Yêu Nghiệt Tiểu Mỹ Nữ

Yêu Nghiệt Tiểu Mỹ Nữ

Mô Tả:

Ý vị trong truyện ngôn tình nữ cường Yêu Nghiệt Tiểu Mỹ Nữ mang tới thông điệp Loay hoay trong chuyện tình cảm không rộng cũng không chật này khiến cả hai đều mệt mỏi. Mà tháng năm thì vội vã, có dừng lại chờ ai bao giờ. Ta chọn cách buông bỏ tình cảm

Chương 50 : Cây cối hoa lá

Niệm Sơ ngây ngốc, không ngừng tưởng tượng ra các cảnh

Khuôn mặt trắn nõn lại đỏ như trái cà chua

Người lớn hai nhà bàn bạc với nhau thì quyết định tháng sau tổ chức lễ đính hôn. Niệm Sơ cảm thấy quá nhanh nhưng Thư Giai lại nói mọi việc đã chuẩn bị hết rồi

Cho đến khi áo cưới được giao đến, kích cỡ hoàn toàn vừa dáng cô thì Niệm Sơ mới phát hiện ra

“Có phải anh với ba mẹ em đã bàn với nhau trước rồi không?” Niệm Sơ nghiêng đầu chất vấn, Lý An Nhiên ở phía sau kéo váy cưới giúp cô, nghe vậy cũng không ngẩng đầu lên trả lời

“Từ lúc chúng ta ở bên nhau anh đã lên kế hoạch rồi.”

Anh kéo dây kéo lên, sau đó lên ra một chiếc hộp nhỏ từ trong túi quần

Bên trong là hai chiếc nhẫn, vòng tròn mảnh khảnh khắc từng viên kim cương nhỏ, ngắn gọn mà hào phóng

Lý An Nhiên lấy ra, sau đó cầm bàn tay cô, chậm rãi đeo vào ngón áp út

Anh còn ở một bên thấp giọng giải thích: “Nhẫn này em mang tạm nhé, đợi lúc em tốt nghiệp chúng ta chính thức thức kết hôn anh sẽ lại đeo cho em một chiếc nhẫn kim cương khác.”

Niệm Sơ nhìn chiếc nhẫn, có chút mới lạ mà yêu thích không muốn buông tay

Thật là đẹp mắt

“Niệm Niệm”, thấy cô phát ngốc, Lý An Nhiên đề cao âm lượng kêu cô một tiếng

“Dạ”, Niệm Sơ hoàn hồn

“Giúp anh đeo nhẫn.”

Niệm Sơ lúc này mới phản ứng lại, từ hộp lấy ra một chiếc nhẫn khác, cẩn thận đeo vào ngón áp út của anh, Sau đó nhấp môi nở nụ cười

“Thật đẹp.”

Lý An Nhiên nhìn người trước mặt đang mặc áo cưới, đáy lòng khẽ rung động, anh ôm lấy eo cô cúi đầu hôn xuống

“Niệm Niệm, anh yêu em.”

 

Đã từ rất lâu trước kia, đối với anh chỉ có một Niệm Niệm, mãi không quên

Dù chỉ là một lễ đính hôn nhưng lại giống như lễ kết hôn, Lý An Nhiên lại phô trương, từ khách sạn cho đến thực đơn, không có chỗ nào là đơn giản

Danh sách khách mời nhiều đến mức làm Niệm Sơ líu lưỡi

Mọi người bắt đầu tới nơi, Niệm Sơ dù quen hay không quen cũng ngoan ngoãn chào hỏi. Sau đó đến bên bàn khách mời nữ

“Lý tổng, không định giới thiệu sao?” Người phụ nữ ngồi ở giữa cầm ly rượu, cười với Lý An Nhiên

“Đây là vị hôn thê của tôi, Niệm Sơ.”

Ánh mắt người phụ nữ dừng trên người Niệm Sơ như là đang soi mói. Giây lát, cong môi nở nụ cười: “Thì ra Lý tổng thích người nhỏ con như thế này, biết vậy tôi đã cố thay đổi”

Lý An Nhiên bất ngờ nhưng vẫn cố cười. Anh còn chưa mở miệng thì Niệm Sơ đã lên tiếng

“Chị gái, tôi nhỏ con như vậy mới được anh An Nhiên yêu mến. Chị không cần phải thay đổi đâu vì đơn giản tôi có như thế nào thì anh ấy cũng sẽ thích.”

