Muốn Tránh Hay Muốn Gần

Muốn Tránh Hay Muốn Gần

Mô Tả:

Truyện Full ngôn tình sắc Muốn Tránh Hay Muốn Gần :Tôi không có một thiếu gia cầm thú và biến thái như vậy ô ô ô. Bạn học Tưởng, nàyNày hoàn toàn chính là nhân tài tự học mà thành. Vốn là cùng tác giả không có quan hệ. Không phải chưa làm cơm tối cho cậu ăn thôi sao? Đến nỗi sao đến nỗi sao? Từng câu từng chữ chui thẳng vào lỗ tai Sở Mông, trái tim cô đập loạn, làm sao Tưởng Lập Hàn nói mỗi một từ cô đều nghe hiểu, nhưng mà hợp lại cô liền cảm thấy bối rối chứ?

Chương 44: Phiên ngoại vở kịch nhỏ lái xe lớn màu vàng (trứng rung play)



Bóng đêm mê người, phòng ngủ Tưởng Lập Hàn cũng rất hợp với cảnh trí một mảnh sắc xuân u tối.

“Anh hư lắm…Anh hư lắm!” Sở Mông ô ô khóc thầm, ngồi quỳ ở trên giường Tưởng Lập Hàn, lại cảm giác ở hạ thân vật nhỏ đang ầm ầm vang dội, ở trong hành lang chặt chẽ khép kín cần cù chăm chỉ cày cấy, chấn động đến cô ngồi cũng không phải, nằm xuống cũng không phải.

Lúc này Sở Mông nũng nịu oán trách Tưởng Lập Hàn, hắn thích nhìn vẻ mặt mờ mịt của Sở Mông nhất, ánh mắt mê ly, kỳ thật trứng rung đã bị nhét vào trong tiểu huyệt của cô đang chấn động, đoạt đi toàn bộ lực chú ý.

Tưởng Lập Hàn đứng ở mép giường, ngón tay thon dài thăm dò tách hai chân Sở Mông ra, bên trong bắp đùi của cô là ái dịch lan tràn, thanh âm hắn không tự chủ đã nhiễm một tầng tình dục dày đặc, hắn sát lại gần cô, “Mông Mông, thoải mái không?”

Sở Mông bị trứng rung chấn động gây sóng gió ở trong tiểu huyệt đến ngay cả lời nói cũng không nói được, yếu ớt há miệng thở dốc, đôi mắt ướt át nhìn về hướng Tưởng Lập Hàn, cô gian nan chống nệm, rất sợ động tác ngồi quỳ làm cho trứng rung rơi ra, rốt cuộc thông suốt sự xấu xa của thiếu gia khi nhét nó vào, hung tợn nói với cô, “Không được làm rơi ra, nếu rơi ra liền nhét vào một cái khác.”

Khi đó Sở Mông rất là ủy khuất, bẹp miệng, chỉ có thể ôm chân của mình, co rút tiểu huyệt, lại tiếp tục hút trứng rung chăm chỉ chấn động vào một ít, không dám để cho nó rơi ra.

Một bàn tay Tưởng Lập Hàn vuốt đỉnh đầu Sở Mông, hung ác hứng thú xoa loạn đỉnh đầu cô, rất đáng yêu, một cái tay khác trêu chọc hai bầu vú của Sở Mông, màu hồng phấn, còn rất có cảm giác, sờ lên rất thoải mái, làm cho hắn điên cuồng chính là hai đầu v* phấn nộn của Sở Mông, giống như hai tiểu bồ đào, nhiều nước lại thơm ngọt, đặt ở giữa miệng và môi mút vào, như là thật sự có thể hút ra sữa tươi vậy.

Sở Mông không biết thiếu gia của cô thăm dò thân thể của cô như vậy cảm thấy rất hứng thú, cô đắm chìm vào trong điên cuồng do trứng rung gây ra, đôi tay bám ở trên vai Tưởng Lập Hàn, đầu tựa vào gò má hắn, duỗi đầu lưỡi nhỏ liếm láp yết hầu của hắn.

Yết hầu gợi cảm, còn có sau tai nhạy cảm, ôm cổ hắn, ở bên tai hắn nhẹ nhàng hà hơi, nũng nịu nói một ít lời cợt nhả để cho Tưởng Lập Hàn thao cô càng thêm điên cuồng.

Sở Mông ngủ với Tưởng Lập Hàn nhiều lần như vậy, đối với điểm mẫn cảm của hắn cũng coi như là nắm rõ trong lòng bàn tay.

