Trùng Sinh Sủng Vợ Hằng Ngày
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Chương 20: Tỏ tình
Từ Lãng phát hiện mấy ngày nay Hạ Đằng có gì đó không đúng.
Lúc này tin Hạ Đằng đạt được giải nữ phụ xuất sắc cũng lộ ra ngoài.
Cục diện này không giống với kiếp trước, bây giờ không có tin tức không tôn trọng tiền bối, hơn nữa lại có thêm bộ phim mới <Người Mẹ> rất được khen ngợi.
Lúc công bố kết quả, bình luận trên mạng đều là: “Kết quả đã trong dự liệu”, “Nếu như Hạ Đằng không đạt được giải nữ phụ xuất sắc nhất thì mới có vấn đề ấy”, “Tiếp tục đi, thích thiếu nữ trẻ xinh đẹp đóng vai mẹ này, hành trình sau này của bạn sẽ là tinh cầu đại hải!”
Hầu như lúc nào Hạ Đằng cũng sẽ thương lượng với anh, thế nhưng bây giờ đi lễ trao giải hoàn toàn không nói gì với anh. Thậm chí còn không nói cho anh biết cô đoạt giải.
Từ Lãng nhíu mày, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.
Từ Lãng cũng không ngẫm nghĩ vì sao mình lại để ý vấn đề này như vậy.
Vào lúc này, top 1 hot search biến thành “Hạ Đằng phơi bày chuyện yêu đương với Kim Tắc.”
Lúc Từ Lãng nhìn thấy, không thể nói được đây là cảm giác gì, chỉ cảm thấy trong nháy mắt kia, không khí giống như trở nên loãng hơn.
Kết nối với những hành vi gần đây của Hạ Đằng, Từ Lãng giống như tìm được đáp án rồi.
Thế nhưng anh cảm thấy rất không thoải mái, cái cảm giác không thoải mái này, đến từ….. đến từ….
Anh nắm chặt tay, cơn đau làm anh khôi phục lại tinh thần, thấy màn hình máy tính đã tắt từ lúc nào.
Là tức giận… với ghen ghét?
Tất cả mọi chuyện dần liên kết lại, từ trước đến nay anh vẫn luôn ghét phiền toái, sẽ không kiên nhẫn không ngại phiền một lần lại thêm một lần nữa bảo vệ Hạ Đằng phía sau mình, thậm chí nguyện ý đi vào ngôi làng ở miền núi xa xôi để tìm cô.
Anh ghét tiếp xúc thân mật với người thân, lại bằng lòng dẫn Hạ Đằng đi chạy bộ, cùng nhau xem phim, cho Hạ Đằng ở trong nhà anh.
Từ Lãng nhíu nhíu mày, càng thấy người đàn ông kia càng không vừa mắt, nếu nhớ không lầm thì người đàn ông kia đã hai mươi tám tuổi, Hạ Đằng mới mười chín tuổi, ba tuổi đã là chênh lệch rồi, đằng này đây là ba lần ba tuổi!
Lúc này Hạ Đằng gửi tới một tin nhắn: “Từ Lãng, tớ phải đi chỗ khác quay chương trình truyền hình thực tế. Có khả năng sẽ đi mấy ngày.”
Sắc mặt Từ Lãng càng trở nên khó coi.
Trực tiếp gọi điện thoại qua.
Một lúc lâu sau điện thoại mới được kết nối, sau đó nghe thấy âm thanh cẩn thận thận từng li từng tí của Hạ Đằng: “Từ Lãng?”
“Có trở về ăn cơm không?” Từ Lãng hỏi.
Hạ Đằng sửng sốt một chút, không phải cô vừa nhắn với Từ Lãng là phải đi chỗ khác để quay sao?
Từ sau khi thông suốt, cô có hơi không biết phải đối mặt với Từ Lãng như thế nào.
Nếu hai người chỉ đơn thuần là quan hệ bạn học bình thường, cô sẽ mặt dày mày dạn mà theo đuổi anh, nhưng trên thực tế không phải vậy, quan hệ của hai người quá phức tạp, cô không muốn phá hủy sự cân bằng này.
Thế nhưng lúc nghe được Từ Lãng hỏi cô có muốn về nhà ăn cơm không, cô vẫn gấp không chờ nổi trả lời: “Muốn muốn muốn!”
Một câu nói của Từ Lãng đã đánh bay tất cả của quyết tâm của cô.
Lúc Hạ Đằng trở về, đôi mắt hoàn toàn không dám nhìn thẳng vào Từ Lãng.
Bữa cơm này hai người đều ăn trong vô cùng im lặng.
“Cậu đang yêu đương sao?” Sau khi ăn xong, Từ Lãng hỏi.
“Không có…. Không có…” Hạ Đằng có chút lắp bắp, trong lòng vô cùng gấp gáp, sợ bị Từ Lãng phát hiện gì đó.
Từ Lãng nhìn thấy dáng vẻ chột dạ đó của Hạ Đằng, sắc mặt trầm xuống: “Được, tôi biết rồi. Bao giờ rảnh rỗi tôi sẽ dọn ra ngoài.”
