Trăng Lửa
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Mô tả : truyện ngôn tình sắc cổ đại Trăng Lửa _ Nàng không biết làm sao mình lại sống lại. Vụ nổ mạnh sớm thiêu rụi xác nàng, kết quả tỉnh dậy lại thấy mình ở nơi này, tất cả mọi người gặp nàng đều như thấy quỷ.
Chương 4 : Cái...... Gì?
Do tính chất coi trọng phù chú, đàn pháp mà nó đã có những nghi thức nghi lễ khá hay. Khiến quần chúng bị mê hoặc khi người Thầy đó nếu không phải là Minh sư. Bùa chú nói chung rất mơ hồ, do đó trước khi làm một việc gì đó cần phải xem xét kỹ lưỡng tránh bị lừa gạt)
Thấy nàng lại thất thần, Nam Cung Tu Trúc đi qua, gõ đầu nàng một cái."Đó là gì vậy? Chưa nghe nói qua. Tập trung vẽ bùa cho ta!"Ô ô ô, ôn thần này lại có thuật đọc tâm, thật thê thảm!
"Nam Cung Hỏa Nguyệt, con lại muốn chép Kinh phải không?!"Nam Cung Tu Trúc chịu không nổi người khác gọi hắn là ôn thần.
"Đừng đừng đừng, đồ nhi biết sai rồi!"Nam Cung Hỏa Nguyệt tranh thủ thời gian cúi đầu xuống giả bộ như chăm chú vẽ bùa.
Ỏ Tiêu Hồn Điện vài ngày, nhìn chung cảm thấy thật khoan khoái không ngờ. Ngoại trừ Nam Cung Tu Trúc rất nghiêm khắc ra, hết thảy đều rất đẹp tốt. Nam Cung Hỏa Nguyệt cảm thấy cuộc sống bên ngoài như vậy rất thoải mái, rất nhẹ nhàng.
Đương nhiên, ngoại trừ ngày đầu tiên, nàng cứng rắn ngủ chung trên giường Nam Cung Hỏa Tiêu. Những ngày sau đó, Hỏa Nguyệt lại mang dáng vẻ tỷ tỷ, mỗi người bò lại giường của mình. Sao có thể để cho Hỏa Tiêu xem thường chính mình, nàng mới là tỷ tỷ cơ mà.
Chẳng qua đêm hôm đó, Nam Cung Hỏa Nguyệt ngủ đến nửa đêm, luôn cảm thấy rất lạnh, cho dù đang đắp chăn bông nhưng vẫn cảm thấy rất lạnh. Cuối cùng, nàng thật sự không chịu được nữa, mở mắt ra muốn nhìn một chút có phải cửa sổ không khóa hay không.
Hình như trước giường có bóng đen, trong nháy mắt tiếp theo, nàng đã bị đánh thức hoàn toàn. Bóng đen?! Nàng mạnh mẽ quay đầu nhìn sang, trước giường trống rỗng, gì cũng không có. Vừa rồi vật kia là?
Lúc nàng đang hoài nghi, mình không phải ngủ mơ mơ màng màng, dẫn đến hoa mắt. Liền không đẻ ý chống lại ánh mắt của Nam Cung Hỏa Tiêu, lại trong sáng không có một chút buồn ngủ, hắn không ngủ hả? Như vậy vừa rồi có phải hắn cũng đã nhìn thấy?
======= Truyện Ngôn Tình hay ======Tuy nhiên dù vô tình hay chủ động thì bạn cũng sẽ nhận được những trải nghiệm thú vị khi đọc Truyện Ngôn Tình . Đọc truyện cùng HaHa Truyện
Nam Cung Hỏa Tiêu chống lại ánh mắt nàng, bỗng chốc nở một nụ cười trấn an với nàng. Giống như muốn nói đừng sợ, không có gì nguy hiểm đâu. Chỉ là trong lòng Nam Cung Hỏa Nguyệt Tâm vẫn là gà con, nàng sợ hãi hỏi."Đệ cũng thấy?"
Hỏa Tiêu nhẹ gật đầu, lại nhìn thấy Hỏa Nguyệt trở nên cứng ngắc, tranh thủ nói một câu,"Đừng sợ, là cha mẹ trở về nhìn tỷ."
Cái...... Gì? Cha mẹ? Sau đó Nam Cung Hỏa Nguyệt theo bản năng nghĩ đến, hôm nay cách hôm Hách Liên sơn trang bị diệt, đã được vài ngày. Nói như vậy, trong lòng của nàng đột nhiên nổi lên hai chữ đến,‘chết tiệt’.
Cả người giống như con nhím, tất cả tóc gáy của nàng cũng không tự chủ được dựng đứng.
Nàng đáng thương nhìn về phía Nam Cung Hỏa Tiêu,"Hỏa Tiêu, tỷ muốn ngủ cạnh đệ."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hỏa Tiêu lại một lần nữa biến thành quả táo. Hắn khẽ gật đầu.
