Nhè nhẹ yêu thôi
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Mô tả: Truyện ngôn tình sắc nhè nhẹ yêu thôi _Thiếu gia ấm áp, kiềm chế, chiếm hữu mạnh mẽ thích bị ngược đãi và nữ vệ sĩ trung thành quyến rũ, độc đoán thích bạo lực và ngược đãi . Đây là một câu chuyện bối cảnh ở thời Dân Quốc. Ngọt ngào và cao trào.H ít, có cốt truyện nhẹ nhàng
Chương 8 : muốn em...
Anh thích nhìn A Hòa vung roi một cách lạnh lùng, tất nhiên, nếu cây roi đó rơi ở trên người mình thì còn tuyệt hơn nữa.
Vì vậy, anh không dừng lại hay chủ động sửa sai mà còn rất vui vẻ khi thấy kết quả.
Kỷ Thiện Sinh đã nuôi dưỡng cái tôi ích kỷ như vậy trong lòng. Nhưng anh không thể kìm chế được những ảo tưởng của mình về tương lai của hai người họ.
Bị ngược đãi và ngược đãi. Họ phải là một cặp trời sinh, phải không?
"Chúng tôi là một cặp vợ chồng trời sinh."
Kỷ Thiện Sinh nghĩ vậy, cũng nói như vậy.
Kỷ Hòa không dám nhìn vào đôi mắt long lanh của người đàn ông, cố gắng kéo tay ra khỏi Kỷ Thiện Sinh, nhưng không ngờ, sức kìm của người đàn ông mạnh mẽ đến nỗi tay cô không thể thoát khỏi ra được.
“Nhìn anh này, A Hòa.” Kỷ Thiện Sinh nắm lấy cằm Kỷ Hòa bằng tay còn lại, hai người cách nhau rất gần đến nỗi có thể nghe thấy tiếng hơi thở đang dần nóng lên từng chút một.
"Em có thích anh không? Anh ra lệnh cho em ... thành thật."
Môi Kỷ Hòa khẽ run lên, cô muốn từ chối nhưng vì bị Kỷ Thiện Sinh ‘ra lệnh’ ngăn chặn sự lừa dối mà cô chuẩn bị thốt ra.
Thiếu gia có lẽ đã nhìn ra từ lâu rồi.
Nhìn thấy rằng, cô là một tên thuộc hạ hèn mọn mang trong người mộng tưởng hão huyền về anh.
"Đúng vậy, thiếu gia, em thích anh." Kỷ Hòa dứt khoát nói ra tiếng lòng trong tim, hiện đang tưởng chừng vỡ ra từng mảnh, "nhưng chúng ta không thể ở bên nhau."
“Tại sao lại không thể?” Kỷ Thiện Sinh hỏi.
"Em chỉ là một hạ nhân... ưm ..." Kỷ Hòa chưa nói hết lời, môi cô đã phủ lên hai luồng hơi ấm, ngừng lời nói khinh thường bản thân.
Kỷ Thiện Sinh vươn lưỡi ra, tách môi Kỷ Hòa, dùng lực nhẹ nhàng càn quét qua khoang miệng của cô, cuốn lấy tất cả những gì ngọt ngào mà anh thèm muốn bấy lâu nay. Kỷ Hòa lúc đầu cũng sững sờ vì hành động này của Kỷ Thiện Sinh, nhưng khi bình tĩnh lại, trái tim cô bắt đầu rung động.
“A Hòa, anh không cho phép em nói về bản thân như vậy,” Kỷ Thiện Sinh miễn cưỡng rời xa đôi môi hồng đỏ đang kề sát, nghiêm nghị rồi trìu mến nói ra điều thầm kín trong lòng anh.
"Em không phải hạ nhân."
"Trong lòng anh, em là nữ hoàng "
“Anh sớm đã bị em thuần phục rồi."
Những lời yêu thương như vậy, thật là khiến người khác phải rung động. Bức tường dựng lên trong lòng Kỷ Hòa bắt đầu sụp đổ, nhưng ý nghĩ về sở thích ngược đãi của mình khiến cô tỉnh táo trở lại.
Điều đó là không thể. Kỷ Hòa nhớ lại lời của Phùng Cửu--
"Haiz, đúng vậy … một con người ghê tởm như cô ... một người phụ nữ thích lấy người khác ra tiêu khiển ... thì sẽ có ai thích chứ?
"Nếu thiếu gia cô biết cô như vậy... Có phải hay không, anh ta sợ là sẽ bị dọa đến chết?"
Thấy Kỷ Hòa đã lâu không trả lời, Kỷ Thiện Sinh chỉ đơn giản quay sang, mở ngăn kéo lấy ra một vật.
A Hòa của anh, đúng là bảo bối bướng bỉnh.
Trước mặt anh, cô là một bông hoa đầy gai trong bụi, nhưng cô không biết rằng, cô như vậy, chỉ càng khiến anh muốn ôm cô vào lòng.
Loading...
Trong ngăn kéo là thứ anh đã chuẩn bị từ lâu.
Đầu tiên anh ấy lấy ra một chiếc chìa khóa rồi nhét nó vào tay Kỷ Hòa.
Kỷ Hòa cầm chìa khóa ngơ ngác theo dõi hành động của anh, tự hỏi anh đang làm gì.
Sau đó, ngay sau đó, cô nhìn thấy thiếu gia của mình lấy ra một chiếc còng tay, giơ hai tay lên và còng mình vào thành giường.
