Khi Anh Yêu Là Ác Ma
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Chỉ có điều đêm qua trước khi đi ngủ, trong đầu cô không ngừng hiện lên bóng dáng cao lớn của người đàn ông kia, nhớ tới anh nói chuyện, dáng vẻ, nhớ tới anh ngăn cơn tức giận của cha, cũng nhớ tới anh làm những chuyện kia, những chuyện rất
Chương 8 : Ôn Hinh
======= Truyện Ngôn Tình hay ====== Không phải tự nhiên người ta khuyến khích việc mọi người đọc Truyện Ngôn Tình hay có thể dành cả cuộc đời mình để viết đọc Truyện Ngôn Tình .. Đọc truyện cùng HaHa Truyện
Trong cổ anh phun ra thở gấp giống dieendaanleequuydonn như thú hoang, một tay không thể chờ đợi cầm ngực cô, theo đó cúi đầu ngậm vú đẹp bên kia.
“A a...” Môi đỏ mọng của Lạc Dĩ Phương mở ra, không khỏi bật ra nức nở.
Nóng quá, thật nóng... Càng ngày càng kỳ quái, mà... Càng ngày càng ướt át. Mắt cô khép hờ, gương mặt bất lực nghiêng sang bên cạnh, da thịt mềm mại hiện lên sắc đỏ xinh đẹp.
Người đàn ông đốt lửa trên người cô, ném cô vào trong ngọn lửa nhiệt độ cao, vô tình hành hạ cô, không biết bao nhiêu lần, vô cùng có thể ép cô đến biên giới của điên cuồng.
“Đường Liệt... Anh... A a...” Cô đột nhiên kinh sợ trợn to đôi mắt đẹp, bởi vì người đàn ông này lại thừa dịp cô sắp ý loạn tình mê, vén cao gấu váy của cô, cởi quần lót cô ra.
Lúc này, anh đang xâm phạm vào giữa hai chân cô nơi chưa bao giờ có người thăm hỏi.
“Không cần... A a! Không thể, Đường Liệt... A a...”
Cô không tự chủ được ưỡn người, khi lòng ngón tay thô ráp của anh vuốt ve chỗ mẫn cảm nhất giữa hai chân sung huyết, sưng lên, giống như nụ hoa bị anh bú triệt để, trở nên cứng, đỏ bừng.
“Em muốn, Dĩ Phương. Trong lòng em cũng rất rõ ràng, chúng ta khát vọng lẫn nhau, mãnh liệt như thế, ai cũng không thể ngăn cản.”
Anh vuốt ve chậm xoáy, khiến cho đóa hoa yêu kiều của phái nữ run rẩy dưới trêu chọc cao siêu của anh, dịch tình y hệt nước xuân chảy nhỏ giọt rỉ ra, tưới đều cửa vào sâu thẳm.
Ý thức của Lạc Dĩ Phương trôi thật xa, trong đầu trống rỗng. Cô không nghe được gì, lời gì cũng không nói ra được, chỉ còn lại cảm giác rõ ràng như vậy, người đàn ông tạo ra ham muốn trên người cô.
Đột nhiên, trọng lượng của anh biến mất, cô cảm thấy trống rỗng đáng sợ, hai mắt vốn nhắm chặt không khỏi mở ra, tìm kiếm bóng dáng của anh.
“Đừng sợ, tôi sẽ không bỏ em lại.” Đường Liệt đứng ở bên giường khẽ mỉm cười, ánh mắt chớp cũng không chớp khóa chặt cô lại, nhanh chóng cởi áo ra, đá văng quần dài ra, để thân thể cường tráng trần trụi ở trước mắt cô, mà chỗ tập trung tất cả lực lượng,đang vô cùng ngạo nghễ dâng trào, vận sức chờ phát động.
Toàn thân Lạc Dĩ Phương nóng bỏng đến dọa người, môi hồng khẽ nhếch.
Thân thể của đàn ông đều giống như anh sao? Hay do anh... Gặp may mắn?
Bụng bỗng chốc dâng lên một cơn sóng mãnh liệt, cô không kiềm chế được, thân thể run lên, mặc cho sóng xuân chảy ra, khiến cho mềm mại giữa hai chân cô dính vào chút trong suốt.
======= Truyện Ngôn Tình hay ====== Không phải tự nhiên người ta khuyến khích việc mọi người đọc Truyện Ngôn Tình hay có thể dành cả cuộc đời mình để viết đọc Truyện Ngôn Tình .. Đọc truyện cùng HaHa Truyện
Người đàn ông trần trụi mãn nhãn lần nữa trở lại trên giường lớn, anh luôn luôn yêu cầu công bằng, nếu như mình đã cởi hết sạch, dĩ nhiên không bỏ qua cho người phụ nữ nhỏ dưới thân, không có mấy động tác đã lột sạch sẽ quần áo trên người cô, để cho hai người “Thẳng thắn” đối diện.
“Tôi muốn yêu em, dùng sức yêu em.” Đường Liệt tách hai chân ngọc trắng mịn của cô ra, để phái nam cường tráng chống đỡ chặt chẽ nơi mềm mại của cô, dính ướt át của cô, cẩn thận từng ly từng tí thử thăm dò.
Lạc Dĩ Phương chớp đôi mắt to xinh đẹp, trong mắt dâng lên ướt át, hơi không biết làm sao.
Yêu? Anh nói anh muốn yêu cô, tình cảm kia là chân thực sao?
Cô không hiểu... Cho dù như vậy, thân thể của cô cũng đã bị anh trêu chọc đến cực hạn, khát vọng được anh cho, khát vọng đến đau lòng!
Đường Liệt cúi người, nhìn chăm chú nhìn vào vẻ mặt mê loạn của cô, cánh môi hôn khẽ lên vết đỏ trên má cô, giống như thương tiếc vô hạn, khàn khàn nói nhỏ: “Tôi sẽ không làm tổn thương em.”
Trong giây lát, mông eo anh trầm xuống, lực lượng cường đại trong nháy mắt xỏ xuyên qua mịn màng của cô.
“A a -” Lạc Dĩ Phương không nhịn được kêu ra, chân mày tinh tế đáng thương chau chặt lại. “Thật đau, thật đau...”
Còn nói sẽ không làm tổn thương cô? Anh vốn gạt người, hu hu...
Lửa nóng của Đường Liệt chôn trong chỗ sâu của cô, anh kiềm chế, hơi thở vô cùng thô ráp: “Ngoan, lập tức không đau, ngoan nào...”
Anh giữ chặt để cô bất động, ấn xuống vô số cái hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của cô, giống như làm như vậy có thể trừ bỏ đau đớn trên người cô.
“Hu hu hu...” Lạc Dĩ Phương khóc đến mơ mơ màng màng, hai chân vốn yếu đuối dựa vào bản năng khẽ cọ, cô khó khống chế giãy giụa thân thể mềm mại, nhưng không biết tại sao, mặc dù cảm giác đau đớn trở nên bớt đi, nhưng cả người cô lại giống như rơi vào trong lò lửa, vừa nóng lại vừa khó chịu.
“Trời ơi, em muốn ép tôi điên rồi!” Bắp thịt toàn thân Đường Liệt căng thẳng, vào lúc này thật sự đạt tới cực ạn.
Tay của anh đặt trên eo nhỏ nhắn uyển chuyển của cô, gầm nhẹ một tiếng, ngay sau đó chuyển động mông, bắt đầu kéo ra đưa vào qua lại trong vách tường u tối của cô
“A a a! Đường Liệt... A, a a...” Lạc Dĩ Phương nắm chặt ga giường, chịu đựng va chạm mạnh mà có lực của người đàn ông, từng đợt từng đợt hoa lửa bể ra trước mắt cô, cả người bị lửa nóng của anh đánh tan, không hề có lực chống đỡ.
Cô không có cách nào chống lại, cũng không bằng lòng chống lại, cô muốn giao thân thể thuần khiết cho người đàn ông này, muốn trải nghiệm yêu cấm kỵ và ngọt ngào với anh, thần phục phía dưới anh, để cho anh lấy được cô hoàn toàn...
Cô không hối hận, không hối hận!
Khi người đàn ông thả ra tất cả năng lượng trong cơ thể ấm áp nhỏ nhắn của cô thì Lạc Dĩ Phương dùng hai chân khóa chặt anh, thân thể ướt mồ hôi nhiệt liệt đón lấy anh.
Cô thét chói tai, run rẩy, khóc thút thít, đạt tới cao triều trong ngực anh. Bọn họ cùng nhau bay lượn, bay thật cao, thật xa, rong chơi trong khoái cảm không giới hạn.
Rất lâu sau đó, cô mới từ từ tìm về được ý thức trong một đống hỗn độn, thân thể hưởng thụ hoan ái dâng lên tê dại kỳ dị, một bàn tay thô ráp đang dao dộng dọc theo đường cong phần lưng đẹp đẽ của cô.
“Ừ...” Cô bật ra tiếng thở dài theo bản năng, âm thanh yếu ớt mang theo mùi vị nũng nịu, giống như con mèo mới được cho ăn no vào bụng, meo meo kêu nhỏ.
======= Truyện Ngôn Tình hay ====== Không phải tự nhiên người ta khuyến khích việc mọi người đọc Truyện Ngôn Tình hay có thể dành cả cuộc đời mình để viết đọc Truyện Ngôn Tình .. Đọc truyện cùng HaHa Truyện
Chủ nhân của bàn tay lớn cố ý trêu chọc cô, đột nhiên tinh nghịch thăm dò trước ngực cô, nâng bầu ngực mềm như bông này lên, thong thả ung dung nắn bóp.
“Ừ ừmh...” Chân mày của Lạc Dĩ Phương nhíu chặt lại, nhẹ nhàng chống lại, ngay sau đó lông mi xinh đẹp chớp chớp, lúc này mới hoàn toàn tỉnh táo lại.