Nam Cung Hỏa Nguyệt không có một chút do dự, lập tức nhảy lên, chạy vội tới trên giường Hỏa Tiêu. Bò vào trong chăn bông của Hỏa Tiêu, nàng cảm thấy hình như có vài ánh mắt đang lẳng lặng nhìn hết tất cả hành động của nàng.
Không tự chủ được nắm lấy tay áo Hỏa Tiêu, Hỏa Tiêu bất đắc dĩ cười nhẹ, sau đó vươn tay nắm lấy tay Hỏa Nguyệt. Rồi mới nhẹ giọng an ủi nàng,"Đừng sợ, không có việc gì. Có đệ ở đây."
Trong lòng Hỏa Nguyệt cảm thấy ấm áp, chỉ có ở trong ngực Hỏa Tiêu, cảm giác sợ hãi của nàng mới có thể tốt hơn một chút."Hỏa Tiêu, sau này tỷ ngủ cùng đệ có được hay không?"
Nam Cung Hỏa Nguyệt hoàn toàn vì sợ hãi, nhưng Hỏa Tiêu nghe xong những lời này, mặt quả thực hồng đến sắp nhỏ máu.
Nhưng hắn vẫn gật đầu, đáp ứng."Được."
Hỏa Nguyệt nhìn hắn đáp ứng rồi, lúc này trong lòng mới hơi nhẹ nhõm thở ra, tiếp theo buồn ngủ lại đánh úp tới. Lại dán chặt vào Nam Cung Hỏa Tiêu, lúc này mới từ từ ngủ.
Nam Cung Hỏa Tiêu nhẹ nhàng giúp nàng đắp kín góc chăn, nhìn khuôn mặt nàng ngủ say, độ cong của khóe miệng càng lúc càng lớn.
Sáng sớm hôm sau, Nam Cung Hỏa Nguyệt dụi mắt đi vào phòng bếp, chuẩn bị ăn sáng. Nam Cung Tu Trúc đã ngồi ở đó húp cháo, tùy tiện liếc mắt nhìn nàng, sao đó nghi hoặc hỏi."Tối qua con gặp cái gì à?"
Nam Cung Hỏa Nguyệt vốn đang mơ mơ màng màng, nghe được lời này của hắn, thoáng cái liền tỉnh lại."Sư phụ, sao người biết được?"
"Trên trán con có ám khí."Nam Cung Tu Trúc nhìn nàng, nhẹ nhàng nói. Tác gáy của Hỏa Nguyệt lại nhịn không được dựng đứng lên.
"Sư phụ, hôm qua là mùng bảy."Hỏa Tiêu đột nhiên tiếp miệng, sau đó mới đưa bát cháo cho Nam Cung Hỏa Nguyệt. Còn cười trấn an nàng,"Đừng sợ."
Nam Cung Tu Trúc bừng tỉnh, cúi đầu xuống uống hai ngụm cháo, lại khó hiểu ngẩng đầu dò xét này hai đồ đệ này."Sao chỉ nhìn nàng?"
Lời này vừa nói ra, Nam Cung Hỏa Nguyệt bất ngờ, Nam Cung Hỏa Tiêu vẫn cúi đầu xuống, yên lặng không nói.
Cái...... Gì? Chỉ nhìn nàng?! Không phải đâu...... Hai người ngủ chung một phòng, sao vậy lại chỉ có mình nàng trúng thưởng chứ!
Nam Cung Tu Trúc nghiền ngẫm nhìn Hỏa Tiêu lặng yên không nói, cũng không hỏi nữa. Cuối cùng, Hỏa Tiêu ngẩng đầu liếc nhìn Hỏa Nguyệt, nhẹ nhàng nói,"Khi còn sống cha không thích đệ."
Điều này làm Nam Cung Hỏa Nguyệt thấy tò mò, đều là con của mình, hơn nữa còn là con trai. Tại sao lại không thích, điều này đi ngược lại tư tưởng trọng nam khinh nữ.
Hỏa Nguyệt nhìn dáng vẻ cô đơn của Nam Cung Hỏa Tiêu, càng muốn biết rõ sự việc. Bây giờ Hỏa Tiêu đã là đệ đệ của nàng, nàng muốn chăm sóc hắn thật tốt, cho nên nàng muốn biết chân tướng.
"Sư phụ, người có cách gì không?"Hỏa Nguyệt liếc mắt nhìn Nam Cung Tu Trúc một cái. Người kia lười biếng gật đầu,"Nhưng Hỏa Tiêu đồng ý sao?"Hỏa Tiêu hơi dừng, nhẹ nhàng gật đầu, xem như đồng ý rồi.
