Đo Giường
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Truyện ngôn tình sắc Đo Giường: Dì Lam là cô giáo trong cô nhi viện củng là người nuôi cô lớn, năm cô 2 tuổi nhà cô bị cháy không ai chịu giúp đỡ cô và bà cô đi lang thang không biết từ lúc nào hai người đã đến trước cửa cô nhi viện, bà gửi cô cho một cô giáo trong đó, họ đón lấy cô nhưng vì bà chỉ còn mình cô nên bà rất yêu thương mà không thể rời bỏ cô.
Chương 13 : Nè Anh Kia
Cấu nói của anh khiến ả giật thót mình.
" Được "
Bác sĩ đi trước, anh đi theo sau, họ đến phòng thử máu.
Sau khi anh thử máu thì anh lại đếm trước phòng cấp cứu.
" Chúng tôi rất tiếc nhưnh máu của anh và cậu bé không phù hợp "
Câu nói của bac sĩ khiến anh giật mình.
" Ông có chắc không vậy, đó là con trai của tôi mà "
Anh trừng mắt nhìn ông bác sĩ.
Ông bác sĩ gật đầu anh liền chạy đi tìm ả.
Chạy một lúc thì anh nhìn thấy một người đàn ông, người đó chính là người đàn ông chụp chubg với cô trong tắm hình mấy tháng trước có người gửi vào máy anh mà nhưng cô gái đi bênh cạnh anh ta là ai.
" Nè anh kia "
Anh đi lại nắm tay anh ta.
Anh ta quay qua nhìn anh.
" Anh gọi tôi sao "
Người phụ nữ đi cạnh anh ta củng quay qua nhìn anh.
" Anh có phải người trong hình này không "
Anh mở điện thoại đưa lên trước mặt anh ta.
" Anh....sao lại "
Người phụ nữ đi cạnh anh ta cũng có vẻ tức giận.
" Đúng là tôi "
Anh ta nhìn anh.
" Ý anh là sao "
Anh không hiểu nổi anh ta nói vậy là sao.
Họ đi đến phòng bệnh của người phụ nữ đó.
" Khoảng mấy tháng trước thì có một người phụ nữ nhờ tôi......( ai không biết việc gì thì đọc lại chương 9 nha).... mà lúc đó tôi củng cần tiền chữa trị cho vợ tôi nên đã đồng ý "
Mắt anh ta ngấn lệ.
" Anh cầm tiền này chữa trị cho vợ mình đi "
Anh đưa cho anh ta một cái thẻ.
======= tiểu thuyết hay ======
" Cảm ơn anh....tôi cảm ơn anh nhiều lắm "
Anh ta quỳ xuống nắm tay anh.
Anh đi ra khỏi phòng cầm theo cái điện thoại mà nảy giờ anh đã quay lại cảnh thú tội của anh ta.
Tiểu Thiên có cùng nhóm máu với Trịnh Kiên vì vậy Trịnh Kiên đã hiến máu cho Tiểu Thiên.
Hai tuần sau thì Tiểu Thiên đã khỏe và được bác sĩ cho về nhà, trong hai tuần đó ả vẫn ung dung đi pại trong biệt thự của anh.
Anh làm vậy vì anh muốn giải quyết tất cả 1 lần.
" Ba à, con về rồi "
Ả ta dắt Tiểu Thiên vào nhà, Tiểu Thiên thấy anh đang ngồi trên sofa đọc báo thì dang tay chạy lại định ôm anh.
" Đứng yên đó đi "
Tiểu Thiên vừa chạy đến ghế thì anh gấp tờ báo lại, đôi mắt lạnh lẽo của anh lại hiện ra.
" Nó là con của ai "
Anh trừng mắt nhìn ả.
" Ý anh là sao "
Ả vẫn không chột dạ mà vẫn nghênh mặt.
" Nó không cùng nhóm máu của tôi nên tôi không hiến máu cho nó được "
Anh đứng dậy bỏ hai tay vào túi quần.
" Chắc là có nhầm lẫn gì đó "
Ả cười rồi lắc đầu.
" Được, vậy còn chuyện này thì sao "
Anh đưa đoạn video quay lại người đàn ông đó cho ả xem
Ả xem xong thì cứng họng.
" Tôi....tôi "
Ả nghe tiếng bước chân giống như có người đang lại gần mình, ả quay đầu lại thì thấy 3 người đàn ông béo mập đang đi về phía cô.
Ả quỳ xuống níu quần của anh.
" Tôi xin anh đừng để họ bắt tôi đi mà, tôi xin anh "
Anh ngồi xỏm xuống trước mặt ả.
" Vậy thì cô nói tôi nghe thằng nhỏ này là con ai "
Anh bóp càm ả.
" Nó không phải con anh, tôi cứu được nó ở Pháp lúc nó bị bắt cóc tôi đã vạch ra kế hoạch để gạt anh, là tôi sai "
Anh tức giận bóp chặt hơn.
" Vậy còn kết quả ADN thì sao "
A lnh trừng mắt khiến ả không khỏi run sợ.
" Lúc anh đưa Tiểu Thiên đi tôi đã đi theo, sau khi lấy mẫu tóc của Tiểu Thiên thì anh và họ đã đi ăn, nhân lúc đó tôi đã tìm tráo tóc của anh, cả hai đều là tóc của Tiểu Thiên "
Anh đứng dậy nhếch mép rồi vỗ tay cho kế hoạch hoàn hảo của ả.
" Đưa cô ta đi "
Anh nhìn ba tên mập béo đang có ánh mắt tgèm thuồng nhìn ả.
" Anh muốn chúng tôi xử thế nào "
Tên thứ nhất nhướng mắ nhìn anh.
" Muốn xử thế nào tùy các người, tôi không muốn gặp lại cô ta lần nào nữa "
Anh phũi tay.
" Được "
" Đừng....đừng mà "
Ba tên đó lôi ả đi ả vẫn vùng vẫy nhưng vô ích.
======= Truyện Ngôn Tình hay ====== đọc Truyện Ngôn Tình . có lợi ích vô cùng to lớn mà mỗi chúng ta có thể chưa biết hết về nó. Đọc truyện cùng HaHa Truyện
Bóng của ả khuất sau cánh cửa thì anh quay qua nhìn Tiểu Thiên.
" Chú đừng đánh Tiểu Thiên mà "
Tiểu Thiên khoanh tay lại mếu máo.
" Nhà con ở đâu "
Hai tay anh đặt lên eo Tiểu Thiên kéo cậu bé lại gần mình.
" Mấy người đó đáng ba mẹ con chết rồi "
Tiểu Thiên òa khóc.
" Nín, sau này ba sẽ nuôi con, phải gọi là ba không được gọi chú nhớ chưa "
Anh xoa đầu Tiểu Thiên.
" Dì Hà "