Hạ Đằng mở to hai mắt nhìn về phía Từ Lãng, sống mũi cay cay, cô không nghĩ anh thật sự sẽ đoán được, hơn nữa lại tàn nhẫn như vậy.
Hạ Đằng liều mạng mở to mắt, tránh để bản thân rơi nước mắt, trường hợp này lại càng thêm khó coi: “Không…. không có chuyện gì, tớ phải đi chỗ khác để quay mấy tiết mục.”
“….”
Ta thường cho rằng suy nghĩ định hình lời nói, nhưng nó cũng diễn ra theo chiều ngược lại. Hãy xem lời nói như một bộ công cụ - vốn từ hạn hẹp cũng giống như điêu khắc một bức tượng chỉ với một cái máy cưa, so với sử dụng một bộ nhiều dụng cụ khác nhau có thể khắc cả những nét rộng và mảnh. Càng có nhiều từ ngữ để sử dụng, bạn càng có thêm nhiều công cụ để mài dũa quan điểm của mình, đồng thời phân tích và xem xét quan điểm của người khác. đọc tiểu thuyết ngôn tình haha truyen cùng bạn củng cố khả năng giữ vững quan điểm và suy nghĩ hợp lý và sắc bén hơn.
Vốn dĩ Từ Lãng còn định nói gì đó, Hạ Đằng đã giành nói trước: “Tớ buồn ngủ rồi, tớ đi ngủ trước.”
Còn lại Từ Lãng ngồi một mình một chỗ, ánh mắt tối sầm, rõ ràng là anh gặp được trước.
Hạ Đằng nằm trên giường, cuối cùng không nhịn được mà khóc lên.
Tình yêu của cô còn chưa kịp bắt đầu mà đã kết thúc rồi.
Hạ Đằng nghĩ, không có việc gì, không có việc gì, cô còn có thể kiếm tiền, cho anh thật nhiều tiền.
Bởi vì trong lòng không thoải mái cho nên ngủ sớm, ngày hôm sau mới xem weibo cho nên mới phát hiện mình có tai tiếng yêu đương với người khác.
Khoan đã?
Đêm qua, Từ Lãng hỏi có phải cô đang yêu đương hay không là đang nói đến việc này? Không phải phát hiện mình đang yêu thầm anh!
Aaaaaaaa! Mình thật ngu quá đi, anh hỏi có phải đang yêu đương không chứ không phải hỏi đang thích ai không!
Ngẫm lại tối hôm qua bản thân mình làm chuyện ngu xuẩn, Hạ Đăng post một tin lên weibo: “Không yêu đương gì cả, có người thích, không ở trong giới, nhưng không tiết lộ, dù sao thiếu nữ trẻ xinh đẹp này cũng có tâm hồn thiếu nữ.”
Sau đó đi ra ngoài thì thấy Từ Lãng đã sắp xếp xong xuôi hành lý.
“Đừng!” Hạ Đằng vọt tới “Cậu đừng đi, đêm qua tớ quá ngu ngốc, tớ không yêu đương với Kim Tắc kia, tớ cũng không lén lút liên lạc với anh ta, không tin cậu có thể kiểm tra điện thoại của tớ!”
Từ Lãng nghe thế, hỏi: “Vậy trên Weibo cậu nói đang yêu một người?”
Mặt Hạ Đằng lập tức đỏ lên, vừa nãy thật sự cô đã quá kích động, hoàn toàn không nghĩ tới Từ Lãng ấy vậy mà xem weibo của cô!
“Tớ…… Tớ……” Trong đầu Hạ Đằng trống rỗng, hoàn toàn không biết nên nói cái gì.
Thực tế trong lòng cô thật sự rất muốn nói thích anh, thế nhưng cô lại sợ.
“Cậu sốt sắng như vậy tớ sẽ cho là cậu đang muốn tỏ tình với tớ.” Ánh mắt Từ Lãng trở nên vô cùng thâm thúy, ý tứ sâu xa nói.
“Ừm.” Hạ Đằng cúi đầu, nhẹ nhàng ừ một tiếng, trong lòng nghĩ, nếu như bị từ chối, thì nói là mình ừm chơi, không có ý gì khác.
Sau đó bị người ta ôm vào trong ngực: “Vậy tớ đồng ý.”
Hạ Đằng: “Tớ ừ đùa thôi!”
Hạ Đằng quá lo lắng, Từ Lãng vừa lên tiếng cô đã lập tức nói, nói xong mới phát hiện Từ Lãng nói là…. đồng ý?
Hạ Đằng mở to hai mắt “Không có! Không có! Tớ nghiêm túc!”
Từ Lãng càng nhìn càng cảm thấy bộ dáng này của cô anh đã sớm đặt ở đầu quả tim rồi.
Không nhịn được, hôn một cái lên trán của Hạ Đằng: “Tớ biết.”
Hạ Đằng triệt để trở thành tôm hấp, mặt đỏ tới mang tai, hoàn toàn không dám nhìn mặt Từ Lãng.