Không có gì bất ngờ xảy ra, Sở Mông cắn môi, ở bên tai Tưởng Lập Hàn thổi một hơi, đè thấp giọng nói lời cợt nhả, “Thiếu gia… Nó, nó vẫn luôn chấn động… Ha… Thật thoải mái… Thoải mái hơn so với thiếu gia…”

Người đàn ông nào có thể cho phép nghi ngờ như vậy?

Tưởng Lập Hàn ôm eo nhỏ Sở Mông, chế trụ cô không cho cô lộn xộn, ngón tay ở giữa tiểu huyệt cô đẩy trứng rung vào sâu hơn, chất lỏng đầm đìa ở âm đ*o bị trứng rung khai khẩn càng sâu, ở trong chỗ sâu điên cuồng chấn động.

“A ha… Chịu không nổi…” Sở Mông hận chết Tưởng Lập Hàn, đẩy đến sâu như vậy, cô bị chơi đùa chết mất, tay nhỏ nắm chăn dưới thân, làm thế nào cũng không chống đỡ được điên cuồng xâm chiếm như vậy.

Tưởng Lập Hàn nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Sở Mông lên, khẽ nhếch miệng, cái miệng nhỏ hồng nhuận, hàm răng trắng tinh, trời mới biết bị cô ngậm vào trong miệng, mút vào chặt chẽ, là mùi vị mất hồn cỡ nào, biểu cảm của hắn ra vẻ ghét bỏ, “Mông Mông, em nói gì? Ân? Đem miệng em lấp kín được không?”

Ánh mắt nghi hoặc của Sở Mông đối diện với Tưởng Lập Hàn, lại không ngờ đã bị hắn đem côn th*t đứng thẳng lập tức nhét vào trong miệng cô, trong miệng nháy mắt tràn ngập vị xạ hương trên người người đàn ông, cô hạ thấp cơ thể, ngoan ngoãn cho hắn khẩu giao.

Giống như liếm hút kẹo que, cái lưỡi mềm mại đảo qua thân gậy thô tráng, đầu nấm to lớn trên đỉnh khó nhịn rỉ ra một chút tinh dịch, đầu lưỡi Sở Mông quét qua, nuốt vào trong miệng.

Tưởng Lập Hàn biết ức hiếp thân thể yêu kiều của cô người hầu nhỏ là chuyện hạnh phúc nhất trên đời, ngón tay thon dài vuốt ve lưng cô, kỹ xảo phong phú đùa bỡn hai bầu vú non mềm, âm thanh hắn khàn khàn, không quên mát xa âm đế đứng thẳng của cô, bá đạo nhắc nhở cô, “Không được tiết ra nga. Tiết ra phải nhét vào một cái khác nga, nhét vào đến chịu không nổi mới thôi.”

Sở Mông vừa nghe, mắt hạnh trừng to, cô đã sớm chịu không nổi ô ô ô, thiếu gia thật xấu, ta không có loại thiếu gia này ô ô ô.

Nghe lời nói của Tưởng Lập Hàn như vậy, cho dù Sở Mông hết sức nhẫn nại, cũng thực sự nhẫn nại không được, với một quả trứng rung như vậy được mở ra với tần số rung động cao nhất, thiếu gia còn bảo cô phải kẹp thật tốt, không cho rơi xuống, đáng giận nhất là hắn còn ý xấu đẩy sâu vào, bây giờ còn không cho cô tiết ra.

Sao, làm sao có thể?!

Miệng Sở Mông bị chặn bởi côn th*t vững chắc như vậy, mới vừa oán thầm xong, cũng đã chịu không nổi, đôi môi anh đào màu đỏ rời khỏi côn th*t màu tím đen, còn dính với sợi tơ trong suốt.

Sở Mông nằm ngửa ở trên giường, bị trứng rung chấn động đến ngay cả lời nói  cũng không ra, bắp chân run run, tiểu huyệt không thể khống chế co rút, cô rên rỉ thanh âm ra ngoài hết sức quyến rũ, “Ân… Chịu không nổi… Muốn ném… Muốn ném…” Chỗ sâu trong tiểu huyệt tích lũy khoái cảm càng tích càng nhiều, thật sự chịu không nổi, tiểu huyệt mấp máy, hút vào một cái, như là có thể phun ra nước, bị chấn động đến cao trào.

**

“Ân? Thoải mái sao?”

