
Tổng Cường Kiềm Chế A
Truyện đã Full
(Click xem Danh Sách Chương)Mô tả Truyện :
Ý vị trong truyện ngôn tình Tổng Tài Tổng Cường Kiềm Chế A mang tới thông điệp Mỗi năm chúng ta sẽ cùng nhau đi du lịch, năm nay có mặt cậu nhóc siêu quậy giống anh. Em có thể chăm được cả hai chàng trai nhỏ bé này không? Vợ yêu
Chương 11: Bằng mặt mà không bằng lòng
Lục Phi vốn là bằng mặt mà không bằng lòng, không ngờ phát sinh một tình huống bất ngờ, làm cho cô không thể không bắt đầu nghỉ phép, một buổi sáng, cô vừa mới xuống xe đi về phía cửa cao ốc công ty, đột nhiên bị một người bắt lấy cổ tay.
“Giám đốc Lục, van xin cô bỏ qua cho nhà máy của tôi” Người bắt lấy cổ tay cô là một người đàn ông trung niên, liều mạng cầm lấy tay cô, “Bạch” một tiếng quỳ xuống cầu xin cô.
Lục Phi bị buộc xoay người lại, khi cô thấy rõ người bắt lấy tay mình là ai thì sắc mặt trầm xuống, không cần suy nghĩ lập tức cự tuyệt, “Không có khả năng đó!”
“Giám đốc Lục, tập đoàn Lục thị các người lớn như vậy, muốn mở một nhà máy không khó, tại sao nhất định phải thu mua nhà máy nhỏ của tôi?” Người đàn ông trung niên mang vẻ mặt buồn bã nói: “Cái công xưởng kia là tâm huyết cả đời của tôi, van cô, van xin cô bỏ qua cho nhà máy của tôi.”
“Quản đốc Phương, coi như Lục thị không thu mua, nhà máy của ông cũng không thể chống đỡ được.” Lục Phi không chút lưu tình chỉ ra chỗ đau của người đàn ông trung niên, “Thay vì như vậy, hãy đem nó đặt dưới cờ Lục thị, như vậy mới là lựa chọn tốt nhất cho ông.”
“Không phải, chỉ cần cô không tiến hành thu mua, nhà máy của tôi sẽ chuyển biến tốt.” Người đàn ông trung niên vẫn còn giãy giụa lần cuối.
“Quản đốc Phương, không ngờ ông lại khờ khạo như thế này, bất luận như thế nào thì chắc chắn là Lục thị sẽ không buông tay, tạm thời đã bắt đầu tiến hành thu mua, coi như còn chưa bắt đầu, chuyện tôi đã quyết định sẽ không dễ dàng thay đổi, nói gì cũng không có ích.” Lục Phi nói rất dứt khoát, không thương lượng chừa một con đường sống nào cả.
Người đàn ông trung niên thấy không thể thương lượng được, vẻ mặt vốn buồn bả nay trở nên hung ác nham hiểm, chợt đứng lên bóp cổ của Lục Phi, hung tợn nói: “Cô đã không cho tôi đường sống, như vậy chúng ta sẽ cùng đi chết thôi!”
Lục Phi vốn muốn bắt đôi tay ông lại tránh ra, lúc này bảo vệ Lục thị từ trong cao ốc vội vàng chạy đến, người đàn ông trung niên thấy nhiều người như vậy, bị sợ hãi nên buông tay ra, hung hăng đẩy cô qua bên cạnh.
“Á!” Lục Phi bị một lực mạnh đẩy ngã xuống đất, cái trán đụng vào bậc thang trước tòa cao ốc, trong nháy mắt tia máu từ trên trán túa ra.
Mấy người bảo vệ Lục thị nhanh chóng chế ngự người đàn ông trung niên, đồng thời mấy vị quản lý cấp cao cũng rối rít chạy tới.
“Trời ơi, giám đốc Lục cô ấy chảy máu, trước phải đưa đến bệnh viện rồi nói sau.” Mấy người quản lý cấp cao thấy thế, nghiêng đầu ra lệnh cho đám nhân viên đang xem náo nhiệt gọi xe cấp cứu.
Lục Phị bị đụng có chút hôn mê, căn bản cũng không có cơ hội nói chuyện, cứ như vậy bị người ta đưa tới bệnh viện.
Làm thế nào Ôn Thiếu Nhiên cũng không nghĩ đến, người bệnh nhân đầu tiên trong ngày đi làm lại sau thời gian nghỉ kết hôn, sẽ là người vợ mới cưới của mình, cứ như bọn họ vậy, một ngày gặp không nói đến năm câu, sợ rằng không có mấy đôi vợ chồng mới cưới như thế.
Nhưng mà hôm nay nhất định sẽ phá vỡ kỷ lục mấy ngày trước, bởi vì một tiếng trước bọn họ mới ra cửa đi làm, không ngờ gặp lại trong khoảng thời gian ngắn thế.
Sắc mặt Ôn Thiếu Nhiên tối sầm lại, thấy Lục Phi chảy máu, trái tim không khỏi níu chặt một chút, lập tức xoay người nói với y tá sau lưng: “Lập tức chuẩn bị dụng cụ khâu vá.”
Đầu Lục Phi còn chút choáng váng, nghe được giọng nói quen thuộc không khỏi ngẩng đầu lên, vừa nhìn thấy Ôn Thiếu Nhiên, nhất thời sửng sốt, không biết nên phản ứng thế nào, “Anh…. Tại sao lại ở đây”. Cô ngây ngốc hỏi.
“Tôi là bác sĩ, không ở bệnh viện này, thì nên ở đâu?”
Trong giọng nói Ôn Thiếu Nhiên hàm chứa một tia tức giận không dễ dàng phát hiện, nhưng Lục Phi lại cảm giác được, mặc dù nói không biết tại sao, nhưng cô biết là anh tức giận.
