Hoa nở

Hoa nở

Mô Tả:

Mô tả: Ý vị trong truyện ngôn tình sắc Hoa Nở _ Hôm nay trời có trăng rằm Liệu em có muốn ăn nằm với anh . Bọn họ cùng nhau chơi, cùng nhau làm bài tập, cùng nhau đọc sách, cùng nhau mắng người, cùng nhau vượt qua rất nhiều năm tháng tốt đẹp, khi đó còn trẻ không có nhiều tâm tư, cảm tình đều chân thật, phát ra từ tâm

Chương 6 : Nói với cô ấy cậu không sao

Hai ngực bị nam nhân xoa bóp, môi lại không cho cô tách ra, từng đợt khoái ý đánh thẳng vào lòng, lẻn vào bụng, lại hại hạ thân cô tiết ra một trận xuân thủy khác. Quần lót cô lúc này hoàn toàn ướt đẫm, hôm nay cô lại mặc quần màu trắng, có thể dễ dàng nhìn thấy.

Lúc này bên ngoài vang lên âm thanh một người đang đi đến, âm thanh này làm Từ Nghiên tỉnh lại, cả người lạnh lẽo hoảng sợ. Lúc này, Mạc Quân Lâm lại lẻn vào trong quần cô, ấn vào tiểu huyệt cô. Hắn kinh ngạc, lại hưng phấn, ở bên tai Từ Nghiên thở dốc nói: "Nghiên Nghiên...Cậu hưng phấn sao....Xuân thủy tràn ra ướt hết cả quần."

======= Truyện Ngôn Tình  hay ====== đọc Truyện Ngôn Tình .  có lợi ích vô cùng to lớn mà mỗi chúng ta có thể chưa biết hết về nó. Đọc truyện cùng HaHa Truyện

Từ Nghiên biết bên ngoài có người, cô không dám lên tiếng, chỉ cố gắng bắt lấy cánh tay đang làm loạn. Không cho hắn động. Tay hắn không rời khỏi tiểu huyệt cô, môi lại cúi xuống hôn cô, cái miệng nhỏ giờ đã đỏ lên vì sưng. Hắn biết cô không thể chống cự được, Nghiên Nghiên thật đáng yêu. Chỉ là hắn cũng vậy, hắn không thể chống cự được.

Hôn một hồi, cái tay nhỏ đang chặn hắn cũng không còn sức lực, cô vừa buông lỏng, tay hắn được phóng thích, liền động ngón tay, ở trong tiểu huyệt cô nhẹ nhàng khều vuốt.

"Ưm....ưm...." Kích thích này, hắn quá là ác với cô. Từ Nghiên phát ra vài tiếng rên rỉ, nhưng lúc này lại có âm thanh xả nước giúp cô giấu diếm.

Mạc Quân Lâm lúc này cũng buông ra, kéo Từ Nghiên ngồi trên đùi hắn, bản thân lại ngồi xuống bồn cầu. Từ Nghiên trong đầu đều mơ hồ, căn bản vô pháp phản ứng, sau đó váy cô đã bị Mạc Quân Lâm kéo ra ném xuống đất.

"A.....!" Cô phát hoảng, hét lên, bàn tay to của hắn bao trọn tiểu huyệt cô, hắn đang trực tiếp ở chỗ kia, sờ loạn.

"Cậu....Cậu sao lại....Mình không muốn...Quân Lâm...."

Cô khóc lóc cầu xin tha thứ, âm thanh điềm đạp đáng yêu, bất lực ở trên người hắn vặn vẹo, nhưng cánh tay hắn vòng qua eo cô như khóa trụ cả người, cô không thể nhúc nhích.

Xuân thủy tiết ra mỗi lúc mỗi nhiều, cô như mất khống chế, cô......

Từ Nghiên nức nở khóc, lại mẫn cảm mê loạn từng cái vuốt ve, bộ ngực phập phồng lên xuống. Ngón tay hắn lúc này chui vào trong tiểu huyệt, ngón tay thô ráp thuần thục tìm tiểu hoa nhụy bên trong, xoa xoa ấn ấn, sau đó bên trong chảy ra rất nhiều chất lỏng làm mê loạn.

Khuôn mặt trắng nõn giờ đã đỏ bừng, cái cảm giác này thật sự quá kích thích.