Người nọ không ngờ Niệm Sơ như vậy mà phản bác không để chừa một chút danh dự nào, chỉ biết cười lạnh một tiếng. Lý An Nhiên thấy thế vội vàng giảng hòa

“Tô tổng, Niệm Niệm còn trẻ nên không hiểu chuyện, mong thông cảm.”

“Chỉ tại tôi từ nhỏ chỉ cưng chiều em ấy.”

Anh nói xong cầm ly rượu trong tay uống một ngụm, cười chân thành, giọng nói ôn hòa dễ nghe

“Chúc Tô tổng sớm tìm được nửa kia của mình.”

Hai người mới đi ra lại bị Lý Khâm kéo vào tiếp tục chào hỏi. Cho đến khi nghi lễ đính hôn kết thúc mới nghỉ ngơi, giờ này đã là ban đêm

Lý An Nhiên vừa mở cửa ra liền nằm trên sô pha, cả người nồng nặc mùi rượu

Niệm Sơ cũng cởi giày lên nằm với anh

Lý An Nhiên ôm lấy hông cô. Niệm Sơ nhíu mày

“Người phụ nữ lúc nãy là ai?” Cô hùng hồn chất vấn, Lý An Nhiên bất lực giải thích: “Con gái của tổng giám đốc tập đoàn Đông Lâm.”

“Đông Lâm?” Niệm Sơ nghĩ nghĩ, “Cô ấy là người mẫu đại diện của Đông Lâm trên TV ấy hả?”

“Ừ”, anh nhắm mắt lại gật đầu

“Hiện tại là khách hàng lớn nhất, tuy cô ấy không quản việc của công ti nhưng sau này chắc chắn sẽ được giao phó”

“Cô ấy thích anh?” Niệm Sơ trừng mắt

Lý An Nhiên không nói lời nào, xoay người đè cô dưới thân, môi hôn xuống, rầm rì: “Niệm Niệm, anh chỉ thích em.”

“Anh say rồi?” Niệm Sơ ngăn tay anh đang cởi nút áo phía sau cô, Lý An Nhiên dứt khoát chuyển sang phía trước đẩy nội y của cô lên trên, thanh âm mơ hồ

“Làm chuyện quan trọng thì vẫn còn sức.”

Xong việc, hai người hết sức ở trên sô pha, cả người không có một tia sức lực

Niệm Sơ vất vả cả ngày lại bị anh lăn lộn một hồi nên hiện tại rất mệt đến nỗi không đứng dậy được

Vừa mệt vừa buồn ngủ, Niệm Sơ nửa tỉnh nửa mơ nghe tiếng người nói chuyện bên tai, tiếp theo cảm thấy thân mình được nhấc bổng, sau đó là làn nước ấm quét qua da thịt

Cô mơ màng ôm chặt người nào đó sợ mình ngã xuống

Lý An Nhiên giúp cô tắm rửa xong, nhét bàn chải đánh răng vào miệng cô, Niệm Sơ mới chính mình hoạt động

Vòi sen bên cạnh còn đang mở, Lý An Nhiên đang tắm rửa. Gương soi trước mặt đã bị hơi nước che mờ, không thấy rõ cảnh tượng

Niệm Sơ rửa mặt xong chuẩn bị quay đầu lại nhìn thì anh đã choàng khăn tắm đi ra chuẩn bị đánh răng

Niệm Sơ âm thầm tiếc nuối trong lòng

Làm khô tóc xong hai người ôm nhau lên giường ngủ an ổn, cho đến khi đồng hồ bào thức của Lý An Nhiên vang lên

Anh chậm rãi rời giường, Niệm Sơ ôm chăn trở mình tiếp tục ngủ say, lúc tỉnh dậy thì mặt trời đã lên cao

 

Ánh mắt trời chiếu vào sàn nhà, ấm áp hòa hợp, cây cối xanh tươi tốt ở bên ngoài cửa sổ

Hôm nay thời tiết rất đẹp

Niệm Sơ xuống giường, đi dép lê ra tới cạnh cửa. Cô mở cửa ra, phòng khách không một bóng người, phòng bếp lại tràn ngập hương thơm

Cô đi qua mở nắp nhìn, bên trong là một chén cháo, vừa nấu xong nên khỏi bốc hơi nghi ngút

