Nhè nhẹ yêu thôi

Nhè nhẹ yêu thôi

Mô Tả:

Mô tả: Truyện ngôn tình sắc nhè nhẹ yêu thôi _Thiếu gia ấm áp, kiềm chế, chiếm hữu mạnh mẽ thích bị ngược đãi và nữ vệ sĩ trung thành quyến rũ, độc đoán thích bạo lực và ngược đãi . Đây là một câu chuyện bối cảnh ở thời Dân Quốc. Ngọt ngào và cao trào.H ít, có cốt truyện nhẹ nhàng

Chương 9 : Truyện Full ngôn tình sắc nhè nhẹ yêu thôi

Theo lực đánh của đòn roi, cơ thể người đàn ông khẽ lay động dưới thân cô, nhưng không có chút phản kháng nào, tiếng roi tiếp xúc với da thịt tạo nên thanh âm tuyệt mỹ lại êm tai, ánh mắt của Kỷ Thiện Sinh khiến cô trở nên mê mẩn, không thể kiềm chế được bản thân.

Cây roi dần dần hạ xuống, bỏ qua vật đang dựng đứng, hạ xuống đùi Kỷ Thiện Sinh.

Da chân nhạy cảm hơn, Kỷ Thiện Sinh rên rỉ, trên trán cũng dần chảy ra mồ hôi.

Kỷ Hòa nắm lấy roi, dừng sức của mình, vung roi lên đầu gối và xương chân của Kỷ Thiện Sinh, bắp chân vốn không thể cử động của anh trở nên hơi co giật.

Một sự kinh ngạc thoáng hiện trong mắt Kỷ Hòa, nhưng Kỷ Thiện Sinh lại đang say mê dục vọng mà không màng đến cảm giác vừa có, Kỷ Thiện Sinh hiện tại đang gác chuyện này sang một bên.

Kỷ Hòa ngừng đánh. Loại trò chơi tình thú này khiến cả hai lúc này đều gấp gáp khó thở.

Dưới cái nhìn của Kỷ Thiện Sinh, Kỷ Hòa cởi cúc đồng phục, cởi ra bộ đồng phục gò bó thẳng tắp, chỉ để lại nội y.

Trên người cô đang mặc một bộ nội y kiểu mới, một chiếc áo lót chỉ có hai mảnh vải quấn quanh ngực, và quần lót chỉ có một chút vải che đi phần dưới. Bộ này của cô được mua bởi A Ninh, người giúp việc trong Kỷ gia. Ai cũng nói rằng nó là một bộ nội y đang thịnh hành gần đây theo một phong cách phóng khoáng đến từ châu Âu.

Nhiều phụ nữ thời xưa cảm thấy nó quá ít vải và đều thấy xấu hổ khi mặc chúng. A Ninh là một cô gái thích những thứ mới lạ, cô ấy dành tiền lương hàng tháng cho những thứ này, nhưng thật ra trong lòng cô ấy cũng có chút không nỡ. Kỷ Hòa vốn cảm thấy mấy bộ nội y như này có chút hơi lạc loài nhưng sau khi mặc thử, cô lại cảm thấy rất ổn và tiện nên đã mua vài bộ về.

======= tiểu thuyết hay ======Nhưng không phải ai cũng có cơ hội đi du lịch hàng ngàn dặm đường. Vì vậy may mà có Truyện tiểu thuyết Ngôn Tình, có thể giúp họ ở một chỗ cố định vẫn có thể hiểu thêm về thế giới

Nhìn thấy Kỷ Thiện Sinh đang nhìn chằm chằm vào cô lúc này, Kỷ Hòa cảm thấy có chút câu nệ.

"... Có kỳ quái không?"

Đôi mắt của Kỷ Thiện Sinh có một ngọn lửa thiêu đốt.

"Không. Rất đẹp, thưa nữ hoàng điện hạ của anh."

Kỷ Hòa mỉm cười. Khuôn mặt cô tuy hơi trầm, nhưng nụ cười như vậy lại càng khiến cô trở nên mê hoặc hơn.

Cô lại một lần nữa ngồi lên eo của người đàn ông.