"A Hòa, em muốn làm gì anh, tất cả, tất cả, đều cả thể làm."
"Lấy roi đánh anh, kéo anh vào ngục tối."
"Anh muốn em làm như vậy với anh ..."
"Anh muốn em... muốn đến nỗi, mỗi lần anh nghĩ về nó, anh cũng sắp phát điên rồi.."
Bức tường ngăn cách trái tim của Kỷ Hòa cuối cùng cũng sụp đổ, cô đẩy mạnh anh xuống, hai chân quỳ trên eo Kỷ Thiện Sinh.
“Thiếu gia… Anh có biết mình đang nói gì không.” Một tay cô nắm lấy cổ tay bị còng của Kỷ Thiện Sinh, tay kia chạm vào cây roi đang buộc ở thắt lưng cô.
Kỷ Thiện Sinh nở nụ cười ấm áp nhưng có chút mê hoặc "Em có biết tại sao anh lại đưa cho em roi này không?"
Một gợi ý về khả năng xảy ra trong đầu Kỷ Hòa, và những lời tiếp theo của Kỷ Thiện Sinh đã xác nhận suy nghĩ đấy của cô.
======= tiểu thuyết hay ======Đọc Truyện tiểu thuyết Ngôn Tình khiến con người trở nên khôn ngoan hơn.Lợi ích đầu tiên của việc đọc Truyện tiểu thuyết Ngôn Tình tất nhiên là để nâng cao kiến thức. Nếu bạn không muốn sống như kiểu "ếch ngồi đáy giếng", thì bạn phải thu nạp thêm những kiến thức từ thế giới bên ngoài.=======Truyện Ngôn Tình Tổng Tài ====
"Tất nhiên là……"
“Anh muốn em dùng nó trên người của anh."
"A Hòa" Kỷ Thiện Sinh ngẩng đầu, "Đừng phủ nhận chính mình."
“Anh thích em, bao gồm tất cả mọi thứ thuộc về em"
Kỷ Hòa không thể nhịn được nữa, ngồi trên eo người đàn ông, chuyển thế bị động thành chủ động, rồi hôn mạnh lên môi Kỷ Thiện Sinh.
Cắn, xâm nhập, càn quét.
Kỷ Hòa xé tan sự dịu dàng mà cô vẫn luôn duy trì trước mặt Kỷ Thiện Sinh hồi trước, cô theo bản năng mà ôm lấy Kỷ Thiện Sinh, môi hai người kề sát vào nhau, miệng và lưỡi mê hoặc mà cuốn lấy nhau. Vị ngọt trong miệng người kia xâm chiếm toàn bộ khoang miệng.
Nhìn thấy bộ dạng ngoan ngoãn của thiếu gia dưới cô, Kỷ Hòa cảm thấy ngứa ngáy trong lòng, khó chịu đến tê liệt.
Cô rút roi ra, gấp thành hai đoạn, cầm trong tay chuôi và đầu roi, sau đó từng chút từng chút, bắt đầu từ cổ tay bị còng của Kỷ Thiện Sinh chậm rãi trượt xuống.
Cây roi này là một chiếc roi da do Kỷ Thiện Sinh mời nghệ nhân người Anh chế tạo. Da kangaroo được sử dụng làm lõi roi. Toàn bộ miếng da lộn đen hoang dã do Kỷ Minh Sinh săn được, được cắt và dệt làm lớp ngoài. Nó mềm và linh hoạt khi vẫy nó di chuyển rắn.
Kỷ Hòa đã bị mê hoặc ngay khi cô nhận được món quà này, nó khiến cô không thể nào rời bỏ. Từ lâu cô chỉ nghĩ đó chỉ là một món quà do thiếu gia chọn cho mình, cô lại không hề biết giá trị thực sự của cây roi này cho đến có người nói cho cô biết.
Kỷ Hòa lúc đó cảm động trước sự dụng tâm của Kỷ Thiện Sinh dành cho cô, và kể từ đó trên người Kỷ Hòa luôn mang theo cây roi đó.
Mà bây giờ, cô đã hiểu được ý nghĩa thực sự của món quà mà thiếu gia tặng cô.
Lớp da lộn mềm dẻo và thô ráp chạy dọc theo bắp tay căng phồng của người đàn ông, dọc theo vai, ngang yết hầu đang run rẩy, bộ ngực nhấp nhô rồi thì hai hạt đậu đỏ đáng yêu trên ngực anh.
"Chát -"
Kỷ Hòa thăm dò, rút roi giáng xuống ngực của Kỷ Thiện Sinh.
"A Hòa..."
Kỷ Thiện Sinh nhếch môi, "Em ở trên người tôi gãi ngứa sao?"
Lực roi của Kỷ Hòa nhẹ đến mức có thể nói là không có, Kỷ Thiện Sinh thực sự bất đắc dĩ lại mềm lòng.
Nhìn Kỷ Thiện Sinh, Kỷ Hòa rõ ràng rằng lực đánh của cô không thể khiến anh đau được, nhưng giữa trong ánh mắt của cô lại hiện lên vẻ vui mừng, cuối cùng cũng tin lời anh nói.
Thì ra ... thiếu gia của cô... thích như này.
Kỷ Hòa khó có thể che giấu niềm vui bên trong, trong lòng dâng lên một nỗi háo hức kì lạ. Roi vụt bay trong không khí, cô quỳ xuống, ngồi dậy, một tay vuốt ve cơ bụng săn chắc của người đàn ông, một tay cầm roi vung về phía cơ thể gầy của anh.