Đo Giường
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Truyện ngôn tình sắc Đo Giường: Dì Lam là cô giáo trong cô nhi viện củng là người nuôi cô lớn, năm cô 2 tuổi nhà cô bị cháy không ai chịu giúp đỡ cô và bà cô đi lang thang không biết từ lúc nào hai người đã đến trước cửa cô nhi viện, bà gửi cô cho một cô giáo trong đó, họ đón lấy cô nhưng vì bà chỉ còn mình cô nên bà rất yêu thương mà không thể rời bỏ cô.
Chương 11 : Bệnh Viện
" Anh "
Ả ta trừng mắt nhìn anh.
Cậu nhóc cảm thấy sợ ánh mắt của ả thì tót xuống ghế.
" Mama có sao hông vậy "
Cậu nhóc đặt tay lên vai ả.
" Mama không sao đâu, ngoan "
Ả ngước đầu nhìn cậu nhóc.
Đột nhiên anh bước tới ẩm cậu bé lên rồi đi ra xe, bỏ lại ả ta ngơ ngác.
" Đi tới bệnh viện đi "
Trịnh Kiên đã ngồi sẵn trên xe đợi anh.
" Vâng ông chủ "
Thấy không khí căn thẳng thì tài xế lên tiếng.
Đến bệnh viện thì Trịnh Kiên ẩm cậu nhóc xuống xe rồi nắm tay dắt cậu nhóc vào phòng làm việc của bác sĩ Dương.
" Đây là tóc của tôi "
Anh ngồi xuống ghế rồi lấy trong túi áo ra một bịt nilon nhỏ bên trong để tóc của anh.
Anh không thích ai cắt tóc của mình nên anh đã lấy nó trên chiếc lược chải tóc của mình.
" Ừm, nhóc lại đây chú cho kẹo nè "
Bác sĩ Dương cầm một cây kẹo ngoắc cậu nhóc lại chỗ mình.
" Dạ "
Cậu nhóc thấy kẹo thì mắt sáng rực chạy lại dùng hai tay cầm lấy cây kẹo trên tay bác sĩ Dương.
Bác sĩ Dương nhân lúc đó cầm câu kéo cắt một ít tóc trên đầu cậu bé rồi bỏ vào một bịt nilong nhỏ.
Bái sĩ Dương lấy ra hai tờ giấy nhỏ viết tên của anh và cậu nhóc rồi dán lên cái bịt để tóc của hai người.
Sau đóa bãc sĩ Dương bỏ vào học bàn rồi đi ra ngoài cùng với anh.
" Chắc cậu chưa ăn sáng, hay là chúng ta đi ăn cái gì đi "
Bác sĩ Dương dịnh vai anh.
Anh không trả lời mà chỉ gật đầu.
Sau khi ăn sáng thì anh bảo tài xế đưa anh và Trịnh Kiên đến công ty sau đó chở cậu nhóc về nhà.
Tối đó anh, ả và cậu nhóc ăn tối xong nhưng anh vẫn chưa thấy cô xuống thì ra dấu bảo dì Hà mang thức ăn lên cho cô.
Cô dang trong phòng sắp chìm vào giất ngủ thì tiếng điện thoại của cô vang lên.
" Alo "
Giọng nói của cô ngắn gọn nhưng đủ để người nghe nó biết cô đang rất buồn.
" Cho hỏi cô phải Y Y không "
Giọng nói từ đầu dây bên kia vang lên là một giọng nói nam.
" Phải "
Cô mệt mỏi trả lời.
======= tiểu thuyết hay ======Nhưng không phải ai cũng có cơ hội đi du lịch hàng ngàn dặm đường. Vì vậy may mà có Truyện tiểu thuyết Ngôn Tình, có thể giúp họ ở một chỗ cố định vẫn có thể hiểu thêm về thế giới
" Có người phụ nữ trung niên bị tai nạn giao thông, tôi không tìm thấy cái gì trên người bà ấy ngoài số địen thoại này cả "
" Giọng nói có vẻ rất bình tĩnh, hình như người kia đã tập luyện rất kĩ "
" Anh làm ơn nhắn địa chỉ cho tôi đi, tôi sẽ tới liền "
Cô xuống giường đi thay bộ quần áo rồi mở cửa ra ngoài, đúng lúc dì Hà chuẩn bị cơm xong vừa xdi đến cửa thì cô hớt ha hớt hãi chạy ra không nhìn đường mà đụng vào dì Hà làm chén bát đều rơi xuống đất phát ra âm thanh rất chói tai nhưng lại rất thu hút người khác.
