Thương em
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Mô tả : Truyện tiểu thuyết ngôn tình Thương em thuộc thể loại hiện đại, sủng _ Sự chân thật của cô khiến anh tình nguyện vì cô chống đỡ cả bầu trời để cô thực hiện giấc mộng của mình.Nhưng cô trì độn thường khiến anh không nhịn được muốn gõ đầu cô một cái, để cô thấy sự dịu dàng của anh. Cô coi anh là thủ trưởng nghiêm khắc lạnh lùng
Chương 32: Em cũng. . . . . .
“Anh nói xong rồi? Cô ấy làm gì mà đóng gói lại vậy? Em cũng không nói là muốn mua nha!” Cô nghiêm túc nói. “Một trăm bốn mươi đô la, có mua không?” Anh hỏi, buồn cười nhìn Hà Phi mãnh liệt gật đầu.
“Mua mua mua!” Oa! Anh ấy biết mặc cả thật à? Hà Phi lấy ra đô la trả tiền, hưng phấn nhận lấy y phục, không nhìn thấy phía trên Lương Chấn Y nháy mắt với cô gái bán hàng, cảm ơn cô giấu giếm cho.
Mua xong quà cho bà ngoại, Hà Phi thật vui vẻ, giơ lên túi, cười sung sướng nhìn Lương Chấn Y, khoác tay anh, bước lên con đường dốc đứng đặc hữu ở San Francisco.
======= tiểu thuyết Ngôn Tình ====== Bài học họ phải trải qua cả đời mới rút ra được thì bạn có thể tiếp thu qua những lần lật từng trang Truyện Ngôn Tình . Vậy có xứng đáng không. Đọc truyện cùng HaHa Truyện
“Em thật vui vẻ!” Cô cười híp mắt. “Bà ngoại em thích nhất áo có hoa văn.” Khoác chặt cánh tay Lương Chấn Y, cười với anh. “Bà ngoại em thích nhất là đan áo len hoa, nếu em nói cho bà biết anh mặc cả hộ bà, bà nói không chừng sẽ đan một cái áo len hoa thật to cho anh nha ——”
“Tha cho anh đi!” Anh nhíu mày nói.
Hà Phi ngửa đầu cười đến hai vai run bần rật, nghĩ đến bộ dáng anh mặc áo hoa, cô cười đến đau cả bụng, mà tiếng cười của cô đem tâm anh cũng cười tan ra.
Đi qua quán rượu, Hà Phi quay đầu lại muốn anh chờ. “Anh tốt với em như vậy, em mời anh uống rượu!” Cô một mình xông vào mua rượu.
Lương Chấn Y tâm tình vui vẻ chờ ở ngoài tiệm, chợt nghe thấy òa một tiếng, nghe cô cười hì hì giơ lên túi đựng chai rượu vọt tới lôi kéo anh, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng mừng rỡ ríu ra ríu rít với anh.
“Trời ạ, anh không tin được đâu, ông ấy tưởng em là vị thành niên, muốn xem hộ chiếu của em chứ!” Ánh mắt của cô tỏa sáng, vọng vào đáy lòng anh. “Em nhìn trông rất trẻ sao?”
Lương Chấn Y bật cười, không nghĩ tới chút chuyện nhỏ này sẽ làm cho cô vui vẻ như vậy. Anh nhận lấy chiếc túi, nghiêng người rất tự nhiên hôn lên gương mặt cười hồng hồng của cô.
Hà Phi ngưng tiếng cười, giữa sương mù lạnh lẽo, cô a một tiếng, nhắm mắt lại, cảm giác anh thân mật ấn một nụ hôn lên trên má.
Quán trọ nhỏ bao phủ trong bóng đêm, trăng sáng bị sương dày che mờ.
Trên giường đơn, bọn họ chen chúc nằm cùng nhau, uống một chút rượu, hơi hơi say dựa vào nhau. Bởi vì cảnh đêm rất đẹp, bởi vì đây là một đêm cuối cùng tha hương, bọn họ không kìm chế được lại ở trên giường ôm hôn, hai người dây dưa, lúc tình sinh ý động thì Hà Phi chợt ngăn cản anh.