“Thật xin lỗi” Cô không nhịn được mở miệng nói với anh.
“Đừng nói chuyện.” Anh dịu dàng thay cô xử lý vết thương, nhưng trong giọng nói vẫn mang theo chút tức giận.
Sau khi cầm máu cho vết thương trên trán Lục Phi, Ôn Thiếu Nhiên dùng kỹ thuật tỉ mỉ vá miệng vết thương của cô lại, bởi vì đầu chịu va chạm, anh kiên trì muốn cô ở lại bệnh viên quan sát một đêm, cô chỉ có thể ngoan ngoãn ở lại bệnh viện.
“Tốt nhất em nằm nghỉ một chút, tôi còn bệnh nhân phải kiểm tra, buổi trưa tôi sẽ tới”. Ôn Thiếu Nhiên dặn dò cô một chút, rồi rời khỏi phòng bệnh.
Ôn Thiếu Nhiên vừa mới đi, lập tức vang lên tiếng gõ cửa, Lục Phi cho là anh quay lại, “Còn chuyện gì sao?”
Ai ngờ lời cô mới vừa nói ra khỏi miệng, đẩy cửa đi vào là một cô gái trẻ tuổi.
“Cô là….” Lục Phi nhìn cô gái kia không hiểu nên hỏi.
“Lục tiểu thư, chào cô.” Cô gái trẻ tuổi đi tới, hướng về phía cô cúi đầu một cái, “Tôi là con gái của Phương Đại, thật xin lỗi, xin cô tha thứ cho ba tôi, đừng kiện ba tôi có được không?”
“Cô là con gái quản đốc Phương?”
“Là tôi, Lục tiểu thư, tôi hiểu rõ hành động của ba mình hôm nay là phạm pháp, nhưng van xin cô, đừng kiện ông ấy, van cô.” Con gái quản đốc Phương càng không ngừng khom lưng cúi người với cô.
“Được rồi, không nên làm như vậy, tôi sẽ không kiện ông ta.” Lục Phi cũng không có tâm địa sắt đá như thế, thấy cô gái trước mặt xin tha giúp ba mình, cô mềm lòng.
“Cảm ơn, cảm ơn cô.” Khuôn mặt con gái quản đốc Phương quét qua nét u sầu, cảm động đến rơi nước mắt nói: “Lục tiểu thư, thật ra thì tôi biết rõ cô thu mua nhà máy của chúng tôi, đối với ba tôi mà nói là kết quả tốt nhất, nhưng nhà máy này là tâm huyết cả đời ông ấy, ông ấy không có biện pháp tiếp nhận sự thực này, mới có thể kích động mà làm ra hành động như thế, cảm ơn cô đại nhân đại lượng không tính toán, thật sự rất cảm ơn.”
“Phương tiểu thư, tôi không muốn nói thêm gì nữa, hi vọng cô trở về khuyên ba cô một chút, thay vì để cho nhà máy kéo dài thời gian thoi thóp trong tay ông ta, cuối cùng rơi vào kết quả phá sản, không bằng đưa vào dưới cờ Lục thị, như vậy nhà máy mới có cơ hội sống tiếp, không chỉ như thế còn có cơ hội phát triển tốt hơn nữa, nếu như quản đốc Phương bằng lòng, tôi có thể mời ông ta đảm nhận chức quản đốc nhà máy, tiếp túc quản lý hoạt động của nhà máy.”
“Có thật không?” Con gái quản đốc Phương kinh ngạc nhìn Lục Phi, không thể tin điều mình nghe được.
“Lời tôi nói tuyệt đối sẽ không thu lại.” Lục Phi trả lời như chém đinh chặt sắt.
“Cảm ơn, tôi nhất định khuyên ông ấy thật tốt, cảm ơn cô cho ba tôi cơ hội này.” Con gái quản đốc Phương cúi đầu với cô một cái nữa, “Tôi không quấy rầy cô nghỉ ngơi, hẹn gặp lại.”
Sau khi con gái quản đốc Phương nói xong, nhẹ nhàng lui ra khỏi phòng bệnh.
Ôn Thiếu Nhiên từ trong góc khuất cua quẹo đi ra, không nghĩ tới mình vòng trở lại, muốn nói cho Lục Phi biết tối nay anh sẽ trực đêm ở đây thì ngẫu nhiên nghe đoạn trò chuyện giữa các cô.
Nếu như cô gái này không đến, anh cũng hiểu lầm Lục Phi như những người khác, thì ra cô gái này thật sự không có lòng dạ độc ác giống như lời đồn đãi bên ngoài, nghĩ tới đây, Ôn Thiếu Nhiên không nhịn được mà lắc đầu một cái, thật là cô gái mặt lạnh tâm thiện ngu ngốc.
Đối với phương diện làm ăn, có lẽ anh không biết, nhưng lời nói đều sẽ nghe, trong lòng cái cô gái họ Phương kia rất cảm kích Lục Phi đang trong phòng bệnh, không có chút nào giống như là giả vờ, xem ra Lục Phi làm rất đúng, người ta mới có thể cảm kích cô từ tận đáy lòng như thế.
Ôn Thiếu Nhiên không tiếp tục đi vào, xoay người đi về phòng làm việc của mình.
Có lẽ người vợ mới cưới này của anh thật sự có chút không giống người thường, Ôn Thiếu Nhiên vừa đi vừa suy tư, trong lòng dâng lên một cảm giác khác thường, loại cảm giác đặc biệt mong đợi và vui mừng….
Nhấp vào lưu truyện - lần sau xem tiếp dễ dàng hơn

Truyện Ngôn Tình Tổng Tài mới hơn