Sở Mông còn đắm chìm ở trong dư âm cao trào, đã nhìn thấy gương mặt tuấn tú của Tưởng Lập Hàn tới gần cô, chính cô cũng không nghĩ tới a, hắn vừa mới nói cái gì?

Hắn nói nếu tiết ra còn muốn nhét vào một cái khác, nhét vào chịu không nổi mới thôi.

Ô ô ô, cô không có thiếu gia hư hỏng như vậy.

Dù cho tiểu huyệt của Sở Mông co rút lại, sau cao trào tiểu huyệt rõ ràng mềm xốp vẫn nuốt vào trứng rung trượt ra, ba một tiếng, trứng rung màu đỏ tím vừa vặn bị Tưởng Lập Hàn tiếp được, vật nhỏ vẫn là làm hết phận sự chấn động, mặt trên ái dịch trơn nhẵn, không để ý rơi ở trên giường.

Tưởng Lập Hàn tiện tay ném trứng rung, đỡ hai chân Sở Mông, côn th*t thô dài cứng rắn kinh khủng, đói khát khó nhịn, muốn ở khắp nơi trong mật đạo dồi dào rút cạn đến vui sướng tràn trề.

Sở Mông còn do dự liệu thiếu gia có thật sự phải nhét vào một cái khác hay không, như vậy cô thật sự chịu không nổi cô sẽ chết, côn th*t Tưởng Lập Hàn cọ xát ở miệng huyệt, trực tiếp phá vỡ huyệt thịt mềm xốp, đâm vào.

======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======Truyện Ngôn Tình  là kho tàng lưu trữ những di sản, thành tựu vô giá được truyền từ thời kỳ này sang thời kỳ khác, từ thế hệ này qua thế hệ khác.Chúng ta có thể chủ động tiếp cận tiếp nhận thêm nhiều kiến thức hơn nữa thông qua việc đọc Truyện Ngôn Tình . Đọc truyện cùng HaHa Truyện

“Ách…” Sở Mông nghĩ, còn không bằng hắn nhét vào hai quả trứng rung đâu, bởi vì thiếu gia thật sự quá lớn, cô rất là ủy khuất, “Ô ô… Nói chuyện không giữ lời.”

Tưởng Lập Hàn bị huyệt thịt mềm dẻo quấn lấy chịu không nổi, giống như là động bàn tơ mất hồn, đồng thời âm thầm cảm thán người phụ nữ nhỏ bé mà hắn yêu, chật hẹp nước lại nhiều, hắn ấn Sở Mông, bắt đầu từ trên xuống dưới rút ra đưa vào.

Sở Mông rên lên ô ô, bị trứng rung chấn động một phen, bây giờ là thiếu gia, tối nay cô cũng không thể ngủ.

Nằm không đã ghiền, Tưởng Lập Hàn dứt khoát ôm Sở Mông ở trên đùi hắn, trong tiểu huyệt Sở Mông bị nhét côn th*t, cô ở trong ngực cào lưng hắn lại gặm bả vai của hắn, chân bị mở ra với mức độ lớn nhất, dung nạp hắn ở chỗ sâu trong cô.

Lực eo của Sở Mông không đủ, Tưởng Lập Hàn ôm cô, lắc lư từ trên xuống dưới, va chạm vào chỗ sâu trong hoa huy*t của cô, tiểu huyệt kiều nộn bị va chạm ở mọi góc độ, côn th*t màu tím đen ở trong tiểu huyệt đỏ thẫm như ẩn như hiện.

Cuối cùng, Sở Mông ê ê a a, thật sự chịu không nổi, cầu xin Tưởng Lập Hàn t tiết ra nhanh một chút, lúc này Tưởng Lập Hàn mới không nhanh không chậm lại va chạm mấy chục cái, ở chỗ sau nhất trong hoa tâm  của cô tiết ra.

Sở Mông vô lực ngã vào trên giường, lại ai oán nhìn thoáng qua Tưởng Lập Hàn, lúc này mới nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.

Tưởng Lập Hàn đi vào phòng tắm lấy khăn lông, tỉ mỉ lau sạch một bãi hỗn độn ở dưới thân Sở Mông, mới lên giường cảm thấy mỹ mãn ôm Sở Mông.

Đèn ngủ vẫn sáng lên ở đầu giường, Tưởng Lập Hàn ôm Sở Mông, sờ chỗ này lại sờ chỗ kia, cuối cùng nhỏ giọng nói một câu anh yêu em nha đầu ngốc, nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.

~