Mạc Quân Lâm đùa giỡn tiểu hoa nhụy, nhưng côn thịt phía dưới người đang không tự chủ được mà nhô cao, như muốn tham gia vào cuộc vui của hai người.

Nhưng Mạc Quân Lâm không dám lại quá trớn hơn nữa, hắn chỉ lén cọ cọ cái mông nhỏ của cô vào côn thịt phía dưới quần: "Nghiên Nghiên...Cậu thích sao."

Bên ngoài lại truyền tới âm thanh có người đang đến.

Từ Nghiên gác đầu lên vai Mạc Quân Lâm, nhẹ nhẹ rên rỉ, cố gắng áp chế kích thích, nhưng môi đỏ lại lơ đãng phát ra âm thanh "ưm....ưm...." kiều mị rên rỉ.

Mạc Quân Lâm sợ bị người bên ngoài nghe thấy, đem hai ngón tay nhét vào miệng nhỏ của cô, bên tai cô nỉ non: "Nghiên Nghiên ngoan, mình không muốn người khác nghe thấy tiếng của cậu, cậu ngoan, rên nhỏ một chút."

Nói xong, Từ Nghiên liền trợn trừng mắt, cô kêu rên một tiếng.

Mạc Quân Lâm thuận thế đem ngón tay nhét vào trong tiểu huyệt của cô.

Mạc Quân Lâm làm sao có thể dễ dàng từ bỏ. Hơn nữa, cảm giác điên cuồng này so với lần trước còn nhiều hơn. Mạc Quân Lâm đem ngón tay giữa của hắn cắm vào bên trong cơ thể cô. "Nghiên Nghiên....Nghiên Nghiên....Nơi này của cậu mềm lắm....Lại có nhiều xuân thủy chảy ra...."

Hắn vừa nói, ngón tay càng cắm sâu hơn vào triêu tiểu huyệt của cô. Bàn tay kia lại không ngừng ra sức trêu đùa cái miệng nhỏ phía trên của cô, phát ra âm thanh lách tách vui người.

Cả hai cái miệng nhỏ, đều phát ra tiếng nước.

Một cô gái nhỏ bé ngồi trên người một thanh niên cao lớn, cả người Từ Nghiên quần áo hỗn độn, hạ thân lộ ra hoàn toàn, quần lót ướt đẫm bị cởi ra một bên, không thể che đậy được nơi riêng tư mê người của thiếu nữ. Ngón tay thô lớn của thanh niên kia lại ra sức ra ra vào vào.

Nước mắt của Từ Nghiên rơi xuống ào ạt, cô khóc lóc thảm thương, Mạc Quân Lâm thật sự quá đáng, thật sự quá quá đáng, hắn trước kia còn nói xin lỗi với cô, bây giờ lại làm cái chuyện này. Còn không chịu dừng tay.

Nơi riêng tư của cô, bị Mạc Quân Lâm đâm, thọc tới thọc lui, trong cơ thể như có một ngọn lửa, bức cô tới muốn điên.

Cảm giác kia cuối cùng là cái gì, cô trước đây đã trải qua một lần, nhưng không dám nghĩ lại, nhưng mà lúc nãy lại nếm được một lần nữa, cảm giác đó, thật sự quá thoải mái.

"Cái miệng nhỏ này cứ hút chặt tay tớ." Mạc Quân Lâm nói nhỏ, giọng nói mang theo tán thưởng.

"Ưm....ưm...." Đừng nói mà, đừng nói nữa.

Từ Nghiên muốn Mạc Quân Lâm câm miệng, nhưng đột nhiên hắn rút ngón tay ra khỏi miệng cô, sau đó cô nghe được âm thanh mút vang lên, hắn, lại tự mút tay chính mình.

Từ Nghiên hai mặt đỏ rực, trong đầu không tự chủ được hiện lên hình ảnh, khuôn mặt lạnh lùng kia vậy mà giờ đây lại thỏa mãn mút ngón tay dính đầy nước miếng của cô.

Bộ dạng Từ Nghiên kích thích mà hai ngực phập phồng lên xuống, làm cho hắn càng hưng phấn, hắn lại liếm mút ngón tay lần nữa, cố ý phát ra âm thanh lớn hơn, rồi lại nói bên tai cô: "Nghiên Nghiên.....Ngọt lắm....Mình rất thích...Mình rất muốn...."

