Em Chạy Anh Đi Tìm

Em Chạy Anh Đi Tìm

Mô Tả:

Truyện ngôn tình tiểu thuyết nữ cường Em Chạy Anh Đi Tìm - Trần Lệ Quyên một cô bé thôn quê xinh đẹp, thông minh ở mọi phương diện nhưng cực kì ngốc nghếch trong truyện tình cảm. Sở thích lớn nhất của cô chính là ngắm những vật lấp lánh, xinh đẹp. Không may mắn gặp phải anh một tên máu lạnh nhưng không hiểu sao anh lại rất ôn như với cô...Mộ Dung Quân một tổng giám đốc của một tâm đoàn lớn nhất cả nước. Nắm trong tay quyền lực cực đỉnh nhưng anh lại cực kì lạnh lùng và máu lạnh. Không hiểu sao lại phải lòng một cô gái ngốc nghếch như cô..

Chương 8 : tiếc nuối của Viên Viên

" Thật chân thành cảm ơn quý vị đã đến dự buổi tiệc của chúng tôi ngày hôm nay. Xin tự giới thiệu với mọi người tên tôi là Iris Alexandra còn đây là cháu trai tôi Mark Alexandra. " Iris cười nhẹ nhàng cuối người chào hỏi. Mark bên cạnh cũng cuối đầu theo Iris. " Cũng không để các vị phải đợi lâu nữa hôm nay chúng tôi xin được đấu giá 3 sản phẩm mới nhất, tôi tin chắc các vị sẽ hài lòng. " Iris vỗ tay một cái lập tức người hầu phía sau liền đem lên 3 chiếc hộp.

" Sản phẩm đầu tiên của của chúng tôi là sợi dây chuyền mặt trăng. " Mark từ từ bước lên mở chiếc hộp ra. Một loại ánh sáng ấm áp liền tỏa ra sợi dây chuyền bạc được đính vài viên kim cương nhỏ phía trước, ở giữa nổi bật với viên ruby tím hình mặt trăng. Tuy chỉ là một sản phẩm đơn điệu nhưng luồng hơi ấm áp từ sợi dây chuyền kia tỏa ra làm cho người ta cảm thấy thật ấm áp.

Iris nâng ly rượu lên uống một hớp nhẹ, đây chính là điểm mạnh mà sản phẩm cô tạo ra đó chính là phát huy được tâm của sản phẩm.

" 1 vạn " Băng Như không do dự lên tiếng. Cô muốn món đồ trang sức kia.

" 2 vạn " Có tiếng của một vị phu nhân nào đó vang lên. xem ra là phu nhân của gia tộc lớn.

" 3 vạn " Băng Như tiếp tục lên tiếng. Thứ cô đã muốn không ai có thể đoạt được.

" 4 vạn " Một giọng nói lạnh nhạt vang lên...Lãnh Tâm Duy ôm lấy eo Thanh Thanh, anh muốn tặng nó cho cô.

" Tâm Duy...anh là anh hai của em tại sao lại không nhường em chứ. " Băng Như hờn dỗi lên tiếng rõ ràng đã biết cô muốn còn muốn tranh với cô.

" 4 vạn lần thứ nhất...4 vạn lần thứ hai...4 vạn lần thứ ba...thành giao. " Mark chậm rãi lên tiếng nhìn thấy không ai ra giá nữa mới thành giao. " Chúc mừng Lãnh tổng đã có được sợi dây chuyền này. " Đúng là người giàu có khác vung tiền như rác.

" Tâm Duy cảm ơn anh. " Thanh Thanh nhẹ nhàng ngước nhìn Tâm Duy nếu không phải đang ở chỗ đông người cô nhất định sẽ hôn anh một cái.

Sản phẩm thứ hai được đấu giá là một chiếc vòng tay được đính rất nhiều kim cương nhỏ xung quanh. Nổi bật nhất đó chính là 7 viên kim cương màu sắc khác nhau. Nhìn vào nó cứ như được nhìn thấy cầu vòng. Sản phẩm này cũng được mua rất cao 5 vạn bởi một vị phu nhân của bộ trưởng nơi đây.

" Đây là sản phẩm cuối cùng của tôi cũng là sản phẩm mà thích nhất. Đó là một chiếc lắc chân được thiết kế theo phong cách xưa. Chính bản thân tôi cũng rất tiếc khi phải đấu giá nó vì nguyên liệu để tạo ra nó rất hiếm e rằng chỉ có một chiếc duy nhất thôi. " Iris thở dài. Cô cũng đâu muốn đấu giá nó chứ nhưng mà cô bị ép nha. Chiếc lắc chân này được thiết kế một cách hoàn mỹ làm cho người đeo nó cảm thấy thư thái và như được lạc vào trong tự nhiên.

" 2 vạn" ...

" 3 vạn"...

" 3 vạn mốt "...

" 4 vạn " Băng Như không kìm lòng được lên tiếng. Lần này cô nhất định sẽ phải có được nó.

" 6 vạn... " Mộ Dung Quân nãy giờ không hề lên tiếng nhưng giờ lại mở miệng ra giá. Anh có thể thấy được sự tiếc nuối của Viên Viên của anh. Chắc chắn cô ấy rất thích nó nha. Cho nên anh phải dành được nó.

Mộ Dung tổng chính là nhân vật nổi tiếng ở đây. Ai mà dám tranh với anh chứ. Vì thế nên mọi người dù có muốn cũng đành im lặng.

" Không muốn...không muốn bán..." Bỗng nhiên một giọng trẻ con non nớt vang lên. Từ cửa chính Fay lon ton bước vào. Khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu liền ửng hồng. Rõ ràng món đồ này mẹ cậu rất quý nhưng cậu Leo bảo mẹ chọn 1 là bán thứ đó và đi TQ hai là không bán mà phải ở nhà. " Chú...đừng mua nó...mẹ thích..." Fay chạy tới kéo kéo ống quần của Mộ Dung Quân. Đôi mắt màu xanh ngọc bích to tròn giờ đây ngập nước.

" Fay..." Iris mở to mắt nhìn con trai của mình. Sau đó liền chạy đến bế cậu bé lên.

" được rồi...coi như chú mua nó tặng cho Fay được không. " Mộ Dung Quân cười rạng rỡ nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Fay.

Mọi người nhìn cảnh này không khỏi hóa đá. Mộ Dung tổng không ngờ lại biết cười lại còn cười với một đứa bé. Nhưng mà đứa bé này tại sao lại giống Mộ Dung tổng đến thế.

Mark ở trên đài cao ôm mặt thầm kêu không ổn.

Mộ Dung phu nhân bên này cũng hoảng hốt nhìn đứa bé kia. Thằng nhóc giống hệt Mộ Dung Quân con trai bà lúc nhỏ ngoại trừ đôi mắt màu ngọc bích kia. Chả lẽ nó lại là...cháu bà...

" Oa...mẹ...chú thật tốt bụng...Fay muốn chú làm cha Fay. " Fay bé nhỏ không cảm nhận được không khí căng thẳng bên ngoài trực tiếp nhào vào lòng Mộ Dung Quân cười nói.

Iris bị lời nói của Fay làm cho ngây người. Con cô vừa mới nói gì thế này. Thằng bé rõ ràng ghét nhất bị người khác động vào trừ mẹ và người thân của nó nhưng lại chủ động ôm anh trai kia lại còn bảo muốn hắn làm papa của nó. Con cô rốt cuộc bị sao vậy nè...