“Chờ một chút. . . . . .” Cô ý chí bạc nhược nhắc nhở anh. “Em. . . . . . Chúng ta. . . . . . Không có tránh thai. . . . . .” Cô không thể lại lần nữa quên chuyện trọng yếu như vậy.
Bàn tay ấm áp của anh vuốt ve trên thân thể trắng nõn của cô, lúc cô khẩn trương nói vậy thì anh cúi người hôn lên mắt cô, hỏi ngược lại cô một câu: “Em ghét trẻ con sao?”
“Không phải thế. . . . . . Chẳng qua là. . . . . . Nhỡ như mang thai. . . . . .” Anh sờ lên bụng cô hại cô không thể chuyên tâm nói chuyện. Anh hôn lên cổ cô nỉ non thầm thì.
Anh thấp người không để ý Hà Phi kháng nghị hôn lên chiếc bụng có thể đã chứa đứa bé, khàn khàn nói: “Có con càng tốt” Tưởng tượng Hà Phi có con của anh, anh vừa nhiệt tình lại cảm động.
Lời của anh lập tức trấn an Hà Phi, lời của anh khiến cô cảm thấy thật là ấm áp. Không biết tại sao, lúc anh hôn lên chiếc bụng mềm mại của cô, lúc anh vuốt ve chỗ ẩn mật của cô, lúc anh vừa dịu dàng lại nhiệt tình như vậy mà yêu cô thì Hà Phi đầu choáng mắt hoa nghĩ, có một đứa con của Lương Chấn Y, hình như cũng rất tốt. Mà cô lại mong đợi vĩnh viễn cùng người đàn ông này ở cùng một chỗ.
Khi Từ Thiếu Khâm hăng hái dạt dào thảo luận tương lai bọn họ thì Hà Phi luôn nghe thấy mà sợ hãi.
======= tiểu thuyết hay ======Đọc Truyện tiểu thuyết Ngôn Tình khiến con người trở nên khôn ngoan hơn.Lợi ích đầu tiên của việc đọc Truyện tiểu thuyết Ngôn Tình tất nhiên là để nâng cao kiến thức. Nếu bạn không muốn sống như kiểu "ếch ngồi đáy giếng", thì bạn phải thu nạp thêm những kiến thức từ thế giới bên ngoài.=======Truyện Ngôn Tình Tổng Tài ====
Khi Lương Chấn Y thân mật yêu cô, anh chỉ nói là có con tốt lắm, anh cũng không có nói lời ngon tiếng ngọt hoặc là thật yêu thật yêu cô, nhưng là động tác dịu dàng, biểu hiện tình cảm của anh, đều làm Hà Phi động dung, làm cô không có chút nào phòng bị, chỉ ngây ngốc rộng mở chính mình nghênh đón anh, hết thảy chỉ vì loại cảm giác được cưng chiều này thật sự quá tốt đẹp.
Khi Lương Chấn Y di động ở trong chỗ sâu của cô, khi dịu dàng của anh bắt đầu trở nên nguyên thủy nhiệt tình, Hà Phi ở dưới thân thể cường tráng của anh hạnh phúc mà run rẩy.
Tự đáy lòng cô nghiêm túc tin tưởng, cô nguyện ý cùng người đàn ông này cả đời, nếu như là anh, nhất định có thể hạnh phúc.
Triền miên đi qua, Hà Phi ngồi trên đống chăn ga hỗn độn, đột nhiên sờ lên khóe mắt Lương Chấn Y đang nằm nghiêng.
