạnh phúc của chúng tôi thôi!

Cô không quan tâm, cô chỉ muốn nghe hắn nói, chỉ muốn nghe chính miệng hắn thừa nhận! Tất cả chỉ là giả dối thôi phải không?

======= Truyện Ngôn Tình  hay ======Không phải tự nhiên người ta khuyến khích việc mọi người đọc Truyện Ngôn Tình  hay có thể dành cả cuộc đời mình để viết đọc Truyện Ngôn Tình ..Đọc truyện cùng HaHa Truyện

Hắn vẫn không nói gì! Vậy là...đúng rồi! Hắn vốn không biết nói dối mà...!

Tình yêu mà cô coi trọng bấy lâu nay, thì ra cô chỉ là người thay thế cho cô ấy!

Từng giọt, từng giọt nước mắt kiếm chế nãy giờ đã rơi xuống.

- Con dâu, con đừng tin lời hồ ly tinh nói! Tất cả chỉ là bịa đặt thôi!

Bà vỗ nhẹ tay cô, nhìn thấy cô khóc vô cùng bối rối. Hắn thấy vậy liền chạy lại dỗ dành cô nhưng lại bị cô đẩy ra.

- Được rồi, chuyện này em sẽ suy nghĩ lại, tối nay em sẽ về nhà mẹ ngủ, anh ở nhà nhớ ăn uống cẩn thận, đừng thức khuya.

Nói xong cô buông tay, chạy thẳng ra ngoài, trái tim đau đớn vô cùng đau đớn...

- Mộc Mộc...!

Thì ra hắn không yêu cô, lấy cô chỉ là bị gia đình ép buộc, vậy mà cô cứ tưởng...

Trên khóe môi Hải Ninh khẽ giật lên điệu cười ngạo mạn, ánh mắt vô cùng căm phẫn nhìn tất cả.

Hừ! Vở kịch này...tôi mới là nữ hoàng...

Tất cả những gì tôi không có được, nhất định sẽ đạp đổ hết...

Cả anh nữa...tình yêu của em...anh Dương...

Chúng ta rồi sẽ lại hạnh phúc như xưa thôi, phải không?

Nếu ngày đó, mẹ anh không cấm đoán em thì giờ chúng ta đã có con rồi và sống hạnh phúc rồi, phải không?

Nghĩ đến đây, răng cô ta nghiến chặt lại, bàn tay cuộn lại thành nắm đấm....

Tất cả, chỉ là mới bắt đầu thôi...

Hãy cứ chờ đợi màn kịch ở phía sau đi!

Sẽ rất hay và hồi hộp mà trong đó các người chính là... nhân vật chính...

Một quán cafe nhỏ ven đường, quán cafe này trang trí trông rất tỉ mỉ, khá sạch sẽ, đẹp đẽ, cách bài trí các vật dụng cũng rất khoa học, khiến thực khách nhìn vào không chán mắt, các cây xanh cũng được trồng khá tỉ mỉ.

- Có chuyện gì cô nói đi! Em không có thời gian, chiều em còn có tiết học nữa.

Ngồi phía diện Mộc Mộc không ai khác chính là Hải Ninh - người tình cũ của Trần Dương.

Cô ta khẽ nhếch môi cười, nhấp miếng cafe một cách quý phái.

Rồi lấy trong túi sách ra một xấp hình ảnh, ném lên bàn, những bức hình đó khiến tim cô thắt lại, đôi môi hơi run rẩy, hình ảnh rất rõ nét.

- Đây là những hình ảnh khi tôi và anh Dương đang quen nhau, chúng tôi đã rất hạnh phúc cho đến khi mẹ anh ấy biết chuyện và cấm tôi và anh ấy qua lại. Còn đây là vật đính ước giữa tôi và anh ấy.

Cô ta rút ra một chiếc vòng ngọc, trên đó có khắc tên cô ta một cách tỉ mỉ, đầy tinh xảo.

Cô run lẩy bẩy, bàn tay run rẩy chạm vào những bức hình kia, trông họ đã rất vui vẻ, rất...hạnh phúc...ánh mắt của cô ấy trong tấm hình này ẩn chứa tình yêu đầy mãnh liệt. Và còn cả vật...đính ước kia...

- Không hiểu sao mà anh ấy lại lấy cô, chắc là tại vì cô có...ánh mắt giống tôi chăng?

======= Truyện Ngôn Tình  hay ====== đọc Truyện Ngôn Tình .  có lợi ích vô cùng to lớn mà mỗi chúng ta có thể chưa biết hết về nó. Đọc truyện cùng HaHa Truyện

Cô ta ngập ngừng từng chữ cuối, ý muốn nhấn mạnh khiến cô rơi vào tuyệt vọng.

Cô đau đớn, xoa tim mình, nơi này...đang gào thét...

Giống nhau...ánh mắt...sao!

Vậy mà, trước giờ cô cứ tưởng hắn yêu cô là thật lòng chứ. Thì ra...cô là vật thay thế? Cô tưởng mình lấy hắn sẽ hạnh phúc chứ, thì ra cô lại đi phá hoại hạnh phúc...của hai người bọn họ...!

- Xin cô buông tha cho anh ấy, anh ấy lấy cô cũng sẽ chẳng hạnh phúc đâu, cô nên buông bỏ tất cả trước khi quá muộn đi! Tôi khuyên cô thật lòng đấy! Người đau khổ về sai...không ai khác chính là cô thôi!

Những giọt nước mắt rơi lã chã trên tấm hình kia, một giọt chạm khẽ vào gương mặt đang cười của hắn...nụ cười đó đã khiến cô say nắng ngay từ lần gặp đầu tiên...!

-----

Đôi chân nặng nề, lê thê từng bước, vừa bước đến cổng trường, cô đã bị mọi người nhìn chằm chằm, còn xì xòm gì nữa, nhưng cô không quan tâm, trái tim cô giờ đâu muốn chết, không còn lòng dạ để ý họ muốn nói gì nữa...

" Nhìn kìa, có phải là cậu ấy không?"

" Đúng rồi, là cậu ta đó..."

" Thật sao...!"

" Thật không ngờ..."

...

Lời xì xầm cứ liên tục vang đến tai cô, không hiểu cô làm sao lại trở thành đề tài của bọn họ rồi.

Đang mải mê suy nghĩ, cô bị một bàn tay kéo lại.

- Quy Quy...

Thì ra đó là cô bạn thân. Ánh mắt cô ấy có vẻ rất gấp gáp.

- Đi theo mình mau, không còn thời gian để nói đâu?

- Sao chứ! Đi đâu...!

Chưa kịp dứt câu, cô đã bị cô bạn thân kéo đi, đôi chân cứ chạy mà không biết điểm đến là đâu.

...

Nhà vệ sinh nữ.

- Cậu nói đi, có phải thật không?

Quy Quy nắm chặt vai cô, lắc nhẹ.

- Cái gì chứ? Cậu đang nói gì vậy?