Cô Thỏ Sắc Giới

Cô Thỏ Sắc Giới

Mô Tả:

Thỏ ngốc bướng bỉnh. Em sẽ cố mà. Mắt cô lưng tròng, ần ật nước, môi xìu xuống, mái đầu cũng dần dần cúi, ngón tay xoắn xoắn, mặt mày bí xị như muốn khóc tới nơi, không khí xung quanh cũng theo đó trở nên u buồn, đáng thương đến mức ai nhìn thấy cũng muốn mềm lòng theo. Cô thở dài, Tiểu Nhạc luôn nói, cô rất ngốc mà, tại sao sinh ra cô lại ngốc như vậy, chắc chắn là do vậy nên anh mới không đồng ý hi vọng của cô

Chương 11 : Lạnh lẽo và u ám

Kì thật tay anh hoạt động bình thường vẫn ổn, chỉ có với tay hay cần làm việc gì mà phải giơ tay cao là sẽ làm ảnh hưởng đến vết thương thôi, thấy bộ dáng muốn được khen của cô, anh cũng chẳng tiết kiệm. “ Tốt lắm.” Xoa xoa đầu cô. Nói đoạn lật lật vài trang sách ra, đọc, cô cũng ngoan ngoãn ngồi bên cạnh bồi anh, vừa đọc được vài chữ, anh lại không nhịn được nhìn sang phía cô, thấy cô híp mắt im lặng nhìn mũi chân, hoàn toàn hòa nhập vào thế giới yên tĩnh, điềm đạm, đáng yêu, liền nhẹ giọng cười nhạt.

Thấy anh tự nhiên nhìn mình cười, cô chớp chớp mắt dẩu môi, cô có gì mà anh lại cười nhỉ? Sao lại cười? Sao lại cười?

Trong lòng bất mãn, nhưng lại không có dũng khí nói ra, cô tự nhủ, là anh đang bị thương, không chấp với anh. Tự thấy bản thân rất có khẩu khí của đại nhân, có lòng nhân từ rộng lượng, sau đó lại tự mắng chính mình, chỉ có đồ ngốc như cô mới thấy vậy thôi, anh còn rất khiêm tốn kia kìa, đồ ngốc Tiểu Mai!!! Nghĩ gì đều ngốc nghếch thể hiện hết lên mặt, cũng chỉ có cô là dễ dàng để anh đoán tâm ý thôi. “ Sao lại cười em?” Cô tò mò hỏi.

“ Có ai nói em ngốc chưa?” Anh kéo tay cô ngồi lại gần mình hơn hỏi.

Đôi hàng mi vừa dài vừa cong khẽ run rẫy, cô đếm không hết a, đành mím môi gật gật đầu.

Thấy vậy, anh giống như hài lòng cười cười, rồi đột nhiên hỏi sang một vấn đề không liên quan. “ Anh thấy em mấy ngày qua rất khác. Khụ... Là vì chuyện đó sao?” Cô thay đổi và cuốn hút hơn, giống như mùi vị phụ nữ tươi đẹp của cô, giống như sự thu hút của cô, giống như việc hay thất thần và ngồi lặng của cô, lâu lâu còn có vẻ mặt buồn bã như nghĩ đến một chuyện gì đó cực kì không vui vậy.

Nhớ đến chuyện đã xảy ra mà anh nghĩ là anh làm, lòng anh vẫn không vui, nhưng lại không cảm thấy hối hận mà còn là may mắn.

Nhưng cô biết, anh hoàn toàn không hiểu rõ chuyện đã xảy ra như thế nào, cô đã trãi qua nhưng chuyện gì, cô bẩn như thế nào, mỗi ngày cô đều tắm và chà cơ thể rất mạnh rất nhiều lần nhưng không tẩy đi được vết bẩn trên người cô, trong tâm trí cô.

Quan trọng là cô không dám nói ra, lại không muốn anh tự trách bản thân vì những chuyện mà mình không làm. “ Chuyện đó không phải lỗi của anh, đừng ái náy với em.” Cô buồn buồn nói, âm thầm bổ sung, vì người đó vốn không phải là anh.

Dang tay ôm lấy cô vào lòng, thấy cô an tĩnh nằm trong lồng ngực, anh vô tình cảm thấy cứ như vậy mãi cũng tốt. “ Đồ ngốc.” Nửa mắng nửa cưng chiều cô.

Thấy cô cúi đầu, đem gương mặt cọ cọ trong lồng ngực của anh, bầu ngực no đủ lại dính chặt lên cơ thể anh, cơ thể cô tỏa ra một mùi hương thơm tho khiến anh có chút mê mẫn, đem bàn tay vừa ôm cô, từ từ trở thành vuốt ve lên xuống, cúi đầu để gương mặt chôn trên hõm vai cô, chậm rãi phả ra hơi nóng lên trái tai cô, anh nhỏ giọng. “ Tập luyện thôi.”

Thức thời đem bờ môi áp lên môi cô dịu dàng hôn lấy, từ trước đến hiện tại cô chưa hề phản đối anh, bàn tay choàng qua gáy anh cổ động nụ hôn cháy bỏng của anh, cũng đem mái đầu nâng cao nghênh hợp sự xâm thực của anh, để đầu lưỡi anh lần tìm theo thói quen tìm đến cái lưỡi thơm tho mềm mại, cả hai đồng thời trao đổi hơi thở lẫn nhau, cũng là triền miên cảm thụ ngọt ngào. Nụ hôn không biết trãi qua bao lâu, đến khi dứt ra, cả hai đều cảm thấy nóng ran cơ thể, kéo ra một sợi tơ bạc, ánh mắt nhìn nhau cũng có cái gì đó khó nói nên lời.

Khi anh muốn cuối đầu hôn một lần nữa lên môi cô, cô lại né đi, ánh mắt có chút trốn tránh, gò má hồng lên như trái cà chua chín, có cái gì đó thật lạ lẫm chiếm trọn trái tim cô, một loại thẹn thùng trước nay chưa từng có xông lên mặt, khiến cô trở nên trẻ con và ngốc nghếch đến đáng yêu. “ Còn vết thương của anh.”

======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======  Tất cả đều chứa đựng nguồn kiến thức xúc tích, tinh hoa văn hóa nhân loại. Đọc truyện cùng HaHa Truyện

 Cô vội lấy cớ, bản thân biết thừa một chút ngọt ngào này vốn chẳng thể làm động đến vết thương.

Anh cười cười chặn môi cô lại, hai bóng dáng dính chặt và đan vào nhau, tiếng thở dốc hòa với tiếng rên rỉ yêu kiều đem cả căn phòng đều mang đầy hơi thở ám muội, nhưng đến thời khắc mấu chốt, anh lại nhịn dục vọng dưới cơ thể, đem cô bọc kĩ trong chăn nhỏ giọng nói vài lời chân thành. “ Đây là tập luyện.” Khiến cô nằm trong chăn vừa bức bối, nhưng lại khúc khích cười.

Tối đó, hai người Mộ Lăng và Đường Tịch Mai đối thoại một hồi cho đến nửa đêm mới đi ngủ, chuyện mà họ nói chung quy cũng chỉ là vài thứ lặt vặt linh tinh.

Sau đó mới nói chuyện đi ra ngoài, nếu vết thương anh tốt như vậy được thì một hai ngày nữa sẽ cùng cô ra ngoài mua sắm, sẳn tiện đi xung quanh cho khuây khỏa tinh thần cũng tốt. Chủ ý nói ra hai người đều bằng lòng. Cuộc đối thoại kéo dài đến khuya mới dứt, ai về phòng nấy.

Nằm trong chăn, cô dự định là sẽ ngủ thật ngon một giấc, mơ một giấc mơ đẹp rồi lên kế hoạch đi đâu chơi cùng anh. Chỉ là mắt vừa nhắm lại suy nghĩ thì đột nhiên cảm thấy có một người đang nhìn chầm chầm mình, khi còn chưa kịp phản ứng, thì mũi đã bị bịt lấy cơ thể phút chốc trở nên rũ rượi, nỗi bất an lo sợ lại một lần nữa dâng lên, tiếng cười khàn đục đó lại tập kích vành tai và đôi mắt cũng rất nhanh bị người ta bịt lại, là người đàn ông đó!!!!

Đèn trong phòng lại mở, qua chiếc khăn tay bịt mắt cô cảm nhận được một chút ánh sáng, thấy được người đàn ông kia đang ngồi bên giường mình, đang dùng ánh mắt đen tối nhìn chằm chằn mình, trên người cô lại đang mặt chiếc áo yếm màu trắng kia, cơ thể gần như không có vật che chắn gì ngoài nó, nhưng trên cơ bản nó cũng không che chắn được gì.

Ánh mắt cô ẩn đằng sau chiếc khăn tay đang đầy sợ hãi nhìn chầm chầm người đàn ông, sao anh lại xuất hiện vào lúc này? Anh là ai? “ Anh lại... lại muốn làm gì?” Đèn từ bên ngoài nhà đột nhiên bật sáng, cửa phòng cô chỉ đương khép hờ chứ không hoàn toàn chốt lại, Mộ Lăng đang ở ngoài kia sao?

Những gì cô thấy người đàn ông này cũng thấy, không có chút cảm giác gian tình đem bàn tay cẩn thận vuốt ve gò má cô. “ Sợ anh ta phát hiện sao?” Chất giọng lạnh lẽo đáng sợ lại vang lên, nhưng trong đó cơ hồ có một chút ý cười kệch cỡm.

 Đúng vậy là cười, một loại cười nhạo và ngông cuồng, không để ý đến sợ kinh hãi của cô mà trèo lên người cô, cắn lấy môi cô, nhạo báng sự yếu ớt của cô cũng là trêu đùa sức chịu đựng của cô. “ Tôi lại muốn anh ta phát hiện.”

Gương mặt người đàn ông hạ xuống trong sự khẩn thiết cầu xin của cô, đem môi bản thân bịt chặt miệng cô lại không cho cô nói bất kì một lời nào cả, bá đạo và cường ngạnh, đèn bên ngoài vẫn sáng, có tiếng bước chân đi qua đi lại khiến cho nỗi sợ hãi trong lòng cô dâng lên gấp bội. Đừng đối xử với cô như vậy được không, nhưng cô không có quyền nói, âm thanh phát ra chỉ là những tiếng “ ... Ưm ưm...” mời gọi.

Nụ hôn của người đàn ông hôm nay cực kì cuồng tính, từ xâm chiếm đến cưỡng đoạt, rút sạch hơi thở và không khí trong miệng cô, áp bức cô đến mức cô suýt chịu không nổi mới buông ra, nơi khóe miệng cả hai kéo ra một sợi tơ mỏng.

Thấy cô không còn hơi sức phản kháng, lồng ngực phập phồng thở dốc, người đàn ông liếm môi cười nhạt, đem bàn tay bắt đầu sờ soạng bên người cô, kéo lỏng vạt áo yếm, thỏa thích ngắm nhìn cơ thể xinh đẹp phong phanh của cô, bàn tay thô ráp miết lên cái cổ xinh đẹp của cô ở đó còn lưu lại dấu ấn của anh từ đợi trước, ở nơi đó, môi miệng cẩn thận hôn xuống, da thịt mẩn cảm thấy sự mềm mại và nhũn nhặn trên cổ liền thất kinh, bởi vì sau đó anh lại bắt đầu rả rích lên cơ thể những dấu hôn mận đỏ. “ Đừng đừng làm... ưm...”

“ Đừng làm gì hửm???” Người đàn ông nở nụ cười cuồng tứ, cách lớp áo yếm hôn lên đôi bờ tuyết phong nhẹ nhàng mà tê tại, rồi dần dần trở thành gậm cắn khiến cho cô không nhịn được mà cơ thể run lên trong sự chi phối của anh, bờ môi cũng không nhịn được mà bắt đầu cất lên tiếng rên rỉ mơ màng.

Bàn tay anh lại chạy lướt qua eo rồi xuống cái bụng bằng phẳng, dưới vạt yếm nó hung hăng dao động, mặc cho cơ thể cô run rẫy mà bức bối, sự trêu cợt càng lúc càng đẩy cô trở nên kích thích, nhất là khi bàn tay kia ngày càng tiến dần đến nơi hoa huyệt.

Cô sợ hãi nhìn về phía cửa phòng, cô càng lo lắng. Mộ Lăng đang ở ngoài kia mà bản thân lại... đang cùng người đàn ông này ở trong này, tiếng ngâm nga của cô làm sao không lọt ra ngoài, nhưng cô lại không ngăn được môi miệng mình, không ngăn được bàn tay và ánh mắt của người đàn ông đó, không làm được bất kì điều gì mặc cho người đàn ông đó lăng mạ.

Bàn tay còn lại thì lần tìm bên dưới lưng cô tìm thấy mối nối sau lưng chiếc yếm, kéo sợi dây buộc màu bạc, chiếc yếm liền lỏng lẻo trở thành đắp hờ trên ngực, người đàn ông nhìn theo ánh mắt của cô, biết là cô đang nghĩ đến Mộ Lăng, liền nhếch môi, đột nhiên nảy ra một chủ ý.

 “ Cô có muốn biết vì sao Mộ Lăng lại bị thương không? Có muốn biết thân phận thật sự của anh ta không?” Người đàn ông cất giọng thương lượng, tất nhiên thương lượng này là vì bản thân người đàn ông biết rõ Mộ Lăng, hiểu rõ thân phận và lai lịch, mới dám tự tin nói như thế.

======= Truyện Ngôn Tình  hay ======Hãy cùng tôi tìm hiểu xem, Truyện Ngôn Tình  có những lợi ích gì mà từ trẻ em, học sinh, sinh viên, các bạn trẻ, những người trưởng thành, cho đến các bác lớn tuổi vẫn đọc Truyện Ngôn Tình .  và được khuyến khích đọc Truyện Ngôn Tình  như vậy nhé.Đọc truyện cùng HaHa Truyện

Chưa kịp để cô trả lời anh lại ấn môi lên miệng cô hôn lấy, lại là một nụ hôn triền bá đạo, đầu lưỡi trơn tru quấn chặt lấy chiếc lưỡi thơm tho non nớt trêu dụ, đùa cợt xâm lấn, đem hai chiếc lưỡi quấn quít lấy nhau trao đổi hơi thở và chất lỏng trong suốt, giữa nụ hôn cô bậc ra tiếng nức nở, nhưng nó lại không ngừng lại mà kéo dài cho đến khi cô suýt ngất đi thì anh mới dứt ra cho cô hít thở, bàn tay nắm lấy sườn mặt của cô.

 “ Chỉ cần ngoan ngoãn với tôi một chút. Xem tôi là Mộ Lăng là được.” Người đàn ông nói xong liền mặc kệ cô có đồng ý với yêu cầu của anh ta hay không mà đã tiếp tục hôn cô.

Mặc dù không nói ra được là đồng ý hay không, nhưng bản thân cô thôi nói tiếng đừng với anh đã là một biểu hiện của việc đạt được thỏa thuận, đầu lưỡi trong khoang miệng cũng bắt đầu từ bắt buộc chuyển sang tình nguyện quyến luyến với anh. Tất nhiên anh làm sao lại có thể bỏ qua cơ hội như thế này được chứ, ngay lập tức bắt đầu quá trình công thành chiếm đất.

 Hai cánh môi quấn chặt lấy nhau hơi thở nóng bỏng phả lên mặt nhau, cảm giác ấm nóng làm cho cả hai người trong cuộc đều cảm thấy say mê.

Cơ thể cô dưới người anh dần cảm thấy nóng lên, một cảm giác quen thuộc len lỏi, nụ hôn cháy bóng thắp lên ngọn lửa dục vọng, cô dường như có thể xuyên qua lớp vải the khăn tay nhìn thấy được gương mặt người đàn ông trong gang tất, trong nụ hôn triền, cô mấp máy gọi tên. “ Ưm... A Lăng... ưm...” Thoáng chốc, người đàn ông giật mình, đáy lòng có cái gì đó ê ẩm, cũng có chút ngọt ngào là vì cô gọi tên người đó sao?

Chẳng mấy chốc, cô và anh đã hợp thành một, theo từng đợt di chuyển lên xuống anh lại từng chút ra ra vào trong cơ thể cô, đến thời khắc cuối cùng phun trào trong cơ thể cô, hai người đều rũ rượi, ánh mắt cô sũng nước không còn chút tiêu cự, mi muốn díp lại một đường, cô nghe loáng thoáng câu nói của người đàn ông.