Nam Cung Tu Trúc bưng một chậu nước đặt lên bàn, duỗi ra ngón tay ở trên mặt nước khoa tay múa chân vài cái, sau đó lấy ra một lá bùa ở trong người. Nam Cung Hỏa Nguyệt thấy lá bùa kia bỗng nhiên bốc cháy, nhất thời cảm thấy thật khó tin.
Nhưng càng khó tin hơn là, sau khi lá bùa cháy hết, Nam Cung Tu Trúc rắc nó vào giữa chậu. Nước trong chậu lập tức bắt đầu từ từ trở nên xao động. Tiếp theo có hình ảnh xuất hiện ở trên mặt nước rất rõ ràng.
Hách Liên Sở trang chủ Hách Liên sơn trang, say rượu loạn tính, cưỡng ép một đầu bếp nữ, sau đó mới sinh ra Hách Liên Hỏa Tiêu. Mặc dù là con trai, nhưng Hỏa Tiêu xuất thân thấp hèn, ngay cả trong Hách Liên sơn trang cũng không có người chào đón. Mà ngay cả Hách Liên Hỏa Nguyệt, cũng cực kỳ không thích đệ đệ này, vừa thấy liền mắng hắn là ‘tạp chủng’.
======= tiểu thuyết Ngôn Tình Nữ Cường======
Đầu bếp nữ ngày ngày lấy nước mắt rửa mặt, u sầu thành bệnh, không bao lâu sau cũng qua đời, cuộc sống của Hỏa Tiêu càng ngày càng khó khăn. Mãi đến hôm Hách Liên sơn trang bị tẩy huyết, hắn chứng kiến ba nam nhân xông vào phòng Hách Liên Hỏa Nguyệt. Tuy tỷ tỷ này luôn rất chán ghét hắn, chỉ là dù sao cũng là tỷ tỷ của hắn, hắn vốn muốn cứu Hách Liên Hỏa Nguyệt.
Nhưng thân cô thế cô, không tạo nên tác dụng gì. Hách Liên Hỏa Nguyệt vì trinh tiết của mình, đâm đầu vào tường tự vận. Chuyện xảy ra tiếp theo, Nam Cung Hỏa Nguyệt cũng biết. Đám người kia thấy bé gái tự sát, cơn tức không chỗ phát, lại nhìn thấy Hỏa Tiêu sắc sảo xinh đẹp, thế là dục niệm trong đầu đẩy lên trên người hắn.
Nam Cung Hỏa Nguyệt vươn tay nhẹ nhàng khoát lên người Hỏa Tiêu,"Rất xin lỗi."Tuy không phải nàng làm, nhưng dù sao cũng là chủ nhân thân thể này tổn thương hắn.
"Những chuyện kia không liên quan gì đến Hỏa Nguyệt."Nam Cung Hỏa Tiêu cười không sao cả, cũng không có vì quá khứ bị tái hiện mà đau lòng, thậm chí hắn hoàn toàn không thèm để ý chuyện Hách Liên sơn trang diệt môn,.
Nam Cung Tu Trúc đẩy chậu nước qua, nhẹ giọng nói."Tu La mỗi một lần chuyển thế, đều muốn nhận hết khổ sở của thế gian. Cuối cùng thèm giết thành tính, bị những danh môn chính phái thay trời hành đạo, chết không yên lành. Từng đời từng đời như vậy vĩnh không ngừng nghỉ, đây là số mệnh!"
Trong lòng Hỏa Nguyệt đau xót, nàng vô ý thức ôm Hỏa Tiêu vào lòng."Không đâu, ta sẽ không để cho Hỏa Tiêu đi đến con đường kia."Hỏa Tiêu bị nàng ôm vào lòng, khuôn mặt nhỏ nhắn không tự giác đỏ lên. Nghe được lời nói của nàng, cơ thể trở nên cứng ngắc, chỉ lẳng lặng nhìn Hỏa Nguyệt, ánh mắt chuyên chú đến mức gần như không nhìn thấy những vật khác.
"Cũng không phải không có biện pháp thay đổi số mệnh."Nam Cung Tu Trúc liếc Hỏa Nguyệt một bộ dáng gà mái bảo vệ con, bên môi đột nhiên cong lên một nụ cười nhẹ. Quả nhiên, sao Tu La ở bên người nàng, một chút sát khí cũng không có.
"Tổ sư gia chúng ta chính là Tu La chuyển thế, không theo con đường cũ mà ở bên cạnh tổ sư nương tu thành tiên sao."Cái gì?! Thật sự có thể tu thành tiên? Hỏa Nguyệt nhịn không được há to mồm."Thật sự tu thành tiên? Chỉ là tiên giới có thể có vợ chồng sao?"
"À, tính tình của bọn họ tương đối cởi mở, chỉ nguyện làm thần tiên ngao du."
"Cho nên, Hỏa Tiêu nhất định sẽ không lặp lại bi kịch đúng không?"