Cô có thể cảm nhận được vật dưới đang trở nên cứng ngắc của Kỷ Thiện Sinh cứ áp sát vào phần dưới của cô, ưm, vừa rồi rõ ràng là một khoái cảm, có lẽ cây côn thịt của thiếu gia càng ngày càng trở nên to lớn.

Tay Kỷ Thiện Sinh vẫn đang bị còng trên kệ giường, đơn giản là bởi vì Kỷ Hòa thích dáng điệu đó của Kỷ Thiện Sinh.

Cô chống vào bụng của người đàn ông, mông khẽ di chuyển qua lại, đầu côn thịt trước sau bị hai môi thịt cọ xát một lớp vải quần lót mỏng manh, cảm giác ngứa ngáy kéo dài hướng bên trong dọc theo da thịt chẳng mấy chốc theo nơi đó ẩm ướt, mật dịch chảy ra ngoài.

Kỷ Hòa cúi xuống, hôn lên môi Kỷ Thiện Sinh, đưa tay ra và cởi quần lót của anh.

“Ưm--"

Cây côn thịt to lớn của Kỷ Thiện Sinh theo sức ngồi của Kỷ Hòa mà thuận lợi phá vỡ lớp bao bọc bên ngoài, nhưng hai bên hành lang chật hẹp của Kỷ Hòa khiến cả hai rơi vào tình thế khó xử.

Kỷ Hòa không thích sự tạm dừng như vậy, cô luôn đề cao sự dứt khoát.

Quyết liệt ngồi xuống, thân dưới bị xé rách khiến môi và lưỡi đang đan xen vào nhau của Kỷ Hòa và Kỷ Thiện Sinh dừng lại, môi dưới của Kỷ Hòa bị cắn mạnh.

Ngay sau đó, mùi máu gợi lên tâm trí cô vô tình di chuyển bên dưới, Kỷ Hòa đau khổ liếm vết thương trên miệng Kỷ Thiện Sinh, rồi nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên môi Kỷ Thiện Sinh như một lời đáp trả.

“A...ưm...thiếu gia...thoải mái không thiếu gia...”

“Hửm...thoải mái A Hoà... thật chặt.”

Trên giường gỗ đỏ to rộng, một người đàn ông tuấn tú có thân hình thon gầy nhưng lại rắn chắc nằm ngửa, trên mặt cùng cơ thể chảy ra một tầng mồ hôi mỏng, khuôn mặt lạnh lùng bị dục niệm bao phủ, hai tay của anh thế nhưng bị còng giam khoá chặt trên đỉnh đầu. Mà ngồi ở trên người anh là một người phụ nữ trần truồng tóc dài đến eo, bao trùm trên tầng cơ bắp chính là thân hình mỹ lệ phập phồng lên xuống, ngón tay mảnh khảnh vuốt ve trước ngực người đàn ông, thỉnh thoảng ngón tay còn vẽ vòng tròn quanh đầu vú.

Bởi vì quanh năm suốt tháng luyện tập nên đầu ngón tay Kỷ Hoà có vết chai dày, không đủ tinh tế nhưng lại làm cho Kỷ Thiện Sinh sinh ra cảm giác đau lòng, yêu thích. Ngón tay mang theo vết chai đã sớm xoa đến đầu vú dựng thẳng khiến cho Kỷ Thiện Sinh cảm thấy một trận tê ngứa, mà động tác kế tiếp của cô thiếu chút nữa khiến cho anh tinh quan khó thủ. Ngón cái cùng ngón trỏ Kỷ Hoà kẹp chặt một bên vú, bắt đầu xoa nắn qua lại, thấy vẻ mặt Kỷ Thiện Sinh lộ ra biểu tình tựa như ngứa lại tựa như đau, khoé miệng cô nhếch lên hiện lên ý cười, dứt khoát dùng lực đem đầu vú kéo ra.