Mạc Quân Lâm nhìn bộ ngực Từ Nghiên lên xuống, tròn trịa đáng yêu, hắn thật sự hận bản thân không có nhiều hơn một bàn tay, để cùng một lúc có thể đụng vào mỗi một nơi trên cơ thể cô.

Hắn cắn xuống vành tai Từ Nghiên: "Nghiên Nghiên...Bên trong cậu nóng cực kỳ....Lại rất nộn....Cứ mút lấy ngón tay tớ....Hút rất nhiệt tình...Mút tới mình không thể động đậy..."

Cô mới không có, cô không có hút hắn.

Từ Nghiên xấu hổ, cảm giác dưới thân làm cho người ta sợ hãi vừa khoái cảm, cô để cho hắn đùa giỡn, toàn thân như bị đánh vào trong con sóng, hắn càng ra sức đâm vào, cô càng khó chịu, hai chân dùng sức mà cuộn lại, liều mạng ngăn cản cơn sóng kia càng tới càng gần.

Tiểu huyệt bên trong càng ép chặt, ngón tay Mạc Quân Lâm run rẩy, trái tim hắn hưng phấn đến điên cuồng, côn thịt ở dưới quần cũng muốn tham gia, không ngừng muốn thay thế ngón tay hắn. Mạc Quân Lâm tự niệm cho bản thân, không thể ở chỗ này, không phải ở chỗ này. Lần đầu tiên của Từ Nghiên, không thể tùy tiện ở chỗ này.

"Ưm....ưm...." Tiểu huyệt run rẩy, cô không chịu được, cái miệng nhỏ rên rỉ không ngừng.

Ngón tay hắn vươn tới bên trong điểm G, búng vào nó. Cô rên rỉ một tiếng cao trào, không nhịn được nữa, xuân thủy trong âm đạo tràn ra, Mạc Quân Lâm lúc này mới rút ngón tay ra, xuân thủy giống như nước tiểu, bắn ra một trận lớn.

Đây là cái gì? Nước tiểu sao? Sao cô lại trở nên hư đốn như vậy?

Mạc Quân Lâm an ủi: "Ngoan, đừng khóc, đây không phải nước tiểu, là cao trào, cậu hưng phấn, khoái cảm nên mới chảy ra cao trào."

Hắn bắt lấy tay cô ấn vào trong tiểu huyệt, sau đó đưa lên chóp mũi cô: "Cậu xem, không phải nước tiểu mà."

Lúc này, bên ngoài có người gõ cửa, an tâm hỏi: "Bạn bên trong, bạn không thoải mái sao? Có muốn mình tìm người tới hỗ trợ hay không?"

======= Truyện Ngôn Tình  hay ======Hãy cùng tôi tìm hiểu xem, Truyện Ngôn Tình  có những lợi ích gì mà từ trẻ em, học sinh, sinh viên, các bạn trẻ, những người trưởng thành, cho đến các bác lớn tuổi vẫn đọc Truyện Ngôn Tình .  và được khuyến khích đọc Truyện Ngôn Tình  như vậy nhé.Đọc truyện cùng HaHa Truyện

Lời vừa nói ra, hai người bên trong đều đứng tim, Mạc Quân Lâm lấy ngón tay đang cắm trong miệng cô ra, nhỏ giọng: "Nói với cô ấy cậu không sao."

Từ Nghiên cắn môi, nếu cô kêu cứu, chắc chắn sẽ có người tới cứu cô. Nhưng, sau đó Mạc Quân Lâm làm sao đây? Nếu có người báo cảnh sát, Mạc Quân Lâm sẽ bị bắt. Tới lúc đó mọi người đều biết, cả mẹ và Lý Húc cũng sẽ biết.

Nếu mẹ biết, khẳng định sẽ nổi điên, còn có những cậu xung quanh, ở trường học, họ sẽ chỉ chỉ trỏ trỏ, cô bỗng nhiên không dám nghĩ nhiều nữa, hậu quả thật là quá đáng sợ!

Cô thật tình không muốn ai biết chuyện này!

Từ Nghiên nuốt nước miếng, âm thanh khàn khàn cố đè nén nói ra: "Không có gì, chỉ là mình hơi đau bụng...Giờ đã đỡ hơn rồi, không có gì nghiêm trọng."