“Em đã biết tại sao mắt của anh thoạt nhìn đặc biệt sâu. . . . . .” Ngoài cửa sổ sương khói mênh mông, Hà Phi chuyên chú dịu dàng nhìn mặt anh. Lương Chấn Y tỉ mỉ nghe cô nói: “Bởi vì. . . . . .” Đầu ngón tay mềm mại của cô khẽ xoa đuôi mắt anh. “Chỗ này của anh có vết chân chim, lúc anh cười lên, làm động tới vết nhăn, vì vậy ánh mắt lại càng sâu.” Cô buồn cười trợn to hai mắt nhìn anh. “Lúc anh cười, ánh mắt sâu xa sẽ làm hại lòng của phụ nữ tan vỡ mất thôi.”
Mà nụ cười xinh đẹp của cô sẽ hại anh quên mất mình là ai.
Ánh mắt Lương Chấn Y cô đơn yên tĩnh, lại giống như đại dương ban đêm. Anh vuốt lấy mái tóc Hà Phi tán loạn trên vai, khuôn mặt của cô mềm mại thêm một tầng nhàn nhạt đỏ ửng, anh biết tầng phiếm hồng kia là bởi vì mình. Mu bàn tay anh nhẹ nhàng theo chiếc cổ xinh đẹp của cô trượt xuống khuôn ngực rất tròn, một đường đi xuống đến bụng.
Tay anh đo lấy chiếc bụng khả ái của cô, dịu dàng nói: “Em nói. . . . . . nơi này đã có thể có cái tiểu baby chưa?”
Hà Phi nghe thấy, cả người nóng ran, chẳng qua là chỉ là rụt rè cười. Khẩu khí anh nói chuyện, thật giống như anh vô cùng hi vọng thật sự có tiểu baby ở bên trong.
Sau đó, ánh mắt thâm thúy của anh liền nhiệt tình quan sát chiếc bụng trắng nõn của cô, trời ạ, anh thật thích nơi mềm mại này của cô, lại nhớ tới mình mới vừa rồi vùi vào sâu trong nơi này, ánh mắt của anh lập tức trở nên ám trầm nóng bỏng, kéo cô ngã vào ngực, thật nhiệt tình lại thật sâu đoạt lấy cô.
Lương Chấn Y rất muốn nói với cô, anh không cần mỗi người đàn bà vì anh tan nát cõi lòng, anh chỉ hi vọng cô vì anh mà động lòng là đủ. Mà khi ánh mắt dịu dàng của cô chạm lên đuôi mắt anh thì anh lại muốn nói là, không có một người đàn ông nào có thể chống đỡ được cô dịu dàng ngọt ngào như thế; ít nhất, anh sẽ không thể may mắn thoát khỏi. Ngay lần đầu gặp gỡ Hà Phi, cô đã dùng một đôi mắt to biết nói hấp dẫn anh mất rồi.
Mà nay lúc này, cô dùng một đôi mắt như sao mà nhìn anh, cô vừa nói chính là một cái mộng tưởng anh mơ đến, anh mơ đến chính là, cô yêu anh. Còn có tương lai hạnh phúc của hai người.
Máy bay đi trong ban đêm, ánh sao trở nên rất gần rất gần, Lương Chấn Y nhìn những chấm nhỏ, nhiều ánh sao lóa mắt như vậy, dường như cũng đang vì anh mà vui mừng.
Hà Phi ngủ ở bên cạnh, dựa vào bả vai anh. Dưới chăn, tay bọn họ giao ở một chỗ, cúi đầu ngắm cô ngủ say, hơi thở của cô nhè nhẹ hướng về phía anh. Nhìn bộ dáng cô không có chút phòng bị nào như thế, lồng ngực của anh tràn đầy yêu thương.
Khi máy bay hạ xuống, anh gọi tắc xi đưa Hà Phi trở về nhà. Lương Chấn Y giúp Hà Phi xách hành lý lên lầu, sau đó hôn lên má cô nói lời từ biệt.
Nhìn anh, Ôn Hà Phi trong lòng có chút thấp thỏm. Khoảng thời gian ở San Francisco lãng mạn đến không giống như thật, cũng không tin được Lương Chấn Y cứ như vậy chân thực đứng ở trước cửa nhà mình.