Anh và ả đang ăn nhưng nghe âm thanh chói tai kia đều phải ngước đầu lên nhìn, anh thì vẫn lạnh băng còn ả ta như có một thói quen mà nhìn cô rồi nhếch mép.
" Con xin lỗi dì, con đang có việc, dì dọn dùm con "
Cô đỡ dì Hà dậy rồi chạy ra cửa, cô không thèm quay đầu nhìn anh mà một mạch chạy ra cổng mà không thèm quay đầu lại nhìn anh.
Cô chạy đến địa chỉ mà người kia nhắn cho cô.
Nó không phải là sa lộ có nhiều xe qua lại mà là một nơi vô cùng ít người, những nhà xung quanh củng tắt đèn đi ngủ cả rồi.
Cô nghe tiếng bước chân sau lưng mình thì quay lại.
" Ông là ai vậy "
Một người đàn ông béo lùn tiến lại gần cô.
" Mày là Y Y đúng không "
Tên béo lùn tiến lại nâng càm cô lên.
" Bà của mày không có ở đây đâu đừng tìm "
Cô hoảng hốt lùi về phía sau.
" Mày có bao nhiêu tiền móc ra hết cho tao "
Lời của tên đó như mệnh lệnh khiến cô phải làm theo.
Cô sờ tay vào túi quần thấy có gì đó nổi lên, cô móc ra, là tiền tận 2 triệu lận, sao nhiều vậy chứ, cô nhớ lại mình làm gì có nhiều vậy chứ, số tiền này từ đâu mà có.
Cô đưa hết tiền cho tên béo đó, tên béo tiến lại ôm cô, hắn còn hôn cô sau đó thì hắn bỏ đi để lại cô một mình sợ hãi ngã khụy xuống đất.
Hình ảnh cô đưa tiền cho hắn, hắn ôm, hắn hôn cô đều được thu lại trong một cái máy ảnh của một người đàn ông đứng sau bức tường gần đó.
Cô trở về nhà thấy anh ngồi trên ghế người đầy sát khí cô không dám lại gần mà đi thẳng lên phòng.
" Đứng lại đó "
Cô đang đi thì bị anh kêu lại, cô dừng một chút rồi đi lại ghế.
" Có chuyện gì "
Gương mặt cô buồn bã.
" Coi đi "
=======Truyện Ngôn Tình Tiểu Thuyết Tổng Tài ====
Anh đưa điện thoại của mình cho cô.
Cô đứng hình khi nhìn thấy trong điện thoại là 1 nam một nữ đang hôn nhau, kéo qua là hình ảnh người nữ đưa tiền cho người đàn ông, hai người đó không ai khác chính là cô và người đàn ông lúc nảy.
" Cá....cá...cái này.... "
Mắt cô đỏ hoe lắc đầu.
Anh kéo tay cô làm điện thoại của anh rơi xuống đất cô thì ngồi trên đùi của anh.
" Tôi đang có thai đó "
Anh cúi xuống định hôn cô thì cô lấy tay che miệng lại.
Thấy anh im lặng không làm gì nữa thì cô ngồi dậy, ra khỏi người của anh.
Anh đứng dậy bỏ lên lầu để lại cô đang sợ hãi.
Ả ta đứng trên lầu nhìn xuống thấy hết cảnh tượng nảy giờ của anh và cô, ả tức giận đánh nghiếng răng.
Sau ngày hôm đó thì cô luôn nhốt mình trong phòng, ba bữa dì Hà đều đem vào phòng cho cô, y tá thường hay lui tới để chắm sóc và hướng dẫn cho cô một số bài tập để cho cô dễ sinh.
Bên ngoài xảy ra chuyện gì cô căn bản không biết gì hết.
Hằng đêm anh đều ghé qua phòng cô nhưng cô không biết bởi lúc đó cô đã ngủ, anh còn mua cả quần áo, tả giấy, phấn, sữa, dầu, sữa tắm em bé, nôi, xe cho con của họ nhưng anh không đem về nhà mà đem đến một căn biệt thứ của anh ở ven biển.
" Aaaaaaaa...... "