Đầu vú tinh xảo bị kéo ra, ngực Kỷ Thiện Sinh giống như cái phễu, viên thịt trước ngực không ngừng bị lôi kéo mà trở nên trướng lớn, lại bởi vì Kỷ Hòa không ngừng dùng lực xoa nắn nên đầu ti truyền đến cảm giác đau đớn. Đau đớn như vậy cũng không làm người khó chịu, ngược lại làm Kỷ Thiện Sinh cảm nhận được kích thích xưa nay chưa từng có.

“A Hòa... Bên kia... Bên kia cũng muốn.” Kỷ Thiện Sinh một bên hướng về phía trước đĩnh động phần eo, một bên ưỡn ngực lên, ánh mắt mang theo khát vọng, giống một con chó săn chờ đợi chủ nhân vuốt ve.

Phía dưới Kỷ Hòa cũng đã dần dần thích ứng thứ lớn kia của Kỷ Thiện Sinh, một bên phối hợp Kỷ Thiện Sinh hướng về phía trước va chạm, chính mình cũng cùng vặn vẹo cánh mông theo lực đạo của người đàn ông, tìm vị trí thoải mái nhất. Kỷ Thiện Sinh có bất cứ yêu cầu gì Kỷ Hòa chưa bao giờ từ chối, cô vươn một cái tay khác, vân vê tiểu thịt viên ở ngực phải bị vắng vẻ của người đàn ông.

=======Truyện Ngôn Tình  Tổng Tài ====

Hai tay cô cùng dùng sức, hai viên tiểu thịt viên của Kỷ Thiện Sinh được chăm sóc thật tốt, anh nhanh chóng chìm đắm trong cảm giác vừa tê dại vừa đau đớn lại mang theo khoái cảm kịch liệt ở trước ngực, nửa người dưới dao động mà càng thêm kịch liệt, mà tiểu huyệt Kỷ Hòa cũng thỉnh thoảng lại co rút lại, phối hợp với động tác thọc vào rút ra người đàn ông, cô có thể cảm nhận được côn thịt to lớn ở trong nội bích không ngừng ra vào, tư thế hai người làm cho hạ thể bọn họ kết hợp vô cùng chặt chẽ, mỗi một lần cắm vào, Kỷ Hòa đều cảm giác được chính mình đều lên đỉnh.

Đối với Kỷ Hòa mà nói, khoái cảm khi làm tình làm cô mỗi lần nhớ lại đều vui sướng không thôi.

Nhưng không bằng giờ phút này cô dùng thân thể bao bọc lấy thiếu gia, khống chế thiếu gia, ý tưởng muốn chiếm hữu thân thể anh truyền đến cho cô có cảm giác mãnh liệt sung sướng làm cô càng điên cuồng.

Thiếu gia của cô. Giờ phút này chỉ thuộc về một mình cô. Tiểu huyệt của cô bao lấy côn thịt anh, tay cô vuốt ve ngực anh. Cô đem anh đè ở dưới thân, hung hăng luật động.

Cô thực sự bị anh khống chế, mà Thiếu gia mà cô thật tâm yêu thương lại đang thần phục dưới thân cô. Kỷ Hòa ý thức được điều này, cảm xúc liền trở nên xúc động. Cô cởi còng tay Kỷ Thiện Sinh ra, liếm hôn một vòng vệt đỏ trên cổ tay người đàn ông.

Giờ phút này cô đã rõ ràng được một chuyện. Thiếu gia của cô, yêu cô. Không chỉ có yêu mỗi con người cô mà con yêu mọi thứ của cô. Ngay cả chuyện cô có đam mê khác người kia.

“Thiếu gia, em yêu anh.”

Cô cũng không có kìm nén tâm ý của bản thân, đối mặt với người đàn ông dung túng mà sủng ái mình, trái tim cô sớm đã luân hãm.

Kỷ Thiện Sinh hung hăng mà tìm được môi cô, thật sâu mà hôn đi lên.

“A Mộc, anh cũng yêu em.”

“Anh đem cả linh hồn mình tặng cho em! Nó có chút kỳ quái, hay cáu giận, lúc tốt lúc xấu, còn ôm theo một nghìn tám trăm tật xấu. Nó rất đáng ghét, chỉ được mỗi điểm tốt, là yêu em.”