Cô đậy nắp lại rồi đi đến phòng phòng đọc sách

Đầu tiên là gõ cửa sau đó không nghe thấy tiếng động nên Niệm Sơ nắm then cửa nhẹ nhàng vặn ra

Lý An Nhiên đang ngồi thì nhìn lại, trước anh mặt là laptop. Cùng lúc đó, đầu bên kia báo cáo công việc, thì ra là anh đang họp

Niệm Sơ ngượng ngùng lè lưỡi, cẩn thận ra ngoài đóng cửa lại

Lúc sau rửa mặt xong, Lý An Nhiên cũng kết thúc cuộc họp. Hai người ăn xong bữa sáng tiếp theo việc ai nấy làm, buổi tối mới cùng nhau xem phim rồi ngủ trên sô pha

Đó là một ngày bình thường

Trước hay sau khi đính hôn thì cũng không có gì khác nhau, nếu có gì khác biệt chắc là cảm giác chột dạ bất an khi ngủ cùng nhau

Ba tháng sau, giải Lưu Huỳnh lại tổ chức, mọi người như cũ đổ xô tham gia. Mấy năm nay họa sĩ nổi lên rất nhiều nên giải thưởng ngày càng cao

Niệm Sơ ngơ ngẩn nhìn giao diện trên màn hình, sau đó gần như là bản năng, không thể kiềm chế mà đăng kí tham gia

Thành phố B lại vào xuân, thời tiết lúc ấm lúc lạnh dễ bị cảm. Lý An Nhiên cố ý mua cho Niệm Sơ một cái chăn nhỏ, đắp ở trên đùi để ngừa cảm lạnh

Thời gian trôi qua đã đến hạn nộp tác phẩm, Niệm Sơ nộp đúng hạn

Đó là tác phẩm cô hài lòng nhất, một cảnh xuân rực rỡ

Màu sắc tươi mát xanh non, khe núi dòng suối, non cao vời vợi, rừng cây phiến hoa nhỏ bao quanh căn nhà nhỏ

Dòng suối chảy xuyên qua con đường đá, cỏ xanh mượt ở phía trên uốn lượn đến trước cửa

Hai bên nhà có cây đào cao mà tươi tốt, cành lá rũ đến ngói nhà màu xanh lá, cánh hoa rơi trong không trung rồi khẽ chạm lên nóc nhà

Nếu để ý thì sẽ phát hiện ra phía sau vườn nhà có trồng cà chua, còn có bí đỏ

Cành trúc đang mọc đan xen bí đỏ như cỗ xe ngựa trong truyện cổ tích

Trước cửa còn có mấy bụi hoa vây quanh ở bên nhau, tầng tầng lớp lớp như tường vi, hoa hồng

Vừa sửa các chi tiết nhỏ lại cảm thấy mỹ mãn, tinh tế mà hấp dẫn

Cây cối hoa lá tạo thành một thế giới nhỏ của riêng mình

 

======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======Truyện Ngôn Tình  là kho tàng lưu trữ những di sản, thành tựu vô giá được truyền từ thời kỳ này sang thời kỳ khác, từ thế hệ này qua thế hệ khác.Chúng ta có thể chủ động tiếp cận tiếp nhận thêm nhiều kiến thức hơn nữa thông qua việc đọc Truyện Ngôn Tình . Đọc truyện cùng HaHa Truyện

Niệm Sơ đặt tên bức tranh này là Khu vườn bí mật

Kỷ Vân và mọi người lúc nhìn thấy bức tranh đều ra vẻ suy nghĩ sâu xa

Chỉ là bức tranh miêu tả phong cảnh nhưng sắc thái lại thâm trầm mà độc đáo

Ai cũng phát hiện ra đây là nét vẽ phá cách

Nhưng lại đẹp đẽ khiến mọi người cảm thấy thoải mái theo

Không biết bắt đầu từ lúc nào mà mỗi bức tranh của Niệm Sơ đều mang theo vài phần tươi mát, theo lời của fan nói thì chính là tâm hồn thiếu nữ, vẽ nên một bức tranh đầy màu hồng

Trong lúc đang đợi ngày có kết quả, Niệm Sơ lại giống như những ngày trước, thậm chí càng thoải mái hơn

Nhưng Lý An Nhiên lại càng khẩn trương, từ lúc cô nộp tranh anh không hề nhắc tới hay nói chuyện về nó, mỗi ngày đều đưa cô ra ngoài ăn nhà hàng mới mở, xem phim, đi dạo chơi

Rõ ràng là rất gấp gáp nhưng lại cố ý dẫn cô đi chơi. Niệm Sơ vừa cảm động vừa buồn cười, lại rất cảm thấy quý trọng anh

Thời tiết tháng năm dần nóng lên, ngày có kết quả càng gần. Lý An Nhiên một bên ôm ipad, ngón tay lướt trên màn hình chọn nơi đi du lịch

Niệm Sơ: “Sao anh lại đột nhiên muốn đi du lịch vậy?”

“Em muốn đi Maldives, Santorini hay là Roma?” Lý An Nhiên liệt kê ra mấy nơi cho cô xem hình ảnh

Niệm Sơ bị hấp dẫn bởi cảnh sắc, lại lướt một hồi phấn chấn kêu lên: “Em muốn đi Roma, thật đẹp.”

“Vậy đi nơi này, để anh đặt vé máy bay.” Lý An Nhiên đặt vé, Niệm Sơ lại hỏi: “Nhưng mà tại sao lại đi du lịch?”

Lý An Nhiên thuận miệng đáp: “Muốn đưa em đi chơi.”

Ngắn ngủn vài phút, anh đã đặt vé xong xuôi. Niệm Sơ thấy chuyến bay bỗng thấy quen quen

Cô nghiêng đầu sau đó đưa tay chỉ chỉ

“Không phải sau đó mấy ngày nữa là có kết quả sao?”

Lý An Nhiên cúi đầu hôn cô một cái, sau đó nhanh chóng thanh toán tiền vé

Xác định hành trình xong anh bắt đầu vùi đầu tra thông tin, Niệm Sơ nhào qua đè anh trên sô pha

“Em không có yếu đuối như vậy.” Niệm Sơ nằm trên người anh, đôi tay ôm cổ anh nghiêm túc nói

Lý An Nhiên thuận thế ôm eo cô, một tay để ở sau đầu, “Mặc kệ kết quả như thế nào, anh chỉ muốn em vui vẻ mà thôi.”

“Thật không?” Niệm Sơ hôn mặt anh, nhìn đôi mắt anh nghiêm túc hỏi

“Thật.”

Lý An Nhiên khẳng định nói, mắt anh trong trẻo đen nhánh, trên gương mặt đều là sự nghiêm túc, giữa mày nhu hòa ấm động lòng người. Niệm Sơ ôm chặt cổ anh, đưa người lại gần hôn môi anh

Cảm xúc mềm mại lại ướt nóng, lúc sau tách ra Niệm Sơ lại nhịn không được mà hôn nữa, Lý An Nhiên cắn môi cô, mềm nhẹ mút vào

Hôn một hồi lâu hai người mới tách ra, Niệm Sơ gối đầu lên cổ anh, cô cọ mặt trên làn da trắng. Giây lát lại khẽ chạm môi anh

Người nọ khẽ thở dài

“Niệm Niệm…” Lý An Nhiên xoay người đè cô xuống dưới, môi hạ xuống, lẩm bẩm: “Em hôn anh đến nghiện luôn rồi à.”

“Em không có”, Niệm Sơ có chút ủy khuất kháng nghị, cô chỉ là muốn hôn anh thôi mà

Lý An Nhiên lại không cho cô lên tiếng trách móc, lời nói đều biến thành những lần rên rỉ thở dốc

Sau trưa, gió nhẹ từ cửa sổ thổi vào lướt qua da thịt, ấm áp thoải mái

Từ chuyến bay đến khách sạn du lịch, Lý An Nhiên đều sắp xếp vô cùng hoàn hảo. Cho đến trước khi đi một ngày, anh còn xếp hành lý cho Niệm Sơ

Kem chống nắng, mũ che nắng, còn cả đồ mặc. Niệm Sơ nhìn anh xếp đồ mà tò mò hỏi

 

“Sao lại mang cho em nhiều quần áo như vậy?” Quần áo của cô đã chiếm hơn nửa cái va li, Lý An Nhiên chỉ mang theo mấy bộ đồ

“Để mặc đẹp chụp ảnh” Lý An Nhiên tiếp tục xếp đồ